Sáng ngày hôm sau, ngay từ rất sớm Minh Long đã tỉnh dậy. Sau khi vệ
sinh cá nhân xong, hắn liền bắt đầu đi xung quanh khách sạn thăm thú.
Dù sao, để được chứng kiến khung cảnh cùng không khí trong lành như
thời kì này đối với một thanh niên sống ở thế kỉ mới như hắn là
một điều gì đó rất mới mẻ.
" Oa, không khí sáng sớm ở đây thật mát mẻ " Minh Long đứng ngoài sân
vườn của khách sạn nhắm mắt ngửa mặt lên trời hưởng thụ.
Đúng lúc này, tiếng nói nhỏ nhỏ từ phía sau hắn vọng lại, vừa
vặn lọt vào tai hắn.
Kích thích sự tò mò trong người, Minh Long liền nhẹ nhàng tiến về
phía cửa sổ nơi phát ra tiếng nói.
" Hách giáo sư, tôi muốn biết người thanh niên hôm qua được giáo sư
Trần cùng ngài cho tham gia vào đoàn là ai, dường như cậu ta cũng
không phải học sinh của ngài. "
" Shirley tiểu thư tôi cũng không muốn dấu cô,cậu ta là con của một
người quen của tôi. Vì nghe nói đoàn chúng ta sẽ tiến vào sa mạc
khảo cổ đồng thời lại thiếu người nên cha cậu ta liền nhờ tôi giới
thiệu với giáo sư Trần. "
" Hừ, giáo sư ngài cũng biết tiến vào sa mạc rất nguy hiểm, đồng
thời thứ chúng ta cần là người biết về thuật chiêm tinh phong thủy
hoặc là người có thể giúp chúng ta sống sót trong xa mạc. Nếu cậu
ta không có một trong hai thứ đó, thứ lỗi tôi không đồng ý cho cậu ta
tham gia đoàn ".
" Việc này... haizz, được rồi tôi sẽ đưa cậu ta đến gặp cô. Nếu cô
cảm thấy được thì chúng ta sẽ cho cậu ta gia nhập đoàn ".
Minh Long đứng ngoài núp ngoài cửa sổ, nghe được toàn bộ cuộc đối
thoại giữa Hách Ái Quốc và Shirley Dương đồng thời nội dung cuộc
đối thoại cũng làm Minh Long có chút lo lắng. Về thuật chiêm tinh phong
thủy thì hắn hoàn toàn mù tịt, còn kinh nghiệm sống sót trong xa mạc thì lại
càng không.
" Ây da, chẳng lẽ lại nói mình biết địa điểm của thành cổ Tinh Tuyệt, không
được làm vậy càng khiến mọi người nghi ngờ. "
Đúng lúc này, tiếng gọi từ phía sau làm Minh Long giật mình ngã khỏi cửa sổ
rơi xuống đất.
" Ây da, tên nào chơi ngu vậy... aaa cái mông ta " Minh Long mặt nhăn nhúm
liên tục dùng tay xoa mông, miệng thì chửi đổng.
" Long đại ca, ngươi tại sao nấp ở đây vậy ? " Diệp Diệc nghi vấn nhìn Minh
Long dưới đất.
" haha, ta đang ngắm cảnh, ngắm cảnh mà thôi. Không khí hôm nay thật tốt "
Minh Long nghe thấy Diệp Diệc hỏi vậy khiến hắn có chút lúng túng.
Âm thanh của Minh Long cùng Diệp Diệc đã khiến cho Hách Ái Quốc cùng Shirley
Dương ở trong phòng chú ý. Đương nhiên, hai người cũng biết cuộc đối thoại có
lẽ đã bị Minh Long cho nghe đầy đủ.
" Cậu là Minh Long? " Shirley Dương từ trong phòng đi ra ngoài sân nhìn thấy
Minh Long cùng Diệp Diệc đang đừng cạnh nhau.
" Đúng vậy, cô hẳn là Dương tiểu thư. " Minh Long ngay lập tức đứng dậy phủi
phủi quần áo, đưa tay về hướng Shirley Dương mỉm cười.
" Tôi không biết quan hệ giữa cậu và Hách giáo sư ra sao. Nhưng chuyến đi này
tôi là người chi tiền ra cho cả đoàn. Vì thế tôi cần những người có ích, chứ
không cần một tên mặt trắng. Cho nên cậu muốn tham gia đoàn thám hiểm này thì
phải chứng minh ích lợi của mình. " Shirley Dương nghiêm túc nói, ngay sau đó
quay người rời đi.
Minh Long định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Đúng như Shirley nói, hắn
hiện tai không có chút giá trị nào đối với đoàn thám hiểm.
" Đúng rồi, hệ thống cho ta sử dụng 5 chiếc phiếu rút đồ " Minh Long sau khi
suy nghĩ một hồi liền quyết định, hắn hiện tại chỉ có thể phụ thuộc vào 5
chiếc phiểu này
" Xác nhận yêu cầu kí chủ, mời kí chủ lựa chọn vật phẩm " Âm thanh băng lãnh
từ hệ thống lập tức đáp lại.
Trước mặt Minh Long xuất hiện một màn hình giả lập, bên trong là hàng ngàn
những ô vuông nhỏ, mỗi ô vuông lại chứa hình ảnh của một món đồ bất kì. Minh
Long chỉ nhìn lướt qua một chút liền cảm thấy có chút chóng mặt.
" Thật nhiều, không thể tin được lại có thể có nhiều như vậy. Hệ thống, giúp
ta phân loại ra đồng thời giúp ta tìm những món đồ có thể hỗ trợ trong sa mạc
"
" Xác nhận yêu cầu kí chủ, đã sắp xếp hoàn tất. Vui lòng chọn loại vật phẩm."
ngay khi hệ thống đáp lại, các ô vuông lập tức được sắp xếp theo từng mục.
" Đầu tiên là trang phục đi " Minh Long trầm suy nghĩ nói.
Ngay lập tức các ô vuông nhỏ biến mất, thay vào đó là các ô vuông to hơn kèm
theo hình ảnh, tên, và lợi ích của các loại trang phục này. Minh Long lập tức
bắt đầu chăm chú xem từng cái một, cuối cùng gây chú ý cho hắn nhất là một bộ
trang phục của lính đặc nhiệm Nga.
" Rantik XOS2 : bộ trang phục của lính đặc nhiệm Nga, được tích hợp nhiều chức
năng ưu việt. Bộ trang phục được làm từ chất liệu đặc biệt, khá nhẹ, có thể tự
điều chỉnh nhiệt độ phù hợp với cơ thể dù trong thời tiết băng giá hay năng
nóng, được gắn thiết bị cảnh báo khí độc, bộ đàm tầm xa, hộp y tế mini, mặt nạ
phòng độc mini. Đặc biệt nó còn có các mô khung xương siêu nhỏ trải khắp bộ
trang phục, nó có thể cảm nhận được chuyển động của người dùng giúp chuyển
động nhẹ nhàng, nâng đỡ, có thể nâng được những vật với trọng lượng lớn đồng
thời còn có thể làm chậm quá trình mệt mỏi của các cơ giúp di chuyển linh
hoạt. "
" Bộ đồ này quá tuyệt rồi, tuy nhiên chỉ có 5 phiếu, không thể dùng cho cả
đoàn được " Minh Long phân vân nói.
" Thưa kí chủ, bất kì vật phẩm kí chủ đổi từ phiếu sẽ được lấy ra vô hạn số
lượng vật phẩm đó, nên việc lo lắng về số lượng là không cần thiết " Ngay lập
tức hệ thống đáp lại khiến Minh Long mừng rớt nước mắt.
" Tốt, vậy ta muốn đổi bộ trang phục này " Minh Long nói.
" Xác nhận yêu cầu kí chủ, vật phẩm đã khóa. Mời kí chủ tiếp tục lựa chọn vật
phẩm "
Minh Long tiếp tục tìm sang phần công nghệ thực phẩm, hắn lúc này đang cần
kiếm món đồ gì đó có thể cung cấp nước cho cả đoàn, không cần quá nhiều có thể
duy trì liên tục là ổn nhất. Phải biết rằng trong nguyên tác Diệp Diệc suýt
nữa đã mất mạng vì thiếu nước. Cuối cùng hắn cũng tìm thấy thứ mình cần.
" Máy rút nước MOF : Máy rút nước MOF là công nghệ cần thiết ở sa mạc hoặc
những vùng khô cằn. Nó được làm từ khung kim loại bao gồm Magie, Alumi và các
phân tử hữu cơ để tạo thành tinh thể dạng xốp chắc chắn và có dạng lưới 3D để
chứa khí và chất lỏng. Hệ thống này hấp thụ nước ngưng tụ vào ban đêm và cho
nước bay hơi vào ban ngày thông qua những tấm xốp 3D. Nhờ nhiệt độ của năng
lượng mặt trời, các phân tử nước sẽ bốc hơi trở lại và ngưng tụ trong một hệ
thống chứa . Một ngày, một đêm có thể tích chứa được 3 lít nước sạch. Hơn nữa
máy rất nhẹ và kích cỡ chỉ như chiếc bình nước."
Vật phẩm tiếp theo mà Minh Long lựa chọn là La Bàn, ở sa mạc mất phương hướng
đúng là một thảm họa. Vì thế La Bàn là thứ mà không thể thiếu.
" La Bàn VNS2 : La Bàn hiện đại nhất thế giơi, dùng cho lính bộ binh của Việt
Nam. Tích hợp giữa la bàn chòm sao và la bàn hiện đại. Có thể quét và hiển thị
phạm vị 10km xung quanh đồng thời còn là máy dự báo thời tiết "
" Hiện giờ còn thiếu có lẽ là vũ khí cùng thực phẩm. Thực phẩm thì có thể chia
cho đoàn đội còn vũ khí thì nên để mình dùng phòng thân. Tuy ở nguyên tác có
lẽ nguy hiểm chỉ là con rắn ba mắt cùng hoa thơm xác nhưng có súng là mọi
chuyện sẽ dễ dàng hơn. " Minh Long suy nghĩ thật lâu mới đưa ra quyết định.
Trong đầu hắn có lẽ đã chọn loại súng gập có thể gập nhỏ lại rất tiện mà cũng
không sợ bị lộ. Con thực phẩm thì có lẽ nên sử dụng viên nén. Tuy nhiên về
thực phẩm cõ lẽ là không cần thiết lắm.
" Được rồi, cho ta đổi súng tiêu liên gập FMG-9 vô hạn đạn " Minh Long lập tức
quyết định.
" Xác nhận yêu cầu kí chủ, vật phẩm đã khóa. Xin mời tiếp tục lựa chọn " Hệ
thống đáp lại.
" Ta có thể giữ lại phiếu cuối cùng này khi khác sử dụng được không? " Minh
Long ngập ngừng hỏi.
" Được thưa kí chủ, nhưng nó chỉ có thể tiếp tục sử dụng trong một tháng tính
từ lúc này. Sau một tháng sẽ biến mất "
" Vậy là tốt rồi, nó có thể để phòng thân " Minh Long gật đầu thỏa mãn.
Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, Minh Long liền tiến về phòng sinh hoạt chung để
gặp Shirley Dương cùng giáo sư Trần. Tuy nhiên ngay khi gần đến nơi thì hắn
lại thấy một đám học trò của giáo sư Trần đang đứng ngoài cửa chăm chú nghe gì
đó. Thấy lạ, hắn cũng liền nhẹ nhàng tiến tới nghe ngóng.
" Trời có hai mươi tư sao, ngày có hai mươi tư giờ, năm có hai mươi tư tiết,
ấy nên phong thủy cũng có hai mươi tư hướng, hai mươi tư vị (1). Có thể hiểu
sự sắp xếp hung cát của các vì sao này, rồi dùng la bàn định vị, khắc có thể
tìm được chỗ chúng ta cần tìm, có điều thuật phong thủy thiên tinh này có rất
nhiều hệ phái, phương pháp khác nhau, trong đó cũng không ít những điều mâu
thuẫn, di tích trong biển cát mịt mùng, cách đây ngàn năm, hai hay ba phần
trăm cơ hội tìm thấy đã là không nhỏ rồi " giọng nói của một thanh niên vọng
ra lọt vào tai Minh Long.
" Hóa ra là Hồ Bát Nhất, như vậy nội dung cốt truyện cũng sắp bắt đầu rồi "
Minh Long lách vào nhìn thấy bóng dáng một người gầy một người mập mạp đang
ngồi đối diện với giáo sư Trần và Hách Ái Quốc liền mỉm cười đi ra khỏi phòng.
Đến khoảng giữa trưa, Minh Long mới thấy Hồ Bát Nhất cùng Tuyền Béo từ cửa
chính đi ra. Lúc này hắn mới đứng dậy phủi mông tiến vào gian phòng của giáo
sư Trần cùng Shirley Dương.
-----------
" Tuyền béo, cậu có thấy tên thanh niên lúc nãy ngồi ở gốc cây ngoài cửa chính
không? " Hồ Bát Nhất có vẻ đăm chiêu nói.
" Ngoằm, thịt dê ngon thật... có việc gì sao? Người quen à ? " Tuyền béo đút
từng miếng thịt dê to vào miệng, vừa nhai vừa hỏi lại.
" Không, hình như tên đó nhìn chúng ta cười thì phải, hơn nữa nhìn ánh mắt của
tên đó mình cảm thấy có gì đó rất khó nói. Dường như bị nhìn thấu tất cả vậy,
đây là lần đầu mình cảm thấy như vậy "
" Chắc là nhìn nhầm, tên đó chúng ta cũng chưa gặp bao giờ không có chuyện đó
được. Được rồi, mau ăn thôi mai chúng ta phải lên đường rồi a " Tuyền béo lắc
đầu nói.
" Ừm..... " Hồ Bát Nhất cũng bỏ qua việc trong đầu, bắt đầu tập trung vào việc
ăn uống.