6. Tìm Hiểu


Người đăng: phi7d1999@

"Bao nhiêu lần rồi nhỉ ?"

Sau mấy cái lần thử nghiệm trốn ở nhà, tôi vẫn bị dịch chuyển đến
cái nơi ấy. Cái nơi mà tôi đã đi chắc hơn trăm lần rồi ấy. Để ý mỗi lần
dịch chuyển đồng hồ ánh bạc rung và chỉ 07h15'. Và thời gian ở nơi
đó và nơi đây khác nhau.

Một bên là khung cảnh chiều tà, một bên là cảnh ánh nắng ban mai.

Một bên là khu nhà, à không, thành phố đổ nát mới đúng, nơi đây
rộng lớn, hoang vu, khá giống với một khu di tích cổ.

Một bên là thành phố tấp nập, hiện đại, với những chiếc xe, nhà
máy xả khói đốt cháy bầu trời. Mấy bà hàng xóm mồm to như cái loa
phát thanh của phường,...

Một bên là nơi thân thuộc. Trung tâm thành phố Hà Nội, nơi tôi đang
sống.

Một bên là nơi không thể hiểu nổi bản thân đang ở đâu. Khu di tích lạ với
những tòa nhà đổ nát, không có bóng dáng của người bản địa mà chỉ thấy bọn
quái vật đầu thú.

Trở lại cái vấn đề chính, cái vấn đề tôi không sao có thể thoát
khỏi được vòng lặp.

Đầu tiên là việc thoát khỏi bị dịch chuyển, chắc là điều bất khả thi
rồi. Dù có cố gắng đến mấy, bản thân vẫn bị dịch chuyển thôi.

Thứ hai, phải ngừng bị giết chết bởi mấy con quái vật, suy nghĩ thật kỹ những
lần bị chết nhằm giúp ra được sai lầm không đáng có. Và chắc chắn phải giết
chết con trùm của bọn nó.

Dark Tiger.

Hiện tại, tôi đang đứng trong một con hẻm, vì đi nữa cũng thế, đằng nào cũng
thế.


  • 7h13p

Việc bị di chuyển đến khu di tích đang chỉ còn đếm từng giây.

Thình thịch.

Thình thịch.

Vẫn cảm giác đó, nỗi sợ không thể nào bị vơi đi được. Chắc hẳn sẽ lại là những
cảnh máu tươi bắn tung tóe...

Vừa nghĩ tới, tự động cổ họng tôi tý nữa thì nôn ra những dòng
chất lỏng ra vệ đường.

Gạt bỏ suy nghĩ thừa thãi, tôi lấy cái bút dạ từ trong túi sách.

Viết chữ "n" vào bên tay trái. Phải, tôi chả nhớ lần bao nhiêu nữa
nên ghi thế này. Giờ thì ổn rồi, đây sẽ là số lần tôi chết và quay
trở lại. Mà có cái gì đó không đúng. Chậc, thôi kệ đi.

Nhìn lại vào cái đồng hồ, còn vài giây.

Chuẩn bị tinh thần nào. Tôi nhắm đôi mắt lại. Lại là những cảm
giác ấy, sắp lại dập mông rồi đây.
....

Hiện giờ trước mặt tôi lại là đống thịt cuồn cuộn, lổn nhổn và
dưới chân nó vẫn là những vũng nước nhơn nhớt màu đỏ, bốc mùi hôi
tanh đến buồn nôn. À còn cả vài chục cái xác lăn lóc chả còn là
hình dáng ban đầu nữa, bởi mỗi thứ một nơi như thế kia cơ mà.

Và cuối cùng là cả người tôi, chắc ở ngoài nhìn vào là một thứ
gì đó màu đỏ đang đứng đực ra trước con quái to lù lù. Lần này
chắc tôi lại chả làm gì rồi. Thôi lại để thằng tôi tiếp theo xử lý
vậy. Còn bây giờ phải tìm bằng được một điểm yếu của nó vậy.

Mà nó có điểm yếu nào quái đâu. Thật là...

Chân tay thì lổn nhổn những khối cơ, mang trên mình hai thanh kiếm đen
ngòm, được rút ra từ một cái lỗ đen. Với sức mạnh cộng cả cái
thể chất vượt qua sức cho phép thế này thì ăn sao được.

Mà không đúng...

Trong đầu tôi nhớ lại một lần tôi dùng toàn bộ sức và sau đó một
phát đấm, phải tôi đã cho con quái đầu lìa khỏi cổ, nhưng thế mà
bản thân vẫn bị cho quay ngược lại. Hầy.

Mà sao giờ đầu óc mình nhanh lẹ vậy nhỉ ? Mà kệ, do lại sắp lên
thớt nên nó lại nhanh lẹ bất thường đây mà. Ha ha.

Mà lạnh quá...

Mang trên mình bộ quần áo rách rưới nhớp nháp và cái quần lót em
gái đang đội trên đầu. Lạnh là phải, mà giờ người tôi toàn màu đỏ
mà, thấy cũng khó.

Tại tôi vẫn chả biết dùng cái sức mạnh này nên cứ như những lần
trước, tôi làm y nguyên quy trình biến thành hentai quần lót em gái
thôi.


  • Goàngggg....

Chậc. Gầm gầm cái cục cứt, cho bố suy nghĩ đi. Mặc kệ mặt đất đang
chao đảo, mấy cái nhà bên tường đổ sập, hay là cái con quái to lù
lù này đang chuẩn bị vung kiếm xoay một vòng để đốt cháy mọi thứ
xung quanh nó. Cái trò này nó làm trăm lần rồi nên tôi nhận ra nhanh
không ấy mà.

Lùi một chân.

Nó sắp dùng kỹ năng rồi, à hóa ra thế, mỗi lần nó gầm là nó sẽ
dùng một kỹ năng. Ok, ghi nhận một chi tiết.

Rồi đầu tiên phải né cái kỹ năng chết chóc này đã.

Tôi nhảy một phát về phía sau. Ok sống rồi, giờ chuẩn bị nhìn tiếp
nào.


  • Ựa...

Hình như có gì đó sai sai, tôi nhớ là nhảy ra khỏi cái vòng xoay
của nó rồi mà.

Trời ạ, nó đoán được hướng di chuyển. Ghi nhận thêm một chi tiết.

Ok giờ chuẩn bị ngủm thôi. Xiên thẳng bằng hai thanh xong tẽ đôi tao
à.


  • Ha ha...

Ý thức tôi biến mất.

...


  • Rengggg...

TIếng đồng hồ báo thức. Tiếp sau đó là cô em sẽ đáp bụng tôi bằng
đôi chân trắng mềm đây mà. Ha ha. Giờ né hay nhận nhỉ ?

Thôi đau lắm, né đi. Tôi mở mắt, chuẩn bị xoay cả thân mình sang bên
trái giường, nhưng chưa kịp xoay mà chỉ mới đảo mắt, tôi thấy một
cái gì đó giống một chữ cái latin...

Hình như là...


  • Aaaaaaa....

Đau quá... lại bị dẫn lên bụng rồi... Trời ạ.

Và nó là...

...tên của tôi...

...

(P/s: hay thì like nha hay cmt cũng được, truyện mình mới viết lại,
nếu nhiều view thì mình sẽ viết tiếp dài hơn :)) )


Time Clock - Chương #8