Người đăng: bahoang0123
Tắc màng đi thuộc tính biểu hắn bướt ra ngoài phòng tập mấy động tác thể dục
khi ở thế giới hiên đại tập 1 lần khỏe ra hẳn ngày dù gì cũng ngồi thuyền tu
luyện hơ hai tháng rồi.
Lúc này 2 cái hạ nhân bưng đồ ăn cho hắn tháy hăn đã xuất quan lập tức cung
kính chào.
-" Kính chào thiếu gia, thiếu gia xuất quan thì chắc đã công lực đại thành rồ đúng không?"
Nhật Hoàng Nghe vậy nói kèm theo giọng tràng đầy khách khí làm 2 người hạ nhâ
bọn họ rất ngạc nhiên:" ừk tu vị có hơi chút tiến bộ, mà cảm ơn các ngươi mấy
ngày này mang cơm nước cho nha nhé"
Nhật Hoàng nói xong hướng tới đại điện trong tộc mà đi để lại hai người hạ
nhân nói nhỏ với nhau:" thiếu gia vậy mà đối với chúng ta khách khí như vậy "
-" ừk thiếu gia đây không có giống như mấy thiếu gia thiên tài khác chỉ coi hạ nhân của mình giống như cẩu "
.........
Lúc này ở ngoài đại điện một thiếu niên cỡ 14, 15 tuổi bước vào chào hỏi mọi
người:" xin chao mọi người đã để mọi người chờ con hai tháng nay"
-" không có gì, ồ vậy mà con đã là vũ vương nhị tầng rồi ak?" Gia gia phản ứng giậc nãy cả mình khi thấy cháu mình đã là vũ vượng nhị tâng rồi, cái đây còn là con người sao mới 5 tuổi đã vũ vương nhị tầng rồi vậy 14 tuổi sẽ bắt đầu bước vào tu chân giả hả trời trong lịch sử của nước đại việt chưa từng có điều đó xảy ra muốn vào tu chân giả thì phải tu luyện ít nhất 110 năm mới bước vào tu chân giả mà mỗi người tu võ đã đạt đến viên mãn thì sẽ co tuổi thọ ngàn năm trở lên . Mà gia gia của Nhật Hoàng năm nay đã 100 tuổi võ để lục tinh do mấy 2 năm trước nhờ vận may đột phá.
-" cái, cái gì con của ta đã vũ vương nhị tầng rồi sao, con có phải là con người không vậy Hoàng" cha mẹ hắn đồng thanh cùng nói, mà hắn nguyễn thế long năm nay 24 tuổi mà mới võ tông bát giai còn con hắn mới năm tuổi đã là vũ vương nhị giai nên sinh ra hơi đố kỵ với con trai của mình nhưng nghĩ lại nó co 20 tinh thiên phú mình làm sao mà so sanh được thì liền vui vẻ trở lại.
Lúc này mọi người đang rất ngạc nhiên và vui mừng thì hắn lên tiếng làm tắt đi
sự ngạc nhiên và vui mừng ấy :" mọi người hôm nay con muốn sinh phép mọi người
cho con đi lịch lãm rèn luyện 1 năm 1 năm sau con sẽ trở về."
Gia gia của nhật hoàng là người phản ứng đầu tiên nói :" không được, lịch lãm
bên ngoài có rất nhiều nguy hiểm"
Mọi người đạo theo gia gia của nhật hoàng:" đúng vậy, đi lịch lãm rèn luyện
rất nguy hiểm còn ạk dù gì con cũng mới năm tuổi như những đứa trẻ khác thôi
những đứa trẻ khác 5 tuổi thức tỉnh thiên phú và bắt đầu tu luyện mà con đã là
vũ vương nhị tịnh rồi"
-" Không được mọi người đừng lấy mấy đứa đó so với con"
-" ngươi câm mồm lại ngay cho ta" gia gia hăn tức giận mặt mày đỏ choét dùng một tay đập lên bàng ngay tức thì cài bàn đã hoá thành bột mịn.
-" người đi về nha đóng cửa phòng nhốt lại trong đó 1 tháng cho ta"
Nhật Hoàng Không có nói nhiều nghẹ vậy lập tức đứng dạy và bỏ đi về phòng mọi
người không có nói gì chỉ đưa ánh mắt dõi theo về hắn.
Lúc này nhật hoàng đã đi khuất bóng tùi gia gia nhật hoàng lại lên tiếng nói
:" đúng là trẻ hư khó dạy mà . Hừ, phái người canh phóng nó một tháng cho ta"
-" vâng, gia chủ" nghe vậy hạ nhân bên cạnh gật đầu đáp.
.........
Lưc này nhật hoàng đã về đến phóng và dọn đồ đạt để trốn nha đi.
Khi hắn mới vừa đứng bên cạnh cửa thì nghe thấy tiếng của mấy tên lính canh
gác đang đứng trước phòng hắn nói chyện:" ê tui mày biết sao mà gia chủ phải
tui mình đứng canh phòng của thiếu chủ không cho thiếu chủ dời đi dù chỉ nữa
bước không"
Thằng lính canh hình như biết chút chút trả lời :"tao nghe nói là thiếu gia
muốn đi lịch lãm rèn luyện mà do thiếu gia còn quá nhỏ nên không cho đi, do
sợ thiếu gia trốn nha đi nên mới cho tụi mình ra đây canh"
Lúc này Nhật Hoàng thấy gia gia của mình đã tính kỹ từng bước hết rồi nhưng
hắn nhết miệng ra cười cười nói thầm trong lòng" gia gia ak gia gai người tính
khỹ con cũng tính kỹ năng lượng của con có thể cách âm và khoan lỗ nên co thể
khoét tường mà không ai hay biết hahaha!"
Nhĩ xong hắn thả ra năng lượng cách âm và năng lượng soán óc dụt khoét tường
mà mấy tên lính canh gác đang nói chuyện cười ha hả với nhau mà không hay biết
thiếu gia mình đã trốn khỏi phòng.
Khi mới chui ra cái lỗ mà hắn khoét hắn liên chạy như người gặp ma . Khi chạy
ra xa khỏi phạm vi tia tộc thì hắn mới thở phào nhẹ nhõm:" haizzzz"
..........
Lúc này trong bóng tối có người đang theo dõi hắn đó là người mà gia tộc tống
phái người tới ám sát hắn . Tên này là vũ vương ngũ trọng.
Thấy Nhật Hoàng dừng lại thì cười cười nói:" thiên đường có lối ngươi không đi
địa ngục không lối ngươi lại vào ha ha ta mà giết ngươi xong về gia tộc tức có
trọng thưởng địa vị của ta sẽ lên như thuyền gặp nước ."
Hắn nói như vậy nhưng cũng không biết ai mới là thiên đường có lối ngươi không
đi địa ngục không lối ngươi lại vào vì Nhật Hoàng đã phát giác được hắn ngay
từ đầu vì không muốn ở gia tộc phiền phức nên mới chạy thật nhanh để thoát
khỏi phạm quy của gia tộc.
-" ngươi ra đi nãy giờ đứng núp núp ló ló làm gì vậy"
Nghe Nhật Hoàng nói vậy hắn tưởng mình nghe lầm nên không có bước ra.
-" ta nói ngươi không nghe sao hay giả điết vậy"
Lúc này trên khuôn mặt hắn tràn đầy hoảng sợ và cũng tin nó nói là mình nhưng
rất nhanh lấy lại trấn định nói:" ta có lời tán thưởng cho ngươi năng lực phản
ứng của ngươi cũng thật nhạy cảm đi"
Nhật Hoang đếk thèm bận tâm tới hắn nói:"là ai sai ngươi đi theo ta hả"
Hắn nói:" một người chết không cần biết nhiều"Nhật Hoàng nghe vậy chỉa mũi
kinh thường.
-" hưu chết vào tay ai con chưa biết nha"
-" tốt lắm nhóc con dám khinh thường ta chết đi!!!"hắn nói xong dùng năng lượng trong cơ thể hoá thành lực lượng công kích bắn về phía nhât hoàng"
Một quyền nện lên ngực của nhật hoàng làm bụi bay mịch mù nhưng hình như njatj
hoàng không bị sao cả nói:" phế vật một quyền này gãi đít cho ta hả?"
Tên hắc y nhân nghe vậy lặp tức mất hồn dù gì mình cũng là vũ vương ngũ tinh
mà đánh quyền không phải toàn lực nhưng đâu phải thằng bé 5 tuổi chịu được,
cảm giác co gì đó không ổn hắn lập tức bắn pháo bông kêu gọi đồng minh xử nó
ngay mặt cho nó kêu gọi gia tộc, lấy ra pháo bông kéo một cái dậy ngay lập
tức cái pháo bông hương lên trời bay.
-" bùm ,bùm, bùm" cái pháo bông hiên ra chữ tống Nhật Hoàng cảm giác không ổn lập tức ra quyết định giết tên này ngay.
-" chết, một quyền như chớp"
-" ầm, ầm,..." môth quyền ra tên hắn y nhân chết.
Lúc này tiếng hệ thống vang lên.
-" Keng! Chúc mừng ký chủ giết vũ vương ngũ tầng khen 1 vạn tích phân.
-" Keng! Kinh Lôi quyền + 100 đô thuần thục.
Hăn cảm thấy xuất hiện nhiều nguồn khí tức lạ lập tức thấy không ổn dùng hết
tốc đọ phóng vào U mù sâm lâm . Cũng may u mù sâm lâm có nhiều may mù chỗ này
năng lượng dày có hiều khí tức yêu thú lẫn lộn nên hăn thu liễm rất nhanh bọn
họ đánh mất dấu Nhật Hoàng trong U Mù sâm lâm yêu thú nhiều như mây ở đây năng
lượng dày đặc linh dược rất dễ mọc lên.
Nhật Hoàng biết nơi đây là một trong cấm địa của nước đại việt bởi trình độ
nguy hiểm của nó đạt 5* .vì có sương mù nên không thể dùng mắt thường mà nhìn.
Cũng may gần chỗ hắn chạy có một cái hang dộng hiểm hốc nhật hoàng chạy nhanh
vào chú ẩn . Từ trong túi càn khôn lấy ra một bộ đồ một cai giường . Một cái
chăn rồi ngủ hưởng thụ cảm giác ngủ ngoài đường thử.