Người đăng: hindeptrai123
Trong một không gian lớn được bao bọc bởi một màu tối duy nhất chỉ có một điểm
sáng ngay ở giữa.
Điểm sáng ở giữa này chính là linh hồn của một thanh niên Việt Nam tên Sơn
Tùng là một tay phịch thủ cực kỳ nổi tiếng trong nhóm Tâm Sự Eva.
Do một lần bất cẩn mà Sơn Tùng đã té xuống vực trong một chuyến đi phượt từ
Sài Gòn đến Biên Hòa
Rồi sau đó Sơn Tùng tỉnh lại thì đã thấy mình đang ở đây trong một không gian
quái lạ và bản thân thì không có cơ thể.
“Ta chết rồi hay sao mà chẳng thấy đầu trâu, mặt ngựa đến rước thế này .”
Sơn Tùng khàn giọng nói ra trong giọng nói chứa một chút run rẩy.
Cũng phải thôi ai trong trường hợp này mà chẳng run, chẳng sợ.
“Ngươi chưa có chết .”
Bỗng một đạo ánh sáng xuất hiện ra trước mắt Vĩnh Hưng.
Theo lời nói ra đạo ánh sáng cũng từ từ hóa thành một ông lão tóc bạc mặc áo
bào đen, mặt mày dữ tợn, hai mắt đen nhánh không có một chút trồng trắng nào
.
Tuy là một ông lão nhưng thân người vẫn rất thẳng rất khác những ông bà già ở
Địa Cầu.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của ông lão Sơn Tùng phát hoảng la lên :
“Chúng ta không thuộc về nhau, ông hãy cứ đi bên người mà ông cần .”
“Ngươi lầm bầm cái gì đó .”
Ông lão thấy Sơn Tùng phát ra nhựng âm thanh kỳ quái cho nên không kìm được mà
nói :
“Ông làm ta sợ đấy nhá, ông là ai từ đâu tới, còn đây là đâu, ta đã chết
chưa, ông là người hay quỷ ?.”
“Ngươi bình tĩnh nào, từ từ hỏi từng câu, ngươi muốn biết gì trước .”
“Ông là ai từ đâu tới, còn đây là đâu ,ta đã chết chưa, ông là người hay quỷ
?.”
Ông lão nghe Sơn Tùng nhây với ông nên ông lão liền đưa bàn tay khô cằn của
mình ra không trung sau đó làm tư thế bóp vào.
Sau đó là một tiếng là thất thanh từ Sơn Tùng phát ra :
“Aaa đau qua, ta giỡn chút thôi, có gì từ từ nói …từ từ nói.”
“Biết điều đi nhóc chưa ai mà dám đứng trước mặt bản Ma Tổ ta mà giở trò đâu.”
Ông lão vừa thu tay vừa nói.
Lúc này thì Sơn Tùng mới từ từ trở về trạng thái bình thường lại.
“Rồi ta xin lỗi là được chứ gì .”
Sơn Tùng nghe vậy bất đắc dĩ nói ra nhưng lòng đã nguyền rủa cái ông lão trước
mặt mình mười tám đời tổ tông.
“Ngươi nghe kỹ ta nói đây .”
Ông lão nhìn Sơn Tùng nói ra, nói một câu xong ông lão tiếp tục nhìn Sơn Tùng
để coi Sơn Tùng có cắt lời ông không.
Nhưng không hoàn toàn im ắng, ông lão lúc này mới hài lòng một chút rồi gật
đầu nói tiếp.
“Ngươi là Thiên Ma Chi Hồn ngàn kỷ nguyên không có một, cho nên ta muốn ngươi
bái ta làm sư phụ theo ta học đạo .”
“Thiên Ma Đế Hồn là cái gì ?.”
Sơn Tùng thắc mắc nói ra.
“Thiên Ma Đế Hồn là một loại hồn th..Ả mà giờ ngươi chưa cần biết nhiều tóm
lại bám ta làm sư sau đó ta sẽ nói cho ngươi nghe .”
Ông lão định giải thích cho Sơn Tùng hiểu nhưng chưa nói hết câu thì ông lão
liền nhìn Sơn Tùng vô sỉ nói ra.
Sơn Tùng đăm chiêu một hồi rồi mới nhìn ông lão sau đó khinh thường nói :
“Bản lãnh thì không ,chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu như ta, bái ông làm sư có làm ta
tức chết .”
“Ngươi..ngươi .”
Ông lão lúc này hai chỉ tay run run hướng về phía Sơn Tùng nói ra.
Lúc này ông lão cực kỳ tức giận, xưa giờ ai dám nói với ông như vậy.
Ông chỉ cần nói ra Ma Tổ muốn thu đồ đệ không biết bao siêu cấp yêu nghiệt đến
mà dập đầu chảy máu.
Vậy mà giờ đây bị thằng oắt con trước mắt khinh thường bái sư hỏi sao ông
không tức.
“Đã vậy thì đừng trách ta nhé nhóc con.”
Ma Tổ lúc này cực kỳ xấu hổ đến hóa thẹn sau đó tay phải ông giơ ra một đạo
hỏa diễm liền lập tức hướng về phía Sơn Tùng bay tới.
Sau đó là một hồi kêu la thảm thiết của Sơn Tùng.
‘Đây chính là Cửu U Thiên Hỏa có thể cho ngươi chịu đủ đau khổ từ trong linh
hồn ngươi .”
“Ngươi đã không muốn bái sư thì cứ hảo hảo mà hưởng đợi đến lúc đợi ý rồi kêu
ta .”
Ma Tổ cười lớn nói ra.
Nghe vậy Sơn Tùng liên hốt hoảng rồi, hắn chỉ định giỡn chơi tí thôi ai dè ..
lập tức Sơn Tùng đau đớn nói :
“Aa đừng đi nha ta bái sư là được chứ gì .”
Nghe vậy Ma Tổ định đi thì bỗng chốc khựng lại nét mặt tươi cười thu hồi Cửu U
Thiên Hỏa thật ra giết Sơn Tùng thì Ma Tổ không dám vì Thiên Ma Đế Hôn cực kỳ
nghịch thiên và cực kỳ khó tìm.
Ma Tổ đã đợi biết bao nhiêu kỷ nguyên mới thấy truyền nhân có tư cách kế thừa
y bát mình nhất.
Cho nên Ma Tổ cũng chỉ là hù thôi chứ giết Sơn Tùng xong ai kế thừa y bát của
mình.
“Dập đầu bái sư mau lên .”
Ma Tổ đưa tay thu về Cửu U Thiên Hỏa sau đó liền lập tức nói ra mắc công tên
nhóc con này đổi ý.
“Sư phụ ở trên nhận đệ tử một lạy .”
Sơn Tùng lúc này mới nói ra nhưng vì không có thực thể cho nên không thể cúi
lạy được cho nên nghi thức này cũng coi như chưa hoàn chỉnh.
“Tót tốt lắm .”
“Bây giờ ta sẽ truyền cho con Tu La Ma Đao và Trấn Thiên Ma Quyết .”
Ma Tổ vừa nói hai tay vừa điểm ra hai luồng sáng dung nhập vào Sơn Tùng.
“Cảm tạ sư phó .”
“Cường giả thì phải có lịch luyện, cho nên bây giờ ta đưa con trùng sinh hãy
cố gắng hết sức rồi có ngày con sẽ được gặp lại ta .”
“Và chính lúc đó con sẽ hoàn thanh nghi lễ bái sư còn đang dở dang này .”
Ma Tổ nói xong hai tay vận một đạo pháp quyết đánh ra một tia Luân Hồi khí tức
lập tức tràn ra sau đó một cảnh cổng nhỏ có khắc hoa văn hình Phượng Hoàng
xuất hiện hút Sơn Tùng vào.
“Khoa……”
Nhưng chưa kịp nói hết câu thì Sơn Tùng đã bị hút vào trong cánh cổng chỉ kịp
để lại một câu nói vang vọng giữa tai Ma Tổ khiến mặt mày Ma Tổ lúc trắng lúc
xanh.
“Lão già khôn khiếp mới đưa ta có hai món bảo vật mà đã phủi đích đuổi taaaa
đi aaaa ta khôn cam tâm."
P/s: Hồi nãy đăng lộn truyện :)))