Ai Là Người Gian Lận


Người đăng: vatran2011@

Vân Vũ vừa tiến vào thì bị chen ngang bởi một đạo ảnh. Bóng dáng người kia vừa
nhìn đã biết là mĩ nữ, quả thật không sai kia chẳng phải là hoa khôi của
trường, Sở Tuyết.

Sở Tuyết nhẹ nhàng đầy thanh cao, đây là khí chất mà người bình thường khó có
được.

-Tùng Bách, đồ ăn sáng của cậu này.

Tùng Bách!!! Hai người kia có quan hệ gì gọi nhau thân mật như vậy lại cò đem
đồ ăn sáng cho nhau nữa.

Vân Vũ đầu óc rối bời đứng chôn chân một chỗ thoáng chốc không biết làm thế
nào. Bạch Kiều Vân vốn không rõ tình hình thấy anh mình liền kéo Vân Vũ đi vào
làm cô không kịp phản kháng.


  • Anh...

Bên kia Bạch Tùng Bách đang đón lấy túi đồ ăn của Sở Tuyết quay lại nhìn ra
cửa.


  • Đến rồi à, có chuyện gì thế.


  • Anh chưa ăn sáng đúng không, Vân Vũ có...


Chưa kịp nói hết câu Vân Vũ đã kéo tay Bạch Kiều Vân lên tiếng


  • Không có gì, em xuống xem anh thế nào. Chân có làm sao không?


  • Anh không sao chân không vấn đề.


Bạch Tùng Bách cười cười nói với Vân Vũ, mắt lại nhìn thấy túi bánh sau lưng
cô.

Vân Vũ cũng không ngốc biết bị phát hiện cô liền nhanh chóng đẩy sang cho Bạch
Kiều Vân.


  • Kiều Vân, không phải cậu nói đem bánh cho một người trong lớp này sao, mau
    đem đi.

Bạch Kiều Vân ngu ngơ nhưng vẫn hiểu ý của Vân Vũ.

-À à ...

Bạch Kiều Vân nhìn trong lớp trước mặt chỉ có anh mình và Sở Tuyết cũng không
thể đem bánh cho Sở Tuyết, nói thật cô không có thiện cảm với người này lắm.
Chợt lúc này có người đi vào. Bạch Kiều Vân nhanh chóng hường người đó đi tới.


  • Cho anh đồ ăn sáng này.

Người kia ngu ngơ chưa hiểu gì nhưng cũng đưa tay nhận.

Nói xong Bạch Kiều Vân chạy về chỗ đứng cạnh Vân Vũ người ngoài nhìn vào chẳng
khác nào cô vừa mới tỏ tình xong xấu hổ bỏ chạy.

Bên kia vẫn đang đơ vài phút rồi nhanh chóng tỉnh đi đến chỗ Bạch Tùng Bách.

-Này, hôm thi đấu cậu bị thương không liên quan gì đến Tiêu Hàn Phong sao phải ra vẻ như người bị hại như thế.

-Cậu đang nói gì vậy?

Bạch Tùng Bách ngạc nhiên.

-Còn không phải cậu loan tin Tiêu Hàn Phong gian lận

Nghe đến đây có người khẽ giật mình. người loan tin không phải Vân Vũ thì là
ai, nhưng hôm đó cô giận quá chỉ vô tình bất bình trước đám bạn ai ngờ bọn họ
lại cho là thật đi rêu rao khắp trường như vậy.

-Sao nào, thừa nhận rồi.

Bạch Tùng Bách nhàn nhạt trả lời không mấy động tâm.

-Chuyện tôi không làm không có gì để nói.

Hướng Mộ Huyện tức giận muốn đôi co tiếp lại thấy bên kia Bạch Kiều Vân nhìn
mình.

Nhớ đến sự việc lúc nãy Hướng Mộ Huyền tự dặn lòng cố nhịn, dù sao cũng là anh
rể tương lai không nên, không nên xích mích sau này khó sống, nể mặt vợ tương
lai tha cho anh rể tương lai vậy.

Nghĩ rồi Hướng Mộ Huyền nhìn Bạch Kiều Vân nở nụ cười như thể "em yên tâm anh
sẽ không đắc tội anh rể tương lại " rồi quay lại Bạch Tùng Bách.

-Chuyện này dù sao cậu cũng nên lên tiếng cậu là người trong cuộc đừng để người khác chịu oan ức.


Tình Yêu Nào Phải Ở Đâu Xa - Chương #7