Lão Sư Phụ Trâu Bò


Người đăng: CauThienTucDe

lúc này tiểu thiên cũng không nghĩ ngợi nhiều cứ nghịch nước,
thây quần áo rồi đi ra,..nhà thì thấy mâm cơm ngon nóng hỏi trước mắt.... chưa
kịp ăn vụng thì, nghe bên hoài tiếng đánh nhâu ầm ầm thiên địa lắc lư cứ như
tận thế.... tiểu thiên hoảng sợ, chạy ra khỏi nha nhìn thấy trên trời cã 1 đội
quân giống như thiên thần điều đạp không mà đi la lên a mẹ ơi chuyện gì thế
thì thấy mẹ cũng lão cha với vạn bá bá đứng trên bầu trời đang nói gì đó cha
của hoàng thiên khuôn mặt tức giận quát lớn, ta đã trốn đến đây rồi các ngươi
vẫn không từ bỏ?. các ngươi muốn cái chức vị gia chủ ta không quan tâm càng
không ham gì, vậy tại sao cứ đuổi giết bọn ta

lúc này 1 trung niên thân bí mặt áo đen xuất hiện trước mặt,...
Thần bí áo đen quát, chỉ cần ngươi và gia đình ngươi chết thì ta mới an tâm
được lão gia hỏa kia vẫn không buông chỉ vì chờ ngươi về nên
ngươi có ấm ức gì thì đợi 1 thời gian nữa ta cho cã gia đình ngươi đoàn tụ tạm
thời thì ta tiễn các ngươi trước, nói đến đây thần bí áo đen
khẽ vung tay lên bấm quyết, lẩm bẩm, (Địa ngục hoàng hà) xuất tuyệt chiêu,
trên trời mây đen kéo tới lúc này không gian bị dị động mạnh mẽ nên có vết nức
lộ ra cã hố đen như muốn nuốt Nhật nguyệt cuống vào nó càng ngày càng lực hút
kinh khủng, trong đó cã hắc ám cũng dị ma rào thét?

thì Cha của Tiểu Thiên, con mắt co rút lại, hít 1 hơi lãnh khí, nói các
ngươi..... dám liên kết cã dị ma tộc?
Thần bí áo đen nói, hừ các ngươi cũng biết nhiều rồi có lẽ đến lúc đi rồi,xuất
chiêu ầm ầm

mẹ tiểu thiên cùng cha vạn bá bá biết chống cự vô ít chỉ lo cho tiểu thiên nên
quay đâu quát lên
Tiểu Thiên Ngươi chạy thật xa nếu có thể thì đừng bao giờ chả thù cho
taaaaaaaaaaaaaaaaaa.
nói đến đây thì tiểu thiên mặt không còn tí máu khóc rất to vì cũng chỉ tiểu
hài tử 5t

aaaaaa ta không muốn a, mẫu thân cha, vạn bá bá ta không muốn
lúc này chả của tiểu thiên, dùng tất cã sức mạnh còn lại trong đời phá vở
không gian độ để cho tiểu thiên chạy
tiểu thiên chạy mau a phải sống nhớ không được báo thù khi chưa mạnh nhớ nếu
không thì đừng bao giờ báo thù cho ta cứ sống
1 cuộc đời yên ổn là ta và mẫu thân ngươi mãn nguyện rồi đi aaaaaa.

lúc này tiểu thiên vừa khóc vừa nói, con nhớ sẽ nhớ kĩ, thì quay lưng chạy vào
không gian, chuẩn bị khép lại thì thần bí áo đen đánh
ra 1 chưởng về tiểu thiên bị trúng trọng thương nhưng vẫn lao vào không gian
bị dị động nên sẽ biến đi 1 nơi không xác định được,

lúc này bầu trời khép lại thần bí ao đen và cã vạn quân đứng đấy nhìn về hư
không lẩm bẩm,...không biết tiểu tạp chủng kia còn sống hay không.
thì lúc này 1 bầu trời khác ở rừng rậm 1 vết nức mãnh liệt cứ như nôn thức ăn
vậy phung ra 1 vật màu đen đạp mạnh vào tản đá,
Ầm Ầm, nhìn kĩ lại thì chính là tiểu thiên bị bức bước vào cánh cửa không
gian, nằm trên đất tiểu thiên máu nôn ra ể oải nằm bất tỉnh thì cục đá màu đen
phát ra 5 màu sắc tuyệt đẹp cậu mơ về 1 giấc mơ....vẫn âm thanh ấy...... tiểu
thiên,,, tiểu thiên......

ai a cứ gọi ta hoài ta rất bù ngủ? lúc này cậu nhìn xung quay thì thấy tất cã
tối mà chỉ có 1 người đứng đấy có ánh sáng cứ như 1 vị phật sống vậy ngồi
thiền định cậu thấy, lạ nên tò mò đi tới,và hỏi a vị thúc thúc này sao lại ở
đây,... người thần bí giống phật ấy quay lại mỉm cười khuôn mặt phút hậu hiền
lành chân mày và lông mi cã râu cũng trắng xóa, và nói tiểu hủ ngươi bị ngươi
ta hãm hại đến tình trạng này nữa cái xác rồi, lão tăng thở dài, ngươi có
nguyện ý làm đệ tử cuối cùng của ta không,? tiểu thiên ngạc nhiên, ? bảo ngươi
là muốn nhận ta là đệ tử?,,....nói đến đây tiểu thiên giận dữ nói, ngươi có
mạnh không chỉ cẩn có thể cho ta mãnh đến mức ta co thể báo thù thì

ta sẽ bái lão làm sư a, lão tăng mỉm cười.


Tiểu Thần Dị Tăng Vô Địch - Chương #2