Người đăng: PhongNhiNhi
Tiếng “ Rắc” vang lên song sau đó như con diều đứt dây ba tên kia bay ra ngoài
khoảng 50m nằm lăn lộn dưới đất, mặt mày thống khổ ôm vai kêu lên như một con
lợn bị thọc tiết.
Đúng vậy HyunSik đã dùng đấm cực nhanh đánh vào bả vai của ba tên này, khiến
cho ba người bọn hắn bị gãy xương khiến cho bọn hắn không dưỡng thương trong
bệnh viện ít nhất hai tuần thì không thể nào phục hồi được.
Làm xong mọi chuyện, HyunSik mới từ từ tiến lại gần Shihoon, đứng đấy quan
sát một tí nhân vật chính thì không khỏi cảm thán.
“Quả là nhút nhát nhưng ngươi không biết về sau ngươi sẽ thành một con quái
vật thế nào đâu .”
Quả thật lúc này Shihoon đang ôm đầu, người còn run liên hồi vì sợ hãi, hai
mắt thì đang nhắm nghiền không dám mở ra thì một tiếng nói của HyunSik mới
đánh thức cậu ta dạy trong cơn sợ hãi :
“Đi mau lên, giám thị mà tới thì cậu bị kỷ luật đấy .”
Vừa nói vừa dìu Shihoon đứng lên, ngay giờ khắc HyunSik đỡ Shihoon lên thì
Shihoon mới có thể nhìn rõ mặt ân nhân của mình, thấp bé nói một tiếng :
“Cảm ơn .”
Sau đó đi thật nhanh ra khỏi con hẻm, nhìn Shihoon đi mất thì HyunSik cũng
nhanh chóng đi theo sau tránh để bị dính dáng tới chuyện không hay.
Mặc dù nói hắn không sợ hãi khi bị kỷ luật, nhưng đó chỉ là khi hắn dùng tư
cách người của SunWoo đi học còn bây giờ hắn là một học sinh chăm ngoan trong
lòng gia đình hắn không thể bị gì được.
Đi ra ngoài HyunSik nhìn xung quanh xác đình không có ai, thì thả lỏng ngồi
xuống dưới ghế đá vừa định ăn miếng hăm-bơ-gơ thì một tiếng chuông như một
phát súng nổ ngang tai :
“Renggggggggg.”
Khiến cho người bình tĩnh như HyunSik cũng phải thốt lên một câu :
“Cái định công mạnh sáng giờ chưa ăn được miếng nào vào bụng .”
HyunSik tức tối cầm cái hăm-bơ-gơ bỏ vào cặp sách, chạy thật nhanh lên lớp
học, một lúc sau HyunSik mồ hôi nhể nhãi đứng trước lớp, cười cười đi vào
chổ ngồi xuống thì một tên đầu ba đinh từ bàn trước quay xuống cười nói :
“ Bạn hên đấy, cậu trễ hai phút nữa là chết rồi, tiết này là tiết của cô
Song đấy .”
Khi nhắc đến tên cô Song thì cái tên trước mặt không tự giác được rùng mình
một cái, trong rất tức cười sau đó quay mặt lên.
“Cô Song à .”
Lẩm bẩm một lúc, sau đó quay sang người bên cạnh hỏi :
“À bạn đeo mắt kính này, cô Song là ai mà tên đó sợ thế .”
Cậu bạn mắt kính ngồi kế bên thở dài nhìn HyunSik với vẻ mặt như thông cảm cho
HyunSik lắm một lúc sau mới nói :
“Cô Song à nói sao nhỉ là một mỹ nhân đấy .”
“Là một mỹ nhân thì sao bạn ngồi trên kia lại sợ .”
HyunSik vừa nói vửa chỉ tay về cái bạn tóc ba đinh phía trên, thì chỉ nhận
lấy cái cười miễn cưỡng của cậu ngồi bàn kế bên.
HyunSik thấy vậy thì chỉ biết lắc đầu rồi chăm chú vào sách, để chuẩn bị
chuông vào giờ reng lên.
Năm phút sau một mùi hương từ cánh cửa bay vào, sau đó là một thân hình như
ma quỷ hiện ra kèm theo đó là một gương mặt không góc chết, mũi cao môi đó
mắt bồ câu như trong suốt quả là một thân hình ma quỷ mà cái gương mặt thiên
thần mà.
Nhưng HyunSik bỗng thấy là lạ vì thường khi thấy cảnh này đa số bọn học sinh
này phải hô hấp liên hồi rồi hú hét ầm ĩ lắm chứ, nhưng tại sao lúc này tất
cả đều im lặng mà cúi đầu thế nhỉ.
HyunSik tò mò mới đá chân lên bạn bàn trên định hỏi thì cu cậu mới quay xuống
lườm lườm dỗi nói :
“Suỵt im lặng đi hó hé là chết đấy .”
Nhưng không kịp nữa rồi, một tiếng nói như chuông ngân vang lên :
“Cái cậu đang quay xuống kia lên đây .”
Cu cậu như sắp bị chết vậy, gương mặt sắp tuyệt vọng muốn chết rồi nhưng cậu
không dám cãi lời mà từ từ đi lên, mỗi bước như hít thở không thông.
Còn HyunSik thấy vậy thì mắc cười nhưng cố gắng nhịn để xem có chuyện gì xảy
ra, thì mới thấy cô Song nói :
“ Cậu vừa mới nói chuyện trong lớp phải không .?”
Chưa kịp cho cậu trả lời thì cô lại nói tiếp :
“Tôi không muốn nghe lời giải thích nào nữa sau giờ học em lên gặp tôi trong
phòng ,”
Suốt quá trình nói chuyện HyunSik nghe nhưng mà không hiểu gì, nên hắn đợi
đến khi giải lao tiết học thì mới quay sang bạn học bên cạnh hỏi:
“Mình thấy cô có sao đâu mà sao bạn ngồi trên này có vẻ sợ thế .”
“Cậu mới vào nên không biết, mỗi lúc đầu năm xếp lớp cô Song thường lựa cho
vài ba bạn để đi diễu hành bầu cử giáo viên tiểu biểu của năm, mà thà bình
thường thì còn có vài ba bạn tình nguyện nhưng mà khi đi diễu hành bầu cử là
phải mặc bộ đồ tuyên truyền của chính cô Song may, má ác thay bộ đồ lại do
chính tay cô Song may, nên không một ai tình nguyện cả nên vài năm trở lại
đây cô Song thường chọn những học sinh gây sự trong lớp học hay có hành động
gây chú ý nào đó để đi, vì để có cớ là trừng phạt học sinh luôn.”
“Mà thôi nói cậu cũng không hiểu cậu cứ đợi xem ngay buổi phát biểu trước toàn
trường là cậu sẽ hiểu, thật tội nghiệp cho JungKook .”
Nói xong cậu bạn mắt kính quay lại bái vờ rồi tiếp tục học, còn HyunSik thì
thẩn thờ nghĩ thầm :
“Cái bộ đồ nào mà khiến ai cũng sợ phải mặc thế nhỉ, để nhân dịp này phải
chiêm ngưỡng mới được .”
Bỗng từ đâu vài ba cành sát mặc quân phục đi vào lớp, khiến cho ai cũng giật
mình, không khí cũng từ từ trở nên nghiêm trọng, trong đó một vị cảnh sát
đứng ra nghiêm giọng nói :
“Hôm nay nhà trường đã thông báo có một vụ gây thương tích cấp độ 2 xảy ra
trong trường, do vậy chúng tôi có mặt ở đây để điều tra mong tất cả hợp tác
.”
Nghe vậy thì trong lớp bỗng nhiên xôn xao, trong lúc này thì giáo viên thể
dục Kyung Ho bước vào lấy cây gậy đâp mạnh sang bên tường theo đó nói to :
“Tất cả im lặng .”
Sau tiếng hét đó thì cả lớp im bặc không một tiếng động, rồi một vị cảnh sát
trong đó mới quay sang gật đầu tỏ vẻ cảm ơn với thầy Kyung sau đó nói lớn :
“Tất cả giờ hãy đi theo hàng đi chuyển ra phía trước bục giảng để hợp tác điều
tra .”
Nói xong một lớp lúc này mới lục đục đứng lên di chuyển và tất nhiên bao gồm
cả HyunSik mặc dù lúc này HyunSik đang rất rồi hắn đã quên tính trước tới
chuyện có công an sẽ tới, trường hợp nặng nhất hắn nghĩ tới chỉ có điều tra
nội bộ nhưng hắn không ngờ một chuyện là sẽ lôi cả công an vào cuộc.
Vì HyunSik thật sự sẽ không ngờ một trong những thằng bị hắn đánh, cha hắn
chính là cấp Đại Tướng trong quân đội . Thử hỏi con của một Đại Tướng bị quýnh
cha hắn sẽ để yên câu trả lời tất nhiên là : KHỘNG