Tháng Tư Là Lời Nói Dối Của Em ( Phần 2)


Người đăng: noonechangeyou

Sau đêm hôm đó, mọi việc lại diễn ra như thường ngày, tiểu Kiều vẫn ân cần
chăm sóc thiếu gia . Còn vài ngày nữa là hết tháng tư, hoa đào cũng bắt đầu
rụng nhiều.

Tiểu Kiều, nàng không có gì để nói với ta sao _ Nguyễn Trư hỏi

Tiểu Kiều nghe thấy thiếu gia hỏi, nàng nhưng lại ko trả lời, nàng đẩy xe
thiếu gia ra ngoài . Tiểu Kiều càng ngày càng ít nói . Trên môi nàng vẫn nụ
cười đó.

Hôm nay là buổi chiều tà nắng đẹp, trên bãi biển 1 người con gái mái tóc vàng
hoe tung bay trong gió, nàng chơi đùa với cát và biển thi thoảng nàng quay
lại nhìn người con trai ngồi trên chiếc xe lăn mỉm cười.
Thiếu gia, ta có xinh đẹp ko _tiểu Kiều chạy lại gần thiếu gia.

Nguyễn Trư cảm thấy trong lòng mình có chút khó hiểu, gần đây tiểu Kiều liên
tục hỏi câu này . Hắn nắm tay nàng hỏi_ Tiểu Kiều nàng có chuyện gì, nói với
ta.

Ko, em ko có chuyện gì, em muốn có nhiều kỷ niệm hơn với a, hôm nay chúng
ta ngắm hoàng hôn, ngày mai chúng ta đi thuyền đi _ tiểu Kiều lắc đầu.

tiểu Kiều chúng ta đã ở đây 1 khoảng thời gian dài rồi, ta muốn trở về đại
lục _ Nguyễn Trư nói.

Sắp hết tháng tư rồi, em muốn nhìn hoa anh đào đến lúc nó tàn, đến lúc đó
chúng ta sẽ đi _ tiểu Kiều mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Vậy cũng được, mai chúng ta đi du thuyền đồng thời đặt thuyền đi đến đai lục_
Nguyễn Trư thở dài nói.

Thủy triều đã lên rồi, những cơn sóng táp mạnh vào bờ đem theo hơi nước. Chúng
dạt vào lại kéo nhau ra như xô đẩy, như muốn níu giữ, lưỡng lữ một điều gì mà
không ở lại với bờ cát mịn lâu hơn. Những phiến đá cao to như cố vươn ra để
đón lấy những cơn sóng xô vào bờ. Mặt trời đã từ từ lặn xuống. Trước mặt họ
một vầng mặt trời đỏ hồng, to tròn như một cái mâm đồng khổng lồ . Vầng hào
quang và ánh sáng nó phát ra một màu vàng đỏ . Màu sắc ấy nhuốm lên nước biển,
nhuốm lên bờ cát, nhuốm lên cả bầu trời. Nước biển xanh trong giờ là một màu
vàng chếnh choáng sóng. Bờ cát trắng cũng hắt lên cái ánh sáng trầm mặc kia.
Trên bầu trời cao, những chú hải âu bay lượn. Dường như, bộ lông trắng của nó
cũng nhuốm cái mầu cam cam, đỏ đỏ của ánh mặt trời lúc hoàng hôn. Rồi cứ thế,
mặt trời dần dần lặn xuống biển mất hút. . Tiểu Kiều tựa vào người Nguyễn Trư
lặng ngắm nhìn bầu trời dần dần chìm vào trong bóng tối, tiểu Kiều khẽ nói
vào tai Nguyễn Trư _ Tối nay em có thể ngủ bên người chàng ko.

uhm _ Nguyễn Trư khẽ nói

Tối đó, Nguyễn Trư ôm nàng ngủ, nàng mặc 1 chiếc áo mỏng, lưng quay về phía
hắn, mùi hoa anh đào từ tóc nàng xông vào mũi hắn, hắn nhẹ nhàng vuốt mái
tóc nàng, rồi hôn lên chúng.
Tiểu Kiều như chú chim nhỏ rúc vào lòng Nguyễn Trư . Cơ thể nàng tựa sát vào
nguời hắn, hắn có thể cảm nhận dc đường cong trên cơ thể nàng . Đêm hôm đó
hắn thức trắng cả đêm . Đến gần sáng hắn mới ngủ dc.

Sáng ngày cuối xuân, hoa anh đào đã rụng hết, báo hiệu sắp sửa buớc vào ngày
hè nóng nực . tiểu Kiều vẫn chiếc áo ngủ mỏng màu hồng đêm trước, nàng lặng
lẽ nhìn Nguyễn Trư tay vuốt ve trên gương mặt hắn . Hai hàng lệ từ khoé mắt
nàng chảy xuống, nàng cứ ngồi đó, thân hình run rẩy mà ko phát ra 1 tiếng
động.

Nguyễn Trư đến gần trưa thì tỉnh dậy, hắn ko thấy nàng, hắn lo lắng, hắn bò
dậy lết vào chiếc xe lăn bên cạnh dường chạy vội ra bến tàu. Hôm qua tiểu Kiều
mời hắn đi chơi du thuyền.

Đến nơi hắn nhìn thấy tiểu Kiều đang chơi đùa cùng với đám trẻ, nàng mặc
chiếc áo lụa màu hồng, mái tóc vàng tung bay theo gió, nụ cười của nàng ấm
áp như mùa xuân, những con chim xung quanh cũng cảm nhận dc bay vờn quanh
người nàng . Nàng nhìn thấy hắn, nàng mỉm cười chạy về phía hắn _ hôm nay ,
em có xinh đẹp ko.

Nguyễn Trư mỉm cười _ Nàng rất đẹp, mùa xuân này là mùa xuân đẹp nhất của ta
.

Hai người ngồi trên du thuyền, Nguyễn Trư ngồi uống rượu, tiểu Kiều bắt đầu
tấu khúc nhạc.

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp đuợc anh ngay lúc này

Em không sao xin anh đừng khóc nữa. Em là cơn gió thổi qua anh đó thôi

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp anh ngay lúc này

Cảm ơn anh, em yêu anh . Em sẽ là vì sao luôn dõi theo anh

Em rất hạnh phúc khi gặp đuợc anh ,thực sự rất hạnh phúc

Em ko thể ở đây thêm chút nào nữa, em phải đi, em rất xin lỗi anh

Em phải đi đến 1 nơi thật xa

Xin anh đừng hỏi ở đâu ? Tại sao ? em chỉ còn biết xin lỗi thôi?

Em không thể ở bên cạnh anh đuợc nữa rồi

Hoa anh đào đang rơi trên con đường chúng ta đi qua

Nó đang rời xuống dòng sông mà chúng ta chơi đùa

Dù cho chúng ta không còn gặp lại, dù có cô đơn, em cũng sẽ không sao

Em thật sự rất hạnh phúc vì dc sinh ra và được gặp anh

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh, em muốn gặp anh ngay lúc này

Em không sao, xin anh đừng khóc nữa, em là cơn gió đang thổi qua anh đó thôi

Cảm ơn anh, Em luôn yêu anh, em sẽ là vì sao luôn dõi theo anh

Em rất hạnh phúc khi dc gặp anh, thực sự rất hạnh phúc

Từ tiếng bước chân anh trở về nhà vào chiều hôm đó

Em đã biết đó là thời gian anh hạnh phúc nhất

Từ những điều anh nói với em, chuyện thường ngày và nhiều chuyện khác nữa

Em biết đó cũng chính là lúc anh buồn nhất

Niềm vui của anh, nỗi buồn của anh và cả sự ân cần đó

Lúc anh gọi tên em, Vòng tay ôm chặt lấy em và cả hơi ấm đó

Em sẽ không quên, dù cho không thể có nó 1 lần nào nữa em cũng sẽ không quên

Em thật sự hạnh phúc vì đã đuợc sinh ra và đuợc gặp anh

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp anh ngay lúc này

Em không sao, em ở đây . Em là mùa xuân, là bầu trời tràn ngập quanh anh

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp anh ngay lúc này

Cảm ơn anh, em ở đây, em là chim sẽ mãi hót cho anh nghe

Hoa anh đào bay ngập trời . Nếu anh khép đôi mắt, em sẽ ngay trong trái tim
anh

Anh hãy cười lên đi, em chính là bông hoa ngay trên tay em đó.
Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp đuợc anh ngay lúc này

Em không sao xin anh đừng khóc nữa. Em là cơn gió thổi qua anh đó thôi

Hoa anh đào, hoa anh đào ơi em nhớ anh . em muốn gặp anh ngay lúc này

Cảm ơn anh, em yêu anh . Em sẽ là vì sao luôn dõi theo anh

Em rất hạnh phúc khi gặp đuợc anh ,thực sự rất hạnh phúc

Em thật sự, thật sự rất ........... hạnh phúc

( Trích 5 cm/s)

Nguyễn Trư nghe bài hát, khoé mắt hắn 2 giọt lệ rơi xuống, có lẽ đây là lần
đầu tiên trong đời hắn cảm thấy buồn như vậy . Bình rượu trên tay rơi xuống từ
lúc nào ko biết, tiếng hát tiểu Kiều càng ngày càng yếu dần, chiếc đàn trên
tay cũng ngừng phát ra âm thanh, nàng ngã xuống . Nguyễn Trư dùng hết khí lực
lao đến đỡ nàng.

Tiểu Kiều, nàng làm sao vậy _ Nguyễn Trư vội vàng hỏi

Tiểu Kiều ko trả lời nàng ôm lấy cổ hắn, chủ động hôn hắn, 1 dòng nước ấm áp
tràn vào miệng hắn, lưỡi 2 người bắt đầu quấn quít lấy nhau, họ cứ hôn như
vậy, khoảnh khắc này như vĩnh hằng cho đến lúc Nguyễn Trư ko còn cảm nhận dc
nàng nữa . Trên tay hắn cầm 1 bông hoa màu đỏ . và 1 cái tablet . Lúc này hắn
cảm nhận đuợc thân thể của mình vùng đan điền đang dần dần hồi phục, nhưng
hắn ko để ý đến chuyện đó, hắn nhìn vào tablet trên đó có dòng chữ : đã hoàn
thành 100% tiến độ nhiệm vụ cấp godlike "trái tim tiểu Kiều" . Nhận được bỉ
ngạn hoa.

Bỉ ngạn hoa thông tin :????

Cảm nhận được khí tức tiểu Kiều trong bông hoa này, Nguyễn Trư cả người run
rẩy, ánh mắt thất thần.


Toàn Năng Hệ Thống Chọn Nhầm Nam Chính - Chương #13