Người đăng: noonechangeyou
Tháng 7 nóng nực, mọi chuyện đêm đó đã dc dẹp yên, không ai còn bàn tán gì
nữa, Nguyễn Trư đã phải nằm 1 tuần trên giường ở đoán bệnh phường, Linh nhi
vẫn hầu hạ bên cạnh, Lệ Na từ đó đến nay chưa 1 lần tới thăm.
Nguyễn Trư bò dậy, đầu óc có chút choáng váng . Linh nhi mang chậu nước lên
rửa mặt, thay đồ cho hắn . Nguyễn Trư phải điều dưỡng thêm 1 tuần nữa mới
hoàn toàn khôi phục . Đáng ra Nguyễn Trư có thể khôi phục sớm hơn nhờ thuốc
đổi trong hệ thống, nhưng vì để gia tăng thực lực Linh nhi hắn đã sớm xài hết
số điểm của mình . Tiểu Kiều hết sức tức giận, nhưng ko thể làm gì, bây giờ
hắn đang phải trị thương.
Lệ Na cuối cùng cũng đến nhà Nguyễn Trư thăm hắn, nàng mặc 1 chiếc áo lụa màu
đỏ thắm, tóc búi, nàng xách theo cái giỏ cam đến ân cần hỏi hắn _ Trư ca
ngươi khoẻ chứ, vết thương sao rồi.
Nguyễn Trư ôm nàng thật chặt _ Lệ Na, lúc đó ta rất sợ, rất sợ sẽ mất nàng.
Lệ Na kiên cường cuối cùng khóc oà lên _ Trư ca, lúc đó ta tưởng ngươi sẽ
chết, khắp nơi đều là màu đỏ, ta điên cuồng điên cuồng, ta không biết phải
làm gì, Trư ca, ngươi không sao thật tốt, ta không muốn rời xa ngươi.
Nguyễn Trư dịu dàng hôn lên cái trán rộng của nàng _ Lệ Na, chúng ta sẽ mãi ở
bên nhau.
Uhm _ Lệ Na khóc nước mắt nước mũi chùi hết vào áo Trư ca.
Đến chiều, Lệ Na tựa vào lòng Nguyễn Trư nằm dưới bóng mát của cái cây trong
tiểu viện hắn . Linh nhi ngồi ở bên cạnh luyện công . Hắn cảm thấy thật yên
bình, Lệ Na mắt liu diu ngủ thiếp đi, nàng rất mệt mỏi, nàng làm những
chuyện nàng không muốn làm, nàng làm những chuyện điên cuồng ,nàng cuối cùng
tìm dc nơi yên bình trong lòng nàng.
Lúc Lệ Na tỉnh dậy, trời đã chiều tối, Nguyễn Gia thành buổi tối náo nhiệt
cùng những ánh đèn lồng . Nguyễn Trư dẫn Lệ Na và Linh nhi đi ăn bánh ngọt ở
cái tiệm kỳ lạ hôm trước . 1 lúc sau, 3 chiếc bánh ngọt dc mang ra . Lệ Na 2
mắt toả sáng _ chiếc bánh này thật kỳ lạ, nhìn thật đẹp mắt.
Ngon lắm đấy ăn đi _ Nguyễn Trư nói.
Lệ Na cắn 1 miếng thật to, kem dính đầy trên miệng chạy xuống cằm, Nguyễn
Trư thấy vậy cười khì lấy tay quẹt kem cho nàng .Lệ Na cầm lấy tay Nguyễn Trư
mút lấy mút để thích thú . Nguyễn Trư nhìn nàng như vậy có chút đỏ mặt . mút
xong Lệ Na liếm kem quanh miệng ._ Ngon quá, Bà chủ ơi cho thêm 10 cái nữa.
Nguyễn Trư biết Lệ Na rất thích đồ ngọt nhưng mà cuồng đến mức này thì 10 cái
bánh ngọt lớn trong nháy mắt hết sạch . Lệ Na vỗ bụng _ ngon quá lần sau Trư
ca dẫn muội đến đây ăn tiếp đi.
Nguyễn Trư búng trán nàng _ Muội ăn như vậy ,thì sẽ thành heo đấy.
Có sao đâu, thành heo cũng có Trư ca nuôi mà _ Lệ Na dương dương đắc ý.
3 người ăn xong đi xem hí kịch, đó là câu chuyện xưa nói về 1 ca kỹ, nàng
chỉ biết âm nhạc còn lại không quan tâm gì hết cho đến khi nàng gặp 1 nam tử ,
nàng chỉ muốn đánh đàn cho chàng nghe, nhưng chàng chưa bao giờ nhìn đến nàng
, nàng đau khổ mà chết đi, linh hồn nàng biến thành 1 bông hoa màu đỏ trơ
trụi giữa bầu trời . Chàng trai tìm thấy bông hoa màu đỏ không tán trong vườn
nhà mình, hắn nuôi trồng nó chăm sóc nó từng ngày . ngày tháng năm qua, chàng
trai càng ngày càng già đi, đến lúc hắn sắp chết, từ trong bông hoa biến
thành 1 thiếu nữ xinh đẹp, nàng cầm 1 chiếc sáo ngọc, thổi du dương những
nốt nhạc vui sướng . Chàng trai đột nhiên hiểu ra, nước mắt hắn chảy xuống
nhìn nàng . Cuối cùng hắn chết đi trong nuối tiếc, linh hồn hắn ký gửi vào
trong bông hoa trở thành tán lá nâng niu bông hoa. Nhưng trời đất cũng ghen tị
với vẻ đẹp của loài hoa này đặt cho nó làm bỉ ngạn hoa, "hoa ngàn năm nở,
ngàn năm rụng lá, ngàn năm sinh ra, ngàn năm chết đi . 2 người cho đến lúc
chết cũng ko có thể gặp nhau ".
Lệ Na xem chăm chú, ôm chặt cánh tay Trư ca . Linh nhi thì không biểu cảm .
Trư ca thì bị nước mắt nước mũi của Lệ Na làm ướt hết cánh tay áo . Xem xong 3
người đi chơi đèn . Lệ Na tung tăng trên đường kéo Trư ca chơi hết trò này đến
trò khác.
Đến đêm Trư ca dắt Lệ Na về nhà họ Lệ.
Ngày mai chúng ta lại đi chơi nữa nha _ Lệ Na nói xong chạy nhanh vào nhà.
Nguyễn Trư dắt Linh nhi về nhà . _ Linh nhi ngủ ngon.
_ Vâng thiếu gia ngủ ngon.
Sáng hôm sau, trời chưa sáng đã nghe tiếng hét _ Trư ca dậy mau, cháy nhà.
Nguyễn Trư đang giấc mộng đẹp giật mình tỉnh giấc _ cháy, cháy nhà ,...
Hắn chạy ra ngoài thấy Lệ Na đang đứng đó cười khúc khích . _ may mà Trư ca
dậy ko là cháy nhà thiệt rồi.
Nguyễn Trư đánh răng rửa mặt xong dẫn Linh nhi ra ngoài với Lệ Na.
Hôm nay em muốn đi đâu mà sớm thế _ Nguyễn Trư hỏi.
Hôm nay đi ra rìa rừng đông bắt ve đi, sau đó đi tới cứ điểm bí mật của bọn
mình . _ Lệ Na hưng phấn nói.
mùa hè về ,ve sầu tỉnh giấc, tiếng ve kêu âm ỉ nhưng cũng có sự thú vị của nó
, Lệ Na hôm nay mặc 1 bộ đổ thường cùng 1 chiếc nón che nắng, tay cầm cái xô
tay cầm cái lưới nhìn rất năng động chạy nhảy trong rừng chộp từng con ve.
Trư ca, Linh nhi, chúng ta thi xem ai bắt dc nhiều hơn _ Lệ Na lên trước
chuyên nghiệp như 1 sát thủ diệt ve.
Nguyễn Trư cười theo sau _ dc thôi.
Linh nhi không bắt ve chỉ theo sau nhìn Trư ca chơi đùa cùng Lệ Na, 2 người
rất vui vẻ, thỉnh thoảng lại cãi nhau con ve này là ai bắt trước . Đến trưa
ve trong xô 2 người đã đầy ắp.
Lệ Na thở hộc hộc hớn hở _ Trư ca ta thắng nha.
Nguyễn Trư thấy những giọt mồ hôi trên gương mặt tươi tắn của Lệ Na, Hăn rút
trong túi trữ vật ra 1 cái khăn lau trên trán nàng . _ uhm, ta thua . Muội
muốn phạt thế nào.
Để ta suy nghĩ đã _ Lệ Na bỏ lại câu đó xác xô chạy về cứ điểm bí mật của bọn
họ.
Đó là 1 sơn cốc ẩn dấu, nơi này là hồi nhỏ Lệ Na trốn ra ngoài thành chơi lạc
vào, Nguyễn Trư đi tìm nàng mất hết 2 ngày, cũng ở trong này nàng tìm dc
công pháp thiên giai " Thanh lôi minh tâm quyết " và bích ngọc kiếm tên " Kỳ
Lân Kiếm " cùng " kỳ lân tý " . Kỳ Lân Tý nàng đưa cho phụ thân để đổi những
ngày đi chơi cùng Trư ca.
Từ đó nơi đây trở thành cứ điểm bí mật của cả hai, bên trong sơn cốc dc
Nguyễn Trư dựng 1 ngôi nhà gỗ nhỏ, phía góc sơn cốc có 1 khe hở có thể ngắm
sao, Nguyễn Trư đặt ở đây 1 cái giường cỏ nhỏ, 2 người từ nhỏ ngày hè thường
xuyên chạy lại đây chơi, không ai có thể tìm thấy họ.
Nguyễn Trư vào nhà gỗ lấy cái nồi vào bếp làm món ve chiên giòn, là món Lệ Na
thích nhất vào ngày hè.
1 nồi đầy ve chiên giòn dc dọn ra, chỉ trong nháy mắt đã dc quét sạch . Lệ Na
đang mút ngón tay tỏ vẻ thích thú.
Nguyễn Trư cười khì cóc đầu nàng 1 cái _ háu ăn thì không ai bằng nàng
Lại 1 nồi nữa mang ra cho đến khi 3 người đều no bụng thì 2 thùng ve cũng hết
sạch.
Đêm đến sau khi Linh nhi ngủ, Lệ Na đánh thức Trư ca _ suỵt . rồi chỉ ra
ngoài giường rơm.
Trư ca hiểu ý đi theo, 2 người nằm trên giường rơm ngắm trăng sao.
Hôm nay trăng thật sáng _ Nguyễn trư nói.
Nằm trên cánh tay Trư ca, Lệ Na dúi đâu vào ngực hắn tìm nơi thoải mái nhất _
Trư ca đó là chùm sao gì nhỉ, em quên rồi.
Em nhìn nó giống con cừu không, nó gọi bạch dương _ Trư ca nói
Còn chùm kia _ Lệ Na
Trư ca cười hì hì _ em thấy nó có giống 1 cô gái không ,chùm đó là Lệ Na ,
thật xinh đẹp.
Trư ca có thích Lệ Na không _ Lệ Na bất ngờ hỏi.
Có, Ta luôn yêu thích em _ Nguyễn Trư vừa trả lời, vừa vuốt tóc Lệ Na.
Mai em phải đi rồi _ Lệ Na có chút buồn.
Nguyễn Trư đỡ Lệ Na dậy hỏi _ em đi đâu
Học viện Thánh Linh _ Lệ Na không dám nhìn thằng mặt Trư ca.
Vậy sao, em yên tâm ở đó học, 3 năm nữa ta đến tìm em _ Trư ca ôm Lệ Na vào
lòng
Tại sao phải 3 năm, sao huynh không đi cùng ta _ Lệ Na đấm huỳnh huỵch vào
ngực Nguyễn Trư.
Ta xin lỗi, ta còn có việc quan trọng phải làm, ta đã hứa với 1 người dành
quán quân ở đại hội võ thuật thiếu niên _ Nguyễn Trư ôm Lệ Na chặt hơn
Nhưng 3 năm là rất lâu _ Lệ Na đẩy Trư ca ra ko thèm nhìn hắn.
Hắn kéo nàng quay lại bất ngờ khoá chặt đôi môi nàng, Lệ Na bị tấn công bất
ngờ, vùng vẫy kháng cự, kháng cự ngày càng yếu dần, nàng để mặc cho hắn dẫn
dắt, Lưỡi của hắn len lỏi tìm lưỡi của nàng, luỡi của hắn bắt đầu quấn quít
lưỡi nàng, 2 người giường như quên mất thế giới xung quanh cùng những chuyện
phiền muộn, họ hoà quyện lẫn nhau . Ban đầu là Trư ca chủ động, dần dần thế
chủ động đó nghiêng dần về Lệ Na, Lệ Na đè hắn nằm xuống bắt đầu cắn môi của
hắn, nút lưỡi của hắn 1 cách thích thú, trong mắt nàng là 1 ngọn lửa dục
vọng cháy bỏng, nàng xé áo của Nguyễn Trư ra lộ ra thân hình rắn chắc của
người luyện thể, nàng bắt đầu vuốt ve gương mặt hắn sờ dần xuống cơ ngực của
hắn . Ngọn lửa của nàng cũng kích thích Nguyễn Trư nhưng hắn lấy lại bình tĩnh
, hắn đẩy nàng ra nói _ Lệ Na chúng ta còn nhỏ, đợi lớn chút nữa đã.
Nhưng Lệ Na lúc này đã không nghe thấy gì nàng bị ngọn lửa dục vọng chiếm lĩnh
, nàng xoay người lại xé toạc quần áo Nguyễn Trư, cậu nhỏ của hắn như dc giải
thoát khỏi nhà tủ, hưng phấn dựng thẳng . Lệ Na nắm lấy nó bắt đầu kích thích
. Nguyễn Trư như bị điện giật, hắn không thể cản nàng nữa rồi bởi vì tâm trí
hắn đã bị ngọn lửa bùng cháy của Lệ Na lây sang . Ngọn lửa dục vọng kích thích
2 người, quần áo của Lệ Na bắt đầu bị cởi ra, cảnh xuân sắc hé lộ . Lệ Na là
thiên chi kiêu nữ, thiên sinh lệ chất từ nhỏ đã dc nuôi dưỡng cẩn thận, thân
hình nàng so với Linh nhi còn đẹp hơn muôn phần, nàng tuy nhỏ hơn Lin nhi vài
tuổi nhưng tu luyện sớm hơn, phát dục cũng sớm hơn Linh nhi rất nhiều, 2 chú
thỏ đã thành hình dáng, đường cong trên người càng đầy đặn mỹ lệ, nếu không
nàng đã không dc cả thành Nguyễn Gia công nhận là đệ nhất tiểu mỹ nhân ,
Nguyễn Trư đổi ngược thế chủ động, bắt đầu đùa nghịch cơ thể nàng, nàng run
rẩy từng tiếng uhm uhm đầy kích thích Trư ca đến khi chín mùi nàng lại đổi
ngược lại thế chủ động, nàng bắt đầu tìm kiếm đỉnh điểm của dục vọng, dòng
máu tươi nhỏ xuống chiếc giưởng bằng rơm . Nguyễn Trư bắt đầu theo nhịp uyển
chuyển của nàng, cho đến khi 2 người cùng lên đỉnh . Nguyễn Trư lại đổi ngược
lại thế chủ động, tiếp tục thắp lên ngọn lửa dục vọng đó . Dưới ánh trăng 2
người bên nhau không biết đã ra bao nhiêu lần đến khi ko còn tí sức lực nào ,
Lệ Na nằm trên người Nguyễn Trư ngủ say.
Sáng hôm sau, khi Nguyễn Trư thức giấc hắn đang nằm trên giường cỏ thân thể
trần chuồng, Linh nhi ở bên cạnh hắn tay cầm 1 chậu nước và 1 bộ quần áo .
Nguyễn Trư làm vệ sinh thay đồ nhìn lại khung cảnh cuồng nhiệt đó vẫn nằm
trong đầu hắn . Hắn vội hỏi Linh nhi _ Lệ Na đâu.
Linh nhi đưa cho hắn 1 tờ giấy nhỏ trên đó có hàng chữ xinh đẹp _ Trư ca, đêm
qua bổn đại tiểu thư rất mãn nguyện, giờ bổn tiểu thư đi thánh Linh học viện
, ngươi ko nhanh bổn tiểu thư trốn tiếp đấy.
Nguyễn Trư cười phì nằm soài trên giường cỏ . _ Nàng cho dù chạy đến chân trời
góc bể ta cũng sẽ tìm ra nàng.