Teaching Feeling ( Phần 1 )


Người đăng: noonechangeyou

Trư ca _ vậy ta gọi em là Linh nhi nhé

Linh nhi_ cảm ơn thiếu gia đã nhận em. Mặc dù em không thể làm việc nặng nhưng
em sẽ cố gắng thực hiện tất cả những gì mà thiếu gia yêu cầu. Tuy nhiên chủ
nhân trước rất thích đánh đập em vì em ko có giá trị sử dụng . Cho nên ... nếu
có thể ... xin ngài hãy tử tế với em.

"Cô bé có ám ảnh rất sâu vì việc bị bạo hành từ khi còn bé nên có lẽ phải tìm
cách làm cô bé tin tưởng mình "_ Trư ca nghĩ thầm

Trư ca cố gắng nói chuyện thêm với cô bé nhưng cô bé không muốn nói gì thêm.

Tiểu Kiều, mở hệ thống bảng nhiệm vụ chi nhánh thu nhận hầu cận._ Trư ca

Tiểu Kiều mừng rỡ " ko ngờ có ngày Trư ca lại chủ động làm nhiệm vụ : " Thu
nhận 1 kiếm thị " . Thưởng 1000 điểm cống hiến cùng 1 bộ quần áo.
_ Thông tin người hầu : Triệu Linh

_ Tuổi : 10

_ Tư chất : địa cấp đỉnh giai (thuỷ )

_Tu vi: phàm nhân cấp thấp.
Hp: 100/100

Mp: 0/0

_ Độ thân mật : 0 ( chấp nhận số phận)

_ Trạng thái : Thể chất bị ám thương vô số . Tinh thần bị tổn thương nặng nề.
_Đề nghị thiếu gia dùng vòng cổ trung thành tăng độ thân mật mất 50 điểm cống
hiến tăng 50 điểm. vậy là có thể trở thành kiếm thị.

Trư ca nhìn cô bé nói với tiểu Kiều _ Đổi cho ta thuốc trị ám thương.

Thiếu gia, trị thương đan dành cho phàm nhân cũng có giá 200 điểm cống hiến
đó, không đáng a _ Tiểu Kiều sinh khí

Bảo ngươi đổi thì đổi đi nữ nhân nhiều chuyện _ Trư ca cũng sinh khí

Tiểu Kiều ném cho Nguyễn Trư viên đan dược màu đỏ sẫm rồi nhảy lại vào trong
hệ thống _ Tưởng ngươi thay đổi được 1 chút, kệ xác ngươi.

Trư ca cầm viên đan dược cùng cốc nước lại gần Linh nhi _ uống đi Linh nhi.

Linh nhi ánh mắt phức tạp nhìn Trư ca ngữ khí không biểu tình nói _ Như ngài
yêu cầu.

Trư ca xoa đầu Linh nhi _ Ngoan, uống xong sẽ cảm thấy hơi mệt, ở đây bây
giờ là phòng của em, lên giường ngủ đi.

Linh nhi bối rối nhìn Trư ca _ Thiếu gia đang vỗ đầu em, Nó ổn nhưng ... nó
có ý nghĩa gì ko ạ.

Linh nhi lại nhìn qua chiếc giường _ Em có thể ngủ trên giường sao điều này có
ổn không ạ.

Phòng rất rộng lát nữa ta sẽ kêu người mang thêm 1 chiếc giường nữa vào ._
Nguyễn Trư nói

Vậy.... em sẽ dùng nó với lòng biết ơn ngài ..... ah uhm .... Thiếu gia ...em
nên làm gì tiếp theo ... em sẽ phải chịu những đau đớn và tệ hại ư?_ Linh nhi
hơi e ngại

Ta sẽ không bao giờ tổn thương em . _ Nguyễn Trư chân thành nói

Linh nhi nh ìn Nguyễn Trư thật sâu nói _ Thật sao ? Ko sao đâu thiếu gia, em
không ngại đâu nếu đánh em làm ngài vừa lòng . Em sẽ làm tất cả để vừa ý ngài
. nên ngài không cần đối xử tốt với em đâu. Bởi vì em là 1 nô lệ. Em xin lỗi ,
em nói hơi nhiều.

Trư ca đưa cô bé lên giường nằm xoa đầu cô bé _ Linh nhi tin tưởng ta, ta sẽ
đối xử tốt với em.
Ko biết do tác dụng của thuốc hay là vì câu nói vừa rồi Linh nhi lâm vào 1
giấc ngủ sâu.

Trư ca bước ra khỏi phòng lắc đầu _ xem ra cô bé vẫn chưa tin tưởng mình.

Qua đêm trời sáng rất nhanh . hôm nay hắn dậy rất sớm còn tiểu Kiều vẫn còn
ngủ nướng . Hắn thấy Linh nhi đứng ở dường hắn_ Uhm thiếu gia, em có thể làm
gì để giúp cho ngài ko. Đến đây với thân phận 1 nô lệ em mong dc có việc làm.

Trư ca cảm thấy cô bé đã mở lòng ra với mình _ Đi theo ta, từ giờ em làm
người hầu của ta . Lúc nào cũng phải ở bên cạnh ta. Lấy cho ta chậu nước rửa
mặt với bộ quần áo.

Trư ca dẫn Linh nhi ra ngoài

Linh nhi _ Có ổn không khi dẫn em ra ngoài ạ ,.... em hiểu rồi . Tuy em có thể
không mang được nhiều đồ nặng nhưng em sẽ đi cùng ngài.

Linh nhi lặng lẽ đi theo Trư ca, lúc đầu cô ấy có vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt
cô ấy bắt đầu đảo qua đảo lại lo lắng.

Trư ca xoa đầu Linh nhi _ Có ta ở đây không sao đâu Linh nhi. Chúng ta đi ăn
cơm.

Người qua đường

_ Xem con nô lệ đi theo tam thiếu kìa, bị hành thảm như vậy . Tam thiếu có sở
thích đặc biệt a.

_Xem mấy vết sẹo trên người nó kìa, thật kinh tởm.
_Con nô lệ kia ta biết, nó là của ông bán thịt heo đầu kia, lão chuyên dùng
nó đề phát tiết mỗi lần ế hàng . Ta ở bên cạnh nhà lão mà, ngày nào ta cũng
nghe những tiếng hét thảm thương.
_Nói vậy tam thiếu đâu có bạo hành nó . Tam thiếu chắc là thấy thương cho hoàn
cảnh nó nên cưu mang thôi.
_Gớm mấy công tử nhà quyền quí ta lạ gì, mua nô lệ về mua vui thôi . Chắc là
sở thích đặc biệt gì đó

_Đừng nói bậy, ta nghe người làm trong tiểu viện tam thiếu nói cậu ấy rất lễ
độ, dù với người làm có làm sai gì, cậu ta cũng chỉ nhắc nhở chứ chưa từng
quát mắng họ, đánh đâp họ.

Bỏ qua những lời bàn tán, Nguyễn Trư dẫn Linh nhi tới cửa tiệm ăn.

Ông chủ quán ăn _ Chào tam thiếu, hôm nay ăn gì để tôi xuống tay đích thân
làm cho ngài.

Trư ca dắt tay Linh nhi lên lầu _ Như mọi khi nhưng làm 2 phần cho ta hôm nay
ta ăn với nàng.

Ông chủ nhìn qua Linh nhi 1 bộ quần áo rách rưới cùng những vết sẹo trên người
có chút thất thần rất nhanh bình phục lại lui ra sau làm bếp.

Trư ca lấy ghế _ Linh nhi ngồi xuống đây ăn cơm.

Linh nhi _ dc sao, như vậy có ổn không . mặc dù em chưa bị đánh đập và trừng
phạt em vẫn được ăn cơm sao.

Động tác ăn của Linh nhi rất cứng ngắc, thỉnh thoảng còn liếc nhìn xem sắc
mặt của Trư ca nhưng dần dần cô bé ăn ngon miệng hơn và không để ý gì nữa .
Nhìn Linh nhi ăn Trư ca cảm thán : _ Chắc đây là lần đầu tiên cô bé dc ăn ngon
miệng trong cuộc đời.

Linh nhi tỏ vẻ ngại ngùng _ Ah em cảm thấy no. Thật sự là rất ngon . Cảm ơn
thiếu gia vì bữa ăn.
Lần đầu tiên Linh nhi mở nụ cười . Trư ca _ Em cười rất đẹp, em nên cười
nhiều hơn.

Linh nhi nhận thấy cư xử của mình nên trở lại vẻ mặt lúc đầu

Chúng ta đi mua đồ tiếp . _Trư ca nói rồi dẫn Linh nhi đi dạo phố tiếp.

Sau khi mua những vật dụng cần thiết Trư ca dẫn Linh nhi tới 1 shop quần áo.

Bà chủ _ Chào tam thiếu, hôm nay cậu mua quần áo cho bé này à . Là 1 người
chủ cửa hiệu quần áo dành cho phụ nữ có danh tiếng nhất thành thị tôi không
thể chấp nhận thứ mà cô bé mặc trên người . Hãy đợi 1 lát.
Giứt lời bà chủ chạy vào và kéo theo Linh nhi, đó là 1 bộ váy dài khá đẹp .
nó che hết chân và cánh tay, cả cổ nữa nên có thể che hầu như toàn bộ vết sẹo
của cô bé . Bà chủ cũng làm tóc và trang điểm cho cô . Lúc này Linh nhi nhìn
không khác gì 1 tiểu thư chỉ khác vết sẹo dài trên mặt di ngang qua mắt cô.

Trư ca nhìn thấy Linh nhi khoác lên bộ quần áo mĩ cảm khác hẳn hắn khen _ Em
mặc bộ này trông dễ thương lắm Linh nhi.

Linh nhi đỏ mặt ngượng ngùng _ Cảm ơn ngài, nhưng ngài ko cần tốn tiền để mua
thứ này đâu.

Yên tâm đi Linh nhi ._ Nguyễn Trư nói xong nhìn qua bà chủ

_ Cảm ơn bà, lấy cho tôi thêm 2 cái như vậy cộng thêm 1 cái nón che mặt, đồ
ngủ và đồ lót cho cô bé.

Mua xong quần áo Trư ca đi đằng trước, Linh nhi đi theo sau cô bé im lặng
không biết đang suy tư cái gì.
Lúc này người đi đường xung quanh cũng không còn nhìn Linh nhi và tam thiếu 1
cách kỳ dị nữa.

Trư ca dắt Linh nhi đến nhà Lệ Na . Thấy Lệ Na đang cho vịt ăn ở hồ nước Trư
ca hét to_

Na Na, hôm nay ta đến chơi a.

Lệ Na thấy Trư ca như chuột thấy mèo chạy trốn . Nhưng mà trốn sao được Lệ Na
cũng là thiên tài thiên linh căn lôi thuộc tính, nhưng vì lười biếng 7 tuổi
mới luyện khí cấp 5 nhưng lại luyện pháp là chính . So thân pháp với người
luyện thể thì đúng là tự tìm thiệt.

Ha ha bắt dc muội rồi, Lệ Na hư dám trốn ca ca _ Vừa nói vừa đặt cô bé nằm
lên đùi vừa đánh vào mông.

Ui, ca ca, ca ca là đồ biến thái thích nhìn trộm giờ còn đánh mông người ta
nữa sau này sao Lệ Na lấy chồng _ Lệ Na hét

Trư ca lệ rơi đầy mặt " lúc nào mà ta thành kẻ biến thái rồi " nhưng cái tay
vẫn tiếp tục đánh trên cái mông co giãn của Lệ Na.
Lúc này Lệ Na kêu tiếng ưm ưm, vừa khóc vừa cầu xin _ ca ca muội sai rồi, ca
ca đừng đánh muội nữa.

Trư ca xoa đầu Lệ Na _ Muội yên tâm sau này không lấy được chồng đi theo ca ,
ca bao ngươi ăn.

Lệ Na đang khóc thít nghe vậy lập tức ngưng khóc gân xanh nổi lên 2 mắt trợn
tròn dùng 2 tay đẩy Trư ca ngã xuống dùng 1 chân đạp vào đầu Trư ca _ Lúc nào
mà bổn đại tiểu thư phải nhờ Trư ca bao nuôi rồi . Trư ca lớn hơn ta 4 tháng
nha, thế mà ta sắp đột phá luyện khí cấp 6 rồi . Yên tâm ca ca sau này làm
kiếm vệ cho bổn tiểu thư, bổn tiểu thư ko bạc đãi ngươi.

Trư ca hưởng thụ S M, nhưng nhớ lại Linh nhi vẫn còn ở đó liền bắt lấy cái
chân của đại tiểu thư đứng dậy bế cô lên đi lại chỗ của Linh nhi _ Lệ Na ta
giới thiệu 1 người bạn mới cho em.

Lệ Na hiếu kỳ nhìn Linh nhi. Trư ca nói với giọng dịu dàng _ Linh nhi ko cần
phải ngại, đều là người nhà.

Linh nhi tháo nón ra, Lệ Na liếc qua vết sẹo trên mặt cô đi lại gần vuốt tóc
và má Linh nhi _ Tóc cô ấy thật đẹp, đôi mắt to màu tím ấy cũng thật đẹp, da
cô ấy cũng rất mịn màng, cô ấy là ai vậy ca ca.

Nhìn thấy Lệ Na thích Linh nhi vậy Trư ca cũng yên tâm _ Sao em ko hỏi cô ấy.

Linh nhi có chút thẹn thùng _ Em tên Linh nhi là người hầu của thiếu gia.

Lệ Na liếc nhìn Trư ca _ Trư ca có phải định chọn cô ấy làm kiếm thị không,
vậy Trư ca làm kiếm vệ của Lệ Na đi như vậy thì Linh nhi cũng là kiếm thị của
Lệ Na rồi.

Trư ca cười hắc hắc cóc đầu Lệ Na _ Nghĩ gì thơm bơ vậy . mà ta có đồng ý mẹ
ngươi cũng chưa chắc đã cho a.

Lệ Na _ Chẳng qua là thử lòng ca ca thôi.

Trư ca cười dịu dàng xoa đầu Lệ Na _ Bây giờ thì không được đợi sau này ta
giải quyết xong hết phiền phức ta sẽ làm kiếm vệ của em cả đời ,chúng ta cùng
du sơn ngoạn thuỷ

Lệ Na mặt đỏ ửng quay lưng lại _ ca ca nói phải giữ lời đấy, giờ cũng trễ rồi
, ca ca về đi mất công bá mẫu lại lo


Toàn Năng Hệ Thống Chọn Nhầm Nam Chính - Chương #3