Vi Diện Đầu Tiên - Ma Thổi Đèn.


" Cạch, cạch.... "

" Long thiếu gia, Long thiếu gia, lão gia cho gọi người tới thư phòng
".

Âm thanh từ phía ngoài truyền vào tai Minh Long khiến hắn tỉnh giấc,
hai mắt cố gắng mở ra tiếp nhận lấy khung cảnh xung quanh. Hắn hiện
giờ đang nằm trên một chiếc giường gỗ khá tinh xảo, bên trên còn lót
một tấm nệm lò xo vô cùng thoải mái, xung quanh căn phòng cũng được
trang trí rất hoành tráng, trên trần nhà là một bộ đèn chùm khổng
lồ rất giống với các loại đèn chùm Luxury của Anh thời hiện đại,
xung quanh góc phòng còn bầy biện khá nhiều bình gốm, đồ cổ tinh
xảo, ở cạnh giường còn có nguyên một tủ rượu bằng gỗ. Minh Long
đảo mắt qua liền nhìn ra căn phòng này dù đặt ở hiện thế cũng
thuộc loại cao cấp vô cùng.

" Vậy là đã xuyên qua rồi sao, thân xác này hình như không phải của
mình. Nhập xác sao? " Minh Long nhìn qua thân thể của mình có chút
nghi vấn.

Thân thể này có chút gầy còm, làn da ngăm đen trên tay và chân còn
có vài vết sẹo nhỏ. Hắn nhìn lướt qua liền khẳng định đây không
phải thân xác mập mạp trắng trẻo của của mình khi trước.

" Cũng đúng, dù sao ta cũng chỉ còn linh hồn, muốn tiến vào các vi
diện khác cũng cần có một cơ thể, hẳn cơ thể này là do hệ thống
sắp đặt. " Minh Long suy nghĩ một hồi rồi tự nhủ.

Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên một lượng lớn thông tin tràn vào não
hải khiến đầu của Minh Long như muốn nổ ra làm hắn la hét lăn lộn
trên nền đất, trải qua vài phút thống khổ cuối cùng nó cũng dừng
lại tuy nhiên dư âm của cơn đau vẫn khiến Minh Long không cách nào đứng
lên được hắn đành phải nằm trên nền đất đến vài phút đồng hồ rồi
mới khó khăn bò lên giường

" Ui da, đau chết ta rồi....Cái thân xác này hệ thống làm cũng thật
khá, thân phận cũng rất tốt "

Thân xác này thân phận chính là thiếu gia của một gia tộc buôn bán
vũ khí lậu, hàng cấm đứng đầu Trung Quốc. Hơn nữa cha của hắn còn
là một nhà sưu tầm đồ cổ có tiếng, thường xuyên lui tới với các
nhà khảo cổ học nối danh.

Đúng lúc này, âm thanh gọi lớn ngoài cửa lại vang lên, cắt đứt mạch
suy nghĩ của hắn.

" Long thiếu gia....Lão gia... "

" Ta biết rồi, ngươi lui ra trước đi " Minh Long lúc này mới rời khỏi
giường đi xuống.

" Vâng, thiếu gia. Tử Yên, Vi Nhi mau vào giúp thiếu gia " âm thanh bên
ngoài tuy nhỏ nhưng vẫn truyền tới tai Minh Long.

" Dạ " giọng nói thiếu nữ vang lên.

" Két... "

Từ bên ngoài, hai thiếu nữ tuổi khoảng chừng mười bảy mười tám mặc
áo sẩm của Trung Quốc thời xưa tiến vào đi đến bên cạnh Minh Long.
Tuy rằng hai người ăn mặc quần áo bình thường, không trang điểm nhưng
vẫn khiến một tên trạch nam như Minh Long không cách nào rời mắt.

" Xinh quá !!! " Minh Long khuôn mặt có chút đần ra lỡ miệng nói.

" Thiếu gia, đây là nước rửa mặt. Còn đây là bộ đồ thiếu gia yêu
cầu tối qua " một trong hai thiếu nữ nhỏ nhẹ nói.

" Cảm ơn ... " Minh Long nhanh chóng lấy lại tinh thần, cố gắng tỏ ra
một nụ cười tỏa nắng gật đầu nói.

Minh Long định cầm lấy chiếc khăn mặt trên chậu nước thì một trong
hai thiếu nữ đã nhanh chóng bắt lấy chiếc khăn, giặt qua một chút
rồi nhẹ nhàng lau mặt cho Minh Long, thiếu nữ còn lại thì nhanh
chóng cời đồ trên người Minh Long ra.

" Con mẹ nó, cái này hưởng thụ cũng quá sung sướng rồi... Hít,
người con gái đều thơm vậy a " Minh Long khuôn mặt giãn ra hưởng thụ,
trong đầu bắt đầu nghĩ lung tung.

Chỉ trong chốc lát, cả người Minh Long đều được vệ sinh sạch sẽ,
quần áo cũng đều được hai nàng nhanh chóng mặc vào cho hắn.

" Thiếu gia, ngài còn gì sai bảo ? "

" A, không có gì cả. " Minh Long bất giác đáp.

" Vậy tiếu nữ xin lui. " Hai thiếu nữ cúi chào Minh Long rồi nhanh
chóng rời đi để lại trong phòng là một tên trạch nam trên mặt vẫn
mang chút mất mát.

" Ây da, cái này đãi ngộ đúng là chỉ có trong xã hội xưa... đúng
rồi còn có lão cha nào đó đang đợi mình thì phải " Minh Long đang
than ngắn thở dài thì dường như nhớ ra nhanh chóng rời khỏi căn
phòng, lục lại trí nhớ nhanh chóng tìm đến thư phòng của cha mình.

Sau khi đi lòng vòng một hồi, cuối cùng Minh Long cũng tìm tới một
căn phòng lớn bên ngoài có một chiếc bảng bằng vàng có ghi hai chữ
" Thư Phòng ".

" Hẳn là đây rồi, Oa bằng vàng luôn " Minh Long hai mắt tỏa sáng nhìn
lên chiếc bảng vàng. Hắn từ bé đến lớn đều là cô nhi, chưa từng
được nhìn qua nhiều vàng như vậy.

" Long đến rồi thì mau vào " giọng nói già nua từ bên trong vang ra
khiến Minh Long đang chăm chú nhiền chiếc bảng vàng giật mình.

" Vâng, Cha buổi sáng tốt lành " Minh Long đẩy chiếc cửa gỗ tiến vào
bên trong, thuận miệng nói.

" Hiện giờ đã là 11 giờ trưa rồi !!! "

" A, đúng, đúng. Vậy cha buổi trưa tốt lành " Minh Long có chút lúng
túng đáp. Trước mặt hắn là một lão trung niên khoảng chừng năm sáu
chục tuổi, trên người mặc một bộ vét đen, trên tay còn đang cầm
chiếc tẩu thuốc nghi ngút khói. Nhìn qua liền nhận ra ngay kiểu dáng
của mấy ông trùm.

" Con trai, ngươi cũng đã 21 tuổi rồi, không còn trẻ con nữa. Cả cái
cơ nghiệp này là cần người nối dõi, ngươi không chú ý làm ăn cứ
suốt ngày bám theo mấy đoàn khảo cổ tìm kiếm cái gì chứ. Nhỡ có
chuyện gì không may xảy ra thì sao, ta chỉ có mình ngươi là con trai
thôi... " Lão trung niên bắt đầu nói liên miên, Minh Long có vẻ rất
chăm chú nhưng thực ra trong đầu hắn lại đang chú ý một cái khác.

" Hệ thống thông báo nhiệm vụ: Được sự đồng ý của giáo sư Trần, gia nhập
đoàn thám hiểm sa mạc taklmankan của giáo sư Trần, Shirley Dương, Hồ
Bát Nhất, Vương Khải tuyền. Hoàn thành nhiệm vụ: thưởng 10 điểm
tích phân. Thất bại phạt : chưa rõ??? " Trên màn hình giả lập của
hệ thống lập tức xuất hiện vài dòng thông báo.

" Là nhiệm vụ sao, gia nhập đoàn thám hiểm... Theo như cốt truyện
Shirley lúc này cùng giáo sư Trần là đang tuyển người ". Minh Long
bắt đầu nhớ lại cốt truyện chính, giáo sư trần tuyển hai người,
một là có kinh nghiệm sống sót trong sa mạc, hai là biết thuật phong
thủy chiêm tinh. Tuy nhiên hắn biết một trong hai thứ này sao. Tất
nhiên đáp án là không. Vì vậy để tham gia vào đoàn thám hiểm này
đối với Minh Long cũng là một vấn đề khó.

" Đúng rồi, cha mình không phải có giao lưu với mấy tên khảo cổ học
sao, biết đâu lại giúp được " Minh Long suy nghĩ một chút rồi đột
nhiên nhớ ra gì đó.

" Cha, ngươi có phải hay không quen biết vài vị giáo sư bên nghành
khảo cổ học? " Minh Long quay sang cắt lời lão cha hỏi.

" Đúng vậy, có việc gì sao. Nếu là muốn theo chân họ thì thôi đi,
ngoan ngoãn ở nhà mà học hỏi kinh doanh cho ta " Lão cha bỏ tẩu
thuốc trên miệng lắc đầu nói.

" Cha, ta thề độc chỉ nốt lần này. Ngay khi xong việc ta hứa sẽ trở
về ngoan ngoãn theo lời cha học hỏi việc kinh doanh của gia đình "
Minh Long bắt đầu tiến lại gần lão cha năn nỉ.

....

30 phút sau.

" Thôi đươc rồi, ta đồng ý. Nhưng ngươi phải nhớ những gì mình nói
đấy. " Lão cha hai tay xoa thái dương lắc đầu nói.

" Haha, cảm ơn cha. Ta là muốn liên hệ đến giáo sư Trần, người chuẩn
bị muốn tiến vào xa mạc Tân Cương. " Minh Long cười lớn nói.

" Giáo sư Trần sao, có phải ông ta có một học trò tên là Hách Ái
Quốc đúng chứ? "

" Hình như đúng là vậy. Cha, ngươi có thể liên lạc với họ giúp ta
tiến vào đoàn thám hiểm chứ? " Minh Long có chút gấp gáp hỏi.

" Có thể, ta cũng có giao tình không tệ với học trò của vị giáo sư
này. Để ta liên hệ thử xem ".

Lão cha gật đầu, sau đó nhấc lên chiếc điện thoại bàn bắt đầu quay
số. Minh Long trong thời gian chờ đợi bắt đầu ngồi nhớ và sắp xếp
lại những chi tiết trong quyển một Ma Thổi Đèn.

" Phần một cũng không có gì quá nguy hiểm, chỉ cần đề phòng lũ
rắn ba mắt cùng hoa thơm xác trên quan tài của nữ vương Tinh Tuyệt mà
thôi " Minh Long gật đầu nghĩ, hắn cần chuẩn bị kĩ càng trước khi
lên đường, dù đã biết trước cốt truyện nhưng tỉ lệ tử vong vẫn là
rất cao đối với một tên vô cùng bình thường như hắn. Dù sao hắn
cũng không mang cái gọi là " hào quang nhân vật chính ".

" Long, ta đã sắp xếp cho con một chân trợ lý cho giáo sư Hách. Ngày
kia là họ lên đường vì vậy ngày mai con phải đến gặp giáo sư Hách "

Đang suy nghĩ thì tiếng gọi của lão cha làm Minh Long có chút giật
mình, vội vàng gật đầu nói.

" Cảm ơn cha, vậy ta đi trước để chuẩn bị "

Ra khỏi thư phòng, trong đầu Minh Long vẫn là đang nghĩ cách để bảo
hộ mình một cách tối đa. Công nghệ kĩ thuật thời kì này ở Trung
Quốc vẫn khá đơn giản vì vậy Minh Long cảm thấy không có chút nào
gọi là an toàn.

....

" Hệ thống, có cách nào khắc phục những thứ ta nói lúc nãy không?
"

" Hiện tại kí không có cách nào đảm bảo cho kí chủ, tuy nhiên ngài
vẫn còn một lần sử dụng vòng quay. Nếu may mắn có thể tìm đến
thứ gì đó hữu ích " Hệ Thống băng lãnh đáp lại

" Được, vậy cho ta sử dụng vòng quay may mắn. " !!!


Tối Cường Đồng Nhân Hệ Thống. - Chương #3