Công Đường


Người đăng: cazot

Sau khi thấy rõ ràng mọi việc, các khách nhân trong tửu lâu đều cực kỳ phấn
nộ, cảm giác như mình bị lưà rối vậy.
-Ngươi tên khốn khiếp này lại dám lừa gạt bọn ta,

Một tên Đại hán phẫn nộ hét lên, sau đó liền lao lên Đấm vào mặt A Hổ một cái
, mà khách nhân khác thấy có người dẫn đầu đều nhao nhao xông lên, giống như
lên chậm liền sẽ không được đánh nữa vậy.

-Ta đánh, ta đánh xem ngươi còn dám đi lừa gạt nữa không.

-Đứng lên không phải ngươi bộ dạng hùng hổ lắm sao.

--Còn ngươi tại sao không ôm bụng nữa.

...

Đinh Tý Nhìn cảnh tượng này, liền lắc đầu một cái, đang chuẩn bị đi ra ngoài
, thì một bqnf tay từ phái sau bỗng vỗ vỗ vai hắn

- Vị Đại ca đa tạ Ngươi xuất thủ tương trợ

Đinh Tý sững sờ một chút, sau đó quay đầu lại thấy rõ người đằng sau là ai
,liền cười nhạt nói

-không có gì chỉ là không quen nhìn hành vì của hai người kia thôi, với lại ta cũng không giúp được gì cả

Trương Lực Bỗng nhiên nhìn thấy Lý Dật tiến lên đa tạ một người xa lạ không
khỏi nghi ngờ nói

-Tiểu Dật, đây là ...

--Trương ca đến đây ta giới Thiệu một chút, trong lúc ngươi ra ngoài vị Đaik
ca này đã không ngại khó khăn xuất khẩu tương trợ Tửu Lâu chúng ta..

Trương Lực nghe vậy nhãn tình sáng lên, ánh mắt nhìn về phía Đinh Tý đêù trở
nên thân thiết rất nhiều cười ha ha nói

- Đa tạ Vị Đại ca này đã xuất thủ tương trợ ,ta là Trương Lực, Tiểu nhị của
quán.

Nhìn Thấy thái độ nhiệt tình của hai người, Đinh Tý cũng là cảm giác hơi lúng
túng nói

- Khônh dám, không dám ,hai vị khách khí rồi, Tại hạ cũng chưa giúp được gì
cho các vị.

-Có lòng là được rồi.
Lý Dật mỉm cười nói,

-Đúng vậy, đúng vậy, trong thời thế hỗn lọan thế này, người có thể đứng ra bênh vực lẽ phải như Đại ca thật sự đã rất ít rồi.
Trương Lực Cũng đầy cảm thán nói

Đinh Tý Cười cười xấu hổ.

Lý Dật kinh ngạc nhìn trương Lực, Câu nói đầy văn khí thế này toát ra từ
trong miệng Trương Lực cảm giác cứ có điều gì đó là lạ.

Chẳng lẽ trước kia dều là ta hiểu lầm Trương ca thực tế ra hắn là một người
rất có văn hoá sao.

Lắc đầu một cái sua tân mấy suy nghĩ trong lòng, Lý Dật quay sang nhìn Đinh
Tý Cười hỏi

-Đúng rồi Còn không biết đại danh của vị đại ca này là gì

-đại đánh không dám ,tại hạ Đinh Tý, chỉ là một cái Bách sự Thông nho nhỏ mà thôi.

Đinh tý Vội vàng đáp

Bách Sự Thông

Trong Lòng Lý Dật suy nghĩ đến một vàu vài việc

- Không biết, Đinh Huynh là Bách sự Thông ở vùng nào.

Đinnh Tý nghe vậy liền cười khổ một cái, nói

- Nào nói đến cái gì vùng ,bách sự thông chúng ta liền là đi lang thang khắp
nơi ,nghe ngóng tin tức sau đó bán lại cho người ta, Không có chỗ ở cố định.

Như vậy

Lý Dật không khỏi có chút ngạc nhiên ,không phải Trương Lực Trước kia nói Bách
sự thông là mỗi người ở một khu vực sao

,Không ghé vào tai Trương Lực nói.

- Trương ca ngươi không phải nói với ta, Bạch sự Thông là có địa bàn riêng
của mình sao.

Trương Lực nghe Lý Dật hỏi liền có chút xấu hổ ,lúng túng nói.

-Ta cũng Đâu có biết, chỉ là nghệ người ta đồn thui.

Lý Dật

-...

Ngươi không biết vậy mà trước kia dám chắc chắn với ta như vậy.

Nhìn lấy hai người trước mắt thì thầm to nhỏ với nhau, Đinh tý suy nghĩ một
chút, rồi nhắc nhở bọn họ nói

- Hai vị, có mấy lời không biết tại hạ có nên nói hay không.

-Đinh huynh cứ nói

Lý Dật mỉm cười lấy hắn nói

Trương Lực cũng tràn đầy hào sáng nói

- Đúng vậy, Đinh Đại ca ngươi muốn nói liền cứ thoải mái mà nói đi, đều là
huynh đệ cả

Đinh Tý xấu hổ sờ sờ mũi nói

- Ta nghĩ hai Người này không phải ngẫu nhiên đến gây sự mà có, người sai
khiến, ta cảm thấy hài vị vẫn nên dẫn bọn họ đi báo quan thì tốt hơn.

Lý Dật nghe vậy liền trầm tư,

Kẻ sai khiến tất nhiên là có hơn nữa hắn còn rõ ràng kẻ đó là ai.
Còn báo quan, Lý Dật cũng có chút động tâm,

Ai bảo trong nha môn hắn có người chứ,

Tên Mặc Ly kia mấy ngày. Hôm nay đểu chạy đến chỗ của hắn ăn không uống không
,cũng đến lúc cho hắn làm việc rồi.

Không sai liền là Người phái trên hắn chính là Mặc Ly, Mấy Ngày hôm nay Mặc Ly
thường xuyên chạy đến tiệm của Lý Dật ăn chùa, Làm Lý Dật đau lòng một trận ,
có một hôm hắn liền không nhịn được nữa nói

- Mặc Ly, Ngươi mỗi ngày đều chạy chỗ của ta ăn không uống không, ngươi
không cảm thấy xấu hổ sao.

Hắn còn nhớ được ,lúc Đó Mặc Ly liền cực kỳ đường đường chính chính trả lời
nói.

- Không ngại, ta và huynh mặc dù mới quen nhưng tình đã như huynh đệ, ăn
của Huynh đệ mình không có gì đáng xấu hổ cả.
Ngừng lại một chút hắn lại bổ xung thêm

- Huống chỉ ta cũng không ăn không của Huynh, ta sẽ bảo hộ huynh.

-ngươi..

Lý Dật khinh thường nhìn hắn

-đúng vậy ,là ta, có chuyện ta chưa nói với huynh thật ra cha ta là Huyên lênh ở Lâm Thành

Mặc Ly bày ra một bộ hoàn khố cười haha nói, nhất là nhìn thấy vẻ mặt sững sờ
củ Lý Dật trong lòng hắn càng trở nên đắc ý

Lý Dật nghe vậy liền sững sỡ có chút giun giọng nói

- Vậy người hôm vào trong phòng bếp tìm ta là ai

-Là Tỷ ta

Đùng đoàng

Lý Dật giống như bị sét đánh vậy

- Thế nài rất xinh đẹp phải không

Mặc Ly Vẫn chìm trong trạng thái. Đắc ý quên mình cười haha nói

Uỵch

Mặc Ly. Đứng dậy xoa xoa mông một chút, tức giận quay lại cửa tửu lâu nói

- Làm cái gì ,


Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ - Chương #42