Người đăng: phi7d1999@
Hôm nay 21 tháng 8 năm 2017, tôi đang đi bộ đến trạm xe buýt dành riêng
để tới trường mới của mình.
Vì một vài lí do nên tôi được chuyển đến ngôi trường này. Trường
nằm ở thành phố Hà Nội, nơi đây đào tạo những người mang trong mình
sức mạnh có thể điều khiển những chiếc đồng hồ "TIME CLOCK". Để sử
dụng thành thạo sức mạnh của chiếc đồng hồ này, những người sở
hữu cần phải học ba năm tại nơi đây. Những giáo viên tại trường này
hầu hết đều là những người đã trải qua các cuộc chiến chống lại
quái vật không thời gian.
Vậy, quái vật không thời gian là gì ? Chúng từ đâu mà xuất hiện ?
Đây là những dị đột biến mà hiện nay, các nhà khoa học vẫn chưa
thể giải thích được.
Những quái vật mang trên mình đầu của động vật nhưng thân, chân và
tay hầu như là của con người, hơn thế nữa một số con còn có máy
móc bên trong nữa.
Xuất hiện ở bất kể thời gian nào trong quá khứ hay hiện tại. Mỗi
khi xuất hiện, thường mang theo một đội quân hùng mạnh, phá hủy mọi
thứ ở nơi chúng đến. Sự xuất hiện của bọn quái vật này cũng đồng
nghĩa với việc một khu di tích xuất hiện. Nơi đây chứa rất nhiều kho
báu và đặc biệt là một món cổ vật "TIME CLOCK".
Ở quá khứ, rất nhiều người dũng cảm đã vượt qua mê cung to có nhỏ
có, để lấy được những chiếc đồng hồ quý giá này.
Hiện nay có rất nhiều những chiếc đồng hồ mang sức mạnh trên toàn
thế giới. Người sở hữu thường mang trong mình dòng máu của thế hệ
đi trước, những người đã tìm được chiếc đồng hồ từ nơi sâu nhất
của mê cung hay thừa cơ hội khi chủ nhân chiếc đồng hồ chết hoặc có
thể đã nhặt khi nó rơi ra từ cơ thể của những con quái không thời
gian.
Chiếc đồng hồ sẽ khế ước với chủ nhân khi người đó nhỏ một giọt
máu vào bất kỳ đâu trên đồng hồ. Để có thể phá bỏ khế ước, chủ
nhân phải bị giết bởi kẻ muốn lấy đi chiếc đồng hồ này.
Từ khi biết được điều này, những tên tham lam đã giết người chỉ để
lấy được những chiếc đồng hồ cho bản thân. Bọn này được gọi là
"Clock killer", những tên sở hữu hai cái đồng hồ trở lên, nhưng chúng
không biết được rằng khi sở hữu càng nhiều đồng nghĩa với việc bị
mất kiểm soát và trở thành quái vật không thời gian.
Nói đến đây thì không chỉ nhiều mà một cái cũng có thể biến con
người thành quái vật. Khi bản thân không thể chế ngự chiếc đồng hồ,
nó kiểm soát tâm trí của người sử dụng. Khi đó, chiếc đồng hồ sẽ
nuốt lấy linh hồn chủ nhân chúng, và rồi tự biến bản thân cùng với
người chủ thành những con quái vật đầu động vật, thân là của con
người, và có thể sẽ xuất hiện ở một mê cung nào đó trong vô vàn
dòng thời gian trên thế giới.
Họ là con quái cao to hơn những con quái thường với sức mạnh có thể
phá hủy một thành phố. Đây là điều đã từng xảy ra đối với rất
nhiều người trong quá khứ.
Bây giờ, chính phủ đã cấm sử dụng hai chiếc đồng hồ trở lên, bởi
điều đó có thể gây nguy hại cho xã hội loài người.
Đó là những điều tôi được học khi còn ở Đức. Còn hiện tại tôi đang
ở Việt Nam và nơi đây là thành phố Hà Nội. Tôi mới chuyển đến đây
hôm trước và khu chung cư cũng khá là gần điểm đỗ xe buýt của
trường học.
Cuối cùng cũng tới trạm xe, bầu trời tháng 8 ở đây khá là trong và
xanh, những cơn gió nhẹ thổi qua khiến không khí khá là mát mẻ. Tôi
được biết đây là mùa chuyển thu ở Hà Nội.
Trên băng ghế là những học sinh của trường, đồng phục của trường
học là một áo sơ mi trắng khoác bên ngoài là áo khoác màu xám có
biển tên và mác trường, con gái thì mặc váy còn con trai thì mặc
chiếc quần dài màu xám. Họ đang sử dụng những chiếc smartphone, có
mấy bạn thì đọc những cuốn tiểu thuyết với tựa đề khá cuốn hút.
Bên cạnh đó thì mỗi người đều mang theo bên mình một chiếc đồng hồ
với những sức mạnh khác nhau.
Một cậu có chiếc đồng hồ màu đỏ với chiếc đồng hồ này cậu ta có
thể nhìn thấy cái chết của những người khác trước một giờ đồng
hồ. Cô gái đeo kính ngồi cầm một cuốn tiểu thuyết trinh thám, khả
năng của chiếc đồng hồ là phân tích. Một tên biết trước được tương
lai trước 5s, đủ để né một nhát chém nhỉ. Mấy tên khác có sức
mạnh cũng khá, cường hóa thể chất, giảm trọng lực hay phân thân...
Họ đều là những người học cùng với tôi trong tương lai không xa.
"Reng...reng...reng..."
Xe đã tới, chiếc xe buýt xuất hiện đi ra từ một khoảng không gian
ảo. Từ từ đi ra khỏi không gian bị bóp méo, trước mắt tôi là một
chiếc xe buýt màu vàng, bên trong xe đã trở một số học sinh trường.
"Reng..."
Cửa xe mở, hơi lạnh của điều hòa phả ra khỏi cửa xe hòa lẫn với
không khí mát mẻ trên đường.
Bác tài gọi chúng tôi lên xe, những học sinh ngồi ở băng ghế đứng
dậy bước lên xe và ngồi vào các ghế trống.
Cuối cùng cũng tới lượt tôi, trong xe giờ còn hai chỗ ghế trống,
chắc họ làm vừa đủ ghế cho số học sinh trong lớp học. Tôi và một
người nữa chưa đến thì tổng cộng trong lớp có 36 học sinh 16 nữ, 20
nam. Rồi, ngồi vào chỗ thôi.
Cửa chiếc xe sắp đóng lại thì một chàng trai mặc đồng phục trường
chạy với tốc độ khá nhanh vào xe.
Tên này hắn vừa cứu một chú mèo con mắc ở trên cây. Bộ quần áo
thì xộc xệc vì leo lên cây và chạy rất nhanh. Tên này có vẻ là có
một chỗ đứng trong đội điền kinh hồi cấp 2 đây.
Cho mình ngồi với cậu được không ?
À, được.
Hắn ngồi xuống bên cạnh tôi, khi hắn ngồi xuống túi áo hắn phát ra
ánh sáng bạc mờ ảo, đây hẳn là cái đồng hồ của hắn. Sử dụng sức
mạnh chiếc đồng hồ, tôi nhìn hắn một lúc lâu, nhưng không thể nhìn
thấy sức mạnh đồng hồ của tên này. Tại sao vậy ? Sức mạnh đồng hồ
của hắn là gì vây ?
Đang suy nghĩ thì hắn bắt chuyện với tôi.
Tôi tên Aili Schneider, gọi tôi là Aili cũng được.
Trông chú đẹp trai thế này mà sao tên chú lại giống con gái thế ?
Bố mẹ tôi đặt thế chứ biết sao được!
Tên này hỏi hơi nhiều rồi đấy. Mà có gì đó sai sai.
Cửa xe đóng lại.
"Reng...reng...reng..."
Bác tài vừa nói vừa lên số cho xe buýt, bác nhấn một nút gì đó,
chiếc xe di chuyển tiến thẳng vào nơi bẻ cong không thời gian, dần
dần toàn bộ chiếc xe đi vào đó. Chiếc xe buýt biến mất khỏi không
gian nơi trạm xe dành cho học sinh trường.
Ồ......
Wow......
Đây là lần đầu tiên mình thấy những thứ này đấy !
Họ thấy ngạc nhiên cũng là lẽ thường tình thôi.
Nơi đây được gọi là đường không thời gian, đường này thường dẫn về
quá khứ hay tiến thẳng vào một mê cung.
"Khò.......khò........."
Cái gì thế ? Tiếng ngáy phát ra ngay bên cạnh tôi. Thanh niên cày đêm
đây rồi. Hắn ngủ nhanh thật đấy, vừa lúc nãy còn chào nhau đàng
hoàng tử tế, giờ đã suy nghĩ sâu rồi. Eo, chảy cả nước dãi.
Cuối cùng cũng đến trường, rất nhiều xe buýt cũng đi ra từ nơi bị
bẻ cong tới trường.
Cái trường bao phủ là một rừng cây, nơi đây được biết đến là một mê
cung rộng lớn suất hiện vào mùa hè năm 1976 mang tên Hạ Mão, thu hút
rất nhiều mạo hiểm giả trên thế giới, tên tiếng anh là Summer Cat,
tại sao có tên như vậy, vì nơi đây được chấn thủ bởi bọn mèo, những
con quái đầu mèo, hay những con robot mèo bảo vệ khu di tích. Chúng
còn chạy ra khỏi mê cung, tấn công dân thường, vô số người thiệt
mạng.
Nhằm bảo vệ dân thường và tiêu diệt toàn bộ quái vật nơi đây, rất
nhiều người đã ngã xuống. Cuối cùng, số lượng người trở về từ khu
di tích còn lại 2/3 tổng số người tham gia và chỉ có một người anh
hùng lấy được chiếc đồng hồ "TIME CLOCK", đó chính là hiệu trưởng
của trường này. Ông đã dùng số vàng bạc châu báu để xây lại nơi đây
cho giống một cái trường học. Nơi đào tạo kỹ năng mạo hiểm giả và
cũng là nơi đào tạo những chiến binh sử dụng thành thạo những
chiếc đồng hồ của mình.
Đã đến trước cổng trường, ngôi trường rộng lớn với nhiều tòa nhà
cao thấp khác nhau.
Tôi lay tên Long đang ngủ bên cạnh.
Bước từ từ ra khỏi xe và xếp thành một hàng.