Người đăng: noonechangeyou
Tháng tư ở 1 hòn đảo vô danh, ở nơi đây duờng như ko có gì đặc biệt ngoài hoa
anh đào . Tháng tư hoa anh đào nở rộ, cả hòn đảo dường như dc phủ bởi màu
hồng . Dưới ánh sáng màu hồng rực rỡ kia, 1 thiếu nữ đang mỉm cười, . Hôm
nay nàng mặc 1 bộ đồ màu đỏ, mái tóc màu vàng của nàng cộng thêm ánh mắt lung
linh và miệng khi nào cũng nở nụ cười, nụ cười của nàng như ánh sáng rực rỡ
của mùa xuân, khiến cho người chung quanh trong lòng xao xuyến, vì vẻ đẹp
của nàng mà cảm giác mùa xuân trong tim đã tới, chỉ cần thấy nàng mỉm cười dù
có bao chuyện khó khăn trong đời cũng sẽ quên đi mà vui vẻ cùng nàng.
Nàng đang đẩy 1 chiếc xe đẩy, người thanh niên ngồi trên xe bị liệt 2 chân ,
người mà nàng luôn gọi là thiếu gia.
Thiếu gia, nguời xem tiểu Kiều có xinh ko _ Cô gái xinh xắn cúi xuống nói với
người ngồi xe lăn.
Tiểu Kiều, giờ ko phải lúc nói chuyện này, ta biết nàng rất vui vẻ nhưng lúc
này ta rất vội, còn có 2 người đang chờ ta đến đón _ chàng trai sắc mặt
nghiêm nghị nói.
Tiểu Kiều cũng ko vì thế mà buồn rầu, nàng cầm chiếc sáo trong tay lên mỉm
cười với hắn nói _ Thiếu gia làm sao vậy, ko giống ngài thường ngày, để tiểu
Kiều thổi cho ngài nghe 1 khúc nhạc giải sầu cho ngài.
Tiếng nhạc tươi vui, trong sáng, chữa trị lòng nguời khiến cho người nghe
cảm giác mình dc dẫn dắt vào 1 thế giới mới nơi đó chỉ có hoa, có bầu trời
xanh, có nắng ấm, và tiếng cười . Người tập trung vào xem càng ngày càng
nhiều, mọi người nghe như si như say, Nguyễn Trư cũng ko ngoại lệ, hắn cảm
giác tâm can của mình bình yên . 1 lúc sau tiết tấu thay đổi, càng ngày càng
nhanh, tiểu Kiều chân nhảy theo điệu nhạc, cả người nàng như hoà vào điệu
nhạc, thế giới càng trở nên lung linh kỳ ảo . Khiến mọi người lúc này sôi
trào nhiệt huyết . đây ko phải là pháp thuật, thần thông, cũng ko phải công
pháp đánh vào thần hồn, đây đơn giản chỉ là tâm linh hướng dẫn.
Biểu diễn xong nàng thở hổn hển trên mặt vẫn nụ cười tươi sáng đó, lúc này
nàng mới để ý xung quanh đã tụ tập rất nhiều người . Trước khi nàng phục vụ
dưới trướng Diêm Vương, nàng là 1 thiên tài âm nhạc của thần giới, ước muốn
của nàng chỉ có âm nhạc, nàng muốn chơi càng nhiều bản nhạc càng tốt trước
khi nàng chết đi . đến khi nàng xuống làm người hầu cho Diêm Vương đã bao năm
rồi nàng chưa dc cầm vào nhạc cụ, nàng chơi nó trong sung sướng, nàng nhập
vào 1 loại tâm linh kỳ ảo, nàng biến thành những nốt nhạc . Nàng yêu âm nhạc
.
Có chút bối rối khi có nhiều người vây quanh như vậy, nàng quay lại đẩy xe
cho thiếu gia, nhưng mọi người muốn nàng biểu diễn 1 lần nữa, nàng phải tìm
lý do thoái thác, nói lần sau nếu có biểu diễn nhất định sẽ gọi mọi người.
Nguyễn Trư cảm thấy tâm mình bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn cũng biết dục tốc
bất đạt nhưng nghĩ đến cảnh lúc chia tay 2 cô gái nhỏ lòng hắn hơi loạn, hắn
biết rằng đan điền của mình bị phá vỡ, tiểu Kiều đang tìm người chữa trị cho
hắn, hệ thống lúc này cũng cạn sạch điểm, hắn lúc này lại ko thể làm nhiệm
vụ . may mắn sao nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên lúc hoàn thành tiểu Kiều đã trở
thành thực thể và có thể làm mọi thứ như 1 người binh thường chỉ khác là linh
hồn nàng vẫn bị hệ thống lạc ấn, nếu nhiệm vụ chính tiếp theo ko hoàn thành
nàng vẫn sẽ chết . Tiểu Kiều ko thấy mất mát, nàng lại rất vui vẻ như dc tân
sinh, nàng chạy nhảy khắp nơi, nàng chơi đủ loại nhạc cụ, nàng hầu hạ thiếu
gia . Nàng khi nào cũng như ánh nắng tươi sáng, làm hắn muốn nâng niu bảo vệ
.
Mỗi ngày qua, hắn luyện thuốc bán kiếm kế sinh nhai, đồng thời cố gắng đến
lúc hắn có thể chế dc loại thuốc khôi phục đan điền, tiểu Kiều ở bên trợ giúp
hắn . Những lúc hắn buồn rầu nàng sẽ tấu 1 khúc nhạc cho hắn nghe, đẩy xe cùng
hắn đi dạo quanh đảo.
Giữa tháng tư trên đảo có 1 lễ hội hoa anh đào, mọi nơi trên phố phường đều
treo đầy đèn, cả hòn đảo vào buổi tối sáng lung linh ánh vàng cùng với những
cánh hoa anh đào rơi, tiểu Kiều mặc 1 bộ lễ phục màu vàng, búi tóc . Nguyễn
Trư nhìn nàng say đắm, tiểu Kiều rất đẹp, khác với Lệ Na thiên sinh lệ chất
ngây thơ, Linh nhi dịu dàng ấm áp, khung cảnh của tiểu Kiều là khung cảnh
tươi sáng, chung quanh nàng hắn luôn vui vẻ cho dù thế giới có bao nhiêu
phiền muộn cũng vì nàng mà vui vẻ.
Ta có xinh đẹp ko thiếu gia _ tiểu Kiều mỉm cười hỏi hắn.
Hắn ko trả lời, hắn đưa bàn tay lên áp vào má nàng _ cảm ơn nàng tiểu Kiều .
Trong lòng ta tuy có nhiều điều phiền muộn, nhưng chỉ cần có nàng bên cạnh ta
luôn vui vẻ.
Tiểu Kiều gương mặt có chút đỏ, lắc đầu _ thiếu gia, từ lúc ta ở bên ngài ta
mới có cảm giác được sống, trước đó ta ko hiểu sống là gì, ta chỉ như cái
xác tồn tại . dc sống là hạnh phúc của ta, ở bên cạnh ngài cho dù chỉ là 1
khắc ta cũng mãn nguyện.
Lúc này 2 người nhìn nhau, trong thế giới chỉ còn 2 người họ, họ cùng đi tới
thế giới này, cùng ở bên nhau cho đến ngày hôm nay, tuy luôn cãi nhau nhưng
tình cảm của họ cũng dần được xây dựng cho đến những biến cố xảy ra . lúc này
họ mới thật sự nhìn thấy nhau, nhìn thấy tâm linh của nhau . Ko cần 1 ai chủ
động trước, gương mặt của họ càng ngày càng gần nhau, môi họ chạm nhau, tay
của của họ chủ động ôm lấy nhau, mùi hương từ tiểu Kiều xông lên mũi hắn làm
hắn hôn càng mãnh liệt hơn, lưỡi của hắn bắt đầu len lỏi tìm kiếm lưỡi của
nàng, 1 luồng điện giật làm cho tiểu Kiều khẽ run rẩy, 2 người đắm chìm
trong hạnh phúc nhưng trên khoé mắt tiểu Kiều 2 hàng nước mắt chảy ra.
Nguyễn Trư cảm giác tiểu Kiều khác thường hắn ngừng hôn, nhìn nàng hỏi _ có
chuyện gì vậy tiểu Kiều.
Ko có gì đâu, ta chỉ là cảm thấy hạnh phúc tới bất ngờ quá, lo sợ nó sẽ biến
mất _ tiểu Kiều vừa rồi thất thần, nhưng ngay lập tức tay lau nước mắt, mỉm
cười nói với hắn.
Ko có chuyện đó đâu, đợi xong tất cả mọi chuyện ,chúng ta 4 người sẽ sống
hạnh phúc với nhau đến hết kiếp này _hắn ôm chặt tiểu Kiều.
Tiểu Kiều dựa vào ngực hắn _ ta sẽ trân trọng từng khoảng khắc ở bên chàng.
Bọn họ nhập vào đoàn người tấp nập, tham gia lễ hội, dưới ánh lửa lung linh
, tiểu Kiều nhảy múa, dáng người của nàng uyển chuyển cùng với thân hình bốc
lửa, điệu múa làm người rạo rực, thi thoảng nàng lại mỉm cười nhìn sang hắn.
Nguyễn Trư ko rời mắt khỏi nàng . Hắn lúc này có xúc động muốn chạy ra nhảy
cùng nàng nhưng đáng tiếc bây giờ hắn bất lực . Tiểu Kiều như hiểu được tâm
trạng của hắn nàng dừng lại.
Tiểu Kiều lấy đàn dương cầm, ngồi xuống liếc mắt với Nguyễn Trư rồi nói vời
tất cả mọi người _ Hôm nay lễ hội, tiểu Kiều xin tặng mọi người 1 ca khúc ,
cũng thay lời cảm ơn mọi người đã thu lưu chúng tôi.
Mọi người thấy nàng lấy đàn ra thì lập tức hiểu, người trong thôn làng này
đều rất thích âm nhạc của nàng . mọi người cũng hiều ý im lặng ngồi xuống vòng
quanh nàng nghe hát.
tiếng nhạc êm đềm vang lên, hôm nay đặc biệt hơn 1 chút mọi người nghe thấy
tiếng ca của nàng, giọng nàng vang nhưng lại hết sức trong trẻo dễ nghe ,
giọng nàng hoà quyện vào từng âm thanh của đàn dương cầm hết sức du dương nhẹ
nhàng . mọi người nghe nàng nghe mà trong lòng ấm áp.
Giấu mình trong chiếc áo nâu nặng nề
Mà em mặc suốt mùa đông, rảo bước thật nhanh
Nhưng mọi người lại hỏi tại sao em vẫn dấu mình trong mùa đông lạnh lẽo
Thế là em vội nhìn quanh, ra là mùa xuân đã đến rồi
Không một ai cùng em tay trong tay dạo bước
Ngọn gió xuân ngọt ngào làm em nghẹt thở
Ngoại trừ em, mọi người chìm đắm trong tình yêu
Và ngân nga những bài hát về mùa xuân
Ngay cả những cánh hoa đào khoe sắc rực rỡ trước mặt em
Em vẫn muốn được nghe về những thứ khác
Tất cả những điều đó rồi sẽ tan biến
Không phải mùa xuân, tình yêu hay hoa anh đào
Có những thứ không thể chạm vào, không thể làm em khó chịu
Ngay cả khi em dạo phố, cũng không thể cảm thấy gì cả
Không một ai cùng em tay trong tay dạo bước
Những bài tình ca làm em thật khó chịu
Cất lên những bài tình ca tuyệt vọng, giữa những cặp tình nhân
Sao em lại cô đơn thế này?
Cùng một con phố, cũng bộ quần áo như ngày hôm qua
Em vẫn đứng đây, nhưng sao mọi thứ đã đổi thay
Không cần dạo quanh vào mùa xuân
Thay vào đó em muốn có những hồi ức làm Anh nhớ mãi
Cánh hoa anh đào lại đang rơi
Chẳng phải sự kết thúc mà là sự bắt đầu của mùa xuân
Gần đây em thường nhớ về ngày xưa ấy
Ngày mà hai ta cùng bước với nhau trên một con phố
Tự hỏi có thể thêm một lần nữa không?
Nhưng anh đâu biết rằng
Ngoại trừ em, mọi người chìm đắm trong tình yêu
Và ngân nga những bài hát về mùa xuân
Ngay cả những cánh hoa đào khoe sắc rực rỡ trước mặt em
Em vẫn muốn được nghe về những thứ khác
Tất cả những điều đó rồi sẽ tan biến
Không phải mùa xuân, tình yêu hay hoa anh đào
( Trích IU spring, love, and cherry blossom)