So Tài


Người đăng: PhongNhiNhi

Đã năm năm trôi qua năm nay Hyun Sik đã được mười tuổi, và hai nhân vật hắn
rất yêu thích trong truyện đã xuất hiện.

Đó chính là Sosul con gái của tộc trưởng cũng là sư phụ hắn Gyul, hai là Kwon
Jinie cháu ngoại của Kwon trưởng lão.

Nói tới năm năm này trôi qua cũng không dễ dàng gì với hắn, sư phụ thì trong
nguyên tác mất tích lý do không biết, nhưng bây giờ xuyên qua thì cũng đã
biết sư phụ là đi tìm Kaiser boss cuối của truyện mà mất tích.

Biết là sư phụ sẽ mất tích, thân làm đệ tử như hắn lại vô lực ngăn cản chẳng
lẽ nói đi tìm Kaiser sư phụ sẽ lành ít dữ nhiều sao, hay nói mình biết trước
tương lai cái nào cũng chẳng được.

Mà dù có nói thế nào thì sư phụ cũng đã quyết mà một khi sư phụ quyết định thì
cho dù co chín trâu mười bò cũng kéo cũng chẳng thay đổi được, quả đúng là
người của Sunwoo toàn là một bọn cứng đầu.

Mà lần đi tìm Kaiser này của sư phụ lại có liên quan đến sư nương nên dù thế
nào sư phụ cũng quyết đi, mà hắn lại không thể nào nói cho trưởng lão Kwon đi
bảo vệ được vì nếu như vậy trưởng lão sẽ biết chuyện sư phụ từ hôn con gái Hae
Jin của trưởng lão, trưởng lão sẽ trở mặt ngay lập tức.

Vì bây giờ ở bên ngoài ai cũng tin rằng chính Hae Jin là ngưòi bỏ sư phụ khiến
cho trưởng lão Kwon cực kỳ giận dữ nên thế nào HyunSik cũng không thể nói ra ,
mà dù cho hắn biết sự thật là Hae Jin uni oan cũng vô pháp nói ra.

Và đúng như dự đoán của hắn là sư phụ đúng như trong nguyên tác mất tích, làm
hắn bồi hồi không ngớt dù đã biết trước nhưng cũng không thể thay đổi khiến
hắn khó chịu vô cùng.

Một năm sau khi sư phụ mất tích Sosul được đưa về gia tộc Sunwoo với tư cách
là con gái của Gyul tộc trưởng.

Mà sư phụ cũng thật là thương người đệ tử này, đi thôi còn giao lại Sunwoo
cho hắn tạm thời giữ chức thủ lĩnh, còn để lại di thư cho mình nếu chẳng may
sư phụ có chuyện không hay thì đợi Sosul lớn lên giao lại cho cô bé.

Do vậy khiến hắn bù đầu bù cổ với đóng sổ sách của Sunwoo, hên là có bốn vị
trưởng lão giúp đỡ nếu không thì hắn đã chết vì stress từ lâu rồi.

Trước khi sư phụ hắn đi có giao Sosul mới chỉ hai tuổi lại cho hắn chăm sóc ,
rồi một năm sau cô bé Jinie cũng tới.

Thế là hai cô bé này ngày nào cũng bám riết lấy hắn làm hắn phiền không thôi.

Còn về thực lực hắn năm năm này cũng có tiến bộ rất lớn hắn đã đột phá cấp ba
( 60 năm nội lực ) . Nhưng năm năm qua hắn không hoàn thành được nhiệm vụ vì
Thiên Đạo Hội với Sunwoo là gia tộc không đội trời chung nên rất khó gặp nhau
nói chi là đánh bại thiếu chủ của họ.

Trong khuôn viên gia tộc SunWoo một thiếu niên cao chừng một mét sáu lăm, mặt
mang mắt kính nhưng vẫn không giấu được cái dung mạo phong hoa tuyệt đại đấy ,
thiếu niên đang đứng thượng mã tấn, khí thế phát ra trên người làm trăm dặm
xung quanh mọi người phải nghẹt thở.

Đối diện hắn một ông lão tóc bạc thái dương lún sâu đứng thế một tay vắt ra
sau, một tay đưa ra trước, cũng không kém thậm chí là hơn hắn vài phần ký
thế, người đó chính là Kwon trưởng lão một trong thập đại Murim.

Còn người thiếu niên đó không ai khác chính là Hyun Sik hắn đang muốn thử sức
với trưởng lão coi sức mình tới đâu rồi.

Khí thế va chạm hai luồng kình lực như một nồi không khí áp suất chấn vỡ hết
đất phía dưới chân họ.

Một cước mang theo một luồng khí ma mị vung ra ngay hạ bộ, tay của trưởng lão
Kwon vội vàng đỡ lấy.

Nương theo thế hơn mười hai cú cước bay ra nhưng đều bị cản lại, thừa cơ hội
một chưởng của trưởng lão Kwon vỗ ra ngay vai phải mà tới.

Hyun Sik cảm nhận thấy lách mình sang bên cánh tay một cước đá cao tung ra cực
nhanh, tay trái trưởng lão Kwon từ phía sau đỡ lấy, nhưng kình lực quá mạnh
làm trưởng lão Kwon bị hất tung lên bầu trời.

Khi trưởng lão Kwon trên không, đòn liên hoàn công của Hyun Sik vẫn chưa dứt
một cú bổ xuống cực mạnh may trưởng lão phản ứng kịp đưa tay lên đỡ nhưng cũng
bị chũn xuống lòng đất ba mét.

Nhưng Hyun Sik vẫn chưa chịu tha cho mười hai cái tàn ảnh dùng cước đạp vào
trưởng lão Kwon khiến cho khói bụi mịt mù.

Nhưng quả là gừng càng già càng cay, mười hai cú đá của Hyun Sik chỉ trúng
tàn ảnh, mà khi hắn nhận thấy rồi thì sau lưng hắn cũng một trận băng giá một
cú chém ngang kèm theo giọng nọi khàn khàn của trưởng lão :

“ Người thua rồi thiếu chủ .”

“Chưa chắc .”

Hyun Sik nhếch méch một cú cước móc ngược như cái đuôi của con bò cạp nhắm
ngay phía vị trí yết hầu mà tới, song song với đó Hyun Sik cũng nghiên cổ qua
bên phải để tránh cú chém.

Sự việc chỉ xảy ra trong tíc tắc, sau đó thì hai người lại đứng đối diện nhau
nhưng phía sau hai người là một rạn nút rất dài và bằng nhau cho thấy hai
người không phân cao thấp, trưởng lão Kwon nhìn hắn cười khổ nói :

“Thiếu chủ mới mười tuổi mà đã như vậy không biết mai sau sẽ ra sao .”

Chưa dừng lại ở đó trưởng lão Kwon nói tiếp với giọng hưng phấn nói lớn :

“Có thiếu chủ thì nguyện vọng của chủ nhân đưa Sunwoo trở thành gia tộc lớn
nhất có thể xảy ra rồi .”

Hyun Sik nghe trưởng lão nói vậy thì cười khách khí nói :

“ Trưởng lão quá khen .”

Nói vậy chứ trong thâm tâm HyunSik cũng biết trưởng lão chỉ mới tung ra năm
phần sức mạnh thôi vì trưởng lão không muốn trước mặt người khác làm hắn mất
mặt với vai trò thủ lĩnh, cho nên trưởng lão Kwon mới làm vậy.

Chứ nếu mà trưởng lão Kwon dung hết sức thì chắc trong vòng ba mươi chiêu hắn
đã bại rồi.

Bỗng từ phía xa một thân ảnh nhỏ nhắn tóc đỏ hồng, mặt mũi xinh đẹp chạy đến
cười nói :

“ Hyun Sik opaa người hứa hôm nay dẫn ta đi công viên chơi đấy .”

Đúng vậy đứa trẻ này không ai khác chính là Jinie một mỹ nhân của truyện cũng
là cháu ngoại của Kwon trưởng lão, cô bé này mất cha và mẹ trong vụ thảm sát
do đó không chịu mở lòng với ai nhưng từ khi gặp Hyun Sik.

Hyun Sik dùng mọi cách để xoa dịu vết thương trong lòng cô, khiến cho cô cũng
từ từ trở nên vui vẻ hơn.

Jinie thực chất xấp xĩ tuổi của HyunSil rồi cô bé năm nay 9 tuổi nhưng do
HyunSik luyện võ công cho nên gân cốt phát triển mạnh hơn bình thương.

Do đó khi nhìn vào hai người rất giống như hai cặp anh em.

“ Thiếu chủ còn nhiều việc sao lại dẫn con đi chơi được . Mau về luyện công đi
.”

Trưởng lão Kwon đứng đó trầm giọng nói ra.

Hyun Sik thấy vậy thì cũng hiểu được trưởng lão Kwon luôn luôn nghiêm khắc với
Jinie khiến cô bé thấy sợ hãi lẫn kính trọng ông ngoại . Nhưng cũng vì vậy
khoản khắc của hai người càng ngày càng xa cho đến khi trưởng lão Kwon hy sinh
trong khi cứu Shihoon thì mới hết.

Nhưng trong thật tâm Hyun Sik biết trưởng lão cực kỳ thương cô, nhưng không
biểu hiện ra thôi.

Nghe lời của trưởng lão xong cô gái nhỏ hốc mắt đỏ hồng nhưng vẫn kiên cường
nói ra :

“ Dạ .”

Thấy tình hình vậy Hyun Sik liền xoa đầu cô bé nhưng mắt nhìn về phía trưởng
lão rồi cười nói :

“ Hay vậy đi trưởng lão cho Jinie đi với ta một lát sau đó ta về đốc thúc
Jinie luyện công được không .”

Trưởng lão Kwon nghe vậy suy nghĩ một lúc rồi cũng cung kính nói :

“ Vâng thiếu chủ .”

Nghe vậy thì Jinie liền vui vẻ cười hì hì nắm góc áo của Hyun Sik lôi đi thật
nhanh .


Tổ Long Hệ Thống - Chương #6