Một Tấm Chân Tình !


Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ

" BANGGGGG....."
Một vòng khí lưu lấy cả hai làm trung tâm quét ra " rào...."
"Oanh....lạch cạch ...lạch cạch ..."
"ẦM....."
Cả mặt đất nức toác ra, xung quanh khí lưu cuồng động, nổ ra nhiều hố nhỏ.
"Phanh...phanh..."
Kim Luân Pháp Vương gương mặt dữ tợn gầm thét :
----NGƯƠI....CHẾTTTTT!
Một luồng lực kinh khủng được rót vào, có thể nói Long Tượng Bàn Nhược Công
thiên sinh thần lực, thức thứ mười ba có thể kinh khủng đến bực nào không cần
phải nói.
Kim Luân cảnh giới không cao bằng Quý Nhiên nhưng lực lượng hoàn toàn vượt bên
trên, sức chiệu đựng cũng bỏ xa tên kia.

La Thừa cắn răng :
---GRAAAAA....NGƯỜI ...CHẾT ...LÀ ...NGƯƠI !
" Bùm ....lạch cạch...."
" Răng rắc..."
Kim Chung Tráo xuất hiện vết nứt, Kim Luân Pháp Vương điên cuồng :
---CHẾT ĐI ...AAAA!
"Phanh...."
Một luồng lực khổng lồ quét ra, lấy hai người làm trung tâm, nhà cửa trong
thành sụp đổ.
"Bùm....Ầmmmmmmm!"
" Roẹt ...."
Chính giửa nơi cả hai va chạm nổ lên một hố sâu, đại địa xung quanh rạn nứt ,
Kim Luân hai chân hãm sâu vào mặt đất, văng xa mấy chục mét, để lại một
đường kéo lê, nhưng vẫn đứng vững.
Kim Chung Tráo vỡ nát, khoé miệng tràn ra một tia máu tơi . Ánh mắt hắn bất
khả tư nghị.

Bụi mù dần tản đi, La Thừa đứng bên trong hố sâu, hai chân hãm trong mặt đất
đến gối.
Khoé môi chảy ra một tia huyết.
Bất ngờ ....
" Roẹt ..."
Mọi vật như chiếu chậm, lão giả lấy tốc độ kinh người, một chưởng vào sau
lưng hắn.
Trừng mắt lớn, một luồng đau đớn dồn ép từ phía sau đánh tới.
" Oanh....phanh...ầm ..ầm ...ầm ..."

Cả thân người La Thừa bay vút, không biết đã đụng sập bao nhiêu bức tường ,
chỉ biết là cả trăm mét xa đi.
Cả người chôn vùi trong phế tích.
Phía xa xa tam nữ cùng Quách Tương hô lớn, nước mắt tràn mi, nhưng biết làm
sao bây giờ.
Bọn họ quá yếu.
Giữa cường giả tranh đoạt, họ cũng giống như sinh vật nhỏ bé, sinh mệnh quá
nhỏ bé.
Tam nữ nguyện chết thay hắn.
Chết thay La Thừa, nhưng nên nhớ, mệnh không nằm trong tay kẻ yếu, kể cả
thời phong kiến hay xã hội pháp trị cũng vậy.
Vận mệnh chỉ nằm trong tay kẻ mạnh mà thôi.

Lão giả lấy tay quét trên môi một tia huyết, nhẹ dùng lưỡi liếm láp lấy :
---Khúc khích ...khúc khích ..tiểu bằng hữu, nhận mệnh đi !
" Vèo ..."
Một tảng đá lớn quăng về phía hắn.
" Hừ .."
" Xoẹt..."
Né qua tảng đá đập vào nơi khác.
La Thừa từ trong đống phế tích bước ra.
Ánh mắt chăm chú nhìn Quý Nhiên :
---Lão gia hỏa, mụ mụ ngươi không dạy đánh lén người khác là không lễ phép
sao !
Nói xong La Thừa dựng thẳng ngón giửa từ từ giơ lên.
Lão công công thủ thế, hắn tưởng tượng La Thừa chuẩn bị xuất ra bí chiêu :
---Ngươi muốn làm gì ?
La Thừa từ từ bước tới :
---Cái này là F * K YOU !
Lão giả nhíu mày :
---F*K YOU là cái gì ?

" Phanh..." La Thừa đạp mặt đất bay thẳng về phía hắn :
---LÀ ĐỜ CỜ MỜ MỜ !
" Phanh ...phanh ..phanh ..."
Quyền chưởng liên miên không dứt, Quý Nhiên bị ép chật vật quay qua hét lớn
Kim Luân :
---Kim Quốc Sư ngươi đi trước, chúng ta sẽ còn gặp mặt, hôm nay tạm tha
tiểu tử này một mạng !

Nhìn lão công công đón đỡ quyền phong La Thừa, Kim Luân ánh mắt âm trầm ,
mười sáu năm, mười sáu năm gặp lại ....
Hắn tự nói bản thân mình có thể đã có sức cùng Ma Quân một trận chiến, nhưng
hôm nay hắn biết, hiện tại cũng không phải là.
---Ân, bần đạo đi trước, công công bảo trọng !
" Phanh..."
Dẫm mặt đất Kim Luân bay vụt lên không trung đạp không mà đi.
La Thừa một cánh tay quét ngang đẩy lùi lão giả ra xa.
" Oanh ..."
Chân đạp mặt đất lấy tốc độ kinh người bay về phía Kim Luân gầm thét.
---CHẠY ĐI ĐÂU, NGƯU MA THẦN QUYỀN, NGƯU MA CHI LỰC !

Một quyền cực kì khủng bố đập về phía Kim Luân.
Nói thì lâu nhưng thực sự chỉ trong vài giây đồng hồ.
Kim Luân vận công hai tay bắt chéo hình thành lồng tráo Kim Chung.
" Ầmmmmm..."
Lồng Tráo vỡ nát, Kim Luân bị chấn văng ra xa hãm sâu vào tường thành bên
trong.
Quý Nhiên ánh mắt hiếp thành một đoàn, khí tức biến mất.
Dùng tốc độ kinh người rời đi.
" Ầm ..."
Tường thành thủng một lỗ lớn, Kim Luân miệng tràn máu tươi, nhưng vẫn chấn
vỡ tường thành rời đi.

La Thừa triệt để mộng, cm nó hai con hàng này quá ăn ý đi chứ.
Trên không trung nhìn xuống bên dưới, một mảnh phế tích tàn phá không chiệu
nỗi.
Người chết có mười mấy người.
Chắc có lẽ khi biết những người khác cũng rời xa nơi này đi.

Đáp xuống mặt đất, thu hồi lồng chim.
Một đám lão bà chạy lại ôm chầm lấy hắn.
---Thừa Lang ngươi có làm sao hay không ... Có thương hay không !
Bất chấp ở nơi đây đông người hay không, hắn đều ôm chầm lấy ba lão bà của
mình vỗ về :
---Ta không sao ! Không sao !
Quách Tương đứng một bên nhìn, ngượng ngừng đỏ mặt, nhưng vẫn nhu nhu hỏi :
---La Thừa ca ca, ngươi không sao chứ hả ?
La Thừa cười trực tiếp đi đến xoa đầu nàng ôn nhu :
---Ta không sao đây tiểu cô nương, thật tiếc sinh nhật của mụi bây giờ lại
trở thành một mảnh phế tích như thế này !
Quách Tương khoát tay :
---Không sao, không sao mà có ca ở đây bảo vệ ta, ta rất vui đây ( le lưỡi
nhỏ )!

Dương Quá đi đến gần La Thừa chắp tay :
---Ân công, mười sáu năm trôi qua, không nghĩ lại được gặp ngươi !
Doãn Thiên Nhi cũng theo đó chắp tay :
---Ân công !
La Thừa cười, tháo ngân sắc mặt nạ xuống, để lộ ra gương mặt tuấn mĩ.
Quách Tương si ngốc gương mặt mê gái nhìn chăm chăm hắn.
Lục Ngạc thấy vậy bèn tằn hắn :
---E Hèm e e ...!
Dương Quá, Doãn Thiên Nhi và nhân sĩ võ lâm kinh ngạc :
---Chuyện này ....cũng quá trẻ đi chớ !
Quách Tĩnh đi đến chắp tay :
---Ma Quân các hạ, cảm ơn các hạ đã đẩy lui cường địch, mười sáu năm gặp
lại, dung nhan không lão, thực là tiên nhân vậy, nói các hạ ma đạo Quách mỗ
cũng thực không dám tin, cũng xin các hạ xuất một phần lực bảo vệ bá tánh
Tương Dương vậy !

La Thừa khoát tay :
---Quách đại hiệp, tại hạ không dám nhận, còn về việc bảo vệ Tương Dương
hay là thôi đi vậy, có những việc đã rồi hay kết cục là như vậy, có cố cũng
như thế mà thôi . Vả lại tại hạ không phải người ở thế giới này, rồi cũng sẽ
rời đi mà thôi !
Quách Tĩnh gương mặt buồn bã, hắn suy nghĩ nếu mà có một người như La Thừa
chiệu ra tay, thì thật là bá tánh Tương Dương an an ổn ổn vậy.

La Thừa quay sang nhìn tam nữ :
---Các lão bà, có phải hay không có quà cho Tương Nhi mụi mụi mau lấy ra a !
Tam nữ nhìn nhau cười cợt rồi đi về phía Quách Tương tặng hữu lễ vật.
Tiểu cô nương vui vẻ cũng nhí nha nhí nhảnh.
Chỉ thấy nàng chu chu miệng nhỏ :
---La Thừa ca ca lễ vật của ngươi đâu, đừng bảo ngươi không chuẩn bị lễ vật
cho Tương Nhi !
Nhìn tiểu cô nương hiếp ánh mắt nhìn hắn, La Thừa cười cười :
---Có là có bây giờ ta lấy ra.

Trong tay hắn xuất hiện một tờ giấy bảy màu . Nhìn trông rất đẹp mắt, chính
là cái kia Pháo Hoa Thời Không.
Nhẹ nhàng cầm tờ giấy đưa cho Quách Tương, ta tặng cho mụi.
Tiểu cô nương tiếp nhận rồi trong tay tờ giấy, vẫn không hiểu lật qua lật lại
nhìn xem, lại quay qua nhìn hắn, La Thừa mỉm cười :
---Xé nó !
" Xoạch ..."
Nghe theo lời hắn Quách Tương xé đi tờ giấy rồi.
Mọi người trố mắt ngoác mồm.
Xung quanh là một mảnh tối tăm.
Không biết bản thân ở nơi nào.

Bắt đầu xuất hiện hồ điệp, những con hồ điệp phát sáng, nhiều rất nhiều ,
các loài chim thi nhau vờn quanh thân thể, dưới chân bắt đầu xuất hiện những
đám mây . Quách Tương reo lên :
---WOA ha ha đẹp quá, đẹp quá !
Mọi người bắt đầu say mê nhìn ngắm, một lúc sau cảnh vật biến mất tất cả trở
lại như bình thường.

Quách Tương chạy đến ôm lấy La Thừa :
---La Thừa ca ca cảm ơn a !
" Bẹp..."
Nói xong đoạn đặt môi thơm lên Má hắn.
Chỉ thấy La Thừa cảm nhận được một luồn lạnh băng.
Quay lại thì thấy ba lão bà đang vẻ mặt ăn dấm nhìn hắn.
La Thừa cười cợt qua loa cho qua chuyện.
Vẫn thấy ba người nhìn mình chăm chăm :
---Thôi thôi được rồi lão công ta nhận sai ! Rồi lão công sẽ kiếm quà cho các
ngươi !

La Thừa suy nghĩ chuyến này trở về hiện thực phải mua quà cho ba cái lão bà ,
không thôi bị cấm cửa a, làm sao mà sống.
Long Nữ quay sang nhìn La Thừa :
---La Lang chút ta về sao ?
La Thừa quay sang nhìn Lục Ngạc cùng Mạc Sầu.
Hai nữ cũng gật đầu.
Quách Tương nắm vạt áo La Thừa :
---Ca ca ngươi phải đi sao ?
Hắn ôn nhu nhìn nàng :
---Ngày khác lại đến thăm ngươi!
Quách Tương nước mắt lưng tròng nhưng cũng không giử hắn lại nữa rồi.
Sau một phen Bái biệt, La Thừa cùng ba cái lão bà đằng không bay lên trời.

Mặc niệm hệ thống La Thừa nhìn nội dung cốt truyện độ lệch 89%, vẫn còn thiếu
một chút nữa.
---Hệ thống nếu ta thủ Tương Dương cốt truyện sẽ lệch đi bao nhiêu % !
---Tích kí chủ quyết định thủ Tương Dương cốt truyện sẽ lệch đi 99%, thậm chí
đời sau tiểu thuyết Ỷ Thiên Đồ Long cũng thật khó sinh ra rồi.
La Thừa vò đầu bức tai.
---Hệ thống còn một % đạt tiêu chuẩn ngươi có thể gợi ý cho ta sao !
---Tích, hệ thống không tiến hành trợ giúp nhiệm vụ.

Nhưng La Thừa bỗng nhiên nghe âm thanh Hoài Linh vang lên :
---Thu thêm cái lão bà, La đệ không cần phải suy nghĩ nhiều đi !
Ánh mắt La Thừa sáng lên.
---Linh ca, cạc...cạc chỉ có huynh hiểu ta mà thôi !
Thực vậy 1% một tấm chân tình của Quách Tương ...


Tiêu Dao Vi Diện Hành - Chương #21