Hệ Thống Trò Chơi


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Đợi một hồi khi mọi người ra hết khỏi phòng, Thiên Như đã vội nghiêm mặt quay
sang hỏi ngay Vi Ân :

Được rồi ta cần một lời giải thích, lão nhân gia ngươi cũng là người xuyên
việt ? Không phải chỉ mình ta sao ?
Biết mình không kể không được, Vi Ân ngồi nghiêm chỉnh lại nghiêm túc nhìn
thẳng vào đôi mắt Thiên Như, gật mạnh đầu nói :

Có thể nói ta đã xuất hiện trước ngươi 2000 năm đi, vốn ta cũng không ngờ
rằng trong tương lai ta lại có thể gặp được người xuất hiện huyết mạch bổn
liên với ta tức cũng có khả năng sử dụng sức mạnh như ta, như vậy ta cũng có
thể yên tâm giao người hệ thống.
Nói đến đây Vi Ân nhịn không được nghiêm túc lên nói tiếp :

Ta có thể nói với mi hệ thống là quyền năng cao quý nhất, mạnh mẽ nhất có thể
giúp mi chinh phục được cả vũ trụ và vô vàn vi diện, có điều nó cũng là thứ
quyền năng khó khăn nhất, điển hình là ta dùng hơn 2000 năm nhưng chỉ mở được
3 chức năng trong vô vàn chức năng của nó, ta vốn là người cổ hủ và cũng
không thông minh gì ! Hệ thống hồi đó chọn ta cũng nói ta chỉ là kí sinh của
nó chờ đợi lấy người như ta xuất hiện có thể tương thích với nó xứng đáng nó
thờ phụng

Nói đến đây Vi Ân nhịn không được cay đắng nói, ta truy cầu cả đời là sức
mạnh năm ta 20 ta cũng đột phá được giới hạn thế giới này, lúc đó ta tự tin
mãnh liệt kiêu ngạo tự nhận đáng làm kẻ sở hữu nó, nhưng khi ta cố gắng khống
chế nó ta đã phải nhận cắn trả bị phản phệ mất ý chí giết toàn bộ gia tộc mình
thậm chí người ta yêu nhất.

Thanh âm Vi Ân run rẩy, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt già nua cho thấy nỗi
đau ông thừa nhận năm đó thống khổ như nào ! Quả thật nghe đến đây Thiên Như
cũng hiểu được phần nào cảm xúc năm đó Vi Ân phải thừa nhận, mất lí trí giết
gia tộc mình thì thôi, khi lấy lại lí trí thấy xung quanh mình có người mình
yêu đang chết quả thật tâm chết, sống có thể nói khổ hơn chết a!

Ngậm ngùi Thiên Như tính nói mấy câu an ủi lại thấy Vi Ân ngẩng đầu nên khuôn
mắt hoàn toàn biến đổi đã thấy hắn cười rất bình thường giọng điệu nhẹ bâng
nói tiếp :

A mà cũng sau lúc đó ta nhận được chức năng đầu tiên của hệ thống, khá lợi
hại đó mi đoán xem là gì ? Dứt lời lão còn cười cười nhìn Thiên Như ném ánh
mắt nhí nha nhí nhô mi đoán a ? Trúng có thưởng hì hì !

Có điều Thiên Như lại ngơ ngác nhìn Vi Ân một hồi mới bắt đầu cau mày thật sâu
sắc gầm lên từng chữ :
Ta X .X .X ngươi, có ai như người không ? Ngươi ! Ngươi tức chết ta ! Không
lẽ xạo ta a trước đó mi nói mi giết cả gia tộc là giả ! Vậy há cớ chi nói ra
lừa ta thương tâm giùm ? Nếu lão già mi muốn nói nhảm có thể cút ngay khỏi đây
ta không muốn bị đùa giỡn ! Nói Thiên Như còn lấy bàn tay nhỏ chỉ ngoài sân
biểu thị tiễn khách, có thể thấy hắn quả thật đã thương tâm như nào

Vi Ân nhìn khuôn mặt đang tức của Thiên Như một hồi lại thở dài nói :

Ta không có nói dối mi ta giết cả gia tộc và người ta yêu hôm đó là thật nhưng
mi phải hiểu truy cầu võ đạo này vốn gian nan mi buồn, đau khổ cũng không làm
người chết sống lại, càng không thể mong người chết nhìn thấy ta buồn vì họ
mà vui ? Suy cho cùng tâm kiếp con người là khó vượt qua nhất chả nhẽ sau mỗi
cái chết mi lại đau buồn vậy không phải tụ tâm ma càng ngày càng cường đại rồi
đến độ kiếp chết sao ? Ta nói chứ ! Mi hiện giờ không phải ở địa cầu nơi mà
con người tự đặt luật ràng buộc nhau ! Đây là thế giới võ đạo vi tôn nắm đấm
là tất cả ! Mi nếu còn không thể hiểu vậy thì xin lỗi mi với hệ thống còn vô
duyên hơn cả ta !

Thực sự lời nói Vi Ân khiến Thiên Như trầm luân suy nghĩ vốn hắn như kẻ u mê
như con nai con đi quen chốn cũ, bị ảnh hưởng của kiếp trước nên hắn cảm thấy
người làm việc tội ác phải thấy tội lỗi, định luật nhân quả và các rào cản
tâm lí riêng của con người khiến hắn gò bó sống không phải với bản thân. Mà ở
đây như thiên đường của hắn, hắn có thể sống theo tâm lí của hắn ! Sai vậy ta
giết cả nhà mi ! Mi đúng ta nói sai ý kiến ? Ta giết mi ! Ta giết vợ mình xong
ta phải cảm thấy có lỗi cả đời ? Xin lỗi nếu ta yêu nàng ta sẽ nhớ nàng cả đời
nhưng hối hận thì miễn ! Ta hối thì tu vi ta cũng kẹt lại và chết trôi qua
trong dòng sông lịch sử a !

Có thể nói Vi Ân đã khai tâm cho Thiên Như khiến hắn tìm lại bản tâm mình ,
như vị chúa sơn lâm lâu ngày không về rừng và việc đầu tiên nó về là làm theo
bản năng săn mồi mình.
Cảm nhận được sự biến hóa của Thiên Như, Vi Ân được phen cảm khái coi bộ cũng
không uổng phen miệng lưỡi của mình, ít ra cũng đủ tư cách để thử Hệ thống.

Đợi Thiên Như bình ổn lại tâm tình, chỉ thấy Vi Ân từ đôi tay thô ráp mình
chọc vào hư không lôi ra một viên cầu màu đen sì tỏa ra sự âm u nhưng lại
không hề lạnh lẽo . Cái viên cầu đen đó cứ trôi nổi thoát lòng bàn tay của Vi
Ân nhập vào cơ thể Thiên Như .


Toàn Năng Hùng Hài Tử - Chương #7