Chiến!


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

"Rống rống!"

Mắt nhìn Tiêu Dao Tử lao nhanh đến chỗ mình, Huyết Sắc Yêu Lang liên tục rống
to, thân thể to lớn không chút chậm chạp lao thẳng về phía Tiêu Dao Tử, chi
trước lộ ra sắc bén móng vuốt đồng thời cũng vồ tới phía trước.

Đã hiểu rõ Huyết Sắc Yêu Lang lợi hại, lợi trảo càng là sắc bén vô cùng, Tiêu
Dao Tử tuyệt không ngông cuồng đi chống đỡ nó cái này một kích mà là hơi lách
người né sang một bên tránh thoát một trảo này.

Thế nhưng không thể không nói, Huyết Sắc Yêu Lang quả thật không hổ là Yêu Thú
có tốc độ nhanh nhất trong Lịch Luyện Cốc. Tiêu Dao Tử vừa mới tránh thoát nó
một trảo thì lập tức một cái to lớn lợi trảo khác xuất hiện, tốc độ cực nhanh
không chút nào thua kém vừa rồi lợi trảo đánh tới Tiêu Dao Tử.

Đối mặt với Huyết Sắc Yêu Lang tiếp theo công kích Tiêu Dao Tử sắc mặt hơi
biến, trong lòng lại là cười khổ không thôi.

Hắn dù có yêu nghiệt cỡ nào, tốc độ cũng không thể vượt qua một cái đại cảnh
giới a!

Còn nữa, trước mặt đầu này Huyết Sắc Yêu Lang còn là cùng cảnh giới có tốc độ
nhanh nhất một loại Yêu Thú, nó không những chỉ có tốc độ mà còn cả thực lực
cùng phòng thủ đều vượt qua hắn quá nhiều.

Đây là chân chính mọi mặt nghiền ép!

Bất quá Tiêu Dao Tử cũng không phải loại người dễ buông xuôi như vậy, không né
được nhưng hắn vẫn là có thể đưa kiếm lên đỡ, hoặc nhiều hoặc ít cũng giảm
được phần nào Huyết Sắc Yêu Lang công kích đới với thân thể hắn tạo thành tổn
thương.

Ầm!

Tiêu Dao Tử thân thể lập tức nhận lấy to lớn trùng kích, cả người hướng phía
sau bay vọt hơn trục trượng, mạnh mẽ va đập trên mặt đất khiến mặt đất tạo
thành một cái to lớn vết lõ.

Ngọc Tử Yên hoảng hốt muốn đứng dậy đi đến chỗ Tiêu Dao Tử, thế nhưng mặc kệ
nàng như thế nào cố sức cũng hoàn toàn không có khí lực đứng dậy, hai mắt xuất
hiện một tầng hơi nước lo lắng nhìn về phía Tiêu Dao Tử.

Đại khái năm giây thời gian, Tiêu Dao Tử lần nữa đứng lên, chẳng qua hắn bộ
dạng bây giờ cũng có chút thảm. Khóe miệng tràn ra máu tươi, bạch y bên phía
tay phải do vừa rồi chống đỡ Huyết Sắc Yêu Lang một kích mà phá toái để lộ một
bên cánh tay tràn đầy vết nứt cùng máu tươi, run rẩy không ngừng.

Tiêu Dao Tử không giống Ngọc Tử Yên có bảo vật phòng thân, nếu vừa rồi không
phải hắn toàn lực phòng thủ, hắn hiện giờ không chỉ là trọng thương cùng tổn
thương một cánh tay mà là chân chính mất mạng.

"Con bà nó! Lão tử hôm nay dù có chết cũng nhất định phải thịt ngươi!" Tiêu
Dao Tử nhìn lại thân thể của mình, tức giận hướng Huyết Sắc Yêu Lang hét to.

Tiêu Dao Tử dù bị Huyết Sắc Yêu Lang đánh trọng thương, bất quá bên trong ánh
mắt của hắn vẫn là chưa từng xuất hiện một tia sợ hãi nào, có chỉ là dày dặc
chiến ý!

Làm người ai không sợ chết?

Tiêu Dao Tử mặc dù chết qua một lần, ở Độc Cô Cầu Bại thế giới hắn càng là
chết không biết bao nhiêu lần nhưng hắn vẫn là sợ chết.

Bất quá hắn sợ không phải là bình thường chết mà là bởi vì chính mình yếu đuối
nên chết!

Tiêu Dao Tử kể từ lúc đến thế giời này đã định sẵn hắn mục tiêu, không làm kẻ
yêu mà trở thành thể giới này đứng đầu cường giả, tiêu dao vui vẻ một thế,
muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, không người nào dám cản!

Thế nhưng hiện giờ thì khó nói rồi, hắn thực lực còn quá yếu, trước mắt một là
hắn chết, hai là con Yêu Thú này chết mà khả năng hắn chết lại là vẻn vẹn mười
thành.

Thập tử vô sinh tình cảnh!

Bởi vậy, Tiêu Dao Tử mới phải chiến, chiến mới có cơ hội để sống, chiến mới
thoát được cái này nghịch cảnh!

Chiến!

Không chiến thì chết!

Giờ khắc này, Tiêu Dao Tử xung quanh cơ thể xuất hiện một cỗ từ trước đây nay
chưa từng có chiến ý, toàn bộ thực lực đều bị hắn triệt để tung ra, nắm ở
trong tay Lăng Tiêu Kiếm không bất chợt bị một cỗ vô hình lực lượng dẫn đến
thân kiếm rung rẩy không ngừng.

Cái này cỗ vô hình lực lượng chính là Kiếm Pháp Nhập Vi đưa tới lực lượng!

Tiêu Dao Tử nâng lên Lăng Kiếm Kiếm, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào phía xa xa
Huyết Sắc Yêu Lang, cao giọng nói: "Nghiệt súc, tới cùng ta một trận chiến,
cùng lắm thì ta và ngươi đều chết!"

Dứt lời, Tiêu Dao Tử cả người hóa thành tàn ảnh, không chút do dự phi đến
trước mặt Huyết Sắc Yêu Lang.

Huyết Sắc Yêu Lang như hiểu được Tiêu Dao Tử lời nói, hung tính bạo phát,
không chút nào cam chịu yếu thế cùng Tiêu Dao Tử lao thẳng vào nhau.

Ầm!

Xuy xuy...!

Ầm!

"Thật mạnh khí thế, thật mạnh kiếm!" Ngọc Tử Yên nhìn Tiêu Dao Tử bạo phát
toàn bộ thực lực, không khỏi khiếp sợ một tiếng, "Hắn cái này kiếm đã hoàn
toàn vượt qua Kiếm Thế cảnh giới, đây là Kiếm Pháp Nhập Vi cảnh giới a! Nhìn
hắn tuổi tác xem ra cũng ngang bằng ta đi? Mười sáu tuổi thành tựu Kiếm Pháp
Nhập Vi, đây tuyệt đối là tạo cho Thiên Phong Vương Quốc một cái to lớn chấn
động!"

Ngọc Tử Yên càng nhìn Tiêu Dao Tử càng cảm thấy khiếp sợ, đồng thời nàng nhìn
Tiêu Dao Tử ánh mắt cũng dần trở thành nhìn quái vật ánh mắt.

Tiêu Dao Tử quá yêu nghiệt, yêu nghiệt vượt xa so với tưởng tượng của nàng!

Bất chi bất giác, Ngọc Tử Yên khuôn mặt chợt đỏ, trong lòng thầm nói một
tiếng, "Hắn yêu nghiệt như vậy, phụ thân cũng sẽ không thể nói gì đi?"

"A, ta lại đang nghĩ linh tinh cái gì? Ta cùng hắn nhưng mới chỉ quen nhau
được ba, bốn ngày mà thôi, không thể để hắn nghĩ ta là loại tùy tiện nữ nhân
a!"

Nghĩ đến đây, Ngọc Tử Yên khuôn mặt lại càng đỏ rồi.

Cái này thế giới, mặc kệ là cái nào nữ nhân sinh ra cũng có yêu thích cường
giả tâm cùng với dân gian cái gì bạch mã vương tử trợ giúp lúc tuyệt cảnh cẩu
huyết cố sự.

Tiêu Dao Tử mặc dù có chút cuồng ngạo nhưng bù lại hắn tướng mạo đẹp, đồng
thời cũng yêu nghiệt như vậy lại xuất hiện đúng lúc Ngọc Tử Yên đang đứng
trước quỷ môn quan kéo nàng trở về, điều này nhưng là không khỏi khiến Ngọc Tử
Yên tâm động.

Tất nhiên, hiện giờ cũng không phải lúc để nói những chuyện này, chiến đấu
nhưng vẫn là đang tiếp tục.

Ầm!

Keng keng keng...

Xuy xuy!

...

Tiêu Dao Tử toàn lực bạo nổ, hắn tuy liên tục cùng với Huyết Sắc Yêu Lang va
chạm vào nhau rồi lại tách ra, nhưng Tiêu Dao Tử cũng không phải hoàn toàn lấy
cứng đối cứng mà là dùng kiếm khí, kỹ xảo cùng với các loại đánh xa và né
tránh để chiến đấu với Huyết Sắc Yêu Lang.

Việc này hiển nhiên cũng bởi Tiêu Dao Tử muốn tận lực né tránh cùng Huyết Sắc
Yêu Lang chính diện công kích, nếu như hắn cùng Huyết Sắc Yêu Lang chính diện
công kích, lấy Tiêu Dao Tử hiện giờ cảnh giới nhưng là hoàn toàn chịu thiệt,
tính mạng cũng nhanh treo.

Bất quá Tiêu Dao Tử mặc dù tận lực né tránh trực diện chiến đấu với Huyết Sắc
Yêu Lang nhưng cũng không thể mãi mãi né tránh, bị trúng công kích vẫn là phải
có!

Ầm!

Tiêu Dao Tử lần nữa bị Huyết Sắc Yêu Lang một trảo đánh bay, thân thể không tự
chủ hướng về phía sau lùi lại, thế nhưng rất nhanh Tiêu Dao Tử liền đấm kiếm
xuống đất, lợi dụng trường kiếm ổn định thân thể chậm rãi dừng lại.

Chẳng qua, Tiêu Dao Tử giờ phút này đã hoàn toàn là một huyết nhân, trên thân
y phục nửa người trên cũng đã toàn bộ bị phá rách, trên ngực, tay, lưng... đều
phủ đầy vết thương, có chỗ ẩn hiện còn thấy được phía bên trong lớp da thịt
khúc xương.

Không nhưng như vậy, Lăng Tiêu Kiếm dù gì cũng chỉ là một thanh Hoàng cấp
trung phẩm Pháp Khí, sau nhiều lần chống đỡ Huyết Sắc Yêu Lang công kích cũng
đã xuất hiện vết nứt trải dài, đoán trừng không được bảo lâu liền sẽ triệt để
gãy.

Thảm!

Cái này từ chính là từ thích hợp nhất để diễn tả Tiêu Dao Tử bộ dáng hiện giờ.

Tiêu Dao Tử hiện giờ quả thực là thảm, hắn bây giờ còn đứng được cũng bởi dùng
hết toàn thân khí lực, tay phải càng là bắt đầu mất đi tri giác khiến Tiêu Dao
Tử nhiều lần muốn làm rơi kiếm.

Dù là thảm vậy, thế nhưng những thứ này không thể đả động hắn tâm trí!

Tiêu Dao Tử ánh mắt vẫn như trước kiên định, chiến ý chỉ có tăng chứ không hề
giảm, cũng bởi luồng chiến ý này giúp đỡ, Tiêu Dao Tử mới có thể còn đủ tỉnh
táo để chiến đấu với Huyết Sắc Yêu Lang.

Tiêu Dao Tử biết, một ngày cái này luồng chiến ý suy yếu hoặc biến mất, đó
cũng là lúc hắn triệt để bại!

Còn tốt một điều, Huyết Sắc Yêu Lang bộ dáng cũng không phải rất tốt, ít nhất
nó hai tai đều mất, một bên mắt trái triệt để mù cùng với phía sau một chân bị
Tiêu Dao Tử cắt đứt gây chân.

Tiêu Dao Tử quả thật chưa từng mơ đánh giết con này Yêu Thú, cả hai thực lực
giống như trời đất cách biệt, ngay từ đầu Tiêu Dao Tử đã không có phần thắng.

Cũng bởi hiểu rõ điểm này, Tiêu Dao Tử từ lúc mới chiến đấu đã quyết định chỉ
làm nó mất đi khả năng chiến đấu là được.

Làm sao để Huyết Sắc Yêu Lang mất đi khả năng chiến đấu?

Đối với Tiêu Dao Tử, câu trả lời rất đơn giản.

Diệt nó hai mắt để nó không nhìn được cái gì, hủy nó hai tai để nó không thể
nghe được thanh âm, cắt đi nó tứ chi khiến nó không thể cử động liền có thể
khiến nó mất đi khả năng chiến đấu!

Nếu làm được hết nhưng điều này, Tiêu Dao Tử công việc coi như hoàn tất, sau
cùng chỉ việc chờ Ngọc Tử Yên khôi phục hành động, đưa hắn cùng nhau thoát chỗ
này liền được.

Chỉ là, người tính vĩnh viễn không bằng trời tính, hủy đi Huyết Sắc Yêu Lang
một mắt, hai tai cùng một chân đã là Tiêu Dao Tử cực hạn, hắn còn dư lại khí
lực cũng chỉ có thể liều mạng đánh xuống Huyết Sắc Yêu Lang sau cùng một con
mặt để nó triệt để không thấy đường nữa thôi.

Đơn nhiên, đã là liều mạng thì Tiêu Dao Tử phần sống hiển nhiên không có.

"Tiếp theo là ta có thể tung ra một kiếm cuối cùng đi?" Lại xem thân thể mình,
Tiêu Dao Tử cười khổ nói.

Huyết Sắc Yêu Lang cũng hiểu trước mặt nó nhân loại đã là đèn dầu sắp cạn, nó
biểu tình hung bạo, bộ dáng nhưng giống như sau cùng kẻ chiến thắng ngửa mặt
lên trời gầm to một tiếng.

"Rống...!"

Gầm xong, biểu tình dữ tợn tràn đầy sát khí từng bước đi tới chỗ Tiêu Dao Tử.

Tiêu Dao Tử cố hết sức thẳng lưng đứng dậy, trường kiếm dù cho đã rạn nứt
nhưng vẫn sắc bén dị thường, cả người hắn giống như một vị tuyệt thế Kiếm Tu
đứng sừng sững giữa thiên địa, đối mặt với tử vong trước mắt làm như không
thấy.

"Nha đầu, ngày này mỗi năm nhất đinh phải nhớ làm cho ta thật nhiều món ăn
thịnh soạn, Linh Thạch không thể đốt thì cứ dùng bình thường tiền giấy đốt là
được. Còn nữa, ta có một vị gia gia đang ở thành Mộc Nhai, nếu hắn biết ta
chết sẽ rất buồn cho nên người hiểu."

Tiêu Dao Tử mỉm cười một tiếng, cũng không hề quay đầu nói với Ngọc Tử Yên.

Mấy cái lời này, có thể coi là hắn chuẩn bị di ngôn đi.

"Ai dà, nữ thân quả không phải đồ tốt gì. Cũng thật không ngờ ta người này vậy
mà giống với trong tiểu thuyết mấy tên nhân vật phụ chết bởi cái này ngu ngốc
lí do." Câu này Tiêu Dao Tử ngược lại không nói thành tiếng mà là trong lòng
nói.

Bất quá Tiêu Dao Tử cũng không có hối hận, đây là hắn thuận theo chính mình
bản tâm làm, có chết cũng không có gì khúc mắc.

Ngọc Tử Yên nghe được lời này của hắn thì châu lệ trải dài trên mặt, cố sức
ngồi dậy lắc đầu nói: "Ta không làm, ta cái gì cũng sẽ không làm. Ngươi muốn
ăn ta có thể giúp ngươi nấu a, gia gia ngươi nhưng là tự ngươi tới lo, hơn nữa
ngươi không phải nói muốn ta lấy thân báo đáp sao? Ngươi nếu chết cái gì cũng
không đạt được a! Ngươi nếu chết, ta cũng sẽ không..."

Ngọc Tử Yên đang muốn tiếp tục nói, thế nhưng nàng cũng đã không thể nói bởi
Tiêu Dao Tử đã cùng Huyết Sắc Yêu Lang xông tới.

"Rống rống!"

"Trọng Điệp Kiếm, Thập Kiếm!"

Ầm!

Nương theo một Nhân một Yêu toàn lực va chạm, trong chớp mắt thiên địa tràn
ngập bụi khói!

Rắc rắc!

Tiêu Dao Tử nhìn trên tay vỡ vụn Lăng Tiêu Kiếm, khẽ nhếch môi một cái rồi ngã
gục xuống đất, hai mắt cố sứ nhìn về phía trên thiên không rộng lớn, sau cùng
ánh mắt cũng dần dần tối sầm một mảnh, triệt để mất đi tri giác.

Ngọc Tử Yên khuôn mặt đẫm lệ, một tay chống kiếm lao vào đám khói tìm Tiêu Dao
Tử, hoàn toàn không quan tâm đến Huyết Sắc Yêu Lang như thế nào.

"Kiếm Pháp Nhập Vi, ngươi người này cũng đủ nghịch thiên a!" Ở một chỗ cách đó
không xa vị trí, một nam tử mặc hắc y tay cầm trường kiếm đang ngưng thần nhìn
thẳng vào bên trong đám khói Tiêu Dao Tử.

Vị nam tử này cũng chính là Thiên Kiếm Tông Tông Chủ, Lý Vân Tiêu.

Hồi lâu sau, Lý Vân Tiêu thu lại trường kiếm, thở dài nói: "Trước ta từng nói
Linh nhi chưa đạt được Ly Thể Cảnh thì không được quan tấm mấy cái này nam nữ
tư tình, hiện xem ra phải mau chóng sửa lại nếu không ta nhị đệ tử sẽ bị sư
muội đồ đệ đoạt mất."

Dứt lời, lại nhìn nhìn một chút bên dưới Ngọc Tử Yên vừa tìm thấy Tiêu Dao Tử,
nàng đang vừa ôm hắn vừa khóc, Lý Vân Tiêu lần nữa thở dài lắc đầu rồi mới
chịu rời đi.


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #56