Yên Bình


Người đăng: cazot

Hai người liền cùng nhau đàm luận đến khi mặt trời lên đến đỉnh đầu ,Đàm Như
Nguyệt mới cáo từ rời đi

Nhìn theo bóng lưng của Đàm Như Nguyệt năm người rời đi,

Lý Dật quay sang nhìn Mặc Ly nói

- Mặc huynh ,hôm nay Tửu lâu chúng ta đóng cửa, có phải hay không Mặc huynh
cũng nên rời đi rồi

Mặc Ly nghe vậy khuôn mặt liền cứng lại, lúng túng cười nói

- haha không vội, ta và Lý huynh tuy rằng chỉ mới gặp nhau vài lần, nhưng
ta lại có cảm giác giống như chúng ta đã quen biết từ kiếp trước vậy ,ta liền
ở lại bồi Lý Huynh một chút.

Lý Dật nghe vậy mặt có chút đen lại,

- Mặc huynh sắc trời đã trưa rồi ,bọn ta muốn đóng cửa ăn cơm,

Mặc Ly nghe vậy hai mắt liền sáng lên cười haha nói

- không sao ta liền ở đây ăn cơm vậy.

Lý Dật

- ...

Con hàng này xem ra là quyết tâm ở đây lừa ăn lừa uống rồi,

Trong lòng Lý Dật cũng không khỏi cảm thán một câu

Làm người không thể quá kiêu ngạo

Trước kia hắn vẫn nghĩ nếu luận da mặt hắn nhận thứ hai không ai dám nhận thứ
nhất

Nhưng bây giờ hắn mới biết nhân ngoại hữu nhân

Thiên ngoại hữu Thiên.

Cứ như vậy ,trên cái bàn ăn vốn dĩ bình thường chỉ có hai người hôm nay lại
ngồi thêm một cái ăn hàng.

Cơm nuớc xong xuôi Lý Dật Vừa lôi vừa kéo mới đuổi đi được Mặc Ly,

Mặc Ly vừa đi vừa lưu luyến quay đầu lại nói

- Lý Huynh ta còn muốn ở lại bồi ngươi.

- haha không cần, Mặc huynh cứ yên tâm ra về đi,

Lý Dật cười lạnh nói

- Lý Huynh ngươi có thể tặng ta mấy gói Mì gói kia không

Mặc Ly vốn đã đi đến cửa rồi bỗng nhiên quay đầu lại nói

Lý Dật khuôn mặt bông chốc trở nên đen như đáy nồi

Lại còn mì gói, nằm mơ

- không có, lúc sáng là gói cuối cùng rồi.

Mặc Ly đứng ở ngoài đường quay lại nhìn Mĩ Vị Tửu lâu thở dài một cái

- bây giờ là nên đi đâu đây, hay là đi Vạn Hương Lâu ,cũng không được, với
cái bộ dạng này đi ,thanh danh của ta liền mất hết, vẫn là đi tìm Trương Minh
bọn họ đi.

Trương Lực nhìn lấy Lý Dật quay trở lại, yếu ớt nói

- Tiểu Dật, Mặc Ly vẫn chưa trả tiền.

Đoàng

Lý Dật giống như nghe được một cái tiếng sấm nổ tung trong đầu mình vậy.
Vội vàng chạy ra ngoài tìm Mặc Ly, nhưng mà Mặc Ly ngay cả bóng dáng cũng
không còn

-Tên khốn khiếp, lại dám ăn quỵt của ta.

Quay vào trong Tửu Lâu Lý Dật nhìn Lấy Trương Lực hỏi

- Từ sáng đến giờ, Mặc Ly ăn hết bao nhiêu tiền.

Trương Lực lẩm bẩm suy tính một lúc rồi nói

- Khỏang một lượng.

- Cái gì một lượng, hắn là heo hay sao.

Lý Dật tức giân nói

- Trương ca, sao ngươi lại nhắc nhở ta,

Trương Lực có chút chột dạ nói.

- Ta nghĩ là ngươi mời hắn ăn

Nghe vậy liền ỉu xìu xuống

Mã Thôn

Theo thường lệ Lý Dật cùng Trương Lực liền mang một chút thức ăn sống đến nhà
Lý Ngũ ,sau đó mới quay về nhà.

- công tử ngươi đã về rồi sao.
Đàm Yên đang quét dọn trong sân nghe thấy tiếng động liền ngẩng đàu lên nhìn ,
thấy là Lý Dật liền vui vẻ nói

Lý Dật tiến lên nhéo má nàng một cái cười nói

- đúng vậy, hôm nay công việc kết thúc sớm.

- ái ..đau ..công tử

Đàm Yên xoa xoa má nói.

Lý Dật cười haha một tiếng sau đó xách lấy đồ vật trên tay đi vào phòng bếp
nói vọng lại

- Yến nhi ,hôm này đại ca sẽ làm món Cá kho đãi muội ăn.

Mấy ngày sau đó Lý Dật khôi phục lại sinh hoạt như bình thường, mỗi ngày sáng
sớm đều đến tửu lâu, buổi chiều liền trở về luyện một chút võ công, xem một
chút Trình Bá chế tạo máy may., Thỉnh thoảng lại trêu đùa một chút Đàm yên.
Cuộc sống có thể nói là rất tự tại.
Và nếu như Mặc Ly không phải mỗi ngày đều chạy đến lôi kéo làm quen, thì có
lẽ mọi chuyện sẽ càng yên bình hơn.

Trong những ngày này Đàm Như Nguyệt cũng sẽ thỉnh thoảng cũng sẽ đến bàn bạc
một chúy chuyện xây dựng xưởng may ,tất nhiên mỗi lâbf đến bên cạnh cũng đều
sẽ có một cái đuôi.


Cầu đậu cầu Nguyệt phiếu

Cảm ơn lão zombie91ddax tặng ta thất thải châu

Cảm ơn bạn doladongho tặng Kim Phiếu

Cảm ơn bạn Bá hàm tặng Kim Phiếu

Hôm nay vôn nghĩ là không đăng chương được, nhưng nhớ đến độc giả tác liền
tranh thủ về sớm, cố viết một chương


Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ - Chương #37