Ma Pháp Thức Tỉnh Hệ


Người đăng: lethanhphong027@

Trong nhà chỉ có Lê Thuỷ, Thiên Hạo và tiểu cô nương Mạc Băng Yến. Vì dự định
giấu chuyện sẽ giao căn nhà cho Triệu Đình Toàn, Lê Thuỷ thuyết phục Thiên
Hạo: " Ta sắp tới phải đi làm thêm rất nhiều...Ta sẽ không thể chăm sóc hai
con. Ta nghĩ hai con nên tìm một nơi gần trường thuê để tiện đi lại, còn căn
nhà này ta sẽ cho thuê... Hai con nghĩ thế nào?"

''Vâng. Ta thì sao cũng được, me cứ yên tâm. Băng Yến cứ để ta chăm sóc!" Bộ
dạng khờ khạo chẳng thèm suy nghĩ, Thiên Hạo khẳng khái nói.

" Hãy nhớ chăm sóc con bé thật tốt, ta đặt niềm tin vào ngươi..." Lê Thuỷ ân
cần nói. Không cần tốn nhiều thời gian và lời nói, Lê Thuỷ đã lừa được tên
ngốc này.

" Ta nhất định sẽ không để ai ức hiếp hay chạm vào dù một cọng tóc của em gái
bé bỏng ta đâu." Giọng nói của Thiên Hạo trở nên kiên quyết, mang theo vài
phần cứng rắn nói.

" Thiên Hạo ca ca. Ta không phải trẻ con nữa. Ngươi nói vậy là có ý gì?" Hai
má đỏ hồng, toát lên vẻ một tiểu Loli dễ thương cực kì, Mạc Băng Yến cất lời.

" Cả hai mau đi ngủ cho ta." Chẳng biết nói gì hơn với hai anh em này, Lê Thuỷ
đành thúc giục và quạt cho cả hai người chìm vào giấc ngủ, nhân lúc ấy mak thu
dọn hành lý.

……

Hôm nay là lễ khai giảng của cả hai anh em Thiên Hạo- Băng Yến, nên sáng sớm
cả hai đã cấp tốc tới trường mà lòng hồi hộp khôn nguôi.

Kết thúc buổi lễ, Thiên Hạo đi vào lớp như đã được chỉ định nhưng lạ thay,
những ánh mắt đổ dồn về phía Thiên Hạo đầy vẻ bất ngờ lẫn xem thường luôn nhắm
về phía hắn ta. Mọi người vừa cười nhạo, vừa bán tán xôn xao:" Xem kìa, tên
kia không phải là kẻ thất bại trong kì thi trước sao?... Hắn làm gì có bản
lĩnh và tài năng đâu mà vào được ngôi trường này?.... Ắt hẳn dùng tiền đút lót
để lấy được một cái ghế bét lớp chứ gì. Hahaha..."

Tiến vào lớp sau khi, lão sư chủ nhiệm cũng đã theo vào đến, mọi người ai cũng
háo hức vì hôm nay sẽ được tổ chức thức tỉnh lần đầu tiên cho học viên.

" Trước khi chúng ta tiến hành thức tỉnh, ta sẽ giảng qua cho các ngươi về các
ngành nghề trong Ma Pháp." Lão sư Đinh Toàn nghiêm túc nói.

" Thưa lão sư, có phải Ma Pháp hệ thức tỉnh sau khi...ta có thể lựa chọn một
ngành nghề Ma Pháp phải không?" Cao gầy dáng người nam học viên hỏi.

" Ừm đúng vậy, Ma Pháp hệ nguyên tố chia làm 6 hệ, tuỳ theo loại nguyên tố mà
các ngươi có thể lựa chọn ngành nghề Ma Pháp chính như: Quân Đội, Y Tế, Thợ
Săn,.." Lão sư Đinh Toàn ân cần giảng giải.

" Quân đội có các ngành như: Kiếm Pháp Sư, Đấu Sĩ Pháp Sư, Bắn Tỉa Pháp
Sư,...và đặc biết nhất là Ma Pháp Kiếm Đấu Sĩ Pháp Sư, chiếm lợi thế toàn diện
chiến trường, đúng không Lão sư?" Hai mắt sáng rõ, Thiên Hạo tập trung trí nhớ
nói.

" Hỗn tạp ngành nghề càng nhiều thì càng khó luyện tập, kiểu như ngươi không
biết có thể trở thành một tên Sơ Giai Pháp Sư hay chưa mà đã mơ tưởng." Nhìn
Thiên Hạo, Lão chủ nhiệm biết rằng hắn là đút lót mới vào đây được nên cũng
không muốn trả lời hắn đàng hoàng mà còn thêm xỉ nhục.

Bị Lão chủ nhiệm xỉ nhục trước mặt cả lớp, lòng Thiên Hạo thêm nhục nhã, không
muốn hỏi gì thêm Lão ta.

" Thôi bây giờ chúng ta bắt đầu tiến hành thức tỉnh, tất cả ngồi yên vị trí...
Khi nào nghe ta gọi tên thì bước lên chạm hai tay vào Thức Tỉnh Thạch." Phớt
lờ Thiên Hạo, Đinh Toàn lão sư nhanh chóng chuẩn bị Thức Tỉnh Thạch.

Đợi Định Toán lão sư chuẩn bị thức tỉnh thạch xong sau khi, sắc mặt của mọi
người đều biến sắc, không còn háo hức nữa mà ngược lại chính là lo lắng.

" Lỡ như ta thức tỉnh không được Hoả hệ thì cầu trời cho ta thức tỉnh Thuỷ hệ
hoặc Phong hệ, xin đừng trúng Thổ hệ hay cái Quang hệ kém cỏi kia." Ở một góc
lớp, nữ sinh kia sắc mặt trắng bệch liên tục cầu trời khẩn phật.

Kỳ thực Hoả hệ đứng đầu về lực sát thương khi cận chiến đấu cũng như tầm xa,
chiếm tỉ số thức tỉnh 1/100 người, kém Hoả hệ một chút là Băng hệ: sát thương
không bằng và chỉ sử dụng trong một khoảng cách nhất định. Thuỷ hệ sánh đôi
cùng Thổ hệ sát thương không cao như hai hệ trên nhưng nghiêng về phòng thủ
khá tốt. Và hệ còn lại là Phong hệ: sát thương cũng như phòng thủ đều kém
nhưng được ban cho cái tốc độ.

“Hàn Khôi.” Đinh Toàn lão sư hô lên.

" Kia chính là Hàn Khôi sao... Cả người đều soái, thành tích lại đệ nhất kì
thi tuyển sinh vừa rồi à."

“ Đúng rồi chính hắn đấy, sáng sớm hôm nay ta vừa nhìn thấy hắn, a thật soái,
không biết hắn sẽ thức tỉnh cái gì hệ đây? Phỏng chừng không phải là Quang hệ
cùng Thủy hệ, 2 cái kia tiền kì phế hệ chứ ?

Hàn Khôi vừa bước lên, hầu hết các nữ sinh đều ríu rít bàn tán về hắn, có
người còn la lớn tên hắn khiến Lão giáo viên phải nghiêm mặt nhìn. Hắn bị
những tên mê gái nam tử kia đá cho một cái liếc mắt.

Hàn Khôi nửa điểm để ý tới đều không có, kế tục bước về phía lão sư, khiêm tốn
nở nụ cười.

“Hàn Khôi, ngươi là thành viên của Hàn Băng thế gia-Hàn thị Thế tộc đúng chứ?”
Chủ nhiệm Đinh Toàn cười hỏi.

“ Đúng vậy” Hàn Khôi khiêm tốn đáp lại.

“ Vậy nếu như ngươi thức tỉnh được Hàn Băng hệ thì ngươi sẽ so với nhiều người
ưu việt hơn nhiều, nhưng hãy nhớ rằng thiên phú không quyết định được tất cả.”
Chủ nhiệm Đinh Toàn nói.

Nghe được câu nói này sau khi, hắn chỉ khẽ thì thầm: “ Thiên phú không quyết
định được nhưng không có thiên phú thì lại phải so với lũ cặn bã.”

Hắn vẫn kế tục bước tới trước Thức Tỉnh Thạch, nhẹ đặt hai bàn tay lên trên,
mặc dù lòng đầy căng thẳng đến vã mồ hôi nhưng vẫn cố gắng đi vào mình tu.
Thức Tỉnh Thạch hiện ra một chữ ấn, lập tức có ngôi sao quỹ tích liên nối liền
nhau. Hẳn là nhờ vào huyết thống nên từng ngôi sao đều bay đến lòng bàn tay
hắn, hoá thành một tảng băng sương dày đặc, đóng băng xung quanh.

Lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt thức tỉnh hệ, nên mọi người đều một mực chen
chúc nhau, bao vây tứ phía để xem Hàn Khôi thức tỉnh.

"Rất tốt, thức tỉnh được Hàn Băng hệ, thế nhưng thiên phú khá cao nên phù hiệu
đeo trên ngực hắn đã chuyển hẳn sang màu trắng kèm theo một ngôi sao. Điều đó
cho thấy thiên phú của hắn cao hơn các ngươi khá nhiều." Đinh Toàn lão sư tự
hào giảng giải.

" Tiếp theo... Phong hệ"
"Tiếp theo... Thuỷ hệ"
"Tiếp theo... Quang hệ"

"Tiếp theo, Ồ... Nha ra là Hoả hệ... Ngươi tên là Lâm Vĩ Dạ đúng chứ?" Đinh
Toàn lão sư mỉm cười hỏi.


Toàn Năng Kiếm Đấu Sĩ Pháp Sư - Chương #2