Người đăng: ❉ ๖ۣۜHuyền ๖ۣۜNgọc ❉
Tô Y Y không có vị trí rõ ràng nhưng nàng vẫn nêu ra khá nhiều đặc điểm nhận
dạng, thói quen cũng như cách thức hành động thường dùng của từng người. Có
được những thông tin này, việc truy tìm liền đơn giản hơn rất nhiều. Chỉ qua
một ngày, nhóm người kia đã bị tóm gọn, bảo kiếm của vua Duy Tư cũng được thu
hồi.
Đối phương là người của đại hoàng huynh Tô Y Y, bọn hắn đã sớm lẻn lên đảo từ
rất sớm. Sau đó một mực án binh bất động, chờ nhóm của Tô Y Y bị tóm gọn,
người của căn cứ mất cảnh giác liền đột nhập cướp đồ. Đám người này chỉ có một
tên Dị Năng Giả cấp A cùng một tên cấp B. Tên cấp A là loại thiên về tốc độ,
còn cấp B có năng lực che ẩn thân cực mạnh. Hai người này phối hợp, hiệu quả
còn cao hơn nhóm của Tô Y Y rất nhiều. Bất quá trước mặt Diệp Thiên đều vô
dụng, bị hắn tóm gọn.
Xác định không còn đe dọa, hai nhóm này được Tần Khinh Tuyết dựa vào quan hệ
trục xuất về nước, đồng thời ban lệnh cấm nhập cảnh vì vài lý do bịa đặt nào
đó. Tần Khinh Tuyết xử lý rất gọn gàng, hoàn tất mọi chuyện vào ngày cuối cùng
của chương trình Sinh Hoạt Trên Hoang Đảo.
Sinh Hoạt Trên Hoang Đảo kết thúc, những người tồn tại đến tận cuối cùng được
vào chỗ của đài truyền hình. Tại nơi đó bắt đầu công bố điểm sinh tồn, trao
thưởng cùng tiệc chúc mừng. Tất cả quá trình này đều được trực tiếp. Diệp
Thiên có được điểm số đứng thứ mười bảy trong số ba mười người còn sót. Điểm
số này không cao không thấp, vừa vặn có được chút phần thường.
Đây cũng không phải nói hắn kém, mà là do Diệp Thiên quá kinh khủng. Những
việc hắn làm không thể bộc lộ ra ánh sáng, vì vậy không cách nào tính vào
trong điểm số. Phần lớn Diệp Thiên lại đi giúp Tần Khinh Tuyết làm việc, vốn
không thực hiện nhiệm vụ nào của chương trình.
Những người còn lại trong nhóm của hắn, đáng tiếc chỉ có hai huynh muội Chu
Minh Hạo và Chu Tử Uyển sót lại. Đại Lãng không may ăn phải nấm độc, bị loại
vào tuần thứ hai. Lâm Liễu Liễu khá hơn một chút, đáng tiếc vào tuần lễ cuối
cùng cũng bị mãnh thú truy đuổi, để nhân viên chương trình phải ra mặt bảo hộ,
sau cùng bị loại mất.
Chu Minh Hạo xếp hạng thứ mười, đối với một mình tinh như hắn đã là không tệ.
Đáng chú ý nhất là Chu Tử Uyển vậy mà xếp thứ hai, chỉ kém hơn một vị đặc công
từng chiến đấu tại rừng rậm Phi Châu. Chu Tử Uyển có kỹ năng, có kiến thức,
chỉ là sức lực hơi kém, có một vài nhiệm vụ được nàng phát hiện ra nhưng không
thể hoàn thành, cuối cùng chấp nhận đứng ở vị trí thứ hai.
Tuy chỉ xếp thứ hai, Chu Tử Uyển được người xem chương trình bầu chọn vượt xa
người dẫn đầu. Nàng là minh tinh, dung mạo xinh đẹp được ca ngợi là “tình đầu
quốc dân”. Trong suốt quá trình một tháng, thời lượng lên hình của Chu Tử Uyển
là nhiều nhất. Ai cũng thấy được nàng có bao nhiêu vất vả, bao nhiêu cố gắng,
bao nhiêu tài năng, tất cả đều xứng đáng. Quan trọng nhất, một nữ nhân có thể
giành thứ hạng cao như vậy trong một chương trình sinh tồn khiến danh khí Chu
Tử Uyển tăng mạnh, cơ hồ gần gấp đôi so với trước đây.
Mọi người ai nấy đều vui vẻ. Còn tồn tại được đến vòng này, kể cả thứ hạng có
hơi thấp thì tiền thưởng vẫn rất nhiều, đồng thời có danh khí nhất định. Duy
chỉ có Diệp Thiên là chẳng được gì. Hắn có phú bà bao nuôi, vốn không thiếu
tiền. Danh khí? Ban đầu đúng là rất thịnh, nhưng sau đó suốt một tháng không
lên hình, nhiều người đã quên mất Diệp Thiên. Nói đúng hơn hắn vẫn có một ít
người hâm mộ vì nhan sắc cũng như một màn dựng bè đánh cá kia, nhưng số lượng
thực sự ít đến đáng thương.
Trong bữa tiệc, vốn dĩ không có nhiều người chú ý đến Diệp Thiên. Tần Khinh
Tuyết cũng cẩn thận dặn dò người của đài truyền hình đừng quan tâm quá nhiều
đến hắn. Nàng cảm thấy Diệp Thiên chỉ đơn thuần muốn làm diễn viên để thỏa mãn
đam mê, con người hắn cũng không quá ưa thích nổi tiếng. Tất cả chỉ nên dừng ở
mức vừa phải, để Diệp Thiên tự mình làm thì tốt hơn.
Tần Khinh Tuyết quả thực rất giỏi trong việc đánh giá người khác. Nàng rất
hiểu Diệp Thiên, ít nhất biết được hắn cần gì, muốn làm gì, có thể âm thầm hỗ
trợ những không gây ra sự khó chịu.
Diệp Thiên rất hài lòng. Hắn thích làm diễn viên là thật nhưng hắn không muốn
quá nổi tiếng. Cảm giác lúc nào cũng bị một đám người vây quanh quá phiền
phức, muốn làm gì cũng không thoải mái. Vừa phải mới là tốt nhất.
Nhưng có đôi khi mọi việc không như ta muốn. Diệp Thiên ở một góc tập trung ăn
uống thì bị Chu Minh Hạo và Chu Tử Uyển tìm thấy. Hai người này đều có thứ
hạng cao, lại là minh tinh với giá trị nhan sắc nổi bật, trở thành tâm điểm
chú ý của toàn trường. Bọn hắn đi đến chỗ Diệp Thiên liền kéo theo không ít
ánh nhìn, khiến hắn cũng bị chú ý theo.
Hai người đến tìm Diệp Thiên khác với Diệp Thiên đi tìm bọn hắn, ý nghĩa không
giống. Mọi người trong buổi tiệc không khỏi tò mò muốn biết thân phận của nam
nhân trẻ tuổi này là gì. Khán giả truyền hình thì đưa ra đủ các loại bình
luận, suy đoán khác nhau. Trong đó gần với sự thật nhất chính là cho rằng Diệp
Thiên được giải trí Quang Minh tập trung bồi dưỡng, dồn mọi loại tài nguyên,
đồng thời để Chu Minh Hạo và Chu Tử Uyển nâng đỡ hắn. Nhận định này được nhiều
người tán đồng, bọn hắn muốn biết vị tân nhân này có năng lực gì nổi bật.
Những ai xem chương trình ngay từ khi bắt đầu đều biết rõ, không nói những thứ
khác, nhan sắc và giá trị vũ lực của Diệp Thiên đều được xếp vào hàng siêu
sao. Bấy nhiêu còn chưa đủ để trở thành minh tinh hàng đầu nhưng kiếm chút
danh tiếng, nhị tuyến tam tuyến liền không có vấn đề. Dù sao trong hàng ngũ
minh tinh hiện tại, có mấy ai sẽ biết võ thuật, cho dù biết thì có kẻ nào đủ
sức đi săn cá mập?
Thấy hai người tiến lại, Diệp Thiên cười nói:
Tại thế giới này, những người có sức mạnh vượt trội đều được xem là kẻ luyện
võ. Chỉ đến một tầng thứ nhất định mới biết việc phân chia ra Võ Giả, Dị Năng
Giả, Tu Đạo Giả cùng các cấp bậc tu luyện. Diệp Thiên cũng dùng võ thuật để ám
chỉ chung chung, nhập gia tùy tục.
Chu Tử Uyển khẽ lắc đầu:
Nàng đang ám chỉ nếu Diệp Thiên nghiêm túc tham dự có thể bỏ qua cả người thứ
nhất cả trăm lần. Không nói đâu xa, chỉ cần bộc lộ căn nhà cùng bể lọc nước đã
đủ sở hữu một điểm số khổng lồ. Nhưng Diệp Thiên không cần, kẻ có năng lực như
hắn vốn không quan tâm đến hư danh. Diệp Thiên cần thứ gì đó mang tính thử
thách, việc gì đó có thể làm khó được hắn.
Diệp Thiên nhúng vai:
Chu Tử Uyển khẽ nở nụ cười:
Nàng nhìn thẳng vào Diệp Thiên vài giây rồi đưa tay ra: