Tiến Vào Sa Mạc.


Từ tờ mờ sáng khi mặt trời mới chỉ bắt đầu toả ra một chút ít ánh sáng, cả
đoàn người cũng đã bắt đầu dậy sắp xếp đồ đạc. Minh Long được Diệp Diệc gọi
dậy từ rất sớm để cùng với đám con trai trong đoàn bốc đồ lên xe kéo chuẩn bị
ra ga tàu. Điểm dừng đầu tiên của cả đoàn là Tây An, ở đây giáo sư Trần sẽ đón
thêm vài học sinh nữa của ông.

" phù... mệt chết đi được " Minh Long ném túi đồ còn lại lên xe kéo thở ra một
hơi nói.

" Cậu có chắc chắn đủ sức khoẻ để tham gia không vậy?? " Shirley Dương nhìn
biểu cảm của Minh Long lạnh lùng nói.

" Haha... Dương tiểu thư không cần lo lắng " Minh Long đáp.

" Hừ, tốt nhất là đừng làm vướng chân bọn tôi " Shirley Dương hừ lạnh một
tiếng rồi quay người rời đi.

" Cái XXX. Thái độ như vậy là sao chứ ?? " Minh Long lầm bầm nói. Dù sao hắn
cũng không phải đi không hơn nữa còn được sự đồng ý của giáo sư Trần rồi.

" Người anh em, hà tất vì một cô ả người Mỹ mà cáu giận. "

Âm thanh bên tai đột nhiên vang lên làm Minh Long có chút giật mình. Quay đầu
lại nhìn thì đập vào mắt hắn là một tên bàn tử đang nhoẻn cười nhìn hắn.

" Tuyền Béo " Minh Long giật mình buột miệng.

" Cậu biết tên tôi sao ? " Tuyển Béo vẻ mặt mờ mịt nhìn Minh Long hỏi.

" A....cái này, tất nhiên là tôi biết chứ. Tuyền Béo đại ca cùng Bát Nhất đại
ca ở Phan Gia Viên có ai là không biết uy danh của hai người. Dù tôi ít đến đó
nhưng vẫn là nghe mọi người đồn thổi về hai vị rất nhiều "

" Hóa ra là vậy, không ngờ lão tử lại nổi danh như vậy. Hahaha " Tuyển Béo
dường như hiểu vấn đề cười lớn vỗ vai Minh Long.

Lúc này Minh Long ánh mắt cũng liếc nhìn thấy miếng ngọc bội trên cổ Tuyển
Béo, với các hoạ tiết loằng ngoằng nhìn như những con nòng nọc được sắp xếp kì
lạ. Tuy nhiên Minh Long biết đây cũng chẳng phải nòng nọc hay gì mà nó là chữ
Quỷ Động.

Quỷ Động là một dân tộc thiểu số ở Tây Vực thời cổ đại, dân tộc này đã bị diệt
vong từ rất lâu, trong một vài thư tịch cổ khai quật được ở Đôn Hoàng có ghi
chép lại, nữ Vương nước Tinh Tuyệt ngày xưa chính là người nhất tộc của tộc
Quỷ Động.

Lúc này Tuyền Béo cũng nhìn ra ánh mắt của Minh Long đang chăm chú lên miếng
ngọc bội đeo trong cổ.

" Được rồi, tôi qua bên kia sắp nốt đồ. Cậu lên xe trước đi a "

Tuyền Béo vừa nói tay cũng nhanh chóng nhét miếng ngọc bội vào trong áo quay
người bước nhanh về phía đằng sau.

" Ây...sợ ta ăn cắp sao " Minh Long cười khổ, hắn ngoài nhìn miếng ngọc có
chút đặc thù ra còn lại không có chút hứng thú gì với nó.

" Nếu nhớ không nhầm miếng ngọc bội này là chìa khoá để lấy viên nhãn cầu bằng
ngọc ở tế đàn a. Đáng tiếc lại bị làm vỡ mất " Minh Long lắc đầu nhìn về phía
Tuyền Béo một chút rồi quay người leo lên xe.

" Lão Nhất, cậu thấy tên nhóc kia như nào? "

" Có chút kì quái, tốt nhất vẫn nên cẩn thận " Bát Nhất Nheo mắt nhìn về phía
Minh Long nói.

" Đúng vậy a, nhất là ánh mắt...thật kì quái, ánh mắt đấy như nhìn thấu tất cả
vậy " Tuyền Béo gật đầu đáp.

" Được rồi, cũng không cần để tâm quá nhiều, chú ý một chút là được."

Sau khi đồ đạc được chuyển ra bến tàu, cả nhóm cũng tụ tập đầy đủ để lên tàu.
Điểm dừng tiếp theo của cả đoàn chính là Tây An.

Đoàn tàu lai vun vút trên dải đất miền tây rộng lớn. Minh Long, Tuyền Béo và
Hồ Bát Nhất được phân ngủ trong một toa khá rộng rãi. Tuy rằng hắn và Tuyền
Béo có nói chuyện với nhau nhưng dù vậy Minh Long vẫn cảm nhận được thái độ đề
phòng của hai người đối với mình.

Tuy nhiên, Minh Long lúc này lại không quan tâm chyện này lắm, sau khi nói
với. Tuyền Béo vài câu hắn liền lập tức lấy lý do mệt mỏi rồi trèo lên giường.

Thực ra Minh Long không phải buồn ngủ, mà là hắn nghe thấy thông báo của hệ
thống phát ra.

" Ting! Nhiệm vụ chính tuyến được khởi động : Thu thập xác nữ vương Tinh Tuyệt
cùng Hoa Thơm Xác trong lăng mộ nữ vương. Thưởng hoàn thành nhiệm vụ : Sha
Nagba Imuru. Thất Bại : Chết ! "

" Sha Nagba Imuru .... đừng nói là bảo khí cấp EX của Gilgamesh nha "

Minh Long sau khi nhìn lên dòng nhiệm vụ của hệ thống lập tức bất ngờ cực độ.

" Sha Nagba Imuru : Chuyển hóa tinh thần lực của King Of All Heros thành bảo
khí. Có khả năng nhìn thấu mọi ngóc ngách trên thế giới và bản chất tạo nên
mọi vật khi nhìn thấy hoặc chạm vào. Bảo khí sau khi có được sẽ lập tức dung
nhập vào mắt và có thể sử dụng liên tục "

" Quả nhiên là bảo khí của Gilgamesh " Minh Long nhìn đoạn giới thiệu của hệ
thống mà ánh mắt vui mừng ngày càng đậm.

Phải biết rằng khi sử dụng bảo khí này, có thể giúp người dùng nhìn thấu sức
mạnh, khả năng của mọi đối thủ, nó còn có thể giúp người dùng luôn biết phải
hành động thế nào để chiến thắng. Ngay đến cả Chén Thánh còn bị nó nhìn thấu
bản chất khi Gilgamesh chạm vào đống bùn.

Tuy nhiên Minh Long cũng biết không có gì là dễ dàng có thể đạt được cả. Phải
biết rằng trong nguyên tác đoàn khảo cổ của Giáo sư Trần cũng chỉ có mình ông
còn sống rời khỏi Thành Cổ Tinh Tuyệt khi còn chưa kịp đụng vào bất cứ thứ gì.

" Hoa Thơm Xác không chỉ gây ảo giác từ mùi hương của nó phát ra mà ngay cả
nhìn vào cũng có thể bị quấy nhiễu gây ảo giác. Mà mụ Nữ Vương Tinh Tuyệt kia
không biết là cái loại đặc thù gì không nữa. Hơn nữa theo như trí nhớ của mình
dường như lúc nhóm Tuyền Béo chạy trốn vào thạch thất bí mật dường như có một
thứ gì từ dưới đáy vực lôi xác của đám người chết xuống. "

Minh Long bắt đầu ngồi lục lại trí nhớ của mình, tỉ mỉ xem lại các mối nguy
hiểm có thể xảy ra với bản thân khi tiến vào thành cổ Tinh Tuyệt.

" Chết Tiệt, nếu như mụ nữ vương kia là thứ gì đó tồn tại đặc thù thì nguy to,
vạn nhất lại có thêm thứ gì đó từ đáy động chui lên nữa thì cái mạng nhỏ này
coi như xong " Minh Long càng nghĩ càng lo lắng.

" Hừ, phải cẩn thật cẩn thận a. Tuy rằng nhiệm vụ nguy hiểm nhưng không đến
nỗi hệ thống ép mình vào tuyệt lộ. Dù sao nguy hiểm hoàn thành còn hơn ngồi
không mà vẫn chết "

Sau một hồi suy nghĩ, Minh Long cũng đành gác lại truyện này sang một bên rồi
rời khỏi hệ thống bởi vì hắn đói. Từng tiếng ục ục từ bụng hắn phát ra khiến
hắn không cách nào là phải đi đến phòng ăn.

" Không ngờ trời đã tối rồi, hắn cũng sắp đến bữa cơm tối "

Minh Long đi dọc theo toa tàu đến phía cuối là phòng ăn, đẩy cửa vào thì đã
thấy mọi người tập trung đông đủ, hơn thế nữa là Shirley Dương còn đang hướng
dẫn Hồ Bát Nhất và giáo sư Trần sử dụng những trang bị mà hắn đưa.

" Không hổ là Shirley Dương, mới qua một hôm mà đã có thể tìm tòi được cách sử
dụng mấy thứ này " Minh Long cảm thán, hắn dù là được hệ thống truyền thông
tin cho cách dùng ngay từ đầu nhưng cung phải mất nửa ngày mới có thể sử dụng
được.

" Ồ, Long. Mau lại đây ăn tối a. " Diệp Diệc nhìn thấy Minh Long đứng ngoài
cửa vội vàng lôi vào.

Sau khi chào hỏi một lượt tất cả mọi người, Minh Long cũng bắt đầu ngồi xuống
ăn bữa tối của mình. Dù sao cũng là đoàn thám hiểm, hơn nữa đi trên tàu nên
thức ăn vẫn là có chút đạm bạc.

" Hô hô, Minh Long đồ của cậu thật tốt nha. Bộ quần áo này mặc vào như nhẹ đi
vài chục cân vây. " Tuyền Béo cười lớn, ánh mắt có chút vô sỉ nhìn Minh Long
nói.

" Ánh mắt đó là sao. Tôi không thích đàn ông a " Nhìn thấy ánh mắt của Tuyền
Béo khiến Minh Long có chút rợn nổi da gà.

" Khục... Là không phải như vậy, tôi là đang muốn có một vụ làm ăn lớn với cậu
a "

Tuyền Béo ho khan vài tiếng tiến lại ghé vào gần Minh Long nói thầm gì đó. Vừa
nghe Tuyền Béo nói Minh Long vừa lắc đầu.

" Tuyền đại ca, cái này là không thể a. Dù sao để đạt được từng này bộ đồ ta
đã phải tốn rất nhiều tiền bạc cùng công sức. Hơn nữa nó cũng rất khó có thể
lấy được nên không cách nào bán sỉ như ngươi nói "

" Vậy a, hay là sau chuyến này cậu để lại hết chỗ đồ này cho tôi. " Tuyền Béo
vẫn khuôn mặt vô sỉ nói ra.

" Không được, nếu Tuyền đại ca với Nhất đại ca thích thì có thể giữ lại hai bộ
đang dùng " Minh Long cười khổ, Tuyền Béo cái này là ép mua ép bán đi. Những
bộ đồ này đều là công nghệ tối tân nha.

" Tuyền Béo, ngưng. Cậu ta đều đã đồng ý để lại hai bộ cho chúng ta rồi cũng
không nên làm quá. Cái này cũng không phải củ cái trắng mà mang ra kinh doanh
được a " Bát Nhất ngồi đằng sau túm lấy cổ áo Tuyền Béo lôi đi.

Hai hôm sau, tàu dừng bánh ở Tây An để gặp gỡ thêm các thành viên còn lại, bọn
họ đều là học trò còn lại của giáo sư Trần. Cả hai đều là nam thanh niên tri
thức, một cái gọi là Tát Tế Bằng còn lại là Sử Kiện. Tất nhiên, theo trí nhớ
của Minh Long thì cả hai người này đều chết không còn chút cặn, đều là nhân
vật phụ.

Sau khi rời khỏi Tây An, điểm dừng cuối cùng là ở Tân Cương. Vẫn theo như
nguyên tác. Hồ Bát Nhất cùng Shirley Dương hai người kiếm được lão Anilman,
lão ta là một cái bản đồ sống trong sa mạc. Đồng thời cả đoàn còn thuê tất cả
lạc đà của lão để vận chuyển đồ đạc cùng chở người.

" Hắc, chuyến phưu lưu đầu tiên nha. Có chút kích thích " Minh Long ngồi trên
lưng lạc đà nhìn về phía biển cát bao la trước mặt mỉm cười.

Hắn không biết rằng có những điều kinh khủng đang chờ hắn ở phía trước.

P/s : tác bận học, không ra chương đều nhưng sẽ cố 1 tuần 1-4 chương. mỗi
chương sẽ giao động từ 1k7-2k chữ. Cảm ơn!!!


Tối Cường Đồng Nhân Hệ Thống. - Chương #7