Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Vốn Thiên Như dự định là đi thì mang cả gia đình nhỏ hắn đi hết, có điều suy
đi tính lại vẫn thấy nếu mang 2 đứa trẻ 7 tuổi ra đường, bỗng nó kêu mình
tiếng ba, người ta nhìn vào chắc đào cái hố chui vô mất ! Vấn đề mặt mũi a !
Cho nên cho tụi ở dưới đó, chơi với ông nội tiện nghi tụi nó là một điều
không tệ.
Mà ở đây giải thích sao Thiên Như với Leone có con thôi thì cũng đơn giản ,
những người khác Thiên Như đều sài đồ bảo vệ khi thực chiến !!
Con cái thì nhà có điều kiện thì ai chả thích nuôi, nhưng cứ nuôi chục đứa
không khác gì nuôi lợn ?
Còn lí do củ chuối sao Thiên Như với Leone không dùng đồ bảo vệ thì nói khá
ngượng ngùng đó là các nàng chơi oẳn tù tì nhau a ! Leone nhạy bén giác quan
nên ăn hên được, tất nhiên vẫn là 10 năm oẳn tù tì 1 lần.
Trong khoảng hư không trong cơ thể Alaindelon, Thiên Như khoảng hơn 15 phút
mới ra ngoài.
Đón nhận hắn là ánh sáng chói chang bầu trời và những tiếng chim hót líu lo.
Thiên Như hít một hơi dài, chung quy đến thế giới này, không có tiền vẫn
không sống được !
Thiên Như lại là một thiên tài kinh doanh, kiêm một đầu bếp a ! Chỉ biết ,
hắn xin vào một nhà hàng bình dân, liệt kê một loạt khuyết điểm trong từng
món trong nhà hàng, đề xuất sửa, xin làm đầu bếp, vô cùng thuận lợi được
nhận.
Mà khởi điểm, lương cũng không cao, có điều bếp trưởng ở đấy hẳn là một
người rất thích bếp núc, nghe được nhiều ý tưởng của Thiên Như trông chả khác
gặp tri kỉ, bạn tình cần giao phối.
Lôi ngay vào bếp nửa ngày mới thả ra, do cũng muốn giữ Thiên Như lại nên cung
cấp Thiên Như chỗ ở luôn.
Tạm thời, chỗ ăn, chỗ ở Thiên Như không lo, ở tạm vẫn được, hiện giờ phải
lo nhập học vào trường cao học cấp 3 Ishyama a !
Nhưng lần này Thiên Như ra ngoài sẽ không mang theo ai, gái đẹp thì tốt rồi
nhưng cứ nghênh ngang mang gái ra đường thì Thiên Như không thích !
Vốn từ trước đến giờ Thiên Như thích làm mọi việc một mình, cần thiết thì mới
mang người !
Trên đường đến, phải nói đây là cái trượng bựa nhất mà Thiên Như từng thấy ,
trường chưa thấy đã thấy nhóm học sinh đứng cà khịa nhau, lườm nhau nhin rất
hành tỏi, kẻ nào cũng ra vẻ ta đây ghê gớm !
Không lẽ lườm nhau có thể làm nhau sợ sao ? Sao tụi nó toàn lườm mà trợn cả
gân xanh vậy ?
Mà thôi, thế mới là trường tiếng xấu đồn xa a ! 120% tội phạm ít gì.
Để mò đến chỗ hiệu trưởng, Thiên Như phải vô cùng vất vả a ! Chung quy hóa ra
hiệu trưởng đang làm vườn, trông ông thật chả khác gì người làm công nòa
giống hiệu trưởng trường toàn đầu gấu, đầu mèo ?
Thiên Như làm chút thủ tục nhập học, gia nhập, khai gian tuổi là 16 để được
vào năm 1 . Vì sao phải khai gian tuổi ?
Cái chính là nếu kêu Thiên Như khai là 19 xin học năm 1 không có cả bằng tiểu
học thì Thiên Như thà chết không dám nói ! Chung quy lại vẫn là vấn đề mặt mũi
a !
Làm xong thủ tục, Thiên Như cũng không muốn nán lại với tụi óc ngắn này, hắn
ra khỏi trường và đi về luôn, hắn cần tìm giờ là lại một kẻ Tatsumi nhưng
thường bị gọi là Oga a ! Oga Tatsumi.
Hệ thống có giao nhiệm vụ phải tự sáng chế ra một bộ quyền cước ? Đấm nhau với
Oga không phải là nhất ?
Mà cái nhà Oga này cũng thật quá bình thường đi ! Vẫn biết trong phim bình
thường rồi ! Nhưng mà không khác mấy nhà hàng xóm thì hơi lố rồi ! ( Ít ra 2
tầng có sân là ok rồi, thật đòi hỏi ! )
Nếu không có cái biển nhà để nhận biết, khéo Thiên Như mò ấn chuông con mụ
nào đó ( nó mò nhầm 1 lần rồi ae ạ ! )
Kính Koong ! King Koong ! King Koong ! Thiên Như đang ấn chuông, một cái dép
bay vào đầu, Thiên Như vội né ngay, ngẩng lên nhìn lên cửa sổ ngôi nhà thì
thấy hẳn là người chị gái Oga Misaki của Oga kia, lại còn đang chửi xuống :
" De Me ( Tiếng Nhật, thấy giữ lại hay ) ! Thằng ranh con ấn cái gì mà lắm !
Có tin không ta xách cổ mi lên phường ? "
Thiên Như cạn lời, mặt đỏ như gấc, lâu không tiếp xúc hiện đại ấn hơi quá
tay, làm cho cả chủ nhà chửi cho xối xả, thật đen đủi a !
Thiên Như ngượng ngùng giải thích :
" Xin lỗi ! Onee-san ! Em bạn học của Oga, phiền chị cho em gặp ?
Misaki lúc bị ấn chuông là đang ngủ nướng, bị gọi loạn nên rất cáu ! Cho nên
mới tức vậy, lại biết là cái gì bạn học Oga càng chả khách khí hơn nói :
" Nhóc ! Tự tìm đến nhà thằng ranh Furuichi mà tìm ! " Nói xong đóng sập cửa
sổ.
Thiên Như xoa trán, ấn tượng xấu a ! Misaki cũng là một mỹ nhân a ! Chưa đến
nỗi phải thu nhưng mà tán thành công cũng là một thành tựu !
Mà vẫn nói giờ tìm nhà tên Takayuki Furuichi thì đơn giản hơn nhà Oga rồi ! Cứ
nhìn nhà to cao nhất là nhà nó a !
Đứng trước cái biển nhà Takayuki, Thiên Như định ấn chuông thì . ..
Bỗng, một con chim ? Hay một con vẹt ? Hay nói nó là cái dạng lai tạp chủng
gì đó đang chở một người con gái tóc vàng đôi mắt xanh lá, mặc một bộ người
hầu màu đen ôm sát cơ thể, cái váy thì ngắn cũn cỡn !
Thiên Như nhìn, hơi giật mình lòng thầm nghĩ : " Hilda ? "
Tuy nói Thiên Như mất hết sức mạnh của Võ Tôn, nhưng ai nói sức mạnh cơ thể
hắn biến mất hết ?
Thiên Như mượn lực mặt đất, nhún chân bật lên tận tầng 2 nhà Furuichi.
Bên trên, 1 người thanh niên đang cười vô cùng đắc ý, 2 tay chống sườn cười
khoái trá, một đứa trẻ thì đang túm áo người thanh niên không chịu buông, cô
gái thì túm 2 chân đứa trẻ kéo ra luôn mồm nói : " Tiểu chủ nhân ! "
Đứa bé bị kéo, có xu hướng sắp bị kéo ra thành công thì lại tự nhiên cả người
phát ra những tia sét, luồng điện
Đứa bé chuẩn bị phát điện toàn thân làm giật người xung quanh thì . ..
Bỗng, một cánh tay vuốt đầu đứa bé, nó ngơ ngác nhìn người vuốt nó, rồi
thoát khỏi 2 người kia ôm trầm lấy người vừa vuốt đầu mình.
Oga và Furuichi nhắm mắt, vốn họ tưởng sẽ bị giật điện một phen nhưng đợi mãi
không thấy mở mắt ra nhìn thì thấy một cảnh tượng.
Hilda người vốn nãy giờ ra vẻ cao cao tại thượng như thần khinh lũ dân đen ,
hiện giờ đang quỳ một chân, tay để ngang trước ngực cung kính nói :
" Nữ hầu quỷ Hilda, ra mắt Darkness-sama ! "
Darkness thì còn ai ngoài Thiên Như, hắn vô cùng thưởng thức Hilda a !
Thiên Như xua tay, xoa đầu đứa nhóc lại hỏi Hilda :
" Đây là em trai ta ? Cái đứa tên dài nhất hả ? Gọi tắt là gì nhỉ Beelzebub ?
Nghe cha già nói nó mới sơ sinh, quả nhiên, vậy 2 cậu thanh niên kia là ? "
Thiên Như rất ra vẻ kun ngầu nói.
Hilda cung kính đáp :
" Thưa Darkness-sama, tên tóc nâu kia là người cha đỡ đầu Tiểu Chủ Nhân ! Còn
tên tóc trắng kia chỉ là một tên vô danh tiểu tốt Furuchi . "
Nói đến đoạn " vô danh tiểu tốt Furuchi " Thiên Như nhịn không được cười sặc
sụa vì tên này đang có một biểu lộ vô cùng sốc, chán nản !
Cố lấy lại bình tĩnh, Thiên Như cố đánh giá Oga này.
Mái tóc đen, người cao hơn Thiên Như một chút, chắc 1m79, ánh mắt nâu lạnh
lùng, hờ hững.
Nhìn khuôn mặt có thể thay đổi liên hồi của Oga này, Thiên Như chỉ có thể
đánh giá là . . . Bựa nhân a ! Tiềm chất bựa nhân a ! Nhìn đôi mắt đó đi ,
nhìn ai cũng không thèm chớp bảo sao đầu gấu không sợ ? Mà tại sao nhóc
Beelzebub lại thích vì đôi mắt đó có thể gần như thiên biến vạn hóa mọi trạng
thái ?
Thiên Như cất lời trước :
" Oga ? Ngươi rất được, đánh nhau chứ ? "
Hilda định lên nói gì nhưng Thiên Như lườm để nàng không dám nói gì.
Oga thì đang chả hiểu mô tê gì, tự dưng xông vào rồi đòi đánh nhau ? Dở hơi ?
Oga cố gắng bình tĩnh nói :
" Ngươi là ai xông vào nhà . . . " Chưa nói xong đã bị một quyền phải của
Thiên Như đấm vào bụng, ngất ngay tại chỗ !
Furuichi hơi sốc, Hilda thì bình thường, có mỗi nhóc Beelzebub đang hoan hô
.
Thiên Như đấm người xong, mặt không đổi sắc, nhìn người đang nằm thở dài
thầm nhủ trong lòng :
" Gì mà yếu vậy ? One Hit đã nằm ? Ta biết là không đơn giản mà ! Định đem
nhóc Beelzebub với Hilda đi, mà xem tên này thế này mang đi biết bao giờ ta
sáng tạo được bộ quyền cước riêng ? "
Thiên Như đưa Beelzebub cho Hilda, dặn dò :
" Để hắn làm cha đỡ đầu Beelzebub một thời gian ! Ngươi chắc cũng được cha ta
trông nom em trai ta ? Vậy ở lại đi ! " Nói xong Thiên Như lại cố bày bộ dáng
ngầu, nhảy ra cửa sổ biến mất hút ! Thực chất chui tạm vào bụi rồi lén lút đi
!
Hilda nhìn ra ngoài cửa sổ, lại nhìn Oga đang ngất dưới sàn, lòng không biết
nghĩ gì . . .