Ông Lão Đánh Cá (phần 1 )


Người đăng: noonechangeyou

Sorry mọi người, dạo gần đây ta có việc bận, ko viết nổi 1 chương, hôm qua
đang viết dở thì lại phải đi tiếp nên tuần này ta sẽ cố gắng bù lại . cố gắng
2 tuần làm xong đến chương 50.

Nhờ Trư ca và tiểu Kiều ,nơi này sau 3 năm đã trở thành một hòn đảo du lịch
nổi tiếng dc các cặp đạo lữ yêu thích, nơi đây vào tháng tư khắp nơi đều có
bầu không khí lãng mạng của tình yêu dưới đuờng phố đầy hoa anh đào rơi, cùng
với tiếng nhạc nhẹ nhàng lãng mạng, sâu lắng lòng người . Ở giữa khung cảnh
đó 1 người con trai cô đơn cầm 1 bông hoa đỏ thắm đầy mị lực khiến không ít
người chú ý.
_ Tiểu Kiều à, tháng tư thiếu em đã ko còn ý nghĩa gì với ta, cho dù đi khắp
chân trời này ta cũng sẽ đem nàng trở về bên cạnh ta . Cũng đến lúc phải đi
rồi ._ Hắn thở dài rồi đi.

3 năm này hắn đã đi khắp hải vực xung quanh tìm kiếm thần hồn tiểu Kiều ,thậm
chí còn đụng phải hải vực thuỷ Quốc, người thuỷ quốc chặn hắn lại, hắn mới
hiểu ra phải có 1 cái hộ chiếu danh phận mới dc đi qua, lúc này hắn đã ko còn
là Nguyễn Gia tam thiếu, nên hắn quyết định tới Thánh Linh học viện ghi danh
, lúc đó hắn có thể đi khắp nơi tìm kiếm mà không lo bị cản trở.

Trên thuyền Nguyễn Trư quay lại nhìn Đào Hoa đảo ánh mắt có chút bi thương rồi
tiếp tục nhìn hướng đến đại lục . _ Ko biết Lệ Na thế nào rồi, ta trễ hẹn với
nàng đã rất lâu rồi.

Đường biển rất xa, nhưng với tu sĩ luyện thể đến Trúc cơ như Trư ca chuyện đó
không làm khó dc hắn, ngày chèo, đêm tu luyện cùng nghiên cứu luyện dược đã
là chuyện hắn kiên trì suốt 3 năm nay, 10 ngày sau hắn cập bến ở 1 cái bến
hoang sơ, nơi đó có 1 căn nhà trọ nhỏ rách nát, có 2 ông cháu nọ đang nhìn
hắn.

Gia gia, có người cập bến chúng ta, tối nay chúng ta có ăn rồi _ Đứa bé ngây
thơ ríu rít làm Trư ca có chút buồn cười.

Trẻ con không biết chuyện, mong thiếu hiệp thứ lỗi _ Lão già khập khiễng chạy
lại, ôm quyền với hắn.

Hắn đỡ lão bá _ Lão bá không cần như vậy, ta không có ác ý, đây là 2 lượng
bạc, bác cho ta tá túc vài hôm.

Vâng vâng, cậu đi theo tôi, chỗ chúng tôi nhỏ nhưng cũng sạch sẽ _ Lão bá
cầm 2 lượng bạc, vui mừng dẫn hắn đi vào nhà trọ.

Lão bá là người đánh cá _ Trư ca dò hỏi.

Đúng vậy, ta hành nghề đánh cá, sống cũng tạm ổn nhưng cái chân giờ không dc
rồi _ Lão bá lắc đầu sầu não.

Thứ tội thất lễ nãy giờ chưa hỏi tên lão bá _ Trư ca ôm quyền với lão bá.

Lão bá thấy vậy có chút cảm động, 1 tu sĩ ôm quyền với 1 phàm nhân như lão ,
chuyện này không thể tưởng tượng dc, thế giới này thực lực vi tôn, chém chém
giết giết hắn đã thấy nhiều nhưng 1 tu sĩ chân thành lễ độ như thế này hắn vẫn
là lần đầu tiên nhìn thấy _ ta gọi Kinh Kha nhưng ngươi cứ gọi ta là lão đánh
cá là dc, cái tên cũ ấy ta đã ko xài nữa, đứa bé này là Thiên Minh, sau này
có chuyện gì cậu cứ gọi nó, làng chài này nó đã quen thuộc hết có thể dẫn
đường cho cậu.

Nói xong lão bá đi mất để lại thằng bé với Trư ca ở đó, Trư ca hỏi han 1 số
chuyện sau đó đóng cửa phòng . Vào phòng hắn ném ra 1 đống dược liệu mà hắn
thu thập dc trong mấy năm qua . Sau đó lấy ra 1 cái đan lô cấp thấp, hắn bắt
đầu luyện đan, mấy năm qua rong rủi trên biển, về mặt nghiên cứu dược liệu ,
hắn đã đạt đến hàng nhất lưu, chỉ là hắn chưa có điều kiện luyện đan . Bây
giờ hắn bắt đầu thử luyện, từng hạng dược liệu dc trúc cơ hoả tinh luyện 1
cách cẩn thận, sau khi dược liệu trở thành linh dịch, hắn bắt đầu làm theo
chỉ dẫn trong đan thư bắt đầu chế luyện " cửu thiên liệu mệnh hoàn " đây cũng
là ước nguyện của hắn, 3 năm trước tiểu Kiều vì để cho hắn khôi phục đan điền
mà hi sinh bản thân mình, nếu năm đó hắn chăm chỉ vào việc luyện đan chứ
không phải muốn rời khỏi nơi đó đi tìm Lệ Na có lẽ tiểu Kiều đã không làm như
vậy.

"Cửu thiên liệu mệnh hoàn " nhất phẩm đan dược đỉnh phong, nhưng độ khó của
nó khi chế luyện còn cao hơn cả nhị phẩm đan dược nhất là việc phải đề luyện
dược dịch chín ngày để chúng nó dung hợp 1 cách hoàn mĩ, chỉ cần 1 chút sai
sót thì hoàn toàn hỏng cả lô . Nhất phẩm đan sư thậm chí nhị phẩm đan sư ko 1
ai lại đi chọn loại đan dược này để luyện tập vì quá tốn kém, chỉ có Trư ca
mới dám luyện loại này đan dược trùng kích nhất phẩm đan sư . chĩ nghe nói tam
phẩm đan sư có luyện chế vài lô nhưng buôn bán không lời, tứ phẩm đan sư có
nhiều loại liệu thương đan dược cao cấp hơn cho nên luyện chế loại này đan
dược hoàn toàn là tự ngược chẳng ai làm.

Sau chín ngày dung đan hắn bắt đầu thu ấn quyết hợp đan, một mùi khét truyền
ra từ lò đan, trong đó có 1 viên đan dược màu đỏ.

Hệ thống : hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp nhất phẩm đan sư.
Số loại luyện chế : 1

nhất phẩm đan dược ??? đan : tác dụng hiệu quả với côn trùng, luyện khí trở
xuống côn trùng chết ngay lập tức, trúc cơ trở xuống côn trùng ngất xỉu, hư
đan trở xuống côn trùng tránh xa, hư đan trở lên côn trùng ko có tác dụng
ngược lại làm bọn chúng nộ đuổi giết . ko có hại với các loại động vật khác.
mời ký chủ đặt tên :

Ha ha thế mà luyện ra 1 khoả rumbo đan, thuốc diệt côn trùng a, loại này
luyện dc nhiều bán kiếm tiền thì ta cũng lập dc 1 công ti _ Nguyễn Trư không
vì luyện không thành mà buồn rầu ngược lại hưng phấn, loại đan dược này là
cái đầu tiên hắn tự sáng chế ra a.

bước ra khỏi phòng hắn thấy Thiên Minh đang ngó vào chắc là do mùi khét _ Ca
ca cuối cùng ngươi cũng đi ra, ngươi vào phòng là không đi ra đã mấy ngày,
gia gia không cho ta vào, đến giờ thì thấy phòng ca ca có khói đen bốc ra ,
ca ca không có chuyện gì chứ.

_Ca ca không sao, nhưng mà phòng hơi có chút lộn xộn, lát về ta dọn dẹp ,
ngươi dẫn ta đi làng chài xem chút ta có vài thứ đồ cần mua.

Thiên Minh dc trúc cơ tu sĩ bế đi chạy như bay có chút sợ hãi ôm chặt Trư ca ,
trong mắt ước ao _ Trư ca thật lợi hại, có thể dạy cho em ko.

Nguyễn Trư thấy thằng bé như vậy cũng có chút mủi lòng nhưng hắn khuyên _
Thiên Minh à, Tu sĩ cũng ko phải dễ làm như vậy, chém chém giết giết là
chuyện thường tình, ta là bị ép buộc mới phải tu luyện, ngươi nếu muốn luyện
võ để cường tráng thì dc, nhưng ta nghĩ làm người bình thường vui vẻ sống vẫn
tốt hơn.

Ca ca dạy ta đi, ta muốn mạnh mẽ lên để bảo vệ gia gia _ Thằng bé năn nỉ

Vậy dc rồi, ca dạy ngươi 1 vài phương pháp luyện thể cùng thân pháp, nếu có
gặp kẻ xấu cũng có thể chạy dc _ Nguyễn Trư cũng ko từ chối thằng bé, nhưng
hắn ko muốn thằng bé bước vào con đường này, nếu chỉ dạy thân pháp thì cũng
ko sao.

Đến làng chài, nơi đây khác hẳn cái bến gỗ vắng người của 2 ông cháu, chắc
cũng chỉ có hắn 1 tu sĩ lưu lạc mới cập bến ở nơi đó, nơi đây tấp nập đông
người, tu sĩ người thường đều ở đây buôn bán, chủ yếu là các loại sản vật
biển, ở phía góc cuối làng chài, có 1 căn nhà gỗ đơn sơ, tiệm thuốc của
làng chài, Nguyễn Trư đi vào, trong đây cũng ko có nhiều dược liệu quý hiếm ,
nhưng hắn cũng không phải tìm những thứ này, hắn chỉ tìm 1 số loại thảo dược
phụ trợ luyện đan thông thường, không khó tìm.

Về đến nhà trọ nhỏ, hắn vác 1 thùng nước nóng lớn, trong tay 1 đống dược
liệu ném vào _ Thiên Minh con có sợ đau không

Thiên Minh gật đầu _ con sợ đau, nhưng con sẽ cố gắng.

Trư ca cười hài lòng _ sợ đau là tốt, sợ đau thì ko dc làm đau người khác ,
người khác cũng sợ đau giống con vậy, con luyện võ chỉ để phòng thân cường
tráng cơ thể chứ không phải để đánh nhau, con hiểu chưa.

Thiên Minh ko hiểu lắm nhưng nó quỳ xuống _ cảm ơn sư phụ.

Trư ca đỡ Thiên Minh dậy _ ta không đủ tư cách nhận đệ tử, cứ coi ta như đại
ca ngươi là dc rồi.

Thiên Minh chui vào đây, đây là luyện thể nước tắm, lúc đầu sẽ hơi đau, em
hãy ráng chịu đựng, vài ngày sau sẽ không còn đau nữa. _ Trư ca ôn tồn nói
với nó.

Bất quá Thiên Minh coi như rất kiên trì, nhưng vẫn la ó kêu đau chỉ là thắng
bé kêu đau nhưng vẫn cố gắng ở trong thùng nước đến khi nó bất tỉnh . Thấy nó
kiên trì như vậy Trư ca cũng cảm thấy không biết mình dạy võ cho nó có nên ko
nữa . Hắn bế thằng bé vào giường cho nó ngủ, hắn tiếp tục bế quan luyện dược
.

Quá trình luyện dược ko dc quá suôn sẻ, tuy rằng hắn tích lũy dc rất nhiều
kinh nghiệm nhưng vẫn chưa luyện chế ra dc đan dược chữa thương, ngược lại
hắn lại chế ra dc rất nhiều "Rumbo hoàn ", hắn cũng nắm dc quá trình luyện
chế ra loại thuốc diệt côn trùng này, ghi chép lại, coi như đan dược đầu
tiên mà hắn chế dc . Loại đan dược này đối với tu sĩ khá là gân gà nhưng đối
với người bình thường thì đó là thần dược a, chỉ cần 1 viên hoàn, cả nhà sẽ
dc tiệt trùng sạch sẽ thậm chí vài tháng sau đó cũng không có loại côn trùng
nào dám bén mảng tới, ko tác dụng phụ với con người, ác mộng của bọn côn
trùng . Hắn đôi khi nghĩ dùng loại đan dược này bán đi kiếm tiền cũng dc 1
lượng tài phú khá lớn, nên hắn đã ghi chép loại này bí kíp luyện chế vào
trong 1 quyển sổ cất lại vào trong hệ thống.

Hắn cũng không hiểu, loại chữa thương đan độ khó theo hắn nghĩ hẳn là rất dễ
dàng, nhưng mà vẫn chưa tìm dc nguyên nhân luyện chế luôn thất bại . Ko tiếp
tục nghĩ hắn tiếp tục luyện công, tu vi của hắn bây giờ là trúc cơ tầng 1 . 3
năm nay ko 1 chút thăng tiến vì hắn ko có công pháp trúc cơ kỳ, hắn dụng tâm
nhiều hơn về mặt luyện dược, nghiên cứu dược thảo . 4 năm đã có thể luyện đan
thậm chí hiểu biết về dược thảo cũng thuộc hàng nhất lưu, chuyện này nói ra
rất dọa người a. tuy ko có công pháp trúc cơ hắn ko biết làm sao để thăng cấp
thế là hắn lại tiếp tinh luyện linh khí, phẩm chất linh khí của hắn càng ngày
càng cao, thậm chí linh khí của hắn đã có 1 tia chuyển lỏng loại linh khí mà
chỉ có hư đan cảnh mới có . Lúc này nếu mà có đánh với Tâm Kỳ lúc trước chưa
hẳn đã thua bất quá Tâm Kỳ võ si ko thể nào 3 năm ko thăng cấp nào như Trư ca
dc.

Đại hội tuyển sinh 1/9 của học viện thánh Linh rất khắc nghiệt, chỉ tuyển
Trúc cơ tu sĩ, ko cao hơn ko thấp hơn, ko dc tu luyện công pháp trúc cơ
trước khi vào, và phải dưới 15 tuổi . Độ khó như vậy nhưng vẫn có hàng triệu
thí sinh tham gia, bất quá chỉ có 100 người dc đậu . Chỉ còn hơn 3 tháng nữa
nên hắn muốn giải quyết cho xong chuyện tình 2 ông cháu lão đánh cá rồi lên
đường đi đến thánh Linh học viện đăng ký.

1 tuần này Thiên Minh liên tục ngất trong thùng nước, nhưng có thể thấy rõ
thời gian càng ngày càng lâu hơn, sức lực của Thiên Minh cũng càng ngày càng
lớn, bây giờ đã ko thua gì 1 người trưởng thành . Tuần tiếp theo Thiên Minh
ko còn ngất nữa hắn bắt đầu dạy cho cậu bé phổ thông minh tưởng công pháp và 1
môn thân pháp hắn tự nghĩ ra.


Toàn Năng Hệ Thống Chọn Nhầm Nam Chính - Chương #15