Cha Con


Người đăng: nhokkevil_hn@

Tất cả mọi người đều lặng lẽ chờ đợi Long Thần tế điển bắt đầu, cuối cùng
khoảng nửa giờ sau một vị trưởng lão râu tóc bạc phơ vẻ mặt nghiêm trang đi
tới, nhìn kỹ mới thấy là Phạm Quân đại trưởng lão tuổi khoảng chừng hơn 70 mặt
mũi hiền hòa từ ái làm việc công chính liêm minh nên luôn được thôn dân kính
trọng và cũng là người có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong thôn.

Theo sau đại trưởng lão có một đám người khiêng một đống lớn vật tế đặt bên
cạnh tượng đài của Long Thần báo hiệu giờ lành đã tới buổi lễ chính thức bắt
đầu.

Lúc này tất cả mọi long nhân đều im lặng không nói chuyện khiến cho không gian
vô cùng yên ắng bởi tất cả long nhân cho rằng gây ồn ào là thái độ không tôn
trọng với tổ tiên, kể cả là các thanh thiếu niên cũng vậy dường như là nín thở
chờ đợi tâm trạng căng thẳng khiến cho không khí quảng trường vô cùng yên tĩnh
và trang nghiêm.

Lúc này đại trưởng lão bước đến cạnh tượng Long Thần bắt đầu thắp hương khấn
vái miệng thì không ngừng đọc một vài câu chú ngữ nào đó rất khó hiểu và kỳ
quặc mà đại đa số đều quan niệm đó là “Long ngữ”.

Còn lại toàn bộ long nhân mỗi khi đại trưởng lão đọc xong một lần “Long ngữ”
sẽ đều cúi đầu thành kính khấn vái 3 lần, tuy không rõ ràng lắm về nghi thức
này nhưng mọi long nhân khi ra đời đều được dạy dỗ làm như vậy để tỏ lòng
thành kính tổ tiên và cảm ơn họ đã mang đến cho mọi người cuộc sống sung túc
như bây giờ.

Giai đoạn này chủ yếu là những lễ nghi khấn vái không có gì khác biệt nên khá
là nhàm chán, tuy vậy nhưng Bạch Minh hay đa số những người long nhân khác đều
làm theo không dám có chút khinh nhờn, vì đó là lễ nghi và văn hóa của toàn bộ
long nhân, ngoài việc khấn vái thì mọi long nhân đều thành kính chắp tay tự
lẩm nhẩm trong đầu cầu xin Long Thần sẽ ban ơn cho cuộc sống của họ sau này ấm
no hạnh phúc, chẳng cần biết có hiệu nghiệm hay không nhưng cứ cầu xin cái đã
cũng chẳng hề mất mát gì, nếu thành sự thật thì kiểu gì cũng kiếm lớn.

Khoảng nửa giờ sau thì mọi nghi lễ kết thúc, tiếp đến giai đoạn tiếp theo đại
trưởng lão lại đọc một câu kỳ quái long ngữ rồi khấn vái, lúc này các vị thiếu
niên 16 tuổi đều lần lượt xếp hàng thành vòng tròn xung quanh tượng Long Thần
đưa tay chạm vào tượng, hai mắt nhắm chặt trong lòng thành kính cầu xin long
thần chúc phúc cho mình.
Không biết người thiếu niên khác cảm thấy như nào còn riêng Bạch Minh thì luôn
cảm thấy thân thể có gì đó rất khác chỉ có điều không rõ ràng là khác ở chỗ
nào, như là có một thứ gì đó trong tượng thần chui vào thân thể hắn nhưng hắn
cũng không rõ ràng là thứ gì hoặc cũng có thể là chẳng có gì chui vào thân thể
mà tất cả mọi thứ chỉ là hắn tự nghĩ ra mà thôi, bởi nếu nói có thứ gì đó chui
vào thì không hề có chút cảm nhận nào rõ ràng về thứ đó còn nếu nói không có
thì cũng không đúng bởi hắn luôn cảm thấy bản thân nhiều hơn ra một thứ gì đó.

Suy nghĩ một hồi lâu thì Bạch Minh cũng mặc kệ không để ý đến, quản chuyện gì
đó tóm lại nếu là có Long Thần chúc phúc thì cũng là đồ tốt người khác muốn
còn không được còn chê bai gì sau này thực lực lớn mạnh sẽ rõ ràng tất cả mà
thôi.

Chỉ có điều kỳ lạ nhất mà Bạch Minh cảm thấy vô cùng khó hiểu là theo lẽ
thường mà nói Bạch Phúc là tứ trưởng lão thì buổi lễ hôm nay không nên vắng
mặt mới phải, nhưng hắn tìm kiếm từ rất lâu mà không hề thấy bóng dáng của ông
nội khiến hắn cực kỳ khó hiểu.

Cũng tại lúc này, mọi sự việc xảy ra ở buổi tế lễ đều thu vào mắt hai người
đàn ông đang lơ lửng trên không trung nhìn về phía Long Thần tế đàn, một người
trong đó là Bạch Phúc ông nội của Bạch Minh, còn người đàn ông bên cạnh tầm
khoảng trên dưới 30 tuôi khuôn mặt vô cùng tuấn tú nhìn kỹ thì thấy người này
cùng Bạch Minh khuôn mặt có rất nhiều điểm tương tự nếu có người nhìn thấy
chắc chắn sẽ liên tưởng tới anh em hoặc cha con.

Nếu có người nhìn thấy Bạch Phúc lúc này sẽ vô cùng giật mình bởi mọi người
đều biết Bạch Phúc vốn là một vị cấp 3 bạch ngân(*) cảnh giới, nhưng nhìn Bạch
Phúc hiên tại trên đầu đôi long giác hóa thành màu xanh lam thêm với đó là ngự
không phi hành vốn là tiêu chí cơ bản của cấp năm lam sắc cảnh giới cường giả
nên có thể khẳng định Bạch Phúc vốn che giấu thực lực, lại lịch của Bạch Phúc
không hề đơn giản chút nào.

Có lẽ sẽ chẳng có ai ngờ tới chỉ là một thôn nhỏ bé không quá đáng kể lại có
một vị cấp năm kinh khủng cường giả sinh sống.

Còn về người đàn ông bên cạnh thì chỉ cần nhìn thấy thái độ cung kính khi nói
chuyện cũng biết được người đó lại lịch cùng thân phận lớn hơn Bạch Phúc rất
nhiều, bởi cả to lớn Nam Long thành cũng chưa chắc tìm ra một vị cấp năm lam
sắc cường giả chứ đừng nói người nào có thể khiến vị cấp năm cường giả nói
chuyện cung kính, thêm vào đó cũng thấy Bạch Minh thân phận vô cùng khủng bố.

Bạch Phúc cúi đầu cung kính nói:

“Thiếu gia! Tiểu thiếu gia vài năm qua sống rất vất vả, lão nô thấy có chút
hơi bất công với hắn”

“Cũng đành chịu, nếu không vậy thì hắn đã sớm bị người giết thậm chí cả gia
tộc cũng sớm bị vạ lây, không như vậy làm sao có được ngày này?” Người đàn ông
chậm rãi nói.

Trầm tư một lát lại nói tiếp:

“Bản thân hắn sinh ra đã mang trong mình mối nguy hiểm quá lớn, nếu công bằng
với hắn thì liệu có công bằng với toàn bộ long nhân, có trách thì trách số
phận hắn sinh ra đã vậy, nếu hắn trở thành thứ đó thì sau này ta cũng không
dám chắc là sẽ không ra tay giết hắn”

Bạch Phúc nghe vậy cũng trầm ngâm rất lâu rồi thắc mắc:

“Nhưng…”
Chưa kịp nói hết câu đã bị người kia cắt ngang:

“Ta biết thúc nghĩ gì! Nhưng chuyện tương lai khó đoán, điều chúng ta nên làm
là cố gắng để hắn không trở thành thứ đó nếu không rất nguy hiểm đối với tất
cả long nhân, còn về chuyện bất công hay không bất công chỉ cần hắn đủ thực
lực sẽ không phải lo lắng mấy chuyện đó”

Bạch Phúc có vẻ như đã hiểu ra gì đó:

“Là ta nhiều chuyện! “

“ Người nhìn hắn lớn lên như vậy thương xót hắn là chuyện bình thường, nhưng
ta người làm cha sao có thể bỏ mặc hắn không lo, nếu không phải không còn cách
nào khác ta cũng không muốn làm vậy, mọi chuyện cứ để hắn tự giải quyết nếu
ngay cả chút khổ đó cũng không chiu được sao xứng đáng là người Bạch gia”
Người đàn ông kia trầm ngâm nói.

Nói xong hắn thở dài một hồi sau đó lại tập trung nhìn về phía Long Thần tế
đàn khuôn mặt có chút đó buồn bã xót xa.

Thấy vậy Bạch Phúc cũng không nói gì thêm chỉ trầm mặc giống như người đó nhìn
về Thần Long tế đàn, bởi một số chuyện không thể dùng theo lẽ thường đúng sai
để cân nhắc mà chỉ có thể dựa vào kết quả để đánh giá, đúng sai cũng chỉ là ý
niệm còn kết quả mới là thực tế.

Còn về phía Bạch Minh cùng toàn bộ long nhân vẫn không hề hay biết bên ngoài
có 2 vị cường giả đang chăm chú quan sát từng lời cử chỉ hoạt động của bọn hắn
mà chỉ hồn nhiên tập trung vào Thần Long buổi lễ.

Ps: (*) cảnh giới phân chia từ cấp 1 >7 cũng có kèm theo tiêu chí là 1 màu sắc
khác nhau hắc thiết, thanh đồng, bạch ngân, lục sắc, lam sắc, tử sắc. hoàng
kim, nên gọi 1 trong đó hay tất cả đều đúng cả.


Tổ Long truyền thuyết - Chương #8