Rút Thưởng Công Năng


Người đăng: mmach

Ngẩng đầu, nhìn ra ngoài trời mưa đã dần nhỏ lại không còn xối xả như trước,
ngồi lâu quần áo hắn cũng đã sắp khô rồi. Minh thở dài, đọc lên những vần thơ
hắn còn nhớ được của thi nhân Cao Bá Quát :

"Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy

Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười.

Hơi sức đâu rước lấy chuyện đời,

Giải trí vài chung đôi bạn hữu.

Dứt bỏ một đời chỉ có rượu,

Suy tư trăm kế chẳng bằng nhàn. "

Lý Nguyên Bạch sau khi nghe xong, nụ cười dần dần liễm lên, lộ ra vẻ trầm tư.

"...Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười...Dứt bỏ một đời chỉ có rượu..."Lý
Nguyên Bạch lẩm bẩm thì thầm, quay đầu nhìn Minh: "Hay thật! Mạc huynh đúng là
cao nhân mà"

Không phản bác, Minh chỉ nhẹ lắc đầu, vươn người đứng dậy, hắn nói : "Lý
huynh, tại hạ có việc tại thân, phải đi trước, chúng ta hữu duyên gặp lại."

Thấy vậy, Lý Nguyên Bạch cũng vội vã từ dưới đất đứng dậy, ôm quyền nói : "
Mạc huynh, Lý Nguyên Bạch ta không thích chiếm tiện nghi của người khác, nếu
uống rượu của ngươi, không phải là thiếu ngươi một món ân tình sao."

Nhẹ lắc đầu, không trả lời, Minh tiêu sái xoay người nhìn ra ngoài miếu. Tiếng
gió thổi ào ào bên ngoài vọng vào. Thi thoảng lại có một tia chớp xẹt qua bầu
trời kèm theo tiếng sét, chiếu sáng khung cảnh bên ngoài.

Minh cười nhạt, trên mặt vẫn hờ hững như trước kia. Hắn lại từ trong hệ thống
tiêu tốn 20 điểm, hối đoái một chiếc nón lá đội lên đầu rồi đi ra ngoài, thân
hình dần mờ khuất dưới màn mưa ào ạt. Hắn đi dưới cơn mưa, mặt ngẩng lên nhìn
bầu trời. Bất chợt hắn mỉm cười, lắc đầu, trang bức nói : "Ngươi không hiểu
đâu. Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình."

Nét mặt Lý Nguyên Bạch thay đổi. Không có nhiều lời, lão vái Minh một cái thật
sâu. Sau đó nhấc chân đi ra khỏi miếu. Tốc độ của hắn cực nhanh, thoáng cái đã
biến mất. Nhưng trong không trung vẫn văng vẳng thanh âm của hắn:

"Mạc huynh ! Ta hiểu ngươi là cao nhân nhưng dù sao, nếu có thể xin hãy tới
phía Đông của Chân Vũ Đại Lục, ta Huyết Luyện Tông sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của
Mạc huynh. Xin cáo từ !"

Minh kinh ngạc nhìn hướng Lý Nguyên Bạch biến mất. Một lúc sau, hắn mỉm cười.

Lý Nguyên Bạch lại không biết chỉ vài câu cảm khái của lão đã giúp Minh rất
nhiều, có thể nói vào lúc này, chỉ cần Minh muốn là hắn lập tức có thể đột
phá. Lĩnh ngộ trong cơn mưa bên miếu khiến cho công pháp của hắn đã chạm tới
cảnh giới Khai Quang. Vào lúc này, việc hắn đột phá Khai Quang Cảnh chỉ là vấn
đề thời gian mà thôi.

Bỗng xung quanh vô hình Linh khí bắt đầu nhanh chóng chuyển động, hướng tới
xung quanh Minh mà hội tụ. Chuyển động tốc độ càng lúc càng nhanh, tạo lên một
trận phong bạo Linh Khí. Lúc này Linh khí đậm đặc đến nỗi, Minh bằng mắt
thường cũng có thể thấy được thấp thoáng.

Một cỗ ấm áp lực lượng xuất hiện trong đan điền, theo Dưỡng Sinh Khí Quyết lộ
tuyến vận chuyển, cỗ lực lượng này dần dần dung nhập huyết nhục bên trong.

Linh lực hội tụ càng lúc càng nhanh, linh lực trong cơ thể cũng càng ngày càng
khổng lồ, trong đan điền, cũng dần dần hình thành cái thứ ba luồng khí xoáy.

Linh lực trong cơ thể, không ngừng tăng cường, toàn thân kinh mạch bế tắc,
không ngừng bị đả thông. Cường đại Linh Lực hội tụ đến đan điền, dần dần tạo
thành một cái luồng khí xoáy.

Một lúc sau, nguồn linh khí trong cơ thể hắn tinh thuần đến không không thể
tưởng tượng nổi, gần như không có một chút tạp chất nào.

"Phanh!"

Luyện Khí ba tầng, đột phá!'

Đột phá Luyện Khí ba tầng, thực lực lại một lần nữa tăng lên, linh lực trong
cơ thể cũng càng ngày càng khổng lồ, càng ngày càng tinh thuần.

Cứ như vậy tự nhiên mà vậy nước chảy thành sông, không có kinh lịch cái gì
thiên tân vạn khổ, cũng không có trải qua cái gì gặp trắc trở, cứ như vậy mười
phần tùy ý đã đột phá. Đột phá một cảnh giới, như cùng ăn cơm uống nước đồng
dạng đơn giản.

Minh nhanh chóng cảm nhận trong mình sức mạnh, hắn lấy hết tốc lực chạy như
bay trong mưa, thẳng tới sơn môn của Thanh Sơn Tông.

Mưa vẫn trút xuống điên cuồng, mưa bụi dày đặc giăng mờ như sương, thời tiết
này đối diện nhau cũng khó nhìn thấy. Minh có chút uể oải, trở lại Tàng Thư
Các hắn liền mở cửa đi vào, thay lấy một bộ y phục mới. Sau đó yên vị tại mình
chỗ ngồi ban đầu mà cắm cúi đọc sách.

.....

Trời trong nắng ấm, mặt trời treo trên cao.

Nửa năm thời gian trôi qua thật nhanh

Trong Tàng Thư Các, Minh nằm trên ghế đọc thư tịch, lúc này đã là xuân về hoa
nở.

Thời tiết thế này là thoải mái nhất.

Thoải mái khiến người muốn làm biếng.

Minh nhìn thư tịch rất có tư có vị, nhìn một chút lại mệt rã rời, không biết
ngủ bao lâu, u mê tỉnh lại, lười ý vênh vang mà lật qua lật lại thân thể, cảm
nhận chim hót ríu rít, thầm nghĩ "ngày xuân thật tốt. Vào ngày xuân ngủ nướng
cảm giác càng tuyệt."

Minh thở ra hơi dài. Nửa năm qua tuy hắn không cố gắng quá nhiều nhưng không
quá lười, thúc đẩy tu vi lên đến Luyện Khí cửu tầng đỉnh phong.

Đang ngồi, bất chợt hắn liền hồi tưởng đến hương vị của vodka Cá Sấu Xanh,
không suy nghĩ dong dài hắn liền từ trong hệ thống giao dịch lấy một chai
vodka Cá Sấu Xanh.

“Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu tiêu 500 điểm tích lũy. Vì để khen
thưởng, hệ thống cho ký chủ mỗi năm có một lần rút thưởng cơ hội. Hiện tại ký
chủ có muốn quay may mắn?”

“Tất nhiên rồi, quay chứ!” Minh cũng cảm thấy bất ngờ. Có hệ thống thật là
tốt, Minh cảm thán.

Ngồi ở trên ghế, Minh tiến vào "Siêu Cấp Hệ Thống" rút thưởng giới diện.

"Gia gia phù hộ ta, ông trời phù hộ ta, cho ta rút được bảo bối a a."

Trong lòng lung tung niệm chú một câu, hắn ý nghĩ xúc động rút thưởng bàn
quay khởi động cái nút.

"Xoạch!"

Rút thưởng bắt đầu, bàn quay lên kim chỉ nam bắn ra, lấy thuận chiều kim đồng
hồ phương hướng hỏa tốc xoay tròn, ước chừng đã qua mấy giây, kim chỉ nam mới
chậm rãi xu thế trì hoãn, càng ngày càng chậm, rốt cuộc chỉ hướng đĩa quay khu
vực 【 Vật phẩm loại 】một cột, dừng lại đã chọn —— là 【 Vật phẩm loại 】!

Trên đĩa quay rút thưởng bao gồm :

【 Tiêu hao loại 】: Hàng dùng một lần.

【 Vật phẩm loại 】: Công pháp loại, vũ khí loại.

【 Kỹ năng loại 】: Kỹ năng kinh nghiệm vật phẩm.

【 Đặc thù loại 】: dị năng loại, tạp phẩm.

....

Rút thưởng xong xuôi!

Một con màu vàng hòm báu sôi nổi mà ra, tại Minh trong đầu lóng lánh mấy lần,
liền mở ra, bên trong bay ra một thanh kiếm.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được Thần Khí Diệt Thiên Kiếm !"


Tiêu Dao Thiên Hạ - Chương #9