Nhân Tạo Nên Sự Hận Thù


Người đăng: tieumon0211

Cuộc sống thường ngày của Lâm bị đảo lộn từ năm anh lên 6 tuổi, từ một tai nạn
thảm khốc của cha mẹ anh. Vào một ngày mùa đông lạnh giá, cha mẹ Lâm đang đi
trên đường mua quà giáng sinh tặng anh, rồi” rầm” một chiếu xe ô tô từ đâu lao
tới đâm vào bố mẹ anh. Tuy được đưa đến bệnh viện nhưng cha mẹ anh cũng không
thể qua khỏi và đã mất vào đúng hôm đó. Cảnh sát đã vào cuộc nhưng vẫn không
tìm được hung thủ gây ra cái chết của cha mẹ anh. Từ khi tai nạn đó xảy ra,
anh có thể nhìn thấy những con ma và anh rất sợ chúng. Và thứ anh sợ nhất và
cũng là ám ảnh nhất đó là hồn ma nữ mặt đầy máu me, mắt đỏ rực như lửa, ánh
mắt hình viên đạn cứ nhìn anh. Lúc anh có khả năng đó cũng là lúc mà anh cảm
thấy tồi tệ nhất vì mọi người đều xa lánh anh vì anh luôn có cảm giác sợ hãi
trong lúc đang chơi cùng với mọi người.

Năm Lâm 18 tuổi, anh đã thi đỗ vào trường đại học cảnh sát và sau này đã trở
thành một nhà thám tử nổi tiếng. Nhờ vào tài quan sát tinh tường cũng như khả
năng nhìn thấy những hồn ma cũng đã giúp anh rất nhiều trong truyện phá án.Vào
ngày giáng sinh năm ấy, anh cùng với ông bà đến thăm cha mẹ, những người đã
mất kkhi đang trên đường mua quà cho anh. Và mục tiêu duy nhất khiến anh làm
thám tử chính là tìm được kẻ đã cướp mất cha mẹ của anh. Anh vừa nhìn vào ngôi
mộ, vừa dựa đầu vào nơi chôn cất cha mẹ anh và nói:” Con hứa sẽ tìm được hung
thủ đã làm hai người như thế này. Hắn sẽ phải trả giá cho việc làm ngu xuẩn
của mình và cũng như phải trả giá khi động đến gia đình con.”

Ngày hôm sau anh nhận được một vụ án rất hóc búa làm cảnh sát cũng phải bó tay
chịu trận. Anh đến hiện trường rồi thấy ở đó được tạo ra như một vụ cướp của
giết người vì xung quanh quần áo thì bị xáo trộn, tiền và trang sức cũng mất
hết. Nhưng chuyện này không hề đơn giản như vậy, anh nhìn thấy ở cạnh thi thể
nạn nhân có một ít thuốc súng. Khi nhìn vào nạn nhân và xem xét kĩ thì không
có dấu hiệu của việc bị bắn. Trên đầu nạn nhân có một vết xuyên nhỏ như một
cây kim chọc vào đó đã làm tổn thương phần tiểu não làm nạn nhân không thể xác
định được phương hướng. Sau đó hung thủ đã đập vào sau đầu nạn nhân một cú
thật mạnh bằng chiếc gậy sắt vì trên đầu nạn nhân có một chút gỉ của sắt. Anh
đang ngửi thấy mùi của một hồn ma đang lảng vảng quanh đây. Anh đi theo nó và
đến được một căn phòng nhỏ ở dưới tầng hầm. Bên trong có một thứ mà có thể tìm
ra được hung thủ thật sự. Anh nhìn vào đó và thấy được có ba kẻ tình nghi nhất
trong vụ án này chính là: Ngô Đình Diệm, Vũ Hoàng Long, Lâm Chí Thiện, là ba
kẻ hôm nay đã gặp nạn nhân.

Anh lại đi dò xét thêm lần nữa và lúc này là vào phòng ngủ nạn nhân. Bước vào
góc tường anh nhìn vào khe tủ thấy một khẩu súng. Anh để khẩu súng vào trong
túi rồi đi về tổ điều tra. Lúc kiểm tra thì không thấy có dấu vân tay nhưng
khi nhìn vào băng đạn thì anh thấy được một chút dấu nhỏ. Có lẽ hung thủ đã
lau dấu vân tay mình đi để không bị cảnh sát phát hiện. Nhưng nhớ lại thì ở
trên thi thể nạn nhân không có vết thương do súng gây rra mak chỉ có vết
thương do chiếc gậy sắt để lại.” Thế thì tại sao hung thủ lại phải lau dấu vân
tay trên khẩu súng đi?”, một dấu hỏi chấm lớn xuất hiện trong đầu Lâm. Quanh
đi quẩn lại chỉ có vài ba manh mối nên chưa thể kết luận được ai sẽ là hung
thủ. Lâm lại quay về hiện trường để tìm hồn ma quanh quẩn trong đó. Anh ngó
quanh và đi theo mùi của bóng ma đó và đã tìm được hồn của người phụ nữa bị
giết, anh hỏi:” Cô có biết hung thủ giết cô là ai không?”” Tôi cũng không nhìn
rõ lắm vì tôi bị đánh vào đầu từ phía sau và đã ngất đi. À! Tôi nhớ là tôi có
nhìn thấy đôi giày của hắn. Hắn đi đôi giày màu đỏ cam và có dính máu của
tôi.” “ Cảm ơn cô đã giúp đỡ.” “ Tôi cũng phải nhờ anh tìm ra được hung thủ để
tôi có thể siêu thoát.” Và giờ đã đến lúc gọi ba nghi phạm đến đây để tra hỏi.
Người đầu tiên là Ngô Đình Diệm:” Vào thời gian nạn nhân bị giết thì anh đang
làm j?” “ Tôi lúc đó đang nghỉ ngơi ở nhà vì lúc đo tôi vừa đi làm về.” “ Có
ai là người chứng kiến anh ở nhà không?” “ Không có.” Người tiếp theo là Vũ
Hoàng Long:” Vào thời gian nạn nhân bị giết thì anh đang ở đâu?” “ Lúc đó tôi
đang đánh golf ở sân sau nhà. Có chuyện gì không?” “ Có phải hôm nay anh đến
gặp cô Thi đúng không?” “ Đúng rồi! Tôi đến để lấy bản thảo về câu chuyện tiếp
theo.” Và người cuối cùng là Lâm Chí Thiện:” Vào thời gian nạn nhân bị giết
thì anh đang làm j?” “ Lúc đó tôi đang xem phim trong nhà.” “ Anh xem cùng
ai?” “ Tôi xem phim một mình vì tôi không thích ai sang nhà tôi cả.” “ Hôm nay
anh đến gặp nạn nhân để làm j?” “ Chúng tôi là bạn thân của nhau mà không được
đến nhà nhau chơi à?” Hỏi một hồi mà vẫn chưa tìm được manh mối để dẫn đến
hung thủ. Anh lại quay trở lại hiện trường và gặp một manh mối rất quan trọng.
Anh đã biết được ai là hung thủ.

Tiểu mon


Tình Yêu Không Hối Tiếc - Chương #1