Ba tháng sau, Thiếu Lâm tự chính thức kiến thành, Hoa Nhược Hư đem chức vị Chưởng môn truyền cho Vô Trần, Vô Trần rất nhanh thu được đệ tử đầu tiên, nhưng ai cũng không thể tưởng được, lại là Nam Cung Hiên Viên.
Trước mộ phần của Giác Viễn thiền sư, Diệp Vũ Ảnh lẳng lặng đứng nhìn Hoa Nhược Hư quỳ bái.
"Diệp cô nương, cô nên bái tế sư phụ, bởi vì, người chính là gia gia của cô" Hoa Nhược Hư đứng dậy đi đến bên cạnh Diệp Vũ Ảnh, thanh âm có chút trầm thấp.
Sau khi từ Thiếu Lâm trở về, Hoa Nhược Hư liền giải tán Thiên Tinh Minh, mà Hoa Thiên Tinh cũng giải tán Tình lâu, Tô Đại Nhi cũng đã chính thức đem chức vị Cung chủ truyền cho Tôn Vân Nhạn, nàng dẫn theo Lưu Vân sống cạnh Hoa Nhược Hư, từ nay về sau, nàng không làm Cung chủ Ma cung nữa.
Hoa gia Trường An cùng Triệu gia Giang Nam đồng thời truyền đến tin vui, Hoa Phi Hoa cùng Lam Tuyết Nhu, Triệu Trường Không cùng Hoàng Oanh Oanh từ tình nhân sẽ thành quyến chúc, đã chọn ngày Hoàng đạo mà thành thân.
Hoa Nhược Hư dẫn theo mọi người trở lại Hoa Sơn, Hoa Thiên Vân ánh mắt nhìn Hoa Nhược Hư tràn ngập sự trách cứ, đồng thời cũng không thể nề hà, ngày hôm sau, Hoa Thiên Vân liền tuyên bố đem chức vị Chưởng môn truyền cho Hoa Nhược Hư.
Hoa Nhược Hư từ đầu đến cuối đều không biết tứ đại thế gia trong đó rốt cuộc có bí mật gì, đương nhiên, hiện tại tứ đại thế gia đã chỉ còn lại có Hoa gia cùng Nguyệt gia, cái tên tứ đại thế gia này tự nhiên đã không có ý nghĩa, có lẽ, bí mật trong đó cũng không còn ích lợi gì? Chẳng qua thế sự khó liệu, ngày sau sẽ thế nào, ai cũng không thể biết được.
Lại qua một tháng nữa, Hoa Ngọc Phượng báo cho Hoa Nhược Hư một tin tức tốt, nàng tìm được Phi Nhứ, chỉ có điều Phi Nhứ đã xuất gia, Hoa Nhược Hư trực tiếp tới đó không nói hai lời mà đem nàng trở về, đối với loại phương thức gần như là dã man này của hắn, Phi Nhứ cũng không thể nề hà, lại có vài phần ngọt ngào, sau đó liền thành thành thật thật ở lại Hoa Sơn.
Nửa tháng sau, Âu Dương Băng Nhi từ Tuyết Sơn đi vào Hoa Sơn, đương nhiên, Cung Nhã Thiến cũng đi cùng với nàng, dưới sự dẫn dắt của Cung Nhã Thiến, Hoa Nhược Hư đi tới Thần nữ am.
"Ta ở tại Hoa Sơn đã thành lập một tòa phật đường, nàng nếu muốn tụng kinh niệm phật, thì cứ ở tại Hoa Sơn cũng được" Hoa Nhược Hư nói với Triệu Uyển Nhi.
"Có thể không đi Hoa Sơn được không?" Triệu Uyển Nhi làm bộ mặt đáng thương nhìn Hoa Nhược Hư, "Đi Tung Sơn Nga Mi Sơn đều có thể".
Hoa Nhược Hư cũng không biết nên khóc hay cười, nhưng vẫn dứt khoát kéo nàng đi.
Ngày mười tám tháng tám, tại Hoa Sơn.
Hoa Nhược Hư lần thứ hai đại hôn.
Tân nương tử rất nhiều, Hoa Ngọc Phượng, Hàm Tuyết, Âu Dương Băng Nhi, Cung Nhã Thiến, Triệu Uyển Nhi, Giang Thanh Nguyệt, Hoa Phi Mộng, Tô Đại Nhi, Tuyết Du Du, vốn tính có cả Mai Nhi, chỉ có điều nàng ta lại rất kỳ quái kiên quyết không đồng ý, mà Tây Môn Lâm cùng Hoa Thiên Tinh cũng bởi vì các loại lý do, không muốn xuất hiện tại hôn lễ, mà Diệp Vũ Ảnh tuy vẫn ở lại Hoa Sơn, nhưng đối với Hoa Nhược Hư lại vẫn giữ khoảng cách, về phần Phi Nhứ, nàng nói nàng nhiều nhất chỉ là thiếp thất của Hoa Nhược Hư, không tham gia vào hôn lễ, Hoa Nhược Hư cuối cùng cũng sẽ không miễn cưỡng.
Hôn lễ vừa mới bắt đầu, Hoa Nhược Hư lại nhận được một đạo Thánh chỉ, mà tân nương cũng thêm một người, mà lúc này Hoa Nhược Hư rốt cuộc cũng biết, vì cái gì mà Mai Nhi chết cũng không chịu làm tân nương.
Hoàng Thượng công cáo thiên hạ, Vô Song quận chúa rốt cuộc xuất giá, mà phu tế của nàng chính là đương kim Chưởng môn phái Hoa Sơn Hoa Nhược Hư, đồng thời, Hoa Nhược Hư cũng được phong là "Hộ quốc vũ hầu".
Hoa Nhược Hư sau khi đại hôn xây một tòa Thiên Tinh biệt viện, bởi vì Hoa Thiên Tinh vẫn không muốn ở cùng với những người khác, cho nên xây riêng cho Hoa Thiên Tinh tòa Thiên Tinh biệt viện, rồi sau đó, Thiên Tinh biệt viện truyền ra một tin tức làm cho Hoa Nhược Hư phấn chấn không thôi, Hoa Thiên Tinh đã mang thai.
Chu Chu tuy chuyện xấu nhằm vào Hoa Nhược Hư cũng không ít, nhưng ànng sau khi đến Hoa Sơn, lại rất nhanh thân thiết với mọi người, mà mọi người cũng tựa hồ đã quên những chuyện trước kia, đối với nàng ta lại có phần sủng ái hơn, làm cho Hoa Nhược Hư vừa bực mình vừa buồn cười nhưng cũng không biết làm sao, bởi vì không lâu sau hắn cũng đối với nàng phi thường sủng ái.
Trong chốn võ lâm rốt cuộc đã khôi phục lại sự thanh bình, các đại môn phái cũng bắt đầu dần dần khôi phục một ít sinh khí, Phương Hiệp lên làm Chưởng môn Côn Lôn, chẳng qua vẫn chưa lập gia đình, xem ra sự si tình của hắn ai cũng không có biện pháp hóa giải.
Hoa Nhược Hư khi thì dẫn những người vợ du sơn ngoạn thủy, khi thì tới Ma cung, hắn luôn biến mất dưới sự giám thị của mọi người mấy canh giờ, thậm chí là cả một ngày.
Trời chiều ngã về tây.
Tại Thiên Tinh biệt viện, Hoa Nhược Hư nhẹ nhàng ôm Hoa Thiên Tinh, nhỏ nhẹ tâm tình, thỉnh thoảng làm cho nàng cười lên khúc khích, mà bên cạnh hai người có một cái nôi, một đứng trẻ vô cùng đáng yêu đang im lặng nằm, đó là kết tinh của sinh mệnh hai người bọn họ.
Còn gì ấm áp hơn nữa…..