Bá Đạo Dạ Hồng Liên


Người đăng: Bachnganh

6
Không lâu lắm, đại khái hai mươi phút, Doãn Văn Quân tới Thanh Dương trấn, nhị
tinh Hắc Mã chính là như thế ngưu bức, so với bình thường ngựa nhanh hơn không
chỉ mười lần.

Doãn Văn Quân giao Hắc Mã cho hạ nhân, hướng Doãn Kiến Văn biệt viện đi tới.

Doãn Kiến Văn lúc này ngồi trong thư phòng, vẻ mặt trầm tư, tựa như đang lo
nghĩ việc gì rất khó giải quyết. Mắt thường cũng có thể thấy được y thật uể
oải, chán nản.

Doãn Văn Quân đứng nhìn hồi lâu đi tới hỏi:"Đại ca, ngươi suy nghĩ cái gì mà
xuất thần như vậy? Đệ đứng nãy giờ đại ca cũng không thấy."

"Hả, tam đệ, không có gì, chỉ là một chút vấn đề nhỏ mà thôi!" Doãn Kiến Văn
giật mình đáp.

"Vấn đề nhỏ?" Doãn Văn Quân hỏi lại.

"Đương nhiên, đại ca ngươi anh minh thần võ, trí tuệ như yêu, có chuyện gì mà
không thể giải quyết." Doãn Kiến Văn thu lại bộ dáng uể oải, cười đáp.

Thân nhau từ hồi còn bé tẹo, đại ca tính tình Doãn Văn Quân làm sao không
biết, thích trang bức, lại rất là sĩ diện người.

Nếu là vấn đề nhỏ, đại ca còn không chạy đến phân tích một phen, đưa ra cách
giải quyết, khoe khoang hắn có bao nhiêu lợi hại.

Nếu là gặp phải chuyện rất khó giải quyết, hắn có thể ăn ngay nói thật sao?

Vậy dĩ nhiên là không thể nào.

Không đợi Doãn Văn Quân đáp lời, Doãn Kiến Văn đã nói:"Bây giờ còn rất sớm,
như vậy đệ giữa giờ sửu đã khởi hành, chẳng lẽ có chuyện gì nghiêm trọng?"

Doãn Kiến Quân đây là nói tránh, hơn nữa cũng thật lo lắng tam đệ gặp chuyện,
bởi hắn biết tam đệ ăn ngủ sinh hoạt rất đúng giờ, sẽ không có dậy sớm chuyện.

Doãn Văn Quân đáp:"Không có, đệ hôm qua khởi hành, giữa đường dừng chân nghỉ
ngơi, lúc tỉnh giấc, nhìn thấy tiểu mã toàn thân co quắp, hơi thở yếu ớt."

"Đại ca cũng biết, đệ cưỡi nó nhiều năm như vậy, dĩ nhiên có cảm tình, cũng
không thể để nó phơi thây giữa rừng núi, cho nên đệ ngồi chờ nó tắt thở đem
chôn rồi mới đi tiếp!"

"Nào ngờ một cái chờ chính là mấy canh giờ, trời tối, đệ dựng lều chờ tiếp,
nằm trong lều, đệ mệt mỏi ngủ thiếp đi, trời sáng đệ tỉnh giấc, thì thấy tiểu
mã khoẻ mạnh như thường đứng đó."

"Quả thật có chút không hiểu thấu, đại ca cũng biết, gặp chuyện gì không hiểu
thấu, đệ chính là không nghĩ. Tiếp tục cưỡi ngựa đi tới chỗ đại ca, nào ngờ đệ
gặp một chuyện càng không hiểu thấu."

"Đại ca biết là chuyện gì không?"

Doãn Kiến Văn bản năng hỏi:"Chuyện gì?"

Doãn Văn Quân nói tiếp:"Là tiểu mã, nó tốc độ đột nhiên tăng lên gấp mười lần
hơn! Thật rất kinh khủng!"

Doãn Kiến Văn kinh ngạc nói:"Kỳ quái như vậy? Đi, để ta đi xem là nguyên nhân
gì!"

Hai huynh đệ liền kéo nhau đi ra chuồng ngựa.

Đi tới chuồng ngựa, nhìn Hắc Mã một lúc, Doãn Kiến Văn nói:"Tiểu Mã của đệ đã
trở thành nhị tinh Yêu Thú!"

Doãn Văn Quân đáp:"Đệ cũng đã nghĩ tới cái này, chỉ là nó làm sao đột nhiên
trở thành nhị giai Yêu Thú đâu?"

Doãn Kiến Văn:"Ta nghĩ tiểu mã nó vô tình ăn trúng Linh Dược gì đó!"

Doãn Văn Quân:"Thế nhưng bình thường ngựa ăn phải Linh Dược sẽ thất khiếu chảy
máu mà chết sao?"

Doãn Kiến Văn trầm ngâm một lúc, nói:"Hẳn là một loại dễ luyện hóa một chút
Linh Dược đi."

Doãn Văn Quân:"Thế nhưng đệ dừng lại nơi đó giống như không có gì Linh Dược
à?"

Doãn Kiến Văn cau mày suy tư.

"Kiến Văn, chàng nghĩ xong chưa?" Ngay lúc Doãn Kiến Văn đang suy tư, thì một
giọng nói ôn nhu của nữ tử truyền vào tai.

Doãn Kiến Văn nghe giọng nói, y không cần nhìn liền muốn chạy trốn.

Nữ tử từ trên nóc nhà, tốc độ cực nhanh, để lại mấy cái tàn ảnh, chớp mắt đã
lướt tới chặn trước mặt Doãn Kiến Văn.

Doãn Văn Quân nhìn qua nữ tử, hắn nhận ra, đây là Thiên Ưng Bang bang chủ Dạ
Hồng Liên, năm nay 27 tuổi, là một cái tuyệt sắc mỹ nhân.

Nàng một thân hắc bào, trên người mang một cỗ cực mạnh khí tràng, nhìn vào có
thể khiến người ta cảm giác được, trên người nàng cường thế cùng quả quyết,
nàng một nữ cường nhân.

"Ta sẽ không cùng nàng trở thành tình lữ!" Doãn Kiến Văn dứt khoát nói.

"Tại sao? Ta có gì không tốt mà chàng thà rằng kinh doanh thua lỗ cũng không
muốn ta?" Dạ Hồng Liên ánh mắt sắc bén, trên thân toát ra một loại khí thế bức
người.

Doãn Kiến Văn trầm mặt, không phải vì suy nghĩ làm sao trả lời, mà là đang
mắng to xui xẻo, để tam đệ nhìn thấy mình lúc này tình trạng, còn cái mẹ gì
đại ca mặt mũi?

Doãn Văn Quân thở dài, sáo lộ đều đã chuẩn bị, mang Hắc Mã ra hack não đại ca
một hồi để hắn tạm quên đi vấn đề kia.

Sau đó tùy tiện lấy cớ ăn mừng tiểu mã thành yêu thú đem đại ca chuốc say, đem
vấn đề kia móc ra, xem có thể giúp gì được hay không.

Lúc này Doãn Văn Quân nhìn ra rồi, đây chính là đại ca khó giải quyết vấn đề.
Chuyện này hắn không giúp được, hắn là một trạch nam, đối với tình yêu nam nữ
dốt đặc cán mai à.

Doãn Văn Quân ôm bụng tiến lên mặt nhăn như đít khỉ nói:"Đại ca, đệ tự nhiên
thấy đau bụng quá, đại ca cùng vị tỷ tỷ từ từ trò chuyện, đệ đi giải quyết cái
bụng đây!"

Không đợi Doãn Kiến Văn đáp, Doãn Văn Quân đã chạy mất, tốc độ nhanh vô cùng.

Doãn Văn Quân bỏ đi, Doãn Kiến Văn lúc này mới nhìn thẳng Dạ Hồng Liên nói:

"Vậy nàng nói đi, ta tu luyện thiên phú chỉ thuộc dạng trung đẳng, thương
nghiệp thiên phú cũng chả ra làm sao.

Ngoài cái này đẹp trai khuôn mặt, ta cái đách gì cũng không, nàng vì sao lại
thích ta?"

Dạ Hồng Liên ép người tới gần Doãn Kiến Văn bá đạo đáp:"Ta chính là thích, cần
gì lý do?"

Doãn Kiến Văn đưa mặt ép sát Dạ Hồng Liên, cường ngạnh nói:"Như vậy ta không
thích chính là không thích, có cái rắm tại sao!"

Dạ Hồng Liên khí thế càng thêm cuồng bạo, dĩ nhiên là đang rất tức giận.

Cái gì phá hắn cửa hàng, ép hắn đồng ý.

Tà Đạo!!!

Bắt người mang về mới là Chính Đạo!!!

Dạ Hồng Liên ôm lấy Doãn Kiến Văn lướt đi như cơn gió, chớp mắt liền biến mất
khỏi trang viên.

"Nàng muốn làm gì? Thả ta ra, ta không thích nàng ..."

"Ta không thích nàng, thả ta ra ..."

Mặc cho Doãn Kiến Văn kêu gào, Dạ Hồng Liên vẫn mặt lạnh như băng ôm lấy Doãn
Kiến Văn lướt đi.

Doãn Văn Quân nhìn theo hướng đại ca cùng Dạ Hồng Liên biến mất thì thầm:"Đại
ca, đệ đây quả thật không giúp được, Linh Nguyên Cảnh thất tinh, mấy trăm cái
đệ cũng đánh không lại nàng à!"

Doãn Văn Quân lúc này mới thấm hiểu câu nói 'trăm nghe không bằng mắt thấy'.

Hắn nghe qua, tại phàm tục sẽ không có Linh Nguyên bên trên, Tông Sư chính là
đỉnh cao cao thủ. Tu hành tông môn mới tồn tại Linh Nguyên bên trên.

Đây là đánh rắm, hắn bây giờ tận mắt nhìn thấy Dạ Hồng Liên hàng thật giá thật
một tên Linh Nguyên cường giả.

Thở dài một hơi.

Vốn định ra ngoài phách lối một phen, tên nào mắt mù đưa tới ta đây liền chặt.
Xem ra, hèn mọn phát dục mới là vương đạo. Nếu không lỡ chọc phải Linh Nguyên
Cảnh ta đây liền xong con bê.

Doãn Kiến Văn bị Dạ Hồng Liên bắt không biết bao lâu mới được thả, có lẽ rất
lâu đi.

Doãn Văn Quân chán nản xoay người rời khỏi Doãn Kiến Văn trang viên.

Ra ngoài phố, Doãn Văn Quân để cho hai cái chân tùy tiện bước đi, trong đầu
suy nghĩ làm sao kiếm 100M điểm kinh nghiệm.

Thật khó khăn à.

Nghĩ đến 100M điểm kinh nghiệm, hắn chính là mù mịt, rất phiền muộn. Thời gian
qua qua, Doãn Văn Quân đi tới Thiên Hương Tửu Quán, đây là tửu quán đẳng cấp
nhất Thanh Dương trấn.


Tối Cường Marvel Triệu Hoán - Chương #6