Yi Shihoon


Người đăng: PhongNhiNhi

Bốn ngày trôi qua thật nhanh chóng.
Sáng sớm ở dưới bãi đổ xe của căn biệt thự nhà họ Cha, HyunSik thân mang một
bộ đồ phong cách học sinh Hàn Quốc, sơ mi trắng và quần kaki xám áo khoác đen
bên ngoài, trên cổ mang theo một đôi tai nghe, trên mắt là cặp mắt kính .
Đứng trước hắn chính là người quản gia hôm bữa với chiếc Lexus 2015 màu đen

Bây giờ HyunSik nhìn rất giống một thiếu niên của lớp trẻ chứ không hề giống
một đại ca bang phái tí nào cả.

Chui đầu vào xe HyunSik ngồi xong, thì khoảng mười phút sau chiếc xe đã đừng
lai . Cảnh tượng hiện ra trước mắt thật giống như y đúc hắn đã tưởng tượng ra
, một đoàn học sinh nô đùa đang thong thả tiến về phía cổng trước.

Dưới những tán cây đào màu hồng nhạt là một phòng nhỏ của bảo an trường học ,
kế bên là một ông thầy tai to mặt lớn tay cầm một cây gậy đứng đó đang canh
giờ đóng cửa trường

Và phía bên kia đường cái vài ba chục chiếc xe hơi dừng ngay bên lề đường ,
trong những chiếc xe đấy bước ra toàn là những thiếu gia tiểu thư của giới
giàu có tiếng ở Seoul.

Và tất nhiên hắn cũng ở trong số đó, thất thần nhìn một lúc hắn đã nhanh
chóng lấy lại suy nghĩ rồi bước xuống xe, khi hắn bước xuống xe đi về phía
cổng trường học thì vô số ánh mắt đổ dồn về phía hắn . Cũng không có gì ngạc
nhiên lắm với chuyện này, bỡi với cái mã ngoài và chiều cao phát triển hơn
mức bình thường của hắn, mỗi khi hắn đi đâu chú ý lại dồn về hắn.

Ngoại trừ những cặp mắt đang săm soi hắn thì kèm theo đó là những tiếng xì xầm
của những cô gái :

“Oppa đó đẹp trai quá .”

“Tao vừa thấy ảnh bước xuống từ chiếc Lexus đó chắc là con của một chủ tập
đoàn nào đây .”

“Không ngờ năm nay trường mình lại có thêm một chàng hot boy nữa .”

“Hình như ảnh là idol hay sao ấy .”

HyunSik đã quá bình thường trước chuyện này rồi nên hắn cứ thế mà đi thẳng tới
bảng thông báo xếp lớp.

Đi được khoảng một lát, HyunSik dừng ngay trước một tấm bảng đen dán chằng
chịt những mẫu giấy trắng, trên những tờ giấy đó có ghi lớp và tên của các
học sinh.

Đưa mắt đảo một vòng quanh bảng thì HyunSik thấy tên mình nằm ngay lớp 10-4 ,
còn YiShihoon thì ở lớp 5, SaeHee thì lớp 3.

“Hơi thất vọng một tí nhưng không sao một mình thì dễ hành động hơn .”

HyunSik lẩm bẩm một tí rồi theo hướng đi cầu thang đi thẳng lên lớp của khối
10 nằm ngay tầng 2 dãy A.

......

“Reng Reng !.”

Hồi chuông báo giờ ăn đã tới, HyunSik đang ngồi trong lớp thì cũng đang định
đứng dậy đi ăn nhưng bỗng một đám con gái từ đâu tới vây quanh lấy hắn, miệng
thì luyên thuyên những câu :

“ HyunSik đi ăn với bọn tớ nha .”

“HyunSik đi ăn với bọn tớ đí sẵn mình cùng đi tham quan trường luôn .”

Tiếng nói thì cứ luyên thuyên không dứt còn HyunSIk thì đứng như trời tròng ở
đó . Trong đầu thì đang phân vân, lục lọi ba mươi sáu kế tìm cách thoát thân
thì bỗng một tiếng nói lạnh từ bên ngoài dội vào :

“ Để cậu ta yên đi, hôm nay cậu ta đi với tôi .”

Theo tiếng nói dội vào, tất cả theo bản năng quay mặt ra phía sau, lúc đầu
đám người kia còn hơi mất bình tĩnh vì không hiểu ai dám phá đám nhưng khi
nhìn thấy người đã nói ra câu kia thì tất cả im bặt và lủi thủi đí xuống phòng
ăn.

HyunSIk cũng hiếu kỳ ngó ra ngoài xem ra ai, xem xong thì hắn mới hiểu tại
sao đám người kia lại sợ đến vậy.

Người nói không ai khác chính là Bae Song Ju là hội trưởng hội học sinh trong
trường đồng thời cũng là đội trưởng đội bảo an một cô gái với thành tích vô
địch Taekwondo hạng trung toàn quốc, là một cô gái với biệt danh “ Nữ Hoàng
Băng Giá .”.

Với một thân hình mảnh mai như sướng trong gió, một đôi mặt đẹp tựa như điêu
khắc với làn tóc dài xỏa xuống, nàng thường được gọi là một trong Tứ Đại Mỹ
Nhân của KooRyong(Cửu Long).

“Ngươi làm gì mà nhìn ta chằm chằm thế còn không mau đi ăn đi hết đồ ăn bây
giờ .”

Bae Song Ju mặt bỗng nhiên nổi lên một rặng mây đó rất dễ thương, rồi sau đó
tức giận nhìn cái tên đáng ghét nhìn mình chằm chằm rồi lớn tiếng nói.

Nói xong nàng cũng xoay người bỏ đi, để lại mình hắn ngồi vẫn còn ngơ ngác
một tí sau đó hắn cũng lấy cặp táp rồi đi xuống dưới sảnh ăn cơm.

Đi xuống dưới xếp hàng năm phút, lấy được một miếng ham bơ gơ và một lon coca
, HyunSik định đi tìm chỗ nào đó ngồi ăn vì nếu ngồi ngay đây chỉ sợ hắn bị
mấy cô gái làm phiến hắn đến chết thôi.

Bước đi ra đằng sau, nương theo hàng cây đến bên cái ghế đá gần ngay gốc cụt
của trường.

Yên vị một lúc rồi hắn mới bắt đầu lột bánh ra ăn, trong khi lột bánh thì
bỗng từ trong một góc hẻm ngay phía cuối trưởng bên cạnh ba cái thùng rác ,
hàng loạt tiếng :

“Binh, binh bốp bốp .” vang lên.

Nghe xong thì HyunSik cười khổ :

“Phải giải quyết xong mấy thằng côn đồ này rồi mới ăn yên ổn được, thật là
...”

Định giải quyết lẹ rồi đi ăn nên hắn tiến nhanh ra chỗ phát ra âm thanh đó thì
đập vào mắt hắn là bốn thanh niên đang vậy đánh một cậu học sinh gầy gò với
mái tóc màu đen.

Mà khi HyunSik thấy xong đám người đó thì hắn mới giật mình há hốc miệng ra .
Chẳng phải đó là YiShiHoon sao, còn cái thằng đầu trọc kia chẳng phải là
thằng mà trong truyện kẻ bắt nạt Chang Ho sao.

Tuy truyện tranh và đời thực có một cách biệt, nhưng không đến nỗi quá xa do
vậy HyunSik mới có thể nhận ra được.

Như đã biết có sự hiện diện của HyunSik, tên đầu trọc ChangHo mới quay lại
nhìn hắn ánh mắt như ăn tươi nuốt sống, lạnh lùng nói :

“ Thằng khốn biết điều thì biến khỏi đây và câm cái miệng lại .”

“Tụi mày nói tao .”

HyunSik làm thủ lĩnh bao lâu nay chưa ai dám nói với hắn như vậy, nên hắn vẫn
còn chưa nhận thức được nên chỉ ngón tay vào chính hắn ngờ nghệch hỏi.

“Mẹ mày, mày tưởng bọn tao nói đùa .”

Một tên tóc vàng dựng thẳng đứng phía ngoài cùng chửi lên theo đó hắn bắt đầu
đi tới chổ HyunSik, khi hắn đến gần rồi một cú đấm thẳng ngay mặt tung ra.

HyunSik cười lạnh một tiếng như một tia chớp chưa ai kịp thấy gì một cú đấm ,
dội thẳng vào bụng tên đó khiến hai mắt hắn trắng dã sau đó bay ra tuốt đầu
con hẻm kia . Khiến cho mấy tên còn lại nhìn HyunSik như quái vật còn tên
ChangHo thì đôi lông mày nhiếu lại quan sát thật kỹ HyunSIk

Ý thức được sức mạnh của HyunSik nhưng vì không muốn cho bản thân tin là
HyunSik mạnh như vậy, tên ChangHo mới cười đểu :

“ Mày tưởng biết được chút ảo thuật là lừa được bọn tao .”

Một ánh sáng chớp nhoáng, trên tay của tên ChangHo đã xuất hiện môt con dao
phay dài mười cm.

“Lên đập chết nó cho tao .”

Hét lên một tiếng hai thằng đàn em của hắn cũng theo hắn chạy thật nhanh về
phía HyunSik, một con dao trên tay của ChangHo lao tới kèm theo đó một tiếng
là một tiếng vang thật lớn :

“ Rắc ,”


Tổ Long Hệ Thống - Chương #13