Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬
Tiêu Dao Tử dứt khoáng nói: "Không đi."
Mấy người này là muốn cùng hắn nói đùa sao?
Cả đám người, tên nào cũng thần sắc bất thiện, có kẻ còn nhìn hắn cười lạnh
liên tục, bộ dáng đều là đang cười trên nỗi đau của người khác, vậy mà còn dám
mở miệng mời hắn đi?
Nhìn cách đám người biểu hiện, nếu Tiêu Dao Tử đoán không nhầm, hắn đi cùng
bọn họ thì tám đến chín phần đều không có việc gì tốt, họa nhiều hơn phúc!
Thanh niên kia cười lạnh một tiếng, "Ngươi thật không đi?"
Vừa nói, thanh niên lục y đột nhiên rút ra bên hông trường kiếm, không chỉ hắn
mà những người đứng phía sau cũng đã bắt đầu lôi binh khí ra, bộ dáng như
chuẩn bị một lời không hợp liền động thủ một dạng.
Tiêu Dao Tử hai mắt híp lại, trên miệng nở nụ cười lạnh, "Thế nào? Ở trong
tông môn muốn động thủ, vẫn là dùng loại hình quần ẩu?"
Thanh niên lục y lắc đầu nói: "Sự đệ sao có thể nói vậy? Đây chỉ là luận bàn,
hơn nữa là do ngươi cuồng ngạo muốn một mình đánh bại bọn ta, bọn ta tự biết
không thể đơn đấu đánh bại ngươi nên mới phải đồng loạt tấn công, cùng lắm
chúng ta không may đả thương ngươi một chút mà thôi."
"Tốt một cái lí do!" Tiêu Dao Tử ánh mắt tràn đầy băng lãnh, nhìn lướt qua đám
người, "Không biết là ai thủ bút lớn như vậy, phái cả Luyện Thể thất trọng để
mời ta đi? Bất quá, việc này cũng không quan trọng. Đã là việc ta không muốn
làm thì thiên đến cũng không ép được ta!"
Tiêu Dao Tử vừa rồi đã nhìn ra được, bọn họ có tổng cộng tám người, trong đó
bốn tên thiếu niên trẻ tuổi và tên thanh niên lục y chỉ là Luyện Thể tứ trọng
cùng tứ trọng đỉnh phong, ba người còn lại thì có hai người là ngũ trọng đỉnh
phong, một người là thất trọng cảnh.
Trước mặt đội hình này không thể không nói là được một cái rất có địa vị người
tổ hợp ra, năm tên Luyện Thể tứ trọng, hai tên ngũ trọng cùng một tên thất
trọng đi vây bắt một tên Luyện Thể nhị trọng mới nhập môn, chuyện này nếu để
người biết thì quả thật vô cùng chấn động.
Bất qua, theo Tiêu Dao Tử tính toán thì người đứng sau của đám người này có
thể đã biết chuyện hắn đánh bại Hoành Không, nếu không cũng sẽ không phải
Luyện Thể thất trọng đi vây bắt hắn.
Chẳng qua còn tốt, người kia khả năng còn chưa biết chuyện hắn đột phá Luyện
Thể tam trọng, chiến lực tăng nhiều, vì vậy trước mắt đám người này khả năng
còn chưa đủ để bắt hắn.
"Nếu các ngươi muốn luận bàn như vậy, vậy thì chiến đi!"
Lới nói vừa hạ, Tiêu Dao Tử không để đám người kịp thời phản ứng liền đã vung
tay một cái, một đạo Kiếm Khí lập tức bắn thẳng về phía đám người.
Vèo vèo!
"Quả nhiên phách lối cuồng vọng!"
Ngay lúc Kiếm Khí của Tiêu Dao Tử sắp va vào thanh niên lục y trước mặt, bên
trong đám người bỗng dưng xuất hiện một thanh niên khác lấy tốc độ nhanh chạy
đến trước mặt thanh niên lục y.
Người thanh niên này tên là Thành Minh, Thiên Kiếm Tông Nội Môn đệ tử, tu vi
đạt đến Luyện Thể thất trọng!
Tại bên trong tông môn, Thành Minh vẫn là luôn lấy đánh bại Hoành Không là mục
tiêu, sau nghe tin Hoành Không bị một tên Luyện Thể nhị trọng đánh bại, Thành
Minh liền muốn hướng vị kia Luyện Thể nhị trọng lãnh giáo một thoáng xem kẻ
này có tài đức gì mà đánh bại được hắn địch thủ vậy nên mới đồng ý cùng mấy
người kia đến đây.
Thành Minh vừa xuất hiện thì liền ra một kiếm, hắn một kiếm này vừa đủ nhanh
lại đủ chuẩn, mạnh mẽ ra chạm vào Kiếm Khí của Tiêu Dao Tử.
Nhìn đạo Kiếm Khí trước mặt, Thành Minh hô lớn một cái, "Cho ta toái!"
Ầm!
Theo ánh mắt mọi người nhìn lại, Tiêu Dao Tử Kiếm Khí va chạm vẻn vẹn vừa được
ba giây liền lập tức nổ bể.
Đối với Kiếm Khí của mình bị Thành Minh phá được, Tiêu Dao Tử cũng không có
ngoài ý muốn. Dù sao đi nữa, Kiếm Khí của hắn mặc dù đã trở nên càng mạnh,
càng ngưng thực nhưng vẫn chưa đến trình độ chỉ vung tay một cái liền đã khiến
Luyện Thể thất trọng đỡ không được.
Tiêu Dao Tử thừa nhận đến một trình độ nào đó thì hắn có thể không cần dùng
kiếm nhưng Kiếm Khí vung ra vẫn có thể vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng, cảnh giới
đó là khi hắn trở thành cường giả, Kiếm Đạo trình độ đạt đến Độc Cô Cầu Bại
hay là Kiếm Diệt Thiên cảnh giới, nếu không hắn Kiếm Khí vĩnh viễn chỉ có thể
làm đến mức này.
Tiêu Dao Tử chân phải khẽ hướng phía dưới đạp một cái, cả người mượn lực phi
thẳng đến trước mặt Thành Minh, đồng thời trên tay Kiếm Khí ngưng tụ thành một
thanh trường kiếm, vừa mới đến nơi liền một kiếm trảm xuống.
“Đến đây, để ta xem ngươi thực lực làm sao đánh bại được Hoành Không!” Thành
Minh khẽ hô một tiếng, trên tay trường kiếm vội vàng đâm tới phía trước.
Ầm!
Tiêu Dao Tử trên tay trường kiếm vừa va chạm với kiếm của Thành Minh liền lập
tức nổ bể, dùng Kiếm Khí làm kiếm hoàn toàn không thể thay thế Lăng Tiêu Kiếm
mạnh!
Nói đúng hơn, Tiêu Dao Tử Kiếm Khí vẫn là còn quá yếu!
Bất quá Tiêu Dao Tử tốc độ phản ứng vô cùng nhanh, ngay tại lúc trường kiếm
trên tay vừa nổ bể, Tiêu Dao Tử cánh tay trái tập tức lần nữa dùng Kiếm Khí
ngưng tụ ra một thanh trường kiếm khác mau chóng hướng phần bụng của Thành
Minh chém ngang một cái.
Nhìn một màn này, Thành Minh hai mắt mở lớn, trên tay trường kiếm tốc độ đẩy
nhanh đến cực hạn cố sức, thân kiếm hướng bên trái để thẳng, ý đồ ngăn chặn
Tiêu Dao Tử một kiếm kia.
Trải qua hai lần ngăn chặn Tiêu Dao Tử kiếm, Thành Minh cũng đã hiểu rõ Tiêu
Dao Tử kiếm là không thể đối kháng với trường kiếm của hắn, chỉ cần Kiếm Khí
của Tiêu Dao Tử cùng trường kiếm của hắn va chạm thì chắc chắn sẽ nổ bể, vậy
nên hắn chỉ cần chặn được đường kiếm của Tiêu Dao Tử thì hoàn toàn không có gì
phải lo lắng.
Vừa đưa kiếm ngăn chặn một kiếm này của Tiêu Dao Tử, Thành Minh đồng thời cũng
chuẩn bị phương thức phản công, chỉ cần Tiêu Dao Tử trên tay Kiếm Khí vừa nổ
bể thì Thành Minh liền sẽ lập thi triển chính mình tuyệt học, đánh cho Tiêu
Dao Tử trở tay không kịp rồi giành thắng lợi.
Bất tri bất giác Thành Minh trên mặt lộ ra tiếu dung, Thành Minh tự tin mình
suy tính nhất định có thể đánh bại Tiêu Dao Tử!
Kể ra thì dài nhưng tất cả những điều này chỉ xảy ra trong giây lát, mặc dù là
giây lát nhưng Thành Minh biểu lộ đã hoàn toàn bị Tiêu Dao Tử thu hết vào
trong mắt.
"Nếu ta nói hai chiêu trước ta chỉ là đùa giỡn, ngươi tin không?" Tiêu Dao Tử
hơi khóe môi treo lên một nụ cười châm chọc, "Kiếm Tâm!"
Một trong số quân bài của Tiêu Dao Tử, Kiếm Tâm!
Tiêu Dao Tử là sử dụng Kiếm Tâm để tăng phúc cho chính mình Kiếm Khí, điều
giúp cho Kiếm Khí của hắn có thể trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, mặc dù
vẫn giống như trước không thể chân chính thay thế thật sự kiếm nhưng nếu đỡ
lấy ba kiếm của Thành Minh cũng không phải việc gì khó.
Ba kiếm đối với Tiêu Dao Tử mà nói, đã đủ!
Tiêu Dao Tử trường kiếm chuẩn bị cùng Thành Minh trường kiếm va chạm thì quỹ
tích đột ngột thay đổi, không còn như trước chém ngang mà đổi thành đâm tới.
"Phá Kiếm Thức"
"Không tốt!" Thành Minh nội tâm hốt hoảng, hắn theo bản năng muốn đưa kiếm
ngăn cản nhưng chỉ tiết hắn tốt độ lại xa xa không thể nhanh bằng Tiêu Dao Tử.
Phốc!
Không thể ngăn cản cũng không thể tránh thoát, Thành Minh trên ngực lập tức
xuất hiện một cái lỗ máu.
Tiêu Dao Tử trên tay trường kiếm nhưng vẫn không có ngừng lại!
"Trọng Điệp Kiếm, Ngũ Kiếm!"
Xuy xuy xuy...!
Năm đạo Kiếm Khí nhanh như thiểm điểm trọng kiếm đánh thẳng vào cơ thể Thành
Minh, mỗi đạo Kiếm Khí lại như từng lưỡi dao sắc bén hướng thân thể của Thành
Minh rạch ra một đường thật dài thật sâu vết thương, tiên huyết từ vết thương
cũng bắt đầu không ngừng chảy ra như suối.
Ầm!
Thành Minh cơ thể gặp phải trọng kích, cả người vô lực tùy ý bị đánh bay ra
phía sau, mạnh mẽ rơi xuống trên mặt đất rồi trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Tiêu Dao Tử từng bước đi đến bên cạnh Thành Minh, ánh mắt lạnh băng nhìn vào
Thành Minh yến hầu đang định một kiếm hạ xuống thì trên tay trường kiếm bỗng
nhiên nổ bể.
Tiêu Dao Tử tâm tình lập tức khôi phục bình tĩnh, lần nữa tạo ra một thanh
kiếm khí, thầm nói một tiếng, "Có thể cùng lúc chém ra năm đạo kiếm đã là ta
thanh kiếm khí này cực hạn đi? Mà thôi, cũng đã rất không tệ, kết quả coi như
cũng khiến ta hài lòng."
Tiêu Dao Tử ánh mắt lại nhìn xuống nằm dưới mặt đất tiên huyết đầm đìa Thành
Mình, khẽ lắc đầu nói: "Coi như ngươi số tốt." Đang nói, biểu tình đột ngột
băng lãnh lên, "Tuy nhiên, tột chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha! Ta
người này trực tiếp một điểm, cắt ngươi gân tay gân chân coi như cũng để răn
đe một số người."
Vừa dứt lời, Tiêu Dao Tử trường kiếm hơi đảo qua Thành Minh cổ tay cùng cổ
chân, thật sự cắt đứt hắn gân tay cùng gây chân.
Làm xong hết thảy, Tiêu Dao Tử cũng không để ý mấy người còn lại, dù gì thì
bọn họ cũng đã thu hết hành động của Tiêu Dao Tử vào mắt, bị hắn thực lực cùng
thủ đoạn cho chấn nhiếp.
Lại nói, Tiêu Dao Tử mấy kiếm liền đánh bại Luyện Thể thất trọng, bọn họ đám
người này lại có thể làm gì hắn?
Xoay người đi vào động phủ, Tiêu Dao Tử còn không quên nhắc nhở một chút đang
bị chấn kinh đám người.
"Trở về nói cho các ngươi người phía sau, đồng thời cũng thay ta nói mấy lời
cho đám người ở cái tông môn này biết."
"Đầu tiên là các ngươi người sau lưng. Nói cho hắn Tiêu Dao Tử ta thích mềm
không thích cứng, muốn mời cũng nên có một điểm thành ý nếu không ta tuyệt đối
sẽ không đi!"
"Về phần Tông môn đệ tử, bất luận Chân Truyền hay vẫn là Nội môn đệ tử, thậm
chí là Trưởng Lão, Tiêu Dao Tử này không thích cùng các ngươi có bất luận cái
gì quan hệ hay chơi đùa nghịch tính toàn gì. Nếu ta biết kẻ nào muốn hướng ta
gây sự, kết quả chính là ta chết hoặc là hắn chết, không thì cả hai cùng chết!
Tên nào không tin, hai tháng sau tại Chân Truyền Bảng có thể thử một chút hoặc
là hướng ta khiêu chiến, ta sẽ nhận."
Tiêu Dao Tử nói xong liền phong bế cửa động, mặc kệ mấy người bên ngoài có hay
không thay hắn chuyển lời.
Bất quá Tiêu Dao Tử biết chắc chắn bọn họ sẽ chuyển!
Chỉ cần bên trong bọn họ có một cái người thông minh hoặc là nói cho bọn họ
người sau lưng, Tiêu Dao Tử những lời này chắc chắn sẽ chuyển khắp tông môn
bởi những lời này đều là hắn tuyên chiến lời!
Các ngươi thích chơi lão tử liền chơi với các ngươi!
Ps: Xin lỗi mn mấy hôm nay không đăng được, ngày hôm nay mới từ quê trở về a!