Xuất Quan Ngày!


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Tiêu Dao Tử một mình ngồi trong động, nghĩ đến việc hắn từ hôm qua đến giờ chỉ
nhìn một quyển sách này vậy mà vẫn có rất nhiều phần không lý giải được, Tiêu
Dao Tử cũng chỉ biết cười khổ không ngừng.

"Haizz, xem ra ta thiên phú cũng không phải rất ghê gớm a!" Tiêu Dao Tử thở
dài nói: "Nếu ta đoán không sai, Kiếm Kỹ ta có thể cực nhanh lĩnh ngộ là bởi
vì ta có Kiếm Tâm, có vô số lý giải về Kiếm Đạo mà từ kiếp trước học được. Thế
nhưng về phương diện khác, Vũ Kỹ các loại ta lại không phải rất giỏi, thiên
phú vẫn như trước không phải rất cao."

Quả thật, theo Tiêu Dao Tử học tập Kiếm Kỹ thì nhanh vô cùng, thế nhưng khi
hắn tu luyện cái khác Vũ Kỹ thì giống như từ hôm qua đến giờ, ngồi mãi cũng
chỉ ngộ ra được một chút ít da lông.

Bất quá vẫn còn tốt một chút, Tiêu Dao Tử cơ bản thiên phú cũng không phải rất
tệ, dù không giống như là thiên tài yêu nghiệt chỉ thoáng một lát hoặc mất mấy
ngày liền có thể học tập được Vũ Kỹ nhưng nếu để hắn từ từ lĩnh ngộ vẫn là có
thể.

Tiêu Dao Tử từ trong Nhẫn Trữ Vật lôi ra toàn bộ Công Pháp cùng Vũ Kỹ mà hắn
có, một loạt đặt ở trước mặt.

"Trọng Điệp Kiếm, Cửu Chuyển Bộ Pháp, Lăng Thiên Quyền, Phá Thiên Luyện Thể
Quyết. Tính cả Độc Cô Cửu Kiếm thì ta có tổng cộng bốn loại Vũ Kỹ cùng một
quyển Luyện Thể Công Pháp, từ bỏ Độc Cô Cửu Kiếm cùng Trọng Điệp Kiếm thì còn
ba món cần học, lấy ta dạng này thiên phú muốn trong vòng hai tháng lĩnh ngộ
được hai môn vẫn là có thể." Tiêu Dao Tử chậm rãi suy tính.

Tiêu Dao Tử ban đầu vì tu luyện Kiếm Kỹ vô cùng nhanh nên nghĩ rằng mình thiên
phú nghịch thiên, chỉ trong hai tháng học hết ba quyển sách này là một việc vô
cùng đơn giản.

Chỉ tiếc, hắn sai rồi, hoàn toàn sai rồi!

Nhìn trước mắt Cửu Chuyển Bộ Pháp, Lăng Thiên Quyền, Phá Thiên Luyện Thể
Quyết, Tiêu Dao Tử không dám nghĩ nhiều, hắn chỉ cầu mình trong vòng hai tháng
có thể đem hai trong số ba thứ này học xong liền đã mãn nguyện.

Bốp bốp!

Tiêu Dao Tử hai tay vỗ vỗ khuôn mặt, nhắc nhở mình lần nữa tỉnh táo tập trung,
"Hừ, không phải chỉ là học học Vũ Kỹ sao? Mấy cái này còn chưa làm khó được
lão tử! Bình thường vẫn nói cần cù bù thông minh, ta người này vẫn rất cần
cù!"

Dứt lời, Tiêu Dao Tử lần nữa im lặng, ánh mắt trở nên chăm chú quyết tâm phải
học cho được mấy môn Vũ Kỹ này.

Cứ như vậy, dựa theo Tiêu Dao Tử yên lặng bế quan, người trong tông môn mặc dù
vẫn luôn ngày ngày thảo luận chuyện của Tiêu Dao Tử, cái này đề tài vĩnh viễn
còn mới mẻ, thỉnh thoảng sẽ vẫn có người đứng trước cửa động của hắn la hét
trút giận, thế nhưng Tiêu Dao Tử luôn luôn không có xuất hiện, cả người giống
như rơi vào nhập định ngồi trong động phủ học hỏi Công Pháp, Vũ Kỹ.

Thời gian một tháng thoát cái đã trôi qua.

Mặc kệ thời gian vẫn như trước vận hành, chẳng qua đối với vô số người tại bên
trong tông môn là quá chậm.

Đúng vậy, bọn họ cảm thấy thời gian trôi quá chậm!

Mọi người tâm lý đều đặt ở hai tháng làm tiêu chuẩn, ngày đợi đêm mong, lâu
như vậy vẫn mới qua một tháng, còn một tháng nữa mới đến ngày Tiêu Dao Tử
tuyên bố xuất quan, trò vui bắt đầu.

Trong một tháng này cũng đã không còn ai rảnh rỗi đi tới Tiêu Dao Tử động phủ
gây phiền toái, tất cả đệ tử quyết định chăm chỉ tu luyện, ngày Tiêu Dao Tử
xuất quan cũng chính là ngày bọn họ sẽ cho hắn biết đạo làm người.

Chư vị Trưởng Lão đối với việc tông môn đệ tử ra sức siêng năng tu luyện vô
cùng hài lòng, đồng thời bọn họ đối với Tiêu Dao Tử tương lai một tháng sau
cảm thấy rất không đành lòng cùng thương tiếc.

Thử tưởng tượng sau một tháng nữa Tiêu Dao Tử tiếp nhận từng này tông môn đệ
tử khiến chiến, cho dù bọn hắn chiến không bại Tiêu Dao Tử thì cũng có thể làm
mệt chết hắn a!

Bất quá dù là vậy, chư vị Trưởng Lão sẽ không ai ra mặt giúp đỡ Tiêu Dao Tử.

Cổ nhân cũng đã nói rồi: "Trời tạo nghiệt còn có thể sống, người tạo nghiệt
nhưng là không thể!"

Đây tất cả là tông môn tình hình sau một tháng, còn tại động phủ của mình,
Tiêu Dao Tử trải qua một tháng mặc dù thành quả đã gặt hái được rất nhiều, Phá
Thiên Luyện Thể Quyết có năm tầng hắn đã luyện được hai tầng, thân thể cùng
lực lượng đều đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, nhưng là hắn bộ dạng lúc này lại
có chút không ổn!

Tiêu Dao Tử khuôn mặt trắng bệch nhưng người thiếu máu, trên người hiện chỉ
khoác một cái áo mỏng để lộ nửa người trên, trong bàn tay còn đang phải nắm
lấy một cái đỏ tươi Ngọc Giản.

Tiêu Dao Tử thân thể tuy rằng đã trở nên rắn chắc cứng cỏi, cơ bắp cũng đã
triển lộ thành hình, thế nhưng lấy hắn bộ dáng hiện giờ lại là cực kỳ vô lực,
nằm bẹp dí trên giường không thể cử động.

Nhẹ nhấp nhấp môi, Tiêu Dao Tử vô lực nói: "Lần này quả thực là tìm chết a!
Lần sau ta có lấy thì cũng chỉ lấy sách, tuyệt đối sẽ không lấy Ngọc Giản!"

Thật ra, lý do khiến Tiêu Dao Tử có bộ dạng như hiện tại nguyên nhân chủ yếu
cũng là bởi viên Ngọc Giản ghi chép Cửu Chuyển Bộ Pháp mà thanh niên tại thành
Mộc Nhai đưa cho hắn.

Tiêu Dao Tử kiếp trước đọc qua nhiều truyện, bên trong chỉ cách sử dụng Ngọc
Giản cũng không giống nhau, tại kiếp này quả thật chưa từng nghe qua Ngọc Giản
chứ huống gì là nhìn thấy.

Cũng bời vì lý do này, Tiêu Dao Tử mời chậm rãi thử từng cách một, đầu tiên
hắn vốn định bóp nát Ngọc Giản nhưng vì sợ không phải cách này nên mới bỏ qua,
còn lại một cái biện pháp tựu là nhỏ máu nhận chủ.

Không sai, chính là nhỏ máu nhận chủ!

Chẳng qua biện pháp này có chút không ổn, không đúng, là cực kỳ không ổn!

Cũng vì cái biện pháp này, Tiêu Dao Tử mới thử truyền truyền máu, truyền một
hồi quá đà cho nên mới thành ra cái bộ dạng này, mà Ngọc Giản cho dù bị hắn
nhuốm thành màu đỏ nhưng vẫn như trước không có phản ứng.

Tu dưỡng một lúc, Tiêu Dao Tử sau khi có sức ngồi dậy thì lập tức hung hăng
ném viên Ngọc Giản này sang một bên. Hắn hiện giờ nếu nhìn vào viên Ngọc Giản
này thì sẽ cảm thấy vô cùng tức giận!

Vốn tính dùng một tháng còn lại để luyện Bộ Pháp, nhưng vì vấn đề này nên
không luyện được Cửu Chuyển Bộ Pháp, Tiêu Dao Tử đành phải chuyển sang luyện
Lăng Thiên Quyền.

Xác định lại mục tiêu, tiếp theo một tháng, Tiêu Dao Tử tựu là chú tâm luyện
quyền!

...

Một cái chớp mắt, sau cùng một tháng vẫn là tới!

Ngày hôm nay, tại Thiên Kiếm Tông bên trong.

Tông môn hôm nay mặc dù không có cái gì lễ hội, thế nhưng toàn bộ tông môn đệ
tử, bất luận là Nội Môn hay là Ngoại Môn đệ tử, tất cả mọi người từ sớm đã tập
hợp đầy đủ tại Chân Truyền đệ tử khu vực, nói chính xác hơn là ở Chân Truyền
Diễn Võ Điện!

Chân Truyền Diễn Võ Điện không phải nơi nào khác, đây chính là nơi mà chư vị
Chân Truyền đệ tử cùng nhau tiến hành so tài, luận bàn hoặc là tỉ võ cùng
luyện tập.

Chính giữ Diễn Võ Điện là một cái lôi đài cực lớn, rộng cũng tầm mấy trăm mét
vuông trở lên, tùy ý hai vị đối thủ thoải mái so chiêu.

Tại lôi đài cách đó không xa chính là Chân Truyền Bảng!

Chân Truyền Bảng từ khi tông môn thành lập đã xuất hiện, trên bảng này ghi rõ
ràng tên gần năm mươi vị Chân Truyền đệ tử cùng thứ hạng của họ, một khi vị
Chân Truyền đệ tử nào bị đánh bại thì trên bảng này liền sẽ xuất hiện tên của
người đánh bại vị Chân Truyền đệ tử đó, đồng thời trực tiếp thay vào thứ hạng
của hắn.

Hôm này Chân Truyện Diễn Võ Điện không thể không nói trừ tông môn đại hộ ra,
ngày hôm này số lượng đệ tử đến đây phải nói là nhiều nhất!

"Ngươi nói xem, hắn đến vẫn là không đến?" Tại tấp đám người, một tên thiếu
niên nhìn bên cạnh đồng bạn hỏi.

Đồng bạn của hắn hưng phấn đáp, "Đến a! Chắc chắn phải đến a! Nếu hắn không
đến thì còn gì thú vị nữa? Lại nói đã dám khiêu chiến toàn bộ tông môn, hắn
như không đến còn không sợ bị tông môn người đập động phanh thây đi?"

Thiếu niên gật đầu, cảm thấy động bạn nói rất có lý, lần nữa cùng đám người
chen lấn tìm một cái vị trí thích hợp xem náo nhiệt.

Tại trên lầu cao từ sớm cũng đã chứa đầy người, có điều những người này lại
không phải tầm thường người.

Bọn họ mỗi người đều là tông môn Trưởng Lão, Tông Chủ cùng Chân Truyền đệ tử
đến đây xem náo nhiệt hoặc tham gia náo nhiệt.

Thiên Kiếm Tông a!

Một cái tông môn thích xem náo nhiệt nhất!

Ngoại Môn đệ tử, Nội Môn đệ tử, Chân Truyền đệ tử thích xem náo nhiệt thì cũng
thôi đi? Đằng này ngay cả Tông Chủ cùng Trường Lão đều không có ngoại lệ a!

Tại tam tông tứ môn bên trong tựa hồ cũng chỉ có cái tông môn này như vậy đi?

Còn tốt, Lý Vân Tiêu mặt mũi vô cùng lớn nên bên ngoài hoàn toàn không người
để ý, coi như thả hắn một bộ mặt.

"Sư đệ, tiểu sư đệ đâu rồi?" Trên lầu, một vị áo xanh thanh niên nhìn bên cạnh
thiếu niên hỏi.

Người kia cười khổ nói: "Đại sư huynh, hắn tính cách ngươi còn không biết sao?
Ta nếu biết hắn hành tung thì đã không ngồi đây với ngươi."

Thanh niên áo xanh gượng cười một cái, "Ha, ha hả. Ta quên, ta quên."

Nói xong lại nhìn nhìn bốn phía bắt chuyện, bộ dáng nhiều quá liền biết hắn đã
hoàn toàn bỏ quên vừa rồi rất vô cùng quan tâm tiểu sư đệ.

"Haizz..." Thiếu niên kia thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.

Hết tiểu sư đệ rồi lại đến đại sư huynh, nhiều khi hắn muốn than khổ mà không
ai nghe a!

Thôi thì tạm thời thả lỏng một chút, xem xem náo nhiệt vậy.

Không chỉ có chỗ này hai người buông thả hướng xung quanh vui vẻ hưởng ứng náo
nhiệt, ở đây mọi người cũng đều như vậy, bọn họ sau cùng mục đích vẫn là náo
nhiệt náo nhiệt.

Nói chúng, ngày hôm này tông môn là cực kỳ náo nhiệt a!

Trở lại với Tiêu Dao Tử động phủ.

Hai tháng không thấy, cửa động bên trên đã phủ lên một lớp cây cỏ rong rêu.

Vào lúc này.

Ầm ầm ầm...

Cửu động đột nhiên từ từ chậm mở, hảo quang bên ngoài sau hai tháng lần nữa
chiếu rọi vào bên trong động.

Bên trong cửa động, một vị thiếu niên bạch y chậm rãi bước ra ngoài.

Tại thân thể đứng ở phía dưới ánh mặt trời ấm áp lúc, thiếu niên hai tay dơ
ngang làm như đang hưởng thụ những tia nắng này chiều vào.

Hồi lâu sau, thiếu niên cất giọng nói: "Cuối cùng cũng đến, ta xuất quan
ngày!"


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #62