Người đăng: cazot
Khỏang cách từ Mã thôn đến Lâm Thành cũng không quá xa ba người cùng nhau đi
hơn một giờ liền đến
Mà trong lúc lên đường Lý Dật cũng đã thăm dò được thân thế của thân thể này,
đời trước của thân thể này có thể nói là một tên thư sinh nghèo, sống lay lắt
vào chút tiền phụ mẫu để lại,. Nói đến gia tộc của Lý dật cũng coi là thư
Hương gia tộc trong gia tộc cũng có 3 đời làm quan đến đời ông nội của Lý dật
vì đắc tội với quý nhân trong triều mà phải lùi về ở ẩn còn phụ thân hắn lại
là một kẻ vô tích sự chỉ biết rượu chè đánh bạc nên một thời gian sau khi ông
nội hắn mất thì giá đình hắn cũng rơi vào cảnh túng quẫn, phụ thân hắn vì
túng dục quá độ nên chẳng bao lâu sau cũng mắc phải trọng bênh qua đời, mặc
dù Trượng phu hư hỏng không thuốc chữa nhưng mẫu thân hắn vẫn khăn khăng một
mực với phụ thân hắn ,nên sau khi phụ thân hắn qua đời được hai năm thì mẫu
thân hắn cũng buồn bực mà qua đời.
Khi biết được số phận của tên này Lý dật cũng không khỏi cảm khái tên này cũng
đủ đáng thương.
Lý Dật
- Ngũ gia gia, Trương ca đã sắp đến chưa vậy ,ta sắp không đi nổi nữa rồi
Lý Ngũ hừ lạnh một cái ,nói
- Hừ, ngươi cái tên tiểu tử này ta một lão già vẫn còn chưa nói gì, ngươi
còn có mặt mũi mà than thở
Lý Dật ngượng ngùng cúi đầu
Mà bên cạnh Trương Lực mỉm cười, chất phác ,nói
-Lý thư sinh ,đi hết đoạn đường kia là đến rồi.
Lý Dật nghe Trương Lực gọi mình là Lý thư sinh cảm giác vẫn là có chút không
quen, bèn nói
-Trương Ca ngươi cũng đừng gọi ta cái gì Lý thư sinh nữa gọi ta tiểu Dật là được rồi.
Trương Lực nghệ vậy liền hoảng sợ nói
- như vậy sao được. Lý thư sinh ngươi chính là người có học ,ta lão Trương
chính là một cái thô nhân nào dám gọi như vậy.
Lý Dật nghe vậy dừng bước chân lại nghiêm túc nói
-Trương ca, mặc dù ta không còn nhớ chuyện trước kia nhưng ta biết những năm nay đều là các ngươi đang chiếu cố ta ,ta là thật lòng gọi ngươi một tiếng ca, ngươi cũng đừng gọi ta cái lý thư sinh nữa gọi ta là tiểu Dật đi.
Trương Lực do dự một lúc lâu mới nói
- Được rồi vậy để lão Trương ta với cao vậy, từ nay ta sẽ coi ngươi như đệ
đệ mình.
Lý dật mỉm cười, nói
- -Trương ca sau này ngươi phải chiếu cố ta nhiều hơn đó
Trương Lực, khoát tay cười nói
- nhất đinh.. nhất định
Mà Lý Ngũ đứng một bên cũng không khỏi có chút ngạc nhiên, Lý Dật là người
thế nào hắn là người rõ nhất ,có thể nói Lý Dật là hắn nhìn lớn lên, dựa theo
tính cách trước kia của hắn là sẽ không nói lời như vậy
Lâm Thành là một thành trì nhỏ thuộc Giao Châu nằm ở phía tây bắc của nước
Việt
Trong Lâm thành người xe đi lại nối liền khôg dứt những tiếng mời hàng vang
vọng khắp thành,
Mà để Lý dật hài lòng nhất là ở đây cũng không có những cảnh tượng lôi kéo
khách hàng như ở thời hiện đại.
.
Trong lòng Lý dật không khỏi cảm khái nếu để những người bán hàng ở đây đến
thời hiện đại e rằng bọn họ sẽ phải chết đói mất,nhưng tất nhiên đây cũng là
hắn nghĩ nghĩ mà thôi nếu thật sự để cho những người này sinh ở thời hiện đại
thì cũng sẽ không có cảnh tượng yên bình thế này.
Mà Trương Lực từ khi vào thành liền cực kỳ hưng phấn không ngừng nhìn đông
nhìn tây như một đứa trẻ lần đầu tiên đi sở thú vậy . ngược lại Lý Ngũ lại tỏ
ra cực kỳ bình tĩnh
Nhìn thấy biểu hiện của Trương Lực, Lý dật không khỏi cảm thấy buồn cười nói
- Trương Ca, ngươi là lần đầu tiên vào thành sao
Trương Lực bị hỏi như vậy cũng là không chút ngượng ngùng, mà chút đắc ý nói
-Tất nhiên là không phải rồi, lão Trương ta cũng là thường xuyên vào thành bán chút hóa quả, mỗi tháng cũng có một hai lần vào thành.
Lý Dật ngạc nhiên Nhìn hắn nói
- Đã vậy sao huynh lại hưng phấn như vậy ,không phải Huynh ở đây có tình nhân
chứ.
Mà Lý ngũ ở bên nghe vậy cũng nhìn chằm chằm vào Trương lực ,noi
-Trương Lực có phải thật hay không, ngươi cũng đừng ỷ lại có chút tiền liền ăn chơi lêu lổng.
Trương Lực nghe hai người nói vậy liền sợ hết hồn ,vội vàng vỗ ngực nói
- Hai người nói đi đâu vậy, Lão Trương ta là người như vậy sao,nhỡ để bà
nương nhà ta nghe thấy sẽ lớn chuyện đó ,ta chỉ là thích không khí trong thành
nên mới vui vẻ như vậy thôi
Lý Ngũ nhìn hắn một lúc ,rồi mới nói
- vậy là tốt nhất.
Lý Dật ở một bên lại len lén cười thầm
Lý Lão đầu này còn thật nhạy cảm
Mà Trương Lực thấy vậy liền quăng đến một cái ánh mắt u oán
Cầu đậu ,cầu Nguyệt phiếu