Người đăng: noonechangeyou
Lúc này Trư ca đang luyện võ với Linh nhi. Đột nhiên bầu trời trở nên âm u ,
dường như thời gian bị ngưng đọng lại.
Trư ca thì thầm " quái lạ bữa nay tiểu Kiều Kiều làm gì mà im hơi lăng tiếng
thế nhỉ, đi đâu chơi rồi à, hay là vẫn còn giận "
Giọng Loly _Trư ca a, lâu không găp vẫn khoẻ chứ.
1 cô bé măc quần áo màu tím, đôi mắt tím, tóc màu tím xuất hiện trước măt
Nguyễn Trư.
Trư ca ko nhanh ko chậm nói _ Lâu ko gặp Diêm Vương, mời ngồi.
Diêm Vương _ Ngươi cứ gọi ta là Linh được rồi.
Trư ca _ Vậy Linh hôm nay cô đến đây có việc gì, hay chỉ muốn tạo thêm áp lực
cho ta thôi.
Linh _ A hi hi .Vậy mà cũng bị ngươi nhìn ra . Trư ca con mắt thật tinh đời.
Linh lấy 2 tay che mặt giả vờ thẹn thùng. _ Ahihi, lúc nào nói chuyện với Trư
ca cũng rất vui.
Trư ca gân xanh nổi lên_ Dẹp cái trò đó đê, đừng làm ca nổi da gà. Tiểu Kiều
ra tiếp chủ tử của ngươi.
Tiểu Kiều ngáp 1 tiếng _ mấy bữa nay đang cày game rpg giờ mệt lắm, ngươi ko
cần ta mà gọi ra làm gì.
lúc này tiểu Kiều mới chuyển mắt sang người ngồi bên cạnh Trư ca, đó là 1 cô
bé mắt màu tím với nụ cười tà mị . Tiểu Kiều lập tức tái mặt quỳ rạp xuống đất
chân tay run lẩy bẩy._ Diêm Vương đại nhân.
Linh_ Thời gian sống ở đây ngươi rất vui vẻ a.
Tiểu Kiều _ Tiểu Kiều biết tội, xin Diêm Vương đại nhân độ nhân độ lượng.
Linh cười khúc khích liếc nhìn Trư ca đầy thâm thuý _ Bây giờ ta có muốn giết
ngươi cũng không được a, muốn giết thì cũng phải hỏi ý Trư ca a.
Trư ca đến bên Tiểu Kiều đỡ cô dậy _ Kiều Kiều đứng bên cạnh ta, bây giờ
ngươi là người của ta rồi không cần sợ bà ta.
Tiểu Kiều dc Trư ca giải vây, lúc này "Kiều Kiều trong miệng Trư ca nghe sao
mà êm tai", xúc động nhìn Trư ca nhẹ giọng _ cảm ơn.
Linh ko tiếp tục để ý tiểu Kiều nữa nhìn sang tiểu Linh nhi . Ánh mắt nàng
thâm thuý _ ngươi thu kiếm thị rồi a, tiểu cô nương này rất có ý tứ ,tư chất
rất khá, ngươi có ánh mắt nhìn người tốt hơn ta nhiều . Năm đó khi bắt đầu tu
luyện ta nuôi 4 con thú, Ta dẫn chúng lên đến đỉnh của thế giới này . Đáng
tiếc chúng tư chất quá kém ko ra khỏi thế giới này được . Sau khi ta trở thành
Diêm Vương quay trở lại muốn mang chúng nó đi, nhưng chúng đã phản bội ta.
Trư ca _ Cho nên cô mới đưa ta tới thế giới này giết chúng.
Linh mặt ỉu xìu _ Ta cũng ko muốn giết đâu, tại chúng nó quá đáng, ta kêu
chúng nó đi chúng nó không đi ta cũng ko ép, ta ở dưới âm giới chờ chúng nó
cả tỉ năm rồi cũng ko thấy xuống, quay lại mới biết chúng nó ở thế giới này
sử dụng bí pháp cưỡng ép sống, làm cho thế giới này bị mất đi Luân hồi .
Lượng Linh hồn ko thể Luân Hồi trong thế giới này sắp đẩy sập thế giới này rồi
.
Trư ca _ Hiểu . Cho nên cô mới cầu xin ta giúp cô dọn dẹp đống rác này.
Linh sinh khí _ Xin nhắc lại ta ko cầu xin ngươi. Ta là ....
Linh nhớ lại lúc đó.
Linh mới trở về âm giới sau khi mới chửi lộn với đám thú nuôi phản bội tức tối
đập bàn.
Tiểu Kiều _ Diêm Vương đại nhân có 1 Linh hồn uống canh mạnh bà không có tác
dụng xin ngài xem xét . Chúng thần ko xử lý được.
Đang tính " giận chó đánh méo " thì nghĩ tới đại sự _ uhm hừm ngươi lui ra cho
hắn vào
Ai yo Diêm Vương lâu rồi không gặp _ Trư ca chào hỏi.
Linh ngạc nhiên _ Ngươi còn nhớ ta, xem ra canh mạnh bà đã hoàn toàn mất tác
dụng với ngươi.
Trư ca _ Đúng vậy, mấy kiếp gần đây ta ko còn cảm giác quên hết nữa.
Linh _ Để ta xem, nguyên thần của ngươi mạnh quá ko tác dụng là phải rồi ,
xem ra ngàn kiếp là cực hạn của ngươi.
Trư ca _ Nếu đã không thể luân hồi được nữa thì cho ta lên thiên đàng đi ta
muốn an nhàn.
Linh cười hắc hắc _ Ngươi công đức ko có còn đòi lên cõi cực lạc, Trư ca ko
thích phiền phức a, chuyện xấu ko làm, chuyện tốt cũng lười làm.
Trư ca _ chịu . Ta nợ người khác cũng phiền phức, mà để người khác nợ ta cũng
phiền phức . Ảnh hưởng tâm cảnh ta a.
Linh _ vậy giờ sao đây Trư ca, ngươi thiên đàng ko lên được địa ngục ko ở
được cũng ko tiếp tục luân hồi được nữa a.
Trư ca _ haha . Ta đối với ngàn kiếp đã rất thoả mãn cho ta 1 phát hồn phi
phách tán là dc rồi . Ta không còn gì hối tiếc.
Linh cười rúc rích nảy sinh suy nghĩ ác ý _ Hồn phi phách tán với Trư ca đúng
là quá dễ dàng cho ca a, nhưng mà tại sao ta phải làm thế, đánh nát hồn
phách Trư ca tốn công lực lắm a, ai bảo linh hồn ngươi mạnh mẽ đến vậy.
Trư ca mắt giật giật cảm giác sắp có phiền phức _ vậy xin cáo từ ta đi tìm
người đánh nát hồn phách ta vậy.
Đứng lại _ Linh hét to.
Diêm Vương đại nhân xin đừng làm khó ta a, bọn tiểu thuộc hạ của ngài cũng ko
cản được ta a, trừ khi ngài đánh nát hồn phách ta ko thì ngài cũng ko cản
được ta đi _ Trư ca biết ở thế giới linh hồn này trừ Linh ra đã ko có ai có
hồn phách mạnh hơn hắn.
Linh ôm đùi Trư ca _ Trư ca giúp ta đi mà, ta ở bên ngoài bị người bắt nạt ,
người ta chửi ta đuổi ta đi . Ta làm Diêm Vương nhưng thảm lắm.
Trư ca bị Diêm Vương ôm chặt đùi ko nhúc nhích được muốn chửi thề nhưng lại
thôi _ ngoan ngoan Diêm Vương muội muội, thả ta ra có gì từ từ nói.
Ko, ta ko thả, Trư ca phải đồng ý với ta. Đó là quê hương của ta a . Nó sắp
sụp đổ rồi . Trư ca giúp ta a. nếu ko cả đời này ta sẽ bám chặt ngươi tại đây
ko cho ngươi chết _ Linh khóc lóc thảm thiết.
Trư ca_ Thôi thì vì ngàn kiếp vui sướng này ta làm 1 lần người tốt.
Linh thay đổi thái độ 180 độ_ Tiểu Kiều lại đây
Tiểu Kiều _ vâng ạ.
Từ giờ ngươi đi theo vị này làm nhiệm vụ cho ta, nếu ko thành ngươi tự biết
hậu quả _ Linh nói với tiểu Kiều bằng thanh âm âm lãnh
Nói xong thì lập tức tiến hành rồi và thế Trư ca và Tiểu Kiều đã đến thế giới
này . Trư ca đầu thai thành Nguyễn gia tam thiếu còn Linh bị nhốt trong hệ
thống làm hồn linh hộ trợ Trư ca.
Nhớ lại chuyện xưa Linh có chút xấu hổ . Linh bước từ từ lại gần Trư ca ,
gương mặt gần sát hắn nhẹ nhàng hôn nhẹ trên môi hắn. Với tu vi hiện giờ của
Trư ca thì cả nhấc 1 cộng lông cũng ko dc, toàn thân cứng ngắc . _ Dù chuyện
thành hay ko thì cũng cảm ơn ngươi, vui vẻ ha, thế giới này rất thú vị.
Nói xong Linh biến mất, bầu trời cũng trong sáng trở lại.
Trư ca chắp tay sau lưng nhìn về phía xa xa.
Linh nhi, Tiểu Kiều, chúng ta ra ngoài ngắm hoàng hôn _ Trư ca thở dài rồi
lập tức trở lại bình thường.
Mùa thu qua mùa đông tới, Nguyễn Trư trợ giúp Linh nhi tu luyện, tìm hiểu
châm thuật điểm huyệt, cùng Linh nhi và tiểu Kiều tìm hiểu pháp trận và ứng
dụng nó vào trong chiến đấu.
Thời gian cứ vậy trôi qua, mùa xuân đã tới, những bông hoa tuyết tan đi
trong nắng trời ấm áp, những ngọn cỏ non lấp ló, cả bán đảo Nguyễn Gia phủ
lên sức sống mới . Năm mới tới Nguyễn Trư 8 tuổi đã cao hơn 1 chút, Linh nhi
lên 11 đã mập hơn 1 vòng, vòng 1 cũng mập hơn, dáng người đầy đặn ko thua
kém Lệ Na, đặc biệt đôi mắt tím đã có thần . Điểm thân mật đạt tới 500, hệ
thống tặng cho nàng 1 bộ phục trang hiệp khách mang phong cách hoài cổ, bộ
trang phục này tăng cho nàng thêm chỉ số phòng ngự nhỏ cùng với độ nhanh nhẹn
, ngoài ra còn tặng Nguyễn Trư 1 bộ song tu công pháp, tạm thời chưa xài tới
với lý do Linh nhi vẫn còn chưa hoàn toàn thoát khỏi ám ảnh bạo hành ngày xưa
.