Tiến Vào Hóa Long Trì


Người đăng: nhokkevil_hn@

Hóa Long tri được xem như là trọng địa quan trọng của toàn bộ long nhân nên
thường được đặt ở một vị trí an toàn thường xuyên có người canh giữ như ở Phạm
gia thôn là ở trong Long Thần cùng với Long Mẫu miếu thờ được đại trưởng lão
Phạm Thắng thường xuyên trông coi, Hóa Long trì mỗi năm chỉ mở ra duy nhất một
lần, mỗi lần mở ra đều cần sự đồng ý thống nhất của bốn vị trưởng lão mới có
thể bước vào. Hơn nữa như đám người thiếu niên như Bạch Minh khi đi vào cũng
cần có sự dẫn dắt của trưởng lão mới được vào trong có thể thấy được tầm quan
trọng của Hóa Long trì đối với long nhân.

Lúc này Bạch Minh cũng đã đến nơi tụ tập của bọn họ để chờ đợi trưởng lão đến
dẫn dắt vào trong Hóa Long trì, mắt thấy mọi người cũng đã tụ tập khá đông đủ
đang trò chuyện rất vui vẻ có lẽ là chỉ đợi trưởng lão đến là có thể tiến vào.

Phạm Tuấn thì hôm nay ăn mặc một bộ quần áo được làm từ lông thú trắng muốt
nhìn rất hào hoa nho nhã như một vị thư sinh, bộ quần áo mang phong cách của
long nhân đơn sơ cuồng dã không thể che lấp nổi thân hình cao gầy đẹp đẽ của
hắn thêm vào đó là khuôn mặt tuấn tú cùng với khí độ nhẹ nhàng ôn hòa luôn
luôn mỉm cười nhẹ nhàng tạo cho người khác cảm giác như hắn là một người đọc
sách thánh hiền chứ không phải là một kẻ tu luyện võ đạo, thật vậy nghe nói
Phạm Tuấn cũng là một người khá yêu thích đọc sách hơn nữa cũng có nhất định
thành tựu người người đều biết nhưng bởi vì thiên phú võ đạo của hắn quá mức
chói lọi nên dẫn đến che lấp toàn bộ tài hoa văn thơ của hắn. Tuy thôn nhỏ
hoang sơ văn học không phát triển quá mức chói lọi không thể cùng những quí
tộc công tử nhưng nếu để nói về con người này so sánh cùng với đại đa số long
nhân nơi này có lẽ chỉ có câu nói “văn võ toàn tài” mới có thể hình dung về
con người này. Xung quanh hắn đại đa số đám người nam có nữ có đều đua nhau
cùng hắn nói chuyện mong tạo ấn tượng tuy nhiên Phạm Tuấn cũng chỉ đối đáp cho
qua câu chuyện không có vẻ gì là quá lưu ý bởi dường như hắn đang nhìn về phía
một người nào đó mà hắn ngưỡng mộ đã lâu.

Nhìn theo tầm mắt của Phạm Tuấn thì thấy một bóng hình quyến rũ cực kỳ cuốn
hút ánh nhìn của nam giới, nàng đứng giữa đám thiếu nữ cùng tuổi nhưng không
ai có thể che lấp ánh hào quang của nàng dường như “phượng giữa bầy gà” tất cả
những thiếu nữ bên cạnh nàng dường như chỉ mãi mãi là nhân vật phụ làm nền cho
nàng tỏa sáng.
Khỏi nói có lẽ ai cũng biết Phạm gia thôn chỉ có một người như vậy, Phạm Thủy
lúc này mặc một bộ quần áo được làm từ lông thú có màu lông đỏ rực nhìn vô
cùng bắt mắt khiến cho nàng càng thêm nổi bật giữa đám đông, quần áo không thể
che lấp hết được dáng vẻ thướt tha yêu kiều, đôi môi căng mọng đỏ chót như
trái đào chín khiến cho người khác không kiềm chế được xúc động muốn thưởng
thức nó, thêm da thịt trắng mịn như mỡ đông khiến cho người khác luôn luôn mơ
màng tưởng tượng về một vài chuyện gì đó, đôi mắt trong veo như nước hồ thu
không chút gợn sóng khiến Bạch Minh khi nhìn vào dường như tâm hồn bị lạc vào
trong đó không tìm thấy lối ra, khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu khiến cho người
người chỉ muốn được ôm nàng vào lòng che chở cho nàng suốt cả đời. Tuy nhiên
đó chỉ là mơ ước của một vài người nào đó nghĩ ra thôi chứ sự thật thì ngay cả
Phạm Tuấn là Phạm gia thôn đệ nhất thiên tìa cũng từng nói hắn không hề có nắm
chắc chiến thắng nàng thì việc che trở cho người ta chắc cũng chỉ nói rồi để
đó thôi chứ người ta đâu cần ai bảo vệ, không biết là ngươi che trở nàng hay
là nàng che trở ngược lại ngươi còn khó nói.

Thấy Bạch Minh đến gần Bạch Bá từ trong đám người đi ra âm dương quái khí nói:

“Ai da! Đây không phải Phạm gia thôn đệ nhất phế vật Bạch Minh sao? Hôm nay
vẫn còn mặt mũi đến nơi này cơ à?”

Thấy vậy mọi người đều ngừng lại câu chuyện chăm chú nhìn về phía bên này
dường như họ đang thấy một chuyện vô cùng thú vị, một vài người thường hay bắt
nạt Bạch Minh cũng phụ họa theo:

“Người này da mặt quá dày vẫn còn dám vác mặt đến nơi này, chẳng lẽ hắn không
biết đây là long nhân trọng địa làm gì có chuyện gì liên quan đến kẻ dị loại
như hắn?”

Có một tên Phạm Bá tiểu đệ cũng tự cho là đúng hùa theo:

“Người ta là tứ trưởng lão cháu trai đến nơi này cũng là đương nhiên, tuy
nhiên công bằng mà nói ông nội hắn là long nhân còn hắn thì không phải không
hiểu sao người khác lại cho rằng là ông cháu, có lẽ những người đó đầu óc bị
nước vào nên không bình thường rồi.”

Có người lại cho rằng mình đúng tự khuyên bảo Bạch Minh không biết ý tốt hay
xấu:
“Ngươi không có long hồn không thể tu luyện ở Hóa Long trì người người đều
biết nếu cứ khăng khăng bước vào có tự làm hại bản thân mà thôi.”

Đa số người đều gật đầu đồng ý với quan điểm này khiến cho bầu không khí vô
cùng khó hiểu, còn Bạch Minh lúc này thì hai mắt đỏ ngầu giăng đầy tơ máu hai
tay nắm chặt không ngừng nghiến răng kèn kẹt, dẫu biết bọn hắn vốn chỉ là mỉa
mai cùng coi thường hắn nhưng cũng đành chịu bởi hắn cũng không tìm được lý do
để phản bác.

Phạm Bá thấy Bạch Minh Phản ứng thì càng vênh váo đắc ý:

“Phế vật tính tình không nhỏ chút nào! Sao nào cay cú quá thì đến đánh ta đi,
ta chỉ dùng một tay cùng ngươi chiến đấu, nếu ngươi thằng thì bọn ta đồng ý để
ngươi tiến vào Hóa Long trì, nếu thua thì mau cút về ổ nhà ngươi được không?”

Bạch Minh cơ hồ đã tới biên giới bùng nổ khiến hắn muốn đi lên cùng Phạm Bá
một trận chiến đánh cho hắn răng rơi đầy đất để giải tỏa trong lòng những uất
ức suốt thời gian qua, tuy nhiên rất nhanh một giọng nói nhẹ nhàng du dương
vang lên gội cho Bạch Minh một gáo nước lạnh, chỉ thấy Phạm Thủy từ trong đám
thiếu nữ cùng tuổi cất giọng:

“Tứ trưởng lão có công đối với thôn ta nên các người không được làm như vậy
với hắn, hơn nữa trưởng lão cũng tới rồi mọi người trật tự một chút đi.”

Nghe vậy Phạm Bá như muốn nói thêm cái gì nhưng lại thôi, còn về Bạch Minh thì
thở dài một hơi lấy lại tinh thần đồng thời còn nhìn về phía Phạm Thủy gật đầu
biểu thị cảm ơn, tuy nhiên Phạm Thủy cũng chỉ ưu nhã lắc đầu nhẹ nhàng mỉm
cười không nói biểu thị không cần thiết.

Nhị trưởng lão Phạm Bân bước đến gật gù cười nói:

“ Nếu đã đến đông đủ thì mọi người nhanh đi theo ta, bước vào Hóa Long trì
từng phút thời gian đều vô cùng quý giá nên tranh thủ.”

Nói rồi vội vã dẫn đầu bước đi có vẻ như rất vội vã, còn đám thiếu niên lục
đục theo sau.

Đi qua vài tòa nhà gỗ sau đó bọn họ cũng tới một cái sân lớn vài trăm mét diện
tích, bên trong sân có một cái ao khá rộng lớn mắt thường thấy cũng rộng chừng
gần trăm mét bên trong nước ao đều toàn bộ là long thú máu huyết khiến cho
không ít thanh thiếu niên không khỏi rùng mình sợ hãi, bên cạnh đó có hai
người hộ vệ trông coi hướng về phía Phạm Bân trưởng lão cúi chào.

Nhìn thấy biểu hiện của đám thiếu niên Phạm Bân có chút buồn cười mắng:

“Các người đều là cường giả trong tương lai có chút long thú máu huyết còn sợ
hãi còn làm nên trò chống gì, bên trong máu huyết đều được tinh luyện sạch sẽ
không có mùi thanh hôi thêm vào đó còn có nhiều dược liệu quý hiếm các nguoi
chỉ cần bước vào đó chỉ sợ không muốn bò ra.”

Chờ đợi một chút thì thấy đại trưởng lão dẫn đầu 3 vị trưởng lão tiến đến cao
giọng nói:

“Tất cả nhớ kỹ khi bước vào đó nếu không chịu đựng nổi đừng cố ở quá gần nơi
trung tâm sẽ rất nguy hiểm, có gì thắc mắc hay khó khăn cần giúp đỡ chỉ cần
kêu lên bởi bọn ta nhóm người ở trên bờ sẽ hộ pháp cho các ngươi.”

Dừng một chút Phạm Thắng nói tiếp:

“Nhớ kỹ an toàn tính mạng là trên hết không cần phải quá cố gắng chống đỡ như
vậy chỉ mang đến cho thân thể tổn thương ảnh hưởng đến con đường sau này.”

Nói xong nhìn đám thiếu niên một chút rồi gật đầu biểu thị có thể bắt đầu.

Mọi người nhao nhao chia ra hai khu riêng biệt nam nữ bắt đầu cởi ra y phục
bên ngoài rồi bước xuống Hóa Long trì, Bạch Minh nhìn Bạch Phúc một chút thấy
ông nội gật đầu cổ vũ hắn cũng thoát đi quần áo bên ngoài nhảy xuống ao.


Tổ Long truyền thuyết - Chương #11