Thi Vương Gào Thét


Người đăng: ๖ۣۜTiểu๖ۣۜHàn

Rống, rống. . ."

Ở Táng thi địa chưa bao giờ có một đêm yên tĩnh nhưng Cơ Trường Không cũng
chưa từng nghe thấy tiếng náo động lớn như thế.

Xa xa truyền đến tiếng cương thi gầm gừ, liên tiếp, nối liền không dứt.

Từng đạo nguyệt hoa* chiếu xuống từ hư không được tất cả các tồn tại cường đại
ở nơi đây hấp thu, phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, dùng âm khí để rèn
luyện cơ thể. Đây chính là phương pháp tu luyện của những cương thi nơi đây,
thân thể độc nhất vô nhị, nhờ đó, vào đêm trăng tròn có thể một đường thẳng
tiến tăng lên chiến lực.
*Nguyệt hoa: ánh sáng mặt trăng.

Cách Cơ Trường Không không xa có một ngọn núi, trên đó có một Thi Vương cường
đại đang cư ngụ. Thi Vương này là bá chủ phạm vi trăm dặm quanh ngọn núi này,
cường đại không thể tượng tượng được, so với những lão tổ tông sư ở Chân Long
thế giới mà Cơ Trường Không từng diện kiến thì cường đại hơn rất nhiều lần.

Thân hình của nó cao lớn, quần áo trên thân rách rưới, cơ bắp lạnh cứng, tản
mát ra khí lạnh âm u.

Không biết Thi Vương này đã tu luyện bao lâu mà lúc há miệng hấp thu nguyệt
hoa lại có thể thu lấy nguyệt hoa trong phạm vi mười dặm. Khí thế này quả thật
rất kinh người.

Ánh trăng màu bạc trút xuống, hội tụ cùng một chỗ tạo nên một tràng cảnh thật
phi phàm, tuyệt đẹp.

Từng tiếng gào thét của Thi Vương truyền đến liên hồi, thời gian cứ trôi đi
một cách thầm lặng, chẳng bao lâu đã đến nửa đêm, ánh trăng bắt đầu ẩn hiện
đằng sau những áng mây.

Cơ Trường Không cũng mở tâm thần tu luyện. Vào lần tu luyện trước, nhờ vào
việc thu nạp tinh lực mà hắn đã kì ngộ được những lối vận hành trong tu luyện
nên bây giờ hắn cứ một mực vận hành tinh lực theo lộ tuyến đó. Tuy không có
hiệu quả như lần ấy nhưng lực lượng và cường độ của thân thể hắn mỗi ngày đều
tăng trưởng nhanh hơn khi xưa nhiều lắm.

Giờ đây, cường độ thân thể của hắn đã mạnh mẽ hơn nhiều, có thể dùng từ kinh
người để mô tả cũng không khoa trương. Nhưng mà việc tu luyện của hắn cũng có
chút trắc trở. Hắn không dám thẳng ruột tu luyện vì động tĩnh hắn gây ra quá
lớn, có thể lôi kéo sự chú ý của kẻ khác nên hắn chỉ có thể vụng trộm đi theo
sau Thi Vương nhặt chút tiện nghi mà thôi.

Cách đây không lâu hắn đã đại chiến với một Cương Thi Vương có tu vi Khai Mạch
tầng bốn. Tuy cuối cùng cũng giết chết được nó nhưng bản thân hắn bị đánh
cho tơi tả hoa lá nên từ đó về sau, hắn rút kinh nghiệm, thu liễm một chút sẽ
tốt hơn.

Cường giả ở Táng thi địa này thật sự rất nhiều. Những Cương Thi Vương Khai
Mạch ngũ trọng trở xuống hắn không quan tâm nhưng nếu kinh động đến cương thi
cường đại hơn thì sẽ không tốt chúc nào.

Giống như cương thi trước mặt này, chí ít nó cũng có chiến lực của Khai Mạch
cửu trọng, hắn tuyệt đối không thể chống lại.

"Rống!"

Ngay khi Cơ Trường Không đang ở thời điểm đẹp trong việc hấp thu tinh lực rèn
luyện thân thể thì một tiếng gào thét kinh thiên động địa từ xa truyền đến.
Tếng gào như tiếng sấm rền vang vọng trên khắp hư không, chấn động bốn phía
ngọn núi, làm nhiều khối đã vỡ vụn lăn xuống dưới núi.

Cơ Trường Không bừng tỉnh trong giấc mộng, sóng âm kinh khủng kia lọt vào tai
lập tức chấn động màng nhĩ hắn, đến độ làm cho hai lỗ tai của hắn tràn ra máu.

"Chuyện gì?" Hảy nhảy dựng lên, kinh sợ nhìn về phía tiếng gào truyền đến.

Thi Vương lúc trước khủng bố, uy phong lẫm lẫm vô cùng, vậy mà giờ đây lại như
con kiến bị lạnh mà run rẩy, nằm rạp trên mặt đất, động cũng không dám động,
hiển nhiên là sợ hãi đến cực hạn đối với chủ nhân của tiếng gào thét kia.

Đây là tồn tại cường đại đến cỡ nào?! Thật đã vượt ra khỏi tưởng tượng của Cơ
Trường Không!

Hắn khẽ cắn răng.

Hắn muốn biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, chứ không thể sợ hãi, rồi bó
tay bó chân mà không biết nguyên nhân thế này được.

"Mẹ kiếp, mặc kệ là chuyện gì cũng phải nhìn kỹ rồi hãy tính tiếp. Vị tiền bối
kia từng nói nơi này có cơ duyên, không chừng đây là một cơ hội cũng nên!" Hắn
cắn răng một cái, thân hình dung nhập vào trong bóng tối, phóng nhanh đến nơi
phát ra tiếng gào thét kia.

Báo thù cho đồng bào của thế giới mình, tìm kiếm muội muội của mình đã trở
thành chấp niệm của hắn. Nếu có thể tiến đến gần mục tiêu này thì cho dù phải
trả giá đắt thế nào, hắn cũng nguyện ý.

Tốc độ Cơ Trường Không rất nhanh. Hắn càng tới gần thì càng cảm giác được tồn
tại kia khủng bố đến cỡ nào. Trên đường đi, hắn đã nhìn thấy rất nhiều cương
thi đang sợ hãi cực kỳ.

Một khoảng thời gian đi qua, phụ cận đầm lầy bắt đầu dần dần hiện ra rõ ràng
hơn.

Nơi này là phía ngoài sơn mạch, có rất nhiều chỗ rất đặc thù, hầu như đều được
bao phủ bởi nước bùn, đâu đâu cũng được bao trùm bởi một mùi thúi tanh hôi,
làm cho người khác muốn nôn.

Không khí trầm lặng, âm khí tràn ngập khắp nơi! Trong cái đầm lầy này có một
tồn tại rất cường đại đang cư ngụ, hắn đã từng đến nơi này nhưng không dám xâm
nhập vào trong. Nhưng mà hôm nay, không biết phía trước đang xảy ra chuyện gì,
hắn cũng vì muốn biết rõ chuyện gì đang diễn ra mà đến đây. Hắn cắn răng, bất
chấp tất cả, nhún chân phi thân vào trong đó.

Càng đến gần, tiếng gầm càng khủng bố kinh người. Tiếng gầm kia lan toả ra tứ
phía, làm cho tử khí trong không trung mờ mịt của đầm lầy rung chuyển một cách
dữ dội.

"NGAO rống, ô ô. . ."

Ở chỗ sâu trong Táng thi địa hiện đang xảy ra cuộc chiến của những tồn tại
cường đại. Tiếng gầm rú phát ra từ sâu trong đó càng ngày càng thê lương, bầu
trời mênh mông phía trên đầm lầy cuồn cuộn sóng âm, đại chiến dường như đang
vô cùng kịch liệt.

Cơ Trường Không tiến tới rất nhanh, bình tĩnh né tránh từng cương thi co tu vi
khủng bố mà hắn gặp phải trên đường đi, mà sau lưng của hắn, Thanh y Tiên tử
vẫn như trước, không nhanh cũng không chậm phiêu phù ở đó. Dường như mọi
chuyện đang diễn ra ở phía trước đều không làm nàng hứng thú, mà chỉ có bóng
lưng cao to đen..àh, cao to vạm vỡ của hắn mới thu hút ánh nhìn của nàng và
nàng cứ vậy, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn thôi. (@@)

Cương thi ở đây phi thường cường đại, nếu không phải do uy áp của tồn tại
không biết tên kia mà lạnh run thì Cơ Trường Không căn bản không dám tới gần.

Trăng rất sáng tỏ nhưng tại mảnh ao đầm vô biên của Táng thi địa tràn ngập
âm khí, tử khí lượn lờ này thì ánh trăng cũng trở nên mông lung đi.

Nơi này chính là Cương Thi Nhạc Viên, sinh linh cấm địa!

Hai đại sinh vật cường đại đại chiến, tạo ra chấn động khủng bố làm cho toàn
bộ phiến thiên địa đều run rẩy.

Thực lực đã tăng mạnh, Cơ Trường Không gần như hóa thành Viên Hầu, di chuyển
càng nhanh, luồn lách qua vô số cương thi trong đầm lầy, vô cùng bình tĩnh.

Một khoảng cách xa như vậy nhưng hắn chỉ tốn nửa canh giờ là đã đến. Hắn thu
liễn khí tức bản thân, len lén trốn ở một chỗ sau một khe núi để quan sát tình
hình đang diễn ra ở phương xa. Tuy rằng đây ở nơi đây hơi cách xa cái chỗ phát
ra xung đột nhưng miễn cưỡng vẫn có thể nhìn thấy một ít.

Hắn tập trung nhìn về phía trước, cách đó không xa có một ngọn núi nhỏ.

Ngọn núi không cao lắm nhưng sườn lại dốc đứng, giống như ngón tay của cự nhân
bị bẻ gãy về phía sau, nằm im lặng ở đó. Ngọn núi được ánh trăng bao phủ, lại
có thêm âm khí che chắn nên làm cho người ta có cảm giác mây khói mông lung mờ
ảo, tựa như núi tiên.

Khoảng cách tiểu sơn không xa, có hai cương thi cường đại đang điên cuồng
chiến đấu, bụi mù ngút trời, bùn đất bay tán loạn.

Cơ Trường Không âm thầm phỏng đoán, bọn họ là muốn sở hữu ngọn núi này nên mới
xảy ra chiến đấu.

Ngọn núi này tuy rằng không cao nhưng có chút thần dị, ánh trăng nơi đây nồng
đậm hơn so với những nơi khác gấp mấy chục, thậm chí mấy trăm lần. Điều này
đồng nghĩa với việc nơi này là chỗ tu hành tuyệt hảo đối với cương thi, cũng
khó trách những cương thi cường đại lại kéo đến đây tranh giành nơi này.

Hai cương thi này rất kinh khủng, tuyệt đối là bá chủ một phương, là Vương
trong cương thi.

Táng thi địa đã đóng cửa nhiều năm, nay cũng sắp đến thời điểm mở cửa, cũng là
thời điểm mà lực lượng của cương thi cường đại nhất.

Hai cương thi, trong đó có một cương thi cao ba trượng, hiển nhiên không phải
là nhân loại.

Nhục thể của hắn hiện ra màu vàng kim óng ánh. Tuy có vẻ hơi ảm đạm nhưng chắc
chắn lực lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ khủng bố. Cơ Trường Không chứng kiến nó
đánh ra một quyền, đụng vào một khối đá hoa cương khổng lồ phía trước, lập tức
khối đá ấy liền nát bấy.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một Thi Vương đáng sợ, thân thể kia từ trên
xuống dưới đều lộ ra vẻ khủng bố, một khí tức tà ác cường đại, so với những
cường giả ở Chân Long tiểu thế giới thì kinh khủng hơn rất nhiều.

Thi Vương giận dữ gầm lên liên tục, tạo ra trận trận gào théo đáng sợ, làm cho
da đầu người khác tê dại ra.

Cũng vì Thi Vương này tu luyện quá lâu nên nhục thể của nó cực kỳ hoàn chỉnh.
Nếu không có tử khí rậm rạp quanh thân, chỉ sợ Cơ Trường Không sẽ cho rằng hắn
là một người sống bình thường.

Thi Vương còn lại là một cự xà. Tuy rằng cũng là một cương thi nhưng có vẻ cự
xà này không linh hoạt bằng đầu Thi Vương khủng bố kia.

Thân thể Cự Xà đen kịt, dài đến bảy tám trượng, một thân lân giáp dưới ánh
trăng lóe hàn quang âm u.

Nhưng mà làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc chính là trên trán của cự mãng
lại có một cái sừng ngắn màu đen.

"Đây là giao long sao?" Cơ Trường Không giật mình tự nói.

Trong truyền thuyết có nói, rắn năm trăm năm hóa hủy, hủy nghìn năm hóa thành
giao, giao vạn năm hóa thành long, mà trên đầu có sừng chính là đang trong quá
trình hoá giao.

Có không ít điển tịch cổ xưa ghi chép lại chuyện này nhưng mà hắn cũng không
tin tưởng lắm. Nhưng giờ tận mắt nhìn thấy, làm hắn có chút kinh ngạc.

Hai đại cường giả vì tranh đoạt ngọn núi kia mà đại chiến. Hiện tại cự xà Thi
Vương đang rơi vào hạ phong, kim sắc Thi Vương cao ba trượng kia xuất ra chiến
lực vô cùng kinh khủng, thi khí ngút trời. Mặc dù Thi Vương tay không tấc sắc
nhưng hai cự quyền huy động lên thì làm cho một phương trời đất đều run động.

Tuy rằng cự xà Thi Vương cũng cường đại nhưng bởi vì nguyên nhân thân thể mà
thuỷ chung luôn ở thế hạ phong.

Cả hai chắc hẳn đã đại chiến một thời gian tương đối dài vì chung quanh nơi
đây đã san thành bình địa, mặt đất gồ ghề, loạn thạch bay tứ phía. Tất cả mọi
thứ ở xung quanh đây đều bị lực lượng của cuộc chiến phá huỷ, chỉ còn lại một
mảnh hỗn độn.

Đông!

Cự xà Thi Vương vận dụng tất cả lực lượng bản thân, dùng đuôi quét qua, như
Thái Sơn rơi xuống, lực lượng kinh khủng xé rách không khí, tạo ra âm thanh vô
cùng rung động tâm thần người khác.

Phanh...!

Thi Vương cao ba trượng gầm thét đánh ra một quyền, kim sắc quang mang dày đặc
đến đáng sợ, đối chiến với chiếc đuôi kia, lựng lượng to lớn không thể tưởng
tượng nổi,

Đúng lúc này, trong mắt cự xà Thi Vương bỗng nhiên hiện lên vẻ giảo hoạt như
con người, cái đuôi rõ ràng đang tiến về phía trước lại quét ra sau, đống thời
cự xà há miệng, một chiếc lưỡi rắn bắn ra, nhẹ nhàng xuyên thủng nắm đấm của
Thi Vương ba trượng.

"NGAO rống..." Thi Vương ba trượng ngửa mặt lên trời gào thét, âm thanh chấn
động trời cao, tử khí bao phủ dày đặc trên không trung tối đen như mực của đầm
lầy cũng bị đánh cho xơ xác.

Oanh long long, Oanh long long...

Thi Vương ba trượng nổi điên, nhục thể của hắn trước tiên xuất hiện màu xanh
tím, giống như là biểu hiện khi bị trúng độc.

Cơ thể cao ba trượng của Thi Vương di chuyển, thuận tay quét cự xà Thi Vương,
lực lượng đáng sợ trút xuống, đá bùn bốn phía bay tán loạn, phạm vi tầm hơn
mười trượng cẩn thận chặt chẽ.

Từ chỗ Cơ Trường Không nhìn qua, sẽ thấy một đạo kim sắc quang mang mạnh mẽ
đâm ra. Những nơi nó đi qua, tất cả sẽ bị biến thành phế tích. Cự xà cũng
không dám xem nhẹ mà chặn lại đạo kim sắc kia, thân thể cực đại của nó du
động, tránh né công kích điên cuồng của Thi Vương ba trượng kia.

Cơ Trường Không nhìn mà cảm thấy tâm thần chập chờn, bị đại chiến như vậy làm
cho sợ ngây người.

Nhưng hắn không biết rằng, trong mắt của Thanh y Tiên tử thanh lệ đang ở sau
lưng có một tia hào quang màu xám đang loé lên.

Lần đầu tiên, Tiên tử phong hoa tuyệt đại* di chuyển ánh mắt đang đặt trên
người Cơ Trường Không đi chỗ khác, nhìn hai con quái vật đan gđại chiến.
*Phong hoa tuyệt đại: ý nói một dạng tồn tại tuyệt vời.


Tinh Vân Đồ Lục Truyện - Chương #7