Rose


Vương quốc Acces là một vương quốc có số dân đông đúc, nằm ở phía đông,
nền văn hóa ở nơi đây rất giống với nền văn hóa ở phương đông trái
đất. Thủ đô, nơi đây có rất nhiều mặt hàng đủ các loại từ phổ thông tới hiếm
thấy, đường phố lúc nào cũng nhộn nhịp với tiếng nói của người dân. Các thương
nhân có mặt ở khắp mọi nơi cùng các mặt hàng của họ, mỗi khi bán được một món
đồ với giá hời là họ lại nở nụ cười tươi như hoa.

Đang lúc này ở một quầy hàng của một thương nhân, một cô gái đang nhìn ngó hết
cái này tới cái khác, cứ cái nào cô thấy hứng thú lại yêu cầu người bán cho sờ
vào, ánh mắt của cô nhìn những món đồ giống như tên trộm thấy kho báu vậy.
Loay hoay một lúc, cò kè mặc cả lên xuống một đống đồ, cuối cùng cô chọn một
thanh kiếm và hỏi:


  • Này ông chú, bao nhiêu vậy? Giảm giá chút được không? Dù sao cũng là khách
    quen mà~

Thanh kiếm này trông rất cũ kĩ, chuôi kiếm có hình một bông hoa hồng đen có
gắn một viên ngọc đỏ ở giữa, chỗ cầm kiếm được bọc bằng một lớp da cũ kĩ. Tên
thương nhân này trong lòng thấy khó chịu với cô gái trước mắt này, lần nào mua
hàng cũng mặc cả giá thành với hắn, hiện tại hắn thấy được bộ dạng như dính
phải bả chó của cô khi cầm thanh kiếm cũ mà hắn nhặt được, lập tức hắn trong
lòng cười rạng rỡ. Hắn nghĩ tiếp theo phải tăng giá bóp bóp một xíu, thế là
hắn liền vẻ mặt tựa như một nhà thông thái nói:


  • Ài, Rose à. Chúng ta là bạn của nhau đúng chứ!? Vì vậy ta chỉ lấy cô thanh
    kiếm này 20 đồng vàng thôi! không có giảm giá nữa đâu. Nếu là ai khác thì thứ
    này sẽ giá 35 đồng vàng đấy. Nhìn xem, lưỡi kiếm này trông cũ vậy nhưng nó
    biểu hiện cho một sự chiến đấu đầy ác liệt của chủ nhân của nó, biết đâu thanh
    kiếm này đã từng chém cả một con rồng thì sao. Còn nữa còn nữa, viên ngọc kia
    đính ở chuôi kiếm toát ra vẻ hấp dẫn, kết hợp với bông hồng đen tạo lên sự nổi
    bật và huyền bí, không chỉ vậy…

Không đợi hắn nói xong, Rose liền cầm 20 đồng vàng đưa cho tên thương nhân và
lấy thanh kiếm đi, cô biết nếu như mình còn ở lại mặc cả nữa thì tên thương
nhân kia sẽ nói hết cả ngày mất. Tên thương nhân thì cầm 20 đồng vàng hớn hở
trong vui sướng, hắn nghĩ không ngờ một thanh kiếm cũ nhặt trên đường mà lại
bán được với giá cắt cổ như vậy, hiện tại hắn chắc rằng không lâu sau đó Rose
sẽ khóc vì mua một thanh kiếm vô dụng rồi lại đến năn nỉ hắn. Nghĩ thế hắn
liền dọn hàng, bởi vì mấy lần hắn bị cô gái tên Rose kia quẫy làm cho hắn
không thể buôn bán được gì cả ngày, đã thế còn phải trả lại tiền cho cô ta.


  • Yahahahaha~! Yashahaha
    Đi vào con hẻm, Rose cười phá lên trong sự sung sướng, lần này cô ta thấy rất
    là thoải mái vì không ngờ vớ phải một món đồ hiếm. Nhìn thanh kiếm cũ không
    tên này, Rose liền cho tay rút lưỡi kiếm cũ kĩ ra bằng tất cả sức lực sau đó
    nhấn vào viên ngọc ở chuôi. Ngay tức thì một cột sáng dài nửa met màu đỏ thẫm
    xuất hiện, càng nhìn nó Rose lại càng muốn cười to. Thử cho cột sáng xuống đất
    một cách nhẹ nhàng, lập tức đất liền bị thủng dễ dàng như xốp, thấy kết quả
    này Rose liền nghĩ:


  • Không ngờ lại là một trang bị ma pháp, quả nhiên ta là một người thông
    minh. Tên ngốc Rakka kia mà biết chắc sẽ tìm ta đòi thêm tiền mất…Ah, mình sẽ
    đến Công hội nhận nhiệm vụ, nghe nói gần đầy xuất hiện một Hầm ngục, hmm, heh
    !? Lúc đó mình sẽ cầm tình yêu này càn quét khắp nơi, sau đó mình sẽ đạt mục
    tiêu lên cấp Bạc Yashashashasha~! Sau đó sẽ tiếp tục lên Vàng và cao hơn nữa
    yashashashaha~.


Một đống ảo tưởng làm cho Rose không ngừng yêu bản thân mình được, đôi lúc
không tự chủ được nàng bỗng thét tiếng cười ra ngoài. Lấy lại chút bình tĩnh,
không nhanh không chậm tiến tới phía “Công hội Mạo hiểm giả”.

Không lâu sau đó, Rose đứng trước một ngôi nhà lớn có, trên có tấm bảng ghi
“Công hội Mạo hiểm giả”. Bước vào trong là một đám mạo hiểm giả đang uống bia
cùng nhậu nhoẹt, một số thì ở chỗ tấm bảng nhiệm vụ, còn có một số tay mơ đang
ở chỗ của nhân viên Công hội để đăng ký thành một Mạo hiểm giả.

Các Mạo hiểm giả được phân chia thành các cấp bậc được "Hội quán Mạo hiểm giả"
công bố. Các cấp bậc tồn tại nhằm phân chia độ khó nhiệm vụ cho phù hợp. Cấp
độ mạo hiểm giả phân chia từ 1 đến 10, trong đó 1 là thấp nhất và 10 là cao
nhất, các cấp độ là:

Cấp độ 10: Kim Cương
Cấp độ 9: Ngọc
Cấp độ 8: Mythirl
Cấp độ 7: Bạch Kim
Cấp độ 6: Pha Lê
Cấp độ 5: Vàng
Cấp độ 4: Bạc
Cấp độ 3: Thép
Cấp độ 2: Đồng
Cấp độ 1: Nhôm
*ngoài lề:
Mythril là một kim loại cứng hơn thép, có ánh lấp lánh như bạc nên rất quý.

Nhiệm vụ cấp độ cũng được chia thành 10 cấp độ: SS, S+, S, A+, A, B, C, D, E,
F

Tiến tới chỗ bảng nhiệm vụ, Rose hí hửng đọc từng mục một, mức độ từ dễ đến
khó đều có cả. Thời gian trôi qua chừng nửa phút, Rose lấy một tấm giấy trên
bảng, đi tới chỗ nhân viên quản lý nhiệm vụ, người này là một phụ nữ. Nhân
viên đọc nhiệm vụ xong, sau đó nhìn lại Rose hỏi:


  • Này! Nghĩ kĩ chưa vậy, nghe nói nhiệm vụ ở Hầm ngục lần này rất khó khăn đó
    Rose, mặc dù ở trong ghi là cấp độ E nhưng có khi nó ở cấp độ D, thậm chí là C
    đấy.


  • Ồ vậy hả, vậy thì càng tốt chứ sao, ô hô hô ! Sao vậy, các người nhìn cái
    gì hả.
    Rose cười đắc ý, nhưng thái độ của cô đã gây chú ý cho mọi người xung quanh,
    nhưng người ở gần nghe ngóng được chuyện đó thì nhìn lại cô gái tên Rose này
    lắc đầu.


Danh tiếng của Rose ở trong “Công Hội Mạo Hiểm Giả” ai cũng biết, phải nói
là thảm hại đến vô cùng, 10 lần nhận nhiệm vụ cấp E thì 8 lần thất bại, đó là
còn chưa kể đến hàng loạt nhiệm vụ cấp F cũng thất bại. Lý do thất bại rất ngớ
ngẩn không kém phần hài hước như đau bụng do ăn quá nhiều, buồn ngủ không làm
nhiệm vụ và nhiều lỗi khác.

Lần này biết Rose nhận một nhiệm vụ nguy hiểm thế này, đám người nghĩ rằng
thất bại là cái chắc, mà đã thế lại ở trong một Hầm ngục mới phát hiện. Không
biết có còn mạng mà về không chứ nói chi đến việc hoàn thành nhiệm vụ.


Toàn Năng Thường Dân Tổ Đội - Chương #1