Người đăng: cazot
Lý Dật hài lòng nhìn xung quanh, tửu lâu tuy có chút cũ kĩ nhưng cũng khá
rộng bàn nghế cũng có chín mười bộ ,nhà bếp cũng khá sạch sẽ rất hợp ý hắn ,
mặc dù đối diện tửu lâu cực kì đông khách nhưng hắn tin tưởng chẳng mấy chốc
tửu lâu của mình sẽ vượt qua được như ý tửu lâu,
-tiểu dật chúng ta thật sự mở tửu lâu ở đây sao
Trương Lực hơi đỏ dự hỏi
- khế ước cũng đều ký rồi tất nhiên là mở tửu lâu ở đây rồi
Lý Dật dùng một ánh mắt như nhìn kẻ si nhìn về phía Trương lực
-thế nhưng mà tửu lâu đối diện làm ăn tốt như vậy chúng ta có cạnh tranh nổi hay không
Lý Dật nghe vậy liền hai mắt nhìn thẳng vào Trương lực nói
-trương ca ngươi tin ta không
-ta tin
Không biết tại sao khi hai mắt của lý Dật nhìn mình Trương lực lại có cảm giác
như mình nhìn thấy một sự tự tin và kiên đinh ở trong ánh mắt đó vậy
-vậy là được rồi . Tốt không nói cái này nữa Trương ca chúng ta cùng nhau dọn dẹp tửu lâu đi,
Tửu lâu vốn dĩ cũng đã khá sạch sẽ rồi nên hai người không tốn bao lâu liền
dẹp xong hết tửu lâu
-tiểu dật không ngờ một thư sinh như ngươi cũng biết làm những công việc nặng nhọc này.
Trương lực cười nói
--trương ca ngươi cũng thật khinh thường ta nhà, ngươi nhìn ta giống loại
thư sinh yếu đuối lúc nào cũng cần người khác hầu hạ sao
Lý Dật vỗ vỗ bộ ngực của mình nói
Nhìn bộ dạng vỗ ngực của lý dật, Trương lực không kìm được bật cười nói
- đúng đúng, tiểu dật văn võ song toàn
Mặc dù cảm thấy lời này có chút giống như nói mát mình nhưng lý Dật vẫn thấy
rất hài lòng
-trương ca trưa nay chúng ta không về thôn nữa ,liền ăn cơm ở đây đi
-ăn ở đây sao, nhưng ta không biết nấu cơm
Trương lực bất đắc dĩ nói
Lý Dật ngạc nhiên
-ta có nói để ngươi nấu sao
-vậy ai sẽ nấu
-nói nhảm tất nhiên là ta rồi, trong này còn có người khác sao
Lý dật bất đắc dĩ nói ,trong lòng không khỏi nghĩ
" lão Trương này cái gì cũng tốt chỉ có điều là thường xuyên hỏi những điều
nhảm nhí" không được có thời gian nhất định phải uốn nắn lại tật xấu này của
hắn nếu không sễ phải chịu khổ dài dài"
Sau đó hai người cùng nhau ra khỏi tửu lâu nhưng vừa bước ra khỏi tửu lâu Lý
Dật lại dừng lại ngẩng đầu lên nhìn lại biển hiệu của tửu lâu nay
- tam hoa lâu
Lúc này lý Dật mới nhớ ra mình vẫn chưa nghĩ ra nên đặt tên mới cho tửu bảo
lâu là gì, không khỏi quay đầu sang hỏi trương lực
-trương ca ngươi cảm thấy nên lấy cái tên nào cho Tửu lâu
Trương lực ngạc nhiên
- lấy tên mới, ta cảm thấy tên rất tốt ,không cần đổi
-bây giờ nó đã là tửu lâu của chúng ta rồi tất nhiên là phải đổi rồi
- vậy hay là lấy tên là vạn hóa lâu đi
Lý Dật khóe miệng không khỏi co rút lại Lão Trương đây thật sự là tên của một
tửu lâu mà không phải tên của một thanh lâu sao,
- được rôì Trương ca ta cảm thấy lấy tên cũ rất tốt
-vậy sao được ngươi không phải nói bây giờ nó là của chúng ta thì phải đổi một cái tên mới sao
Trương lực nghĩ ngờ nói
Lý dật
-....
-thịt bò
-rau cần
-xương sườn lợn
-muối
-tiêu
-ớt
-đường
-5 cân mỡ
-5 quả cà chua
-một bó rau cải
Lý Dật hài lòng nhìn đống đồ vật trong bếp
-tiểu dật ngươi mua nhiều đồ vật như vậy chíng ta có thể ăn hết sao
Lý dật mỉm cười nói
-huynh cứ ở một bên đợi là được
-được rồi, nhưng tiểu dật ngươi mua nhiều mỡ lợn như vậy để làm gì, thứ này ăn một chút liền cảm giác ngấy rồi
Lý dật cười thần bí nói
-thứ này không phải để ăn,
-không phải để ăn vậy để làm gì
Trương lực kinh ngạc nói
-bí mật một lát nữa huynh sẽ biết được rồi huynh giúp ta đi nhóm lửa đi
Trương lực không nói thêm gì nữa bắt đầu đi nhóm lửa
Còn lý dật cầm lấy miếng mỡ lợn lên rưả sạch sau đó bắt đầu Thái ra thành từng
miếng ,sau khi lý dật thái xong thịt vừa lúc lửa cũng đã bắt đầu cháy
Một lúc lâu sau
-đốp đốp
Âm Thanh mỡ nổ từ trong chảo truyền ra
- tiêủ dật âm Thanh gì vậy
Lý dật mỉm cười nói
- tiếng mỡ lợn chảy nuớc
Trương lực nghe vậy liêliền ngây người
- mỡ lợn sao có thể chảy nuớc được
-tất nhiên là có thể rồi
Nói rồi liền mở cái vung nồi ra bên trong tràn đầy mỡ lợn mặt trên nổi một lớp
xóp mỡ
Trương Lực ở bên cạnh nhìn chỉ cảm thấy thế giới liền bắt đầu sụp đổ tại sao
mỡ lợn lại có thể ra nuớc chứ
Rất nhanh một mâm thức ăn liền ra lò
Một đĩa thịt bò xào cần ,một đĩa xườn xào chua ngọt, một bát canh rau, mỗi
một đạo thức ăn đều tỏa ra một mùi Hương mê. Người phạm tội
Trương lực gắp một miếng rau cân lên cho vào miệng nhai một cái liền cảm giác
có một luồng Hương vị đánh thẳng vào đầu lưỡi của mình, hắn không kìm được bật
thốt lên
-ăn ngon ăn ngon thật
Sau đó bắt đầu ăn ngấu nghiến
Lý dật vừa nghe hắn khen ngợi còn chưa kịp đắc ý đã thấy thức ăn trên bàn
thiếu mất một phần ba liên vội vàng cầm đũa lên bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt
thức ăn
-ợ
Trương lực không khỏi xóa xóa cái bụng của mình nói
- tiểu dật ngươi làm thức ăn thật là ngon ,đích thị là mĩ vị nhân gian
Lý Dật đang ngồi một bên tỉa răng nghe vây không khỏi cứng đờ, vội vàng nói
- người vừa nói cái gì
-, ngươi làm thức ăn thật ngon
-không nửa câu sau
-đích thị là mĩ vị nhân gian
Lý Dật nghe được đáp án liền cười haha nói
- Mĩ Vị tửu lâu tại sao ta lại không nghĩ ra cơ chứ
Sau đó dùng một ánh mắt khích lệ nhìn về phía Trương Lực
-trương ca lần này ngươi làm thật tốt không đúng là nói thật tốt
Trương lực một mặt không hiểu thấu
Cầu kim đậu cầu Nguyệt. Phiếu
Các đạo hữu đi qua hãy cho bần đạo một chút động lực để viết tiếp truyện