Thế Giới Mới


Người đăng: cazot

Đúng lúc này Lão giả thấy ở phía xa có một tráng hán vác cuốc đang đi về phía
này liền hô lên

- Tiểu Trương mau lại đây,

Nghe Lão giả gọi, tráng hán vội vàng chạy đến

- Ngũ thúc.,có chuyện gì vậy

Thật ra thì Lão giả cũng không phải họ hàng với tráng hán mà do lão giả khá có
địa vị trong thôn ,lại đứng hàng thứ 5 trong nhà nên mọi người trong thôn
thường gọi là Ngũ thúc ,lũ trẻ con trong thôn lại gọi là Ngũ gia gia.

-Hôm nay Lý gia tiểu tử này rất khác thường, nói linh tinh gì đó ta cũng không hiểu ,ngươi xem xem hắn là bị làm sao

Lý Dật nghe hai người đối thoại một hồi liền cảm giác hai người này thật là
đùa dai, tức giận nói

- Đạ Ca, ông ta biết các ngươi là diễn viên đây là phim trường nhưng các
ngươi cũng không thể cần phải diễn xuất chân thật vậy đâu.

Trương Lực nghe vậy cũng một trận mơ hồ

- Lý thư sinh ngươi nói cái gì vậy ,ta không hiểu gì cả, cái gì là diễn viên
, diễn xuất ,.. ngươi đang nói cái gì vậy.

Lý Dật nghe vậy cũng cảm thấy hơi nghi ngờ, lúc nãy là ông lão kia bây giờ
lại đến vị nam tử họTrương này, cho dù là diễn cũng quá thật đi, hơn nữa hắn
nhớ rất rõ ràng khi hắn bị tai nạn liền bị thương rất nặng nhưng khi tỉnh dậy
lại không một chút vết thương nào .với lại hắn cũng không có nghĩ ra lý do gì
để hai người trước mặt phải lừa gạt hắn ,lại nhớ đến mấy quyển tiểu thuyết
trên mạng ,trong lòng không khỏi toát ra một suy nghĩ điên cuồng "chẳng lẽ ta
xuyên qua rồi " nghĩ vậy hắn liền vội vàng hỏi

- năm nay là năm bao nhiêu do ai làm vua

Trương Lực nghi ngờ nói

-Lý thư sinh hôm nay ngươi bị làm sao vậy, sao lại hỏi những thứ này.

-Đại ca, ngươi liền nói cho ta biết đi

Lý Dật suốt ruột nói

-Năm nay là năm 1235, Chiêu Hoàng năm thứ hai, Nữ Hoàng bệ hạ vừa đăng cơ được hai năm,

Việc này ngay cả tiểu hài tử cũng biết.
Mặc dù trong lòng rất nghi hoặc tại sao Lý Thư Sinh hỏi kỳ quái như vậy ,
nhưng Trương Lực vẫn thành thật trả lời.

Lý Dật nghe vậy liền ngẩn ngơ,

Chẳng lẽ ta thật sự xuyên việt rồi, hơn nữa còn xuyên về cuối thời Lý.

Cũng không đúng, trong Lịch sử Năm 1225 Lý Chiêu Hoàng đã nhường ngôi cho
Trần Cảnh rồi,

Chuyện gì thế này, không hiểu thấu liền xuyên qua, xuyên qua liền xuên qua
đi, ít nhất vẫn giữ được một cái mạng,

Nhưng vấn đề là rốt cuộc ta là xuyên qua cái thời đại gì

Lý Ngũ nhìn thấy Lý Dật đứng ngẩn ngơ ở đó ,đôi mắt tan rã, liền tiến lên dò
xét nhìn Lý Dật thấy trên người Lý Dật cũng không có bị thương chỗ nào, liền
kỳ quái nói.

- Tiểu tử này hôm nay rất lạ y như trúng tà vậy trên người lại không có vết
thương,ta xem không bằng đưa hắn vào trong thành tìm đại phu.

Lý Dật nghe Lý Ngũ nói chuyện lúc này mới giật mình tỉnh lại, hít một hơi
thật sâu để cho mình bình tĩnh lại.

Được rồi xuyên qua thì xuyên qua đi,

Dù sao con người là cần phải sống ,liền cố gắng thích ứng với thế giới này vậy

Lý Dật ngẩng đầu lên cố gắng gạt ra một nụ cười ,nói

- Ôn..Lão gia gia, ta không trúng tà cũng không có có bị bệnh gì cả chỉ là
cảm thấy đau đầu óc có chút choáng váng ,quên một số chuyện mà thui

Vốn dĩ theo thói quen kiếp trước định gọi là Ông nhưng nghĩ đến đây là thời cổ
đại ,Lý Dật bèn đổi giọng ...

Lý Ngũ nghe vậy liền cả kinh, hắn và gia gia của Lý Dật trước kia cũng có
giao tình rất tốt, nếu như Lý Dật thật sự xảy ra chuyện gì ,trong lòng hắn
cũng không qua nổi

-Sao có thể không có bệnh được, tiểu tử đừng nói nhảm nữa, ta nói nhất định phải đi tìm đại phu liền đi tìm Đại phu ,tiểu Trương mau cùng ta đưa hắn vào thành.

Trương lực cũng là bị hù một trận vội vàng nói

-Ngũ thúc đợi ta về nhà cất xong cuốc ,lấy chút tiền rồi quay lại.

Lý Dật ,vội vàng nói

- Lão gia gia ,vị Đại Ca này ta thật không sao.

Trương lực

- sao có thể không sao được, chờ ta một chút rất nhanh ta sẽ quay lại

Nói xong liền vác lấy cái cuốc ,đi nhanh về phía trước.

Lý Ngũ thấy Lý Dật còn muốn nói gì đó ,liền khoát tay cắt ngang nói

- Tiểu tử ngươi cũng đừng nói nhảm nữa, nếu như để gia gia ngươi ở dưới suối
vàng biết ta không lo cho ngươi, còn không đội mồ sống dậy tìm ta sao, trong
thành đại phu nhất định có thể chưã bệnh cho ngươi.
Lý Dật một trận bất đắc dĩ, ngươi ta đã nhiệt tình như vậy hắn cũng không
tiện nói thêm gì,

- Lão gia gia, nơi này của chúng ta gọi là gì.

Lý Ngũ khoát Tay một cái nói

- Đừng có suốt ngày Lão gia này Lão gia gia kia nữa, như trước kia gọi ta là
Ngũ gia gia, hoặc Lý gia gia là được, nơi này Là Mã Thôn là một cái thôn nhỏ
của Lâm huyện.

Lý Dật ngượng ngùng sờ sờ mũi một cái,

Ta nào có biết Thân thể này trước kia gọi ngươi là cái gì

-Được rồi Ngũ gia gia, đầu óc choáng váng quên hết rất nhiều chuyện.

Lý Dật đành biên ra một lời nói dối

Cũng không thể nói cho Hắn "Lão gia gia, ta nào biết ngươi gọi là cái gì, ta
là mới từ thế kỷ 21 qua đấy, vẫn là chưa kịp thích ứng thân phận nha"

Hai người chờ một lúc thì Trươn Lực quay lại, sau đó ba người liền bắt đầu
lên đường.

*"

Cầu đậu cầu Nguyệt phiếu


Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ - Chương #2