Người đăng: trungdavid969@Vân Quốc là một quốc gia có quân lực tốt, binh lính được huấn luyện chuyên nghiệp, đồn trú khắp biên giới biên giới Vân Quốc. Đất đai ở đây màu mỡ ,
nền nông nghiệp phát triển mạnh mẽ, là một miếng mỡ béo ngậy cho các quốc gia lân cận, tiêu biểu là Hạ Quốc, Sở Quốc và Tề Quốc. Trong đó lúc trước
Hạ Quốc là binh lực hùng hậu nhất, nhưng từ sau khi xảy ra sự kiện Tô Trấn Thành khiến cho quốc lực của Hạ Quốc, suy giảm nghiêm trọng. Làm cho bên
trong Hạ Quốc hoàng thất đều bị suy giảm thế lực, bên trong lục đại gia tộc trong Hạ Quốc đang âm thầm chuẩn bị cấu kết lẫn nhau để lật đổ chế độ
Hoàng thất Hạ Quốc. Bên trong bên ngoài nội loạn khiến cho Hạ Quốc từ một binh lực cường đại, kinh tế phồn thịnh. Đến mức bị đẩy xuống làm một quốc
gia tam lưu giống như Vân Quốc. Từ đó Tứ đại quốc lúc trước lấy Hạ Quốc dẫn đầu liền bây giờ chuyển thành một cái thế cục bốn cái chân vạc, không ai
làm gì được ai. Một khi quốc gia khác tấn công quốc gia này liền cứ thế bị quốc gia còn lại thâu tóm. Hạ Quốc và Vân Quốc lấy Thiên Nguyên Tông dẫn
đầu, Tề Quốc và Sở Quốc lấy Bạo Vũ Tông dẫn đầu. Các tiên tông hầu như đều không tham gia vào các sự tình phàm nhân tranh đấu. Chỉ trừ khi quốc gia
bị diệt liền mới ra mặt xuất hiện ( mà Hạ Quốc chỉ muốn thâu tóm Vân Quốc lên Thiên Nguyên Tông mới mặc kệ để Hạ Quốc tùy tiện xuất binh ) hoặc là
một cái sự tình gì đó thế tục không thể giải quyết nổi liền mới báo cáo lên trên. Mà cấm được báo loạn, báo loạn liền sẽ bị cao tầng tu sĩ diệt cả hoàng
thất, sau đó liền lập lên một cái hoàng thất khác, chưởng khống quốc gia đó, cho lên từ 2000 năm nay trở đi, trải dài không biết bao nhiêu thế hệ liền
không có hoàng thất nào dám làm cử động sai lầm ấy.
Đây là một nơi ánh sáng âm trầm tối, chỉ thấy chỗ này hiện lên rất nhiều bảng số, Còn có người ngồi ghế không ngừng điều khiển máy bay bay lượn trên
trời, liền pháo thủ , hoa tiêu sắc mặt tất cả đều âm lãnh. Bọn họ là binh lính dưới quyền Tân Phàm. Hôm nay là ngày triển khai chiến dịch DVQ, là tên viết
tắt của ( Diệt Vân Quốc ) Tất cả binh sĩ đều nhận được lệnh âm thầm san phẳng Vân Quốc, một quốc gia mà họ chưa từng nghe tới, nhưng vẫn phải thực
hiện theo mệnh lệnh. Tân Phàm nhận định, muốn đánh theo kiểu từ biên giới Vân Quốc đánh thẳng tới thủ đô Phong Thành thì mất rất nhiều thời gian.
Cho lên hắn lệnh cho 1000 binh sĩ trang bị đầy đủ vũ khí, phân thành 10 đại đội, gồm có 100 binh sĩ từ ngoại ô Phong Thành vây công bốn phía đánh
thẳng lên trung tâm Phong Thành. Nơi mà hoàng thất Vân Quốc sống. Tân Phàm không cho máy bay tấn công bởi vì hắn còn chưa muốn để lộ ra át chủ
bài của hắn, con át chủ bài của hắn luôn luôn được hắn âm thầm chuẩn bị kế hoạch dự bị, xe tăng tính cơ động rất yếu lên hắn chỉ cho bọn chúng ở lại
thành phòng thủ, xe tăng không thích hợp nhiệm vụ lần này. Còn 300 lính tinh anh kia thì hắn còn muốn dự định để hai chiếc trực thăng Mi - 26 chở hai
lượt đến thẳng nơi ở của Hoàng Thất. Diệt sạch sẽ tất cả và 10 đại đội kia cứ thế lấy thế mạnh xông thẳng vào Vân Quốc hỗ trợ. Dân thường, chó gà đều
không tha. Còn xe cơ giới BM-21 được lệnh trước khi triển khai chiến dịch liền cứ thế lấy thế mạnh bắn dàn rocket vào quân doanh Vân Quốc. Nếu không
làm vậy 1000 binh lính cho dù có tăng thêm 1000 nghìn người nữa thì nếu không có vũ khí hạng nặng thì cái quân doanh 50000 nghìn người trú tại ngoại ô
Phong Thành này thì diệt đến sáng mai chưa xong, chưa kể bọn chúng bị chạy tán loạn, diệt không được hết.
lúc trước khi đi, bọn hắn liền được dặn dò mỗi người phải chia thành 8 tiểu đội mỗi đội 10 người, không được đi lẻ bắt buộc phải đi theo hỗ trợ lẫn nhau và
đặc biệt phải chú ý tới khách khanh của Hoàng Đế. Cho dù bọn hắn có được nhanh nhẹn và nhục thể của trúc cơ kỳ nhưng phải lên biết, bọn hắn không có
linh khí lẫn pháp khí, giống như là một người đại hán, cơ thể vạm vỡ nhưng trong tay lại không có đao. Đao của bọn hắn là súng. Tuy súng pro nhưng điều
tiên quyết là phải bắn trúng. Lên biết là một người tu tiên luôn có rất nhiều tuyệt chiêu bảo mệnh lẫn vô vàn quái dị pháp bảo. Tân Phàm là một người đa
mưu túc trí, hắn luôn luôn suy nghĩ kế hoạch thấu đáo, có nhược điểm liền lấy cái khác đắp vào, có cái tốt liền hảo hảo lợi dụng.
Một tu sĩ đột nhiên ngồi pháp khí xuất hiện cản đường hai chiếc trực thăng quân đội.
sĩ, một người kỳ quái. Hắn hét to một cái liền vẽ lên bức tranh hắn đang ngồi, hắn vẽ rất nhiều phi cầm hung dữ trong bức tranh, liền bọn chúng tay chân
nét mực đen óng cứ từ từ không ngừng bước ra, bao quanh bốn phía hắn. Sau lưng hắn liền có rất nhiều cấm vệ quân, trang phục đồng đều, áo giáp hoa
lệ, thắt lưng có cái khảm đao, trên tay mỗi người đều cầm một cái cung hường lên bầu trời, một khi chỉ huy hắn ra lệnh là bắn về phía con quái vật hình
dạng chim không giống chim này.
Nhìn lấy bằng này đám người, chỉ huy của SEAL , Mạc Hòa liền ra lệnh cho hai chiếc trực thăng bay hướng lên trên. Sau đó 150 binh sĩ SEAL của chiếc trực
thăng. Cứ thế từ 20 m nhảy xuống. Binh sĩ lượt đầu tiên nhảy trong tay cầm M4a1, Ak 47 không ngừng xả đạn xuống phía dưới lúc đang trên không
trung. Mà phía dưới binh sĩ cấm vệ quân liền không kịp phản ứng liền cứ thế bị tạc cho chết, đoán chừng hơn 14 người bị tạc chết ngay tức thì. 5 binh sĩ
SEAL sắc mặt dữ tợn nhảy lượt đầu tiên cứ thế nhảy xuống, làm thế thủ, hỗ trợ lẫn nhau bốn phía không ngừng xả đạn, ném lựu đạn, âm thanh nổ dội
hết cả hoàng cung. Rất nhanh cứ 5 binh sĩ SEAL cứ thế lần lượt nhảy xuống, binh số rất nhanh mở rộng đến 150 binh sĩ SEAL mở rộng ra khắp nơi, Mạc
Hòa chỉ huy hơn 30 binh sĩ không ngừng chiến đấu với khách khanh hoàng đế này. Cứ phi cầm bước ra từ bức họa là bị vô số viên đạn tạc nát mực, mà
khách khanh của hoàng đế , sắc mặt hoảng sợ, không ngừng thi triển ra phù lục bảo vệ, nhưng nó cũng không thể bảo vệ nổi rất nhanh chưa đến 30 giây
liền bị nát tan, nhưng rất nhanh chưa kịp triển khai phòng thủ phù lục lần nữa đều bị hàng nghìn viên đạn trực tiếp tạc thành cái tổ ong, pháp khí vỡ nát.
Thi thể cứ thể bị rơi từ không trung, thi thể bị nát rừ. Hắn. Một đời trúc cơ kỳ, vạn người thần phục, phong quang vô hạn cứ thế chưa đến 1 phút liền bị
miểu sát. Mà lúc này 150 binh sĩ rất nhanh chia thành 15 tiểu đội lục soát khắp hoàng cung, gặp người nào giết người đó. Cấm vệ quân chưa kịp lao lên
chiến đấu liền đã bị tạc cho chết, chỉ huy cấm vệ quân thấy nhiều binh sĩ như vậy liền bắt đầu ra lệnh dùng cung bắn, nhưng vẫn không cản nổi đội quân
kinh khủng này. 3000 cấm vệ quân không thể nào cản nổi quân đội này. Chỉ huy bọn hắn liền hoảng hốt, yêu cầu cứu trợ đại quân bên ngoài. Nhưng
không nhận được hồi báo. Đúng 2 tiếng hơn 1500 cấm vệ quân cứ thế bị tạc chết, thi thể khắp nơi , trong đó còn có cung nữ , phi tần. Còn có mấy cái
quan lại nữa. Hoàng đế liền đà sớm trốn đi. Nhưng trốn không nổi liền cứ thế bị bắt, ăn viên đạn vào đầu. Chết như những người khác. Hoàng cung cứ thế
mà bị thanh lý sạch sẽ mà không có ai hỗ trợ. Mà nhiều cấm vệ quân còn sống sót nhìn thấy đội quân ác thần này liền đã sợ hãi sớm trốn ra khỏi thành,
trách nhiệm cái gì, lòng tự tôn cái gì sớm đã vất lên chín tầng mây. Thủ thành nghe cấm vệ quân đào tẩu kể lại cũng đã trốn ngay tức khắc. Trong 2 tiếng
này, tiếng pháo nổ kêu vang trời, màn đêm sáng chưng do ánh lửa , vô số dàn Rocket cứ thế mà nã thẳng vào quân doanh đóng quân ngoại ô, binh sĩ
chưa kịp chuẩn bị chỉ thấy ánh mắt chói lóa lên sau đó bị tạc cho thành than, quân doanh khắp nơi bị rocket tàn phá khắp nơi. 50,000 nghìn quân lính bảo
vệ hoàng thành cứ thế mà táng thân mà không biết tại sao lại chết. Sau loạt đạn Rocket, binh sĩ của Tân Phàm cứ thế lấy thế chẻ tre mà tiến lên. Bắt đầu
hành quân tiến vào trong hoàng thành đồ sát, sinh linh oán than khắp nơi, tiếng súng vang khắp trời, lựu đạn ném vào bên trong nhà nếu có người cố thủ
nhìn bên ngoài không khác gì binh lính phát xít, một tòa hoàng thành 60,000 nghìn dân số dân thường cứ thế trong một đêm liền bị 1000 người bị thanh
lý. Binh lính của Tân Phàm mặt đầy máu không ngừng cầm súng tàn sát khắp nơi, gương mặt đã tràn đầy vẻ hối hận, bọn hắn là một cái binh sĩ trang bị
đầy đủ cho dù là cho bọn hắn đi chiến đấu với kẻ mạnh gấp hai lần đi cũng được, nhưng mà tàn sát dân thường tay không tất sắt liền nội tâm của bọn hắn
đã tràn đầy cảm giác không dễ chịu lẫn đau khổ, dĩ nhiên có mấy cái gia tộc liên thủ liền phản kháng đều bị nhanh chóng miểu sát, đàn bà, hay ai đó đều
bị giết một cách nhanh nhất để không cho bọn hắn đau khổ. Nhưng binh sĩ bọn hắn tuyệt nhiên không một lời nào oán trách Tân Phàm mệnh lệnh. Bọn
hắn là quân nhân, không được phản lệnh và càng không được phản quốc.
Sáng sớm, mặt trời lại bắt đầu mọc lên. Nơi này là một mảnh hoang tàn, xác chết khắp nơi, một nơi từng là đế đô phồn thịnh, giao thương khắp nơi.
Hoàng Thành Vân Quốc trong một đêm liền bị diệt sạch sẽ. Tân Phàm vẻ mặt âm lãnh nhìn đống hoang tàn này. Tâm tình không chút nào biến hóa, trên
mặt nở ra một nụ cười thanh thản nhưng nhìn tà dị vô cùng rồi ngước lên bầu trời không mây này.
ác quá cho lên ta quyết định chỉ giới hạn lại mỗi thủ đô nơi này thôi, rất nhanh thôi, rất nhanh thôi. Ta cũng sẽ tới bên nàng đây.
Nói xong một lát, nội tâm Tân Phàm tràn đầy vẻ bi thương. Liền lệnh cho sĩ quan chỉ huy đốt Phong Thành sau đó ra lệnh cho đại quân nghỉ ngơi một chút
chuẩn bị lên đường đánh thẳng tới Thiên Nguyên Tông. Tân Phàm không nhận được nhiều điểm hối đoái , vì đa số binh sĩ hắn giết đều là phàm nhân.
Trong đó chỉ có mấy khách khanh hoàng đế, gia tộc là tu sĩ lên nhận được mới ít.
Vẻ mặt không chút nào gợi sóng, Tân Phàm trong đầu đột nhiên liền có vô số âm thanh liên tiếp tiếng chuông mà vang lên
Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đánh chiếm Vân Quốc *
< Khen thưởng : Mở ra hệ thống cơ giới thế kỷ 21 >
Do ký chủ hoàn thành sớm nhiệm vụ cho lên có đặc biệt khen thưởng một lần du lịch dị giới xin ký chủ vào Hệ Thống Đồng Nhân để biết thêm chi tiết *
Du lịch tới < Thôn Thiên Thực Địa Hệ Thống > và hoàn thành nhiệm vụ sẽ được khen thưởng, thất bại sẽ không bị trừng phạt.
Hắn do tập trung phát triển thế lực báo thù mà quên béng mất nhiệm vụ này, đến cơ hệ thống nhắc nhở lên mới nhớ đến. Tân Phàm là một người thế kỷ
21 say mê tiểu thuyết mạng tất nhiên phải biết bộ tiểu thuyết này và đọc thử qua, Tân Phàm tạm thời không để ý đến hệ thống này nữa, vẻ mặt ngồi đó
trầm tư lên kế hoạch làm sao giảm thiểu thương vong nhất khi đánh Thiên Nguyên Tông, chưa kể đến cái Hộ Sơn Đại Trận của bọn hắn liền để hắn đau
đầu không thôi, Tân Phàm không biết tên lửa lẫn bom có xuyên thủng được trận pháp tu sĩ bọn hắn không cơ.