Ma Hầu Dị Giới


Bồng! Bồng! Bồng!
Tiếng hư không bị xé nứt toác, tam đại thần thú giật mình quay lại. Một đầu
khổng lồ ngập tràn ma khí yêu hầu. Áo giáp hắc sắc kín thân, chân đạp bạch vân
còn đầu đội qua n sa tĩnh. Hai mắt đỏ huyết sắc như tu la, răng nanh dài hơn
Bạch Hổ. Song thủ to lớn, cầm cây côn sắc Hoàng Kim. Tựa như nhất tôn ma đầu
chiến thần hiên ngang , một khi phát côn có thể nát cả vùng Thiên Địa. Từ kẽ
hở không gian lao qua, Ánh mắt lăng lệ quét lấy không gian hét ầm lên:
“Ha ha ha, Tử khí hồng mông.. ha ha ha. Không đúng, là bản nguyên thánh khí
hồng mông. Ta ngửi được vị đạo nơi đây có bản nguyên thánh khí hồng mông.”
“Ha ha ha, Kiếm Thần tiểu nhi.. khá lắm, khá lắm. Hảo Hảo Hảo!”
“Thật không ngờ chuyến này đi có thể giết được ngươi lại được tìm được bản
nguyên thánh khí Hồng mông. Ha ha ha”
Ma Hầu cuồng tiếu cười vang lên khắp dị không gian. Chợt quét mắt qua thấy 4
tôn khổng lồ thần thú giật mình thì thào:
“ Tứ đại thần thú, tứ đại thần thú...chả nhẽ chúng hộ pháp cho tên Kiếm Thần
cẩu nhi kia ư?”
“Ma Hầu, ngươi đường đường là Thiên Tôn của Dị Giới. Cùng chúng ta Tam Giới
Thủy Hỏa Bất Dung, nước sông không phạm nước giếng. Nay ngươi vượt kết giới
xuyên qua Tam Giới là có ý tứ gì?”
Bạch Hổ gầm lên giân dữ nói. Ma Hầu mắt khẽ híp lại cười mỉa:
“Có ý tứ gì, ta...”
Đúng lúc này, Thanh Long cắt ngang:
“Dị giới nữ nhân thiếu xinh đẹp a, hay ngươi chơi chán rồi lại sang hóng bên
Tam Giới chúng ta đây? Tạo Hóa vĩ đại a, Thiên a... Người mở mắt ra coi a, tại
sao lại sinh ra tên sắc đảm như vậy ạ”
Trên lưng Hoàng Quy, Hậu Xà cười khẽ lên đầy mê hoặc đối với Thanh Long nói:
“Ngươi nói sai rồi, Hắn bất nam bất nữ trước giờ có nghe thấy mê hoặc nữ nhân
đâu?”
Hoàng Quy tự nhiên cảm thấy trên đầu mình mọc ra đôi hư ảo long giác so với
Thanh Long còn hùng vĩ, không khỏi hừ lạnh rên lên.
Ma Hầu tím mặt cả giận : “Các ngươi! Hảo hảo!.. Ta..”
Chưa kịp đạo, Thần Phượng nhìn chằm chằm Ma Hầu:

“Đây là chúng ta Thánh Địa Tử Giới thiêng liêng. Ngươi xâm nhập phá hư thu hết
lấy Bản Nguyên Hồng Mông thánh khí long mạch, Ý đồ rõ ràng muốn hủy đi ta Tam
Giới căn cơ. Ta chỉ muốn hỏi Dị Tộc muốn tái hiện trận chiến mấy thập niên kỉ
nguyên trước phải không?”
Ma Hầu con ngươi con rụt lại, sắc mặt tái mét. Hắn nào có muốn phá hủy ước
định Dị Giới với Tam Giới đâu. Hắn đang kiếm tìm tên Kiếm Thần tiểu nhi kia a.
Các ngươi không cho ta cơ hội giải thích được sao.
“Ta...”. Đang muốn phản bác lại bỗng nhiên một tia kim sắc quang mang hiện
lên, không gian rung động dữ dội. Ma Hầu ngẩng đầu lên, con ngươi co rụt lại
vội đưa cây hoàng kim sắc côn lên đỡ. Vì trước mặt hắn đang là một chiếc bạch
trarovowsi năm móng tử sắc cực bén.
Âm`!!!
Không gian phong bạo lan tràn khắp nơi càng trở lên cuồng bạo. Hoàng Quy rống
to lên:
“Các huynh đệ lên, day dỗ cho con hầu hoang này biết lễ độ”
Miệng khổng lồ há ra, thủy chi tụ lại.


Tiêu Dao Ký - Chương #2