Người đăng: noonechangeyou
Kiếm thị (nữ), kiếm vệ (nam) là 1 chức vụ cao nhất trong hệ thống người hầu
các đại gia tộc, họ không phải nghe theo bất kỳ ai trừ người họ theo hầu ,
công việc của kiếm thị là bảo vệ sự an toàn cho chủ nhân, hoặc thay chủ nhân
ám sát 1 ai đó . Việc lựa chọn kiếm thị hết sức quan trọng thường dc gia chủ
chủ trì, còn nếu tự ý lựa chọn thì phải tự chịu trách nhiệm . Kiếm thị và chủ
nhân có 1 lạc ấn tương thông lình hồn, chủ nhân không cần phải ra lệnh kiếm
thị cũng sẽ tự biết hành động theo ý, nếu chủ nhân chết kiếm thị sẽ chết theo
. Kiếm thị thường là người có tư chất tu luyện tốt trong các người hầu và dc
chủ nhân ban cho tài nguyên tu luyện . Kiếm thị chỉ dc chọn 1 và không thể
thay đổi . Kiếm thị không dc phát sinh tình cảm với người khác, 1 đời chỉ có
thể theo chủ nhân, có thể phát sinh quan hệ thể xác với chủ nhân và có con
nhưng không dc công khai và cũng ko có danh phận.
Sáng sớm, Nguyễn Trư tỉnh dậy thấy Linh nhi đang rúc trong lòng hắn như con
mèo nhỏ, Linh nhi đã tỉnh dậy từ lâu nhưng vì hắn ôm chặt quá nàng chỉ có thể
nằm yên.
Chủ nhân, thiếu gia để Linh nhi đi lấy nước rửa mặt và trang phục cho thiếu
gia _ Linh nhi thoát khỏi lòng Nguyễn Trư chạy ra khỏi phòng.
Nguyễn Trư tiếc nuối hương ôn nhuyễn đó cứ nằm trên giường cười cười . Linh
nhi đã thay xong quần áo mang 1 chậu nước vào phòng _ Thiếu gia mời ngài làm
vệ sinh thay đồ.
Nguyễn Trư nhìn Linh nhi, nàng đã có vài phần sức sống, biểu cảm vẫn cứng đơ
nhưng nhiều hơn tia dịu dàng ôn nhu trên đôi mắt tím của nàng . Nguyễn Trư
thay đồ xong mang Linh nhi ra khỏi tiểu viện đến nhà Lệ Na, hôm nay Lệ Na dc
nghỉ a, tháng trước vì lo quản lý tiệm dược Lệ Na mấy lần qua phá rối đòi hắn
dẫn đi chơi nhưng hắn còn bận nghiên cứu dược lý và làm nhiệm vụ đành hứa
tháng này sẽ thường xuyên đi chơi với nàng.
Tháng này là tháng 7, mùa hè nóng nực, ánh mặt trời gay gắt, Lệ Na trong bờ
hồ đang cho vịt ăn, nàng mặc 1 chiếc áo lụa truyền thống màu vàng óng, trâm
cài búi tóc, nàng thiên sinh lệ chất xinh đẹp, mỗi lần gặp Nguyễn Trư, ánh
mắt lung linh, nàng từ khi sinh ra đã mang theo gánh nặng gia tộc, nàng ko
thích tu luyện, nàng bị ép, nàng ko vui vẻ, nhưng mỗi khi gặp hắn con tim
nàng ko tự chủ dc, nụ cười nàng vui vẻ, thơ ngây, đúng vậy chỉ có hắn mới
có thể làm nàng cười, chỉ có hắn mới hiểu nàng . Gia chủ Lệ gia biết điều đó
, hắn cũng hết mức thương yêu con gái, hắn tranh thủ vài ngày trong tháng cho
nàng gặp Nguyễn Trư, đây là cực hạn của hắn, sau lưng hắn là cả gia tộc.
Nguyễn Trư bên trái Linh nhi, bên phải Lệ Na đi dạo phố, đến cửa tiệm thời
trang danh tiếng nhất thành . Bà chủ niềm nở _ Kính chào tam thiếu, Lệ Na
tiểu thư, a đây là tiểu cô nương tháng trước.
Linh nhi quả thật thay đổi nhiều, cơ thể đã phát triển rất nhiều so với tháng
trước, thân hình trở nên đầy đặn có sức sống hơn rất nhiều lần khiến bà chủ
có chút ngạc nhiên.
Lệ Na vui vẻ kéo Linh nhi vào trong mua đồ kết quả Nguyễn Trư phải ngồi đợi cả
buổi sáng.
Chọn đồ xong Lệ Na thấy Nguyễn Trư đang ngủ gà ngủ gật ngoài cửa tiệm, tức
giận tau ngọc điểm chỉ 1 phát điện giật vào người Nguyễn Trư . Nguyễn Trư đang
ngủ ngon bị giật điện tê rợn người tỉnh dậy quần áo có chút xốc xếch, Lệ Na
ném 1 đống đồ vào mặt Nguyễn Trư dắt Linh nhi đi . Linh nhi kháng cự, Trư ca
đã nói nàng là kiếm thị của hắn, nàng không thể rời xa hắn . Linh nhi bị Lệ
Na kéo mạnh trật tay, khẽ kêu đau . Nguyễn Trư thấy có chút không ổn, nhanh
tay đem hết đồ áo vào túi trữ vật, nhanh chân đến giữ tay Lệ Na . Lệ Na lúc
này mới chú ý tay của Linh nhi đã bị mình kéo bị thương, nhìn vào Nguyễn Trư
_ ta .. ta không cố ý
Nói xong Lệ Na chạy đi, Nguyễn Trư muốn đuổi theo nói gì đó nhưng Linh nhi
đang bị thương . Hắn đổi trong hệ thống thuốc bôi cho Linh nhi, cũng may Linh
nhi chỉ bị trật khớp tay, không phải vấn đề lớn.
Hắn đưa Linh nhi về nhà bảo nàng nghỉ ngơi, hắn ra ngoài kiếm Lệ Na . Đến gần
tối hắn tìm thấy Lệ Na đang trốn trong 1 con hẻm ngồi khóc.
Hắn đang định chạy lại dỗ dành Lệ Na thì 1 đạo bóng đen xuất hiện, kẻ này bất
thiện muốn ám toán Lệ Na, Nguyễn Trư vội vã lao đến " toàn phong cước " 1
cước như lốc xoáy đá văng tên sát thủ, bất thình lình 2 tên áo đen nữa xuất
hiện, Nguyễn Trư không kịp phản ứng bản năng ôm chặt Lệ Na . Lệ Na bị Trư ca
ôm chặt lấy có chút thất thố,
đấm ngực hắn . Nguyễn Trư 2 thanh kiếm vẫn còn cắm trên lưng, trọng thương
thổ huyết, máu của hắn bắn đầy mặt nàng, hắn hôn mê bất tỉnh, Lệ Na lúc này
cả người đầy máu mới chú ý tới 2 tên sát thủ, nàng nhìn bọn chúng ánh mắt
băng lãnh làm người rét run, nàng rút ra thanh bích ngọc kiếm, từng dòng lôi
điện xanh lam sáng chói bao bọc cả khu hẻm . Lệ Na giết chết 2 tên sát thủ ,
ánh mắt bi thương nhìn Nguyễn Trư, trong tay pháo hiệu Lệ gia phát ra . 1 lúc
sau 1 đội hắc tử xuất hiện.
Tiểu Thư xin phân phó _ hắc tử đứng giữa lên tiếng.
Lệ Na ánh mắt bi thương không còn, thay vào đó là ánh mắt băng lãnh cao cao
tại thượng _ điều tra đám sát thủ này tìm ra kẻ đứng sau, ta muốn máu.
Nói xong nàng vác Nguyễn Trư đi hướng đoán bệnh phường, Thấy Lệ Na tới thầy
thuốc trung niên nhân mau chóng tiếp đón _ kính chào Lệ Na tiểu thư
Mau xem cho hắn, bằng mọi cách phải cứu sống hắn _ Lệ Na vội vã để Nguyễn Trư
xuống.
Trung niên nhân nhanh chóng xử lý 2 thanh đao cắm trên người hắn, sau đó xem
xét vết thương của hắn cau mày
_ Vết thương của hắn không vào vùng chí mạng, vết thương có thể xử lý, nhưng
độc này rất mạnh, tính mạng của hắn ko còn bao lâu ta không thể kịp thời chế
giải dược . Trừ phi.
Lệ Na vội vàng hỏi _ Trừ phi cái gì, bằng bất cứ giá nào cũng phải cứu dc hắn
.
Trừ phi có " kỳ lân tí " loại Linh dược quý hiếm này có thể trị bách độc ,
nhưng ta không có, nhưng ta có thể kiềm chế độc tính của hắn, hắn tối đa chỉ
có thể sống nửa canh giờ _ trung niên nhân thầy thuốc lấy trong túi trữ vật ra
1 hộp gỗ trong đó có 1 loại cỏ màu xanh biếc, lá hình thoi, hắn dã ra cho bã
đắp vào vết thương, nước cho Nguyễn Trư uống.
Lệ Na đứng dậy thần thái biến đổi hoàn toàn đi về hướng Lệ gia,
Lệ Na đứng trước mặt cha mình ngữ khí không 1 chút biểu tình _ Cha cho ta muợn
Kỳ Lân tí, chuyện lúc trước ngươi nói ta đồng ý.
Gia chủ Lệ gia cầm 1 hộp ngọc ra _ Đuợc, ngươi nói giữ lời.
Lệ Na cầm dc hộp ngọc dặn dò người mang đến đoán bệnh phường đưa cho thầy
thuốc trung niên nhân đồng thời thông tri kiếm thị của Nguyễn Trư đến chăm sóc
hắn.
Lệ Na đi về phía khác vỗ tay, 1 đám hắc tử xuất hiện phía sau nàng . Âm thanh
băng lãnh mang theo nhàn nhạt sát khí _ đã tìm ra chưa.
Hắc tử đứng đầu _ là Hồ Diên, đại công tử Hồ gia.
Lệ Na rút thanh bích ngọc kiếm không chút nhíu mày nhàn nhạt nói _ ta muốn Hồ
gia từ nay biến mất khỏi Nguyễn Gia thành.
Vâng _ Hắc tử đứng đầu lên tiếng, sau đó đội hắc tử biến mất.
Lệ Na ánh mắt mất mác sờ lên gương mặt nàng _ Ta thật sự không muốn huynh nhìn
thấy ta lúc này.
Nha hoàn của Lệ Na sau khi đưa kỳ lân tí đến đoán bệnh phường liền theo dặn dò
chạy tới tiểu viện tam thiếu _ cho ta gặp kiếm thị tam thiếu.
Binh sĩ gác cổng khó hiểu _ Kiếm thị, tam thiếu làm gì đã có kiếm thị, A Nô
có phải ngươi nhầm lẫn ko.
1 trung niên phụ nữ quyền quí cũng cùng lúc vừa tới nghe thấy cuộc nói chuyện
nha hoàn của Lệ Na và gác cổng lên tiếng _ 2 ngươi đi theo ta.
kính chào, gia chủ phu nhân _ 2 người giật mình nhìn qua, quỳ xuống, cúi đầu
Ngươi nói kiếm thị của Nguyễn Trư có nghĩa là sao _ Nguyễn Phu nhân hỏi
Dạ, nô tì cũng không biết chỉ biết tên là Linh nhi _ Nha hoàn của Lệ Na nói
Ta mong 2 người các ngươi không nên truyền chuyện này ra ngoài, nếu không hậu
quả ko phải các ngươi tưởng tượng dc . _ Nguyễn Phu nhân giọng băng lãnh.
Bước vào phòng Nguyễn Trư, Nguyễn Phu nhân nhìn thấy 1 cô gái tóc tím, đôi
mắt tím, tay quấn băng gạc đang ôm thanh kiếm, trên người nàng hằn đầy những
vết sẹo dài màu đỏ nhìn rợn người.
Ngươi là Linh nhi _ Nguyễn Phu nhân hỏi
Linh nhi thấy có người bước vào phòng đứng dậy, cũng không chào hỏi, mặt ko
1 chút biểu tình nhìn A Nô _ A Nô, thiếu gia đâu.
A Nô bị hỏi như vậy giật mình _ Tam thiếu ở đoán bệnh phường.
Linh nhi lập tức cầm bích ngọc kiếm lao ra tiểu viện chạy thẳng về hướng đoán
bệnh phường.
Đêm đó rất nhiều người không ngủ dc.
Linh nhi chăm sóc Nguyễn Trư cả đêm.
Nguyễn Gia phu nhân không ngủ dc, đang dặn dò 1 số người hầu.
Nguyễn Gia chủ và các trưởng lão trong đại điện Nguyễn gia đang sôi nổi thảo
luận.
Lệ Na tay cầm bích ngọc kiếm, máu đã nhuộm đỏ trang phục nàng, chỉ có ánh
mắt màu xanh dương băng lãnh.
Hồ gia không ngủ dc, cả gia viên đang rung chuyển, nhà bị đốt, người bị
giết . Hồ Diên đang núp trong góc phòng run bần bật.
Lệ Na huyết phục trang, bích ngọc kiếm từ từ bước vào ánh mắt tựa như con dã
thú đang nhìn chắm chằm con mồi của mình.
Ta không phải ta làm, là có người giao cho ta _ Hồ Diên không thể đối mặt ánh
mắt đó, thất thanh.
Là ai _ Lệ Na 1 kiếm chém xuống, 1 cánh tay bay lên, huyết vụ tung toé
A......... aaaaaa . Con điếm khốn khiếp của Nguyễn Trư ngươi dám chặt tay ta .
_ Hồ Diên ôm cánh tay 2 mắt đỏ ngầu.
Ngươi đã không cần phải nói nữa _ kiếm thứ 2 chuẩn xác rạch mồm của hắn ra ,
cái lưỡi rớt xuống, Hồ Diên miệng sặc máu phun ra.
Sau đó từng bộ phận trên cơ thể hắn lìa khỏi cơ thể, rồi từng phần đó lại
chia thành từng phần nhỏ, rồi lại nhỏ hơn nữa đến khi không thể chia dc nữa .
Lệ Na tia sét lam quang từ bầu trời đánh xuống phòng hắn . Lửa cháy rụi.
Lệ Na bước ra ngoài, lau Bích ngọc kiếm tra vào vỏ bước về Lệ gia.
Gia chủ Lệ gia đứng với phu nhân của mình trên đỉnh điện Lệ gia.
Phu nhân khóc _ Con chúng ta bị sao vậy, sao nó có thể trở thành như vậy.
Gia chủ thở dài cảm thán _ còn vì ai nữa, cũng chỉ có hắn mới có thế khiến
con bé như vậy.
Ta ước gì nhà chúng ta chỉ là gia đình bình thường, như vậy Lệ Na có thể sống
vui vẻ _ Lệ gia phu nhân tựa vào ngực gia chủ khóc.