Người đăng: cazot
-A Hổ ,huynh đệ ta mún hỏi một câu, ngươi thích uống rượu sao
A Hổ trên mặt hiện lên một chút hoang mang không hiểu người trước mặt này có ý
gì,
- Có Nam nhân nào không thúch uống rượu sao
Đinh Tý gật đầu một cái
- Nói vậy là huynh đệ ngươi cũng thích uống rượu.
A Hổ nhíu mày một cái, xoa cguts không hiểu thấu trong hồ lô của người này
bán chút gì
, Nhưng vẫn gật đầu
- A Hổ huynh đệ ngươi là người thích uông rượu nhưng ta lại rõ ràng nhìn thấy
ngươi sau khi gọi một bình rượu lên, lại chỉ để trên bàn mà không uống chút
nào.
Ngừng lại một chút Đinh Tý lại nói tiếp
- Hơn nữa hai huynh đệ các ngươi khi ăn uống đều rất vội vàng, Một người yêu
rượu có rượu không uống, hơn nữa ta nhớ rõ ngươi nói muốn mang đệ đệ ngươi
đến mở mang kiến thức nhưng các ngươi ăn uống lại rất vội vàng ,ta quả thật có
chút hiếu kì đó.
Lý Dật có chút nghi hoặc nhìn Đinh tý không hiểu sao, người trước mặt này lại
giúp mình,
Nghĩ mãi cũng không hiểu được lý do, Lý Dật chỉ có thể qquy cho mình kiếp
trước thường xuyên giúp lão bà bà qua đường nên bây giờ mới có người muốn giúp
mình.
Lộp bộp, A Hổ phảng phất như nghe được tiếng tim mình bởi vì hồi hộp mà đập
vậy, Quét mắt nhìn xung quanh thấy mọi người đều đang xó chút nghi ngờ nhìn
mình, hắn đành cắn răng nói
-Đó là bởi vì, ..vì ..khi ta gọi rượu lên mới nhớ ra chiêù nay có việc quan trọng không thể uống rượu..đúng chính là như vậy.
-Vậy tại sao các ngươi lại ăn gấp gáp như vậy.
-nói nhảm nhiều Như vậy, ta đã nói ta đã nhớ ra có việc quan trọng, cần phải đi nhanh.
A Hổ hung tợn nói, liếc mắt thấy Người trước mạt lại muốn mở miệng nói chuyện
liền vội vàng cắt ngang nói
- Đệ đệ ta đều ra nông nỗi này, Ngươi lại còn nghĩ ta đang vu oan cho tửu
lâu này sao, Ngươi là có phải hay không là người cảu tửu lâu này.
Đinh Tý cũng một trận á khẩu không biết nói gì,
- Ta không phải người cảu tửu lâu này, Bất qua thấy chuyện bất bình rút đao
tương trợ mà thôi.
A Hổ cười lạnh nói
- Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, Vậy đệ đệ ta Đều ra nông nỗi này
tại sao ngươi lại không bênh vực, ta xem ngươi là đã nhận tiền cảu tên kia
,rồi nên mới có thể đổi trắng thay đen.
Sau đó chút tay vào Lý Dật.
Lý Dật sờ sờ mũi hắn có thề với trời, Hắn và vị tráng sĩ này là chưa từng gặp
mặt.
Đúng lúc này dư quang nơi khoé mắt của hắn thấy Trương Lực đã từ phòng bếp
quay lại, hai mắt liền sáng lên, vội vàng đi đến tiếp nhận lấy vật trong tay
hắn, vỗ vỗ bả vai Trương Lực cười nói
-Chờ xem kịch vui đi.
Sau đó liền đi thẳng về phía Về Phía tiểu ngưu.
-Ngươi muốn làm gì
A Hổ Thấy Lý Dật đi về phía Đệ đệ mình bèn cảnh gíac nói
Lý Dât Gạt cánh tay A Hổ ra mỉm cười ôn hoà nói
- Ta chỉ Muốn xem một chút bệnh tình của đệ đệ ngươi thôi.
Không đợi A Hổ nói tiếp, Lý Dật đã đi đến trước mặt Tiểu Ngưu,.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ cổ của Tiểu Ngưu nói
- Huynh đệ không sao chứ
Tiêủ Ngưu hừ lạnh một cái quay đầu đi chỗ khác, nói
- Không cần người giả nhân giả nghĩa.
Lý Dật mỉm cười không nói gì nữa mà là yên tĩnh chờ đợi.
Tiểu Ngưu Đang ôm bụng đau đớn bông nhiên cả người đều có chút có quắp lại ,
khuôn mặt lúc biến thành xanh lúc biến thành đỏ giống như đang phải chịu đựng
lấy điều gì đó rất thống khổ.
A Hổ từ khi thấy Lý Dật đi về phía đệ đệ mình, thì vẫn luôn cẩn thận .à theo
dõi lấy Tiểu Ngưu nên hắn cũng rất nhanh liền phát hiện lấy Tiểu Ngưu khác
lạ., Liền quay mặt ra giận giữ nhìn Lý Dật quát lên
-Ngươi đã làm gì Đệ đệ ta....
Nhưng chưa đợi hắn nói xong Tiểu Ngưu liền gióng thể nhẫn nhịn được nữa nên đã
đứng bật dậy từ trên ghế, sau đó vươn tay ra đằng sau cổ không ngừng gãi
,trong miệng thì hét lên
-ngứa quá ,...ngứa quá
Lý Dật cực kỳ vô tội nhún vai một cái, Hắn có thể thề với trời, hắn ngoại
trừ phóng sinh mấy con kiến lên người vị kia ra hắn chẳng làm gì cả,
Haizzz Người là không thể chỉ nhìn bề ngoài được, ngươi xem đường đường là
một cái đại hán thân cao bảy thước vậy mà chỉ là thả mấy con kiến lên người
thôi liền phản ứng lớn như vậy, thật sự là không có tâm nhẫn nhịn mà, Sức
chịu đựng kém như vậy, mà cũng muốn học đòi người khác đi diễn kịch, một
chút giác ngộ hi sinh vì nghệ thuật cũng không có
Thở dài thì thở dài nhưng việc nên nhắc nhở
-Vị Này thật sự là đang đau bụng sao.
A Hổ khuôn mặt âm trầm không nói một lời, không phải hắn không muốn nói mà là
Mọi người ở đây đều không phải người mù, nhìn bộ dạng đang không ngừng gãi
chỗ này chỗ kia của Tiểu Ngưu, có Chút nào bộ dạng của người đang đau bụng
không đứng nổi sao.