Về Thôn


Người đăng: cazot

Ba người đi ra tiệm thuốc được một đoạn lý ngũ và Trương lực mới tỉnh táo lại

Trương lực không kìm được hưng phân nhảy lên nói

- thoải mái quá thoải mái. tiểu dật ngươi lần này làm xinh đẹp

Lý Dật nhẹ nhàng mỉm cười, nói

- chuyện nhỏ mà thôi

Trương lực vẫn cực kỳ hưng phấn nói

-Sao có thể là chuyện nhỏ được nhớ lại vẻ mặt như ăn chuột chết của tên đại Phu kia ta liền muốn cười to, tiểu Dật tại sao ta cảm giác sau khi quên hết mọi chuyện trở nên tiện như vậy chứ haha

Lý Dật khóe miệng giật giật đây là đang khen ta sao

Mà lý ngũ ở bên cạnh cũng hài lòng mỉm cười nói

-tiểu tử mặc dù lần này ngươi có chút vô liêm xỉ không giống tác phóng của thư sinh bất quá ... rất hợp khẩu vị của lão đầu ta

Lý Dật không còn gì để nói

.

Trương lực bỗng có chút buồn rầu nói

-Tiểu Dật mặc dù lần này thật hả giận nhưng bệnh của ngươi cũng chưa xem được ta thấy không bằng hay là chúng ta đi tìm đại Phu khác.

Lý Dật nghe vậy hết hồn lại muốn đi tìm đại Phu muốn hành hạ chết hắn sao.
Chẳng lẽ lại nói cho họ ta căn bản không có bệnh ,Lý Dật trước kia đã chết rồi
ta là lý dật đến từ thế kỷ 21 bất quá cũng chỉ dám nghĩ trong lòng thôi nếu
thật sự nói ra e rằng họ còn cho rằng mình bị điên rồi ,bèn tìm một lý do quá
quýt bọn họ

-vẫn là được rồi Trương ca ta cảm thấy thân thể rất tốt, không có bệnh gì cả, có lẽ chỉ la do trước đây ta đọc quá nhiều sách nên đầu vào óc mới ra tật xấu về sau các ngươi nhiều kể một chút chuyện quá khứ của ta cho ta là được

Trương Lực nghe vậy.lieenf gấp gáp nói

-Như vậy sao được, có bệnh thì phải trị

Lý dật mỉm cười nói

-Trương ca ,ta thật không sao không phải vị đại Phu lúc nãy nói ta không có bệnh sao

Lý ngũ suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nói

-như vậy cũng tốt, không nhớ cũng không sao dù sao cũng không phải chuyện vui vẻ gì, hơn nữa tên đại Phu lúc nãy mặc dù y Đức chả ra sao nhưng y thuật vẫn có một tay.

Câu này nếu như để nguyễn kiếm nghe được chắc chắn sẽ phun ra một ngụm máu
,"cái gì gọi là có một tay ,y thuật của hắn rất tốt có được hay không"nói đến
cái này nguyễn kiếm cũng là có chút oan uổng, hắn bình thường cũng là rất ít
làm khó người bệnh, chỉ là tối qua hắn cùng lão bà của mình náo một trận ,nên
từ sáng trong lòng đã có sẵn một ngọn lửa lại bị Trương Lực nghi ngờ y thuật
của mình ,.hơn nữa những bà người cũng chỉ là người bình thường không có bối
cảnh gì nên trong lúc nóng giận mới dở trò làm khó, nhưng không ngờ lại gặp
phải kẻ vô sỉ như lý Dật

Trương Lực nghe ngay cả Lý Ngũ cũng nói vậy bèn bất đắc dĩ đồng ý

Nhìn sắc trời cũng đã trưa bây giờ về cũng không kịp giờ cơm ba người bèn tìm
một quán ăn vẹn đường ăn tạm, nhưng mới ăn vào Lý Dật liền cảm giác có chút
nuốt không trôi, gắp một miếng rau cho vào miệng liền ngay cả một chút mùi
thơm dầu mỡ cũng không có, hỏi ra mới biết ở đây ngươi ta căn bản là không
biết dùng mỡ để nấu thức ăn.

Trong lòng hắn không khỏi hưng phấn một trận nghĩ" không bằng ta mở một tiệm
cơm bằng kĩ thuật xào thức ăn bằng dầu mỡ của ta chắc chắn sẽ khách vào nườm
nợp" nhưng khi nhìn lại trên người mình ngày cả một văn tiền cũng không có
liền không khỏi một trận ủ rũ.
Sau khi ăn xong bà người liền cùng nhau về thôn, một đường đi đến lý dật một
câu cũng không nói mặt ủ mày châu đang không ngừng suy tư về kế hoạch mở tiệm
cơm của mình.

Trương lực thấy Lý Dật đêù một đường ủ rũ bèn quan tâm nói

-Tiểu Dật ngươi có tâm sự gì sao

Lý Dật cười cười, suy nghũ một chút vẫn là nói ra ý nghĩ trong lòng mình

-Trương ca ngươi nói nếu ta mở tiệm cơm có được hay không

MnTrương lực nghe vậy liền ngạc nhiên đến ngây người, một thư sinh lại muốn
hạ mình đi mở tiệm cơm cái này nghe cũng chưa Từng nghe, đang định lên
tiếngmuốn khuyên Lý Dật không nên đi sai đường thì đã nghe thấy Lý Ngũ tức
giận nói

-hồ đồ ,một thư sinh làm sao có thể đi mở tiệm cơm, ngươi muốn gia gia ngươi đội mồ lên đánh chết ngươi sao

Trương Lực cũng cực kỳ tán thành nói

-đúng vậy tiểu Dật, ngươi là nên cố gắng học tập sau thì đỗ bảng vàng làm rạng danh tổ tông mới đúng ,không nên suy nghĩ những thứ bàng môn tà đạo

Lý Dật thấy hai người sốt sắng như vậy cũng là một trận bất đắc dĩ

-Ngũ gia gia, Trương ca không phải các ngươi cũng từng nói với ta sao ,gia gia ta vì đắc tội vơí người trong triều đình sao ,không nói ta có thể thi đỗ bảng vàng hay không cho dù ta có thể thì đỗ thì e rằng cũng sẽ không thể sống yên ổn trọng triều được.
,

Tất nhiên cái này cũng chỉ nói cho hai người họ nghe thôi ,cho dù thật sự ở
trong triều không có kẻ thù thì hắn cũng không đi làm quan ,hắn chỉ mong muốn
kiếm thật nhiều tiền sau đó thực hiện mộng tượng của tất cả nam nhân là cưới
tam thê tứ thiếp, sau đó làm một đầu cá ướp muối hết quãng đời còn lại là
được,.

Quả nhiên khi hai người nghe Lý Dật nói vậy đều trầm mặc lại,


Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ - Chương #5