Đây Là Thật Tâm, Không Phải Xem Thường


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Tĩnh.

Tất cả mọi người đều ở đây bao quát cả Ngọc Tử Yên sau khi nghe câu này của
hắn thì lập tức tĩnh!

Sáu người trầm mặc thật lâu không nói, có lẽ đúng hơn là bọn họ không có gì để
nói.

Ngọc Tử Yên trong nội tâm mặc dù biết Tiêu Dao Tử người này cuồng ngạo khó
thuần, nhưng nàng cũng không ngờ Tiêu Dao Tử vậy mà trực tiếp nói Lãnh Phong
yếu, cái này đơn giản là vừa cuồng vừa xem thường lại vừa đánh mặt đối phương
a!

Ngọc Tử Yên thừa nhận, nàng cũng cảm thấy Lãnh Phong người này tuy là Luyện
Thể thất trọng nhưng cảnh giới của hắn lại có chút ba động không vững vàng,
xét theo thực lực mà nói thì Lãnh Phong thực lực cũng chỉ ngang bằng với Luyện
Thể lục trọng đỉnh phong mà thôi, hoàn toàn không giống thất trọng.

Nếu nàng đoán không sai, Lãnh Phong đạt được Luyện Thể thất trọng là nhờ ngoại
vật nâng đỡ, người như vậy tương lai cũng sẽ không có cái gì huy hoàng tiền
đồ. Bất quá, dù là nhìn ra hết thảy nhưng Ngọc Tử Yên cũng không như Tiêu Dao
Tử trực tiếp nói ra như vậy.

Đều là người mà, cũng nên cho đối phương chút mặt mũi, coi như lơ đi là được.

Đây là Ngọc Tử Yên ý nghĩ cùng là bốn người cùng tông môn với Lãnh Phong ý
nghĩ, bọn họ đều là một cái tông môn đi ra nên việc Lãnh Phong cảnh giới chập
trùng ai cũng rõ ràng, có thể đều là trực tiếp làm ngơ bởi không những Lãnh
Phong có địa vị, bọn họ lại thêm một cái bằng hữu cũng tốt hơn lại thêm một
cái to lớn kẻ thù.

Hiện thì tốt rồi, trước mặt vị này tên là Tiêu Dao Tử thiếu niên, cảnh giới
chỉ là tam trọng cảnh vậy mà dám hướng Lãnh Phong nói yếu, đây là đanh trần
trụi đánh mặt hắn a!

Còn nữa, đừng nhìn hắn bên ngoài hiền lành nhiệt tình như vậy, đều là đối với
người xung quanh ngụy trang, đợi một ngày hắn bỏ đi cái lớp ngụy trang này thì
ngươi mới biết hắn hung bạo cỡ nào!

Chẳng qua, đối với Ngọc Tử Yên cùng bốn người cách nghĩ, Tiêu Dao Tử chắc chắn
sẽ không làm.

Đối phương đã muốn đứng trước mặt hắn khinh thường trêu chọc, hắn tại sao phải
cho đối phương mặt đây?

Hơn nữa, Tiêu Dao Tử cũng hiểu một đạo lý, hắn càng nhường nhịn cũng chỉ khiến
đối phương tiếp tục làm tới, đã vậy thì nên dứt khoát cùng Lãnh Phong trở mặt
a!

Đám người Ngọc Tử Yên cũng nhận ra Tiêu Dao Tử ý định, mọi người đều là âm
thầm hướng phía sau lùi lại, cách xa Tiêu Dao Tử và Lãnh Phong.

Bọn họ biết, chuyện này sẽ không như vậy kết thúc mà chỉ có thể để hai người
hắn một trận chiến phân cao thấp mới được.

Quả nhiên, Lãnh Phong khuôn mắt bắt đầu trở nên âm trầm đến cực điểm, ánh mắt
khóa chặt Tiêu Dao Tử, hằng giọng nói: "Ngươi có biết ngươi là đang muốn
chết!?"

Tiêu Dao Tử hai mắt híp lại, mỉm cười nhìn Lãnh Phong, "Chữ chết viết như thế
nào?"

Lãnh Phong không giận mà còn cười, từ trong Nhẫn Chữ Vật lấy ra thanh huyết
sắc đao, "Đến, ta chỉ ngươi viết!"

Dứt lời, Lãnh Phong trực tiếp phi người lao thẳng đến chỗ Tiêu Dao Tư, khí thế
mãnh liệt, đao trên tay càng là cấp tốc vung hạ.

"Hoành Đao!"

Đối mặt với Lãnh Phong một chiêu này cường đại công kích, Tiêu Dao Tử cũng
không có mau chóng rút kiếm mà là đưa tay về phía trước khẽ nắm, một thanh do
hắn dùng kiếm khí ngưng tụ trường kiếm lập tức xuất hiện.

Dùng khí làm kiếm!

Đây là Tiêu Dao Tử suốt một buổi tối cùng Yêu Thú chiến đấu sinh ra ý tưởng,
Yêu Thú dùng chỉ đơn thuần là man lực, một chút ngoại vật cũng không có. Dựa
theo cơ sở đó, Tiêu Dao Tử bắt tự nghĩ đến bản thân mình, hắn Lăng Tiêu Kiếm
chính là ngoại vật mà không phải hắn hiện có thực lực.

Thế nào mới là thực lực chân chính?

Chỉ dùng chính mình thực lực mà không dựa vào bất cứ cái gì bảo vật hay là
pháp khí để tăng lên sức chiến đấu chính là thực lực chân chính!

Tiêu Dao Tử cũng hiểu rõ, đến một mức độ nào đó, một cảnh giới nào đó, võ giả
thực lực sẽ không cần đến ngoại vật bổ trợ bởi khi đó đã không còn bất cứ món
nào bảo vật mạnh được như hắn.

Có thể Tiêu Dao Tử còn rất lâu mới đến được cảnh giới đó, nhưng nếu hắn ngay
từ đầu đã ỷ lại vào ngoại vật thì dần dần hắn sẽ không thể tiến bước được, ỷ
vào ngoại vật chính là bị ngoại vật nô dịch, bị ngoại vật nô dịch thực lực có
thể siêu việt được không bị ngoại vật nô dịch người sao?

Cho nên Tiêu Dao Tử trong đầu xuất hiện một cái ý tưởng, dùng chính mình kiếm
khí làm kiếm, lúc đó hắn mới thật sự là dùng chính bản thân thực lực!

Bất quá nói là nói vậy, suy nghĩ là suy nghĩ như vậy.

Trải qua một đêm chiến đấu, Tiêu Dao Tử biết mình kiếm khí đúng là không chịu
nổi, chỉ cần cùng Yêu Thú va chạm một cái thì liền vỡ ra, một điểm uy lực thật
sự đều không bằng một nửa của Lăng Tiêu Kiếm, vết rách trên ngực hắn cũng
chính là vì thực hiện cái này ý tưởng nên mới trúng Yêu Thú một trảo.

Cuối cùng, Tiêu Dao Tử vẫn là tạm buông dùng kiếm khí làm kiếm ý tưởng, đợi
trở về tông môn sẽ lần nữa nghiên cứu lại.

Còn hiện tại vì sao Tiêu Dao Tử lần nữa dùng kiếm khí làm kiếm ư?

Đơn giản là hắn lại muốn lại thử một chút a!

Không thể không nói, dù là kiếp trước hay kiếm này, hắn điều có một cái đặc
điểm không thể bỏ đó là cố chấp cùng không cam lòng.

Thật, Tiêu Dao Tử dùng kiếm khí làm kiếm liên tục thất bại khiến hắn rất không
cam lòng, hắn cố chấp muốn lần nữa hướng Lãnh Phong thử nghiệm lại một lần.

Lãnh Phong cùng đám người Ngọc Tử Yên thấy Tiêu Dao Tử không có xuất kiếm mà
lại ngưng tụ ra một thanh kiếm khí, mỗi người biểu tình cùng ý nghĩ đều là
không giống nhau.

Thế nhưng bọn người suy nghĩa gì đều không quan trọng, nhân vật chính nhưng
vẫn là Lãnh Phong. Hắn thấy Tiêu Dao ngưng tụ kiếm khí, ý đồ muốn dúng thanh
kiếm khí kia để giao chiến với mình, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Trước mặt cái này thiếu niên tuyệt đối là đang nhục nhã hắn!

Ôm theo cái này ý nghĩ, Lãnh Phong thế đao càng thêm mạnh mẽ cuồng bạo, chớp
mắt đã đi đến trước mặt Tiêu Dao Tử.

Nhìn Lãnh Phong công kích cuối cùng cũng đã đến trước mặt mình, Tiêu Dao Tử
hai mắt cũng trở nên chăm chú vào Lãnh Phong đao chiêu, nắm trong tay ngưng tụ
thành kiếm kiếm khí mạnh mẹ đâm tới.

"Phá Đao Thức!"

Độc Cô Cửu Kiếm bên trong một thức, Phá Đao Thức, phá hết thảy các loại đao
pháp chiêu thức!

Trong chớp mắt chiêu thức va nhau, đao cùng kiếm mạnh mẽ va chạm.

Ầm!

Giữa sân lập tức phát sinh một tiếng nổ mạnh, một đạo thân ảnh cũng nương theo
tiếng nổ này cấp tốc lùi về phía sau, cái này lui đầy đủ gần chục trượng
khoảng cách!

Quan trọng hơn, cái này thân ảnh cũng chính là Tiêu Dao Tử!

Giờ khắc này cái kia kiếm khí đã không còn, trên thân thể Tiêu Dao Tử đã nhiều
hơn một vết đao ở phía trước ngực, đại lượng máu tươi cũng theo vết thương
tràn ra, nhuộm đỏ hắn một mảng lớn bạch y.

Nhưng mà, đều làm bọn người ngạc nhiên nhất vẫn là biểu tình hiện giờ của Tiêu
Dao Tử, hắn biểu tình quá bình tĩnh!

Tiêu Dao Tử biểu tình không những bình tĩnh lạ thường, trong mắt hắn càng là
có một tia không hiểu minh ngộ!

Lãnh Phong vẫn như cũ đứng đó, bộ dáng lạnh nhạt nhìn Tiêu Dao Tử. Thế nhưng,
ở hắn trong lòng sớm đã tràn đầy giận dữ cùng khó hiểu.

Lãnh Phong vừa rồi là muốn một đao giết chết Tiêu Dao Tử, chẳng qua hắn mặc dù
đã gần dùng toàn lực nhưng vẫn không thể giết chết trước mặt người thiếu niên
này, phải biết tên thiếu niên này còn là dùng kiếm khí đối chiến với hắn khiến
hắn không thể không giận dữ.

Trên tay hắn đao nhưng là Hoàng cấp Pháp Khí a!

Đồng thời Lãnh Phong cũng cảm thấy khó hiểu, Tiêu Dao Tử cảnh giới hắn nhìn ra
được, chỉ là Luyện Thể tam trọng nhưng Tiêu Dao Tử vừa rồi một chiêu kiếm
khiến cho hắn cảm giác được to lớn nguy hiểm.

Lãnh Phong có cảm giác, nếu vừa rồi Tiêu Dao Tử không phải dùng kiếm khí mà là
thật sự kiếm, người bại trận sẽ chính là hắn.

Bất tri bất giác, Lãnh Phong nội tâm không khỏi đối với Tiêu Dao Tử sinh ra đề
phòng cùng cẩn trọng, cái này đề phòng cùng cẩn trọng lại khiến Lãnh Phong
muôn giết chết Tiêu Dao Tử sát tâm lại càng nặng.

Đối với Lãnh Phong mà nói, cái này thiếu niên chỉ là Luyện Thể cảnh tam trọng
sâu kiến vậy mà để hắn suy nghĩ nhiều như vậy, đây chính là nhục nhãn hắn nên
hắn phải giết chết Tiêu Dao Tử mới hả giận.

Sát tâm đã định, Lãnh Phong lần nữa nắm chặt đao, đang chuẩn bị hướng Tiêu Dao
Tử xuất chiêu thì Tiêu Dao Tử trầm mặc hồi lâu bỗng nhiên mở miệng.

"Đã từng, ta cảm thấy thế gian người ai cũng có thể xem thường người khác,
nhưng ta thì sẽ không, càng không xem thường đối thủ của mình bở đối với võ
giả xem thường đối thủ chính là cấm kỵ."

Tiêu Dao Tử nhìn Lãnh Phong, tay phải chậm rãi rút kiếm, "Chẳng qua ta thật
không ngờ sẽ có ngày mình làm như vậy. Ta sai không phải vì xem thường ngươi
là lấy người làm mộc nhân, bất quá ngươi yên tâm. Từ nay về sau ta tuyệt đối
sẽ không bao giờ khinh thường đối thủ của mình hay dùng hắn để luyện chính
mình kiếm nữa!"

Tiêu Dao Tử hơi nâng kiếm, mũi kiếm chỉ Lãnh Phong, nói: "Đến đây, xuất ra
ngươi một chiêu mạnh nhất nếu không ngươi sẽ rất nhanh bại!"

Nghĩ đến cái gì, Tiêu Dao Tử lại bỏ thêm một câu, "Đây là thật tâm, không phải
xem thường."

"Cuồng vọng!" Lãnh Phong thực sự bị Tiêu Dao Tử nói cho tức điên rồi, vậy nên,
Lãnh Phong không nói nhiều lời, trực tiếp xuất toàn lực thi triển ra mình công
kích mạnh nhất.

Hắn muốn giết chết tên thiếu niên cuồng vọng này!

"Đoạn Thiên Đao!"

Lãnh Phong gầm nhẹ một tiếng, đây là hắn mạnh nhất một đao.

Không thể không nói, cái này một đao khí thế uy mãnh hơn phía trước chiêu kia
Hoành Đạo rất nhiều, người ngoài nhìn vào chỉ thấy Lãnh Phong đao thế cuồn
cuộn như muốn đoạn hết thảy vật cản đường mà lao thẳng về phía trước.

Đợi khi Lãnh Phong đao thế chỉ còn cách mình khoảng một trượng lúc, Tiêu Dao
Tử hướng phía trước tiến lên một bước, trên tay Lăng Tiêu Kiếm quang mang chợt
lóe, một hơi sau Tiêu Dao Tử xuất hiện ở Lãnh Phong sau lưng, Lãnh Phong người
thì đứng yên bất động.

Nhanh!

Thật sự quá nhanh!

Nhanh đến mức ở đây tất cả mọi người, bao gồm cả Ngọc Tử Yên cũng không nhìn
ra được hắn lúc này xuất kiếm, lại từ lúc nào đã ở phía sau lưng Lãnh Phong.

Có thể nói, hiện tại đám người, ngoài Ngọc Tử Yên và thiếu nữ tên Vân Linh chỉ
thấy ngạc nhiên cùng kinh sợ ra, ba người còn lại nội tâm đều đã là một mảnh
chấn kinh, khiếp sợ, hối hận cùng lo sợ.

Bọn hắn trước kia nhưng là đều biểu hiện ra rất xem thường Tiêu Dao Tử a!

Tiêu Dao Tử không để ý thì tốt, nếu để ý thì bọn họ chắc chắn thảm rồi!

Tiêu Dao Tử cũng không để ý đám người biểu tình, càng sẽ không để ý mấy người
kia lo lắng hắn tìm bọn người gây sự, chỉ quay đầu nhìn Lãnh Phong.

Đúng lúc Tiêu Dao Tử định lên tiếng nói cái gì, bỗng bên phải hắn đột ngột
phát sinh tiếng Yêu Thú gầm lớn.

"Rống...!"


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #53