Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬
Diệp Mộng: "..."
Lặng người nhìn vị này Thiên Kiếm Tông Tông Chủ kiêm sư huynh của mình, chậm
rãi tiêu hóa cái này đoạn tin tức lại thêm bình phục lại chính mình tâm tình,
lát sau Diệp Mộng mới lần nữa lên tiếng xác nhận lại.
"Sư huynh là nói thật."
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói: "Không thể giả."
"Nếu ngươi đã sớm biết sao còn không sớm thông báo tông môn đệ tử a! Ngươi cái
này Tông Chủ chi vị là để làm cái gì, làm cảnh sao!?"
"Lại nói, ngươi có thể hay không biểu hiện ra một tia quan tâm cùng lo lắng?"
"Phải biết ngươi tên kia Chân Truyền đệ tử cùng ta xinh đẹp nhị đệ tử còn đang
vào đó bắt Nhị Vĩ Hồ, Nhị Vĩ Hồ nơi ở nhưng là trung tâm Lịch Luyện Cốc, bọn
hắn rất nhiều khả năng bị Yêu Thú vây công nha!"
Mỹ phụ Diệp Mộng trực tiếp bạo tẩu rồi!
Tông môn Chân Truyền đệ tử cùng rất nhiều đệ tử trước đó đều đang làm nhiệm vụ
tại Lịch Luyện Cốc, bất quá nhóm bọn hắn hai ngày trước đột nhiên đông đảo trở
về tông môn, nàng cũng đang vì chuyện này mà hiếu kỳ.
Bây giờ cuối cùng cũng hiểu, bọn hắn chắc chắn đều đã biết Lịch Luyện Cốc có
biến nên mới chạy về a!
Nhưng cái này không quan trọng, quan trọng là trước mặt nàng vị này sư huynh.
Tên này dù biết được chuyện này, thế nhưng hắn đối với trong tông môn người
một chữ không có có báo, thiệt thòi nhất vẫn là hắn Chân Truyền đệ tử cùng
nàng nhị đệ tử đều là chọn trúng cái này thời điểm đi bắt yêu.
Cái này đối với bọn hắn tới nói, bọn hắn là do vận khí không tốt hay là do gặp
được một cái bất lương Tông Chủ đây?
Dần dần, Diệp Mộng trong nội tâm không khỏi bắt đầu đối với tông môn tương lai
bắt đầu nảy sinh lo lắng.
Nhìn xem trước mặt thần sắc tràn đầy tức giận cùng phiền muộn sư muội, Lý Vân
Tiêu mặc dù là Tông Chủ nhưng cũng không dám mở miệng nói cái gì.
Diệp Mộng thân phận không chỉ là sư muội của hắn, nàng càng là tiền nhiệm Tông
Chủ nữ nhi, trong Thiên Kiếm Tông bất kì một người nào cũng không dám hướng
nàng tranh luận chứ đừng nói là lớn tiếng.
Đợi lúc lâu sau, thấy Diệp Mộng sắc mặt đã khá hơn, Lý Vân Tiêu mới bày ra
Tông Chủ tôn nghiêm bộ dáng, ánh mắt thâm trầm nói: "Thiên Kiếm Tông đệ tử một
khi đã ra ngoài đều là dựa vào bản lĩnh của mình để sống sót, nếu chết bên
ngoài cũng là học nghệ không tinh, không thể trách ai."
"Dù là vậy, tất nhiên nếu bất kỳ một cái thế lực nào hướng ta đệ tử chèn ép,
ta vị này Tông Chủ sẽ chính là người đầu tiên đi tìm bọn hắn lấy công đạo."
Nói đến đây, Lý Vân Tiêu lắc đầu cười nói: "Hơn nữa, sư muội ngươi là quá lo
lắng rồi, ngươi vị kia nhị đệ tử an nguy có thể không cần lo, ta Chân Truyền
đệ tử nhưng là không phải bình thường thiên tài mà là chân chính yêu nghiệt a!
Lây tính cách của hắn, nói không chừng hắn hiện lại đang đi tìm cái nào Yêu
Thú đánh đánh đi?"
Diệp Mộng tức giận đáp, "Ta chính là bởi vì hắn cái này sở thích đi tìm người
đánh đánh mà mới lo lắng. Trước đây không sao là vì hắn một thân một mình,
hiện nhưng ta đệ tử còn đi theo hắn a! Nếu chẳng may hắn lại không biết sống
chết mò tới cái nào cường đại Yêu Thú thì không chỉ hắn mà Yên nhi cũng sẽ bị
liên lụy."
Nàng quả thật bởi vì đệ tử của mình đi cùng Tiêu Dao Tử mà cảm thấy lo lắng a!
Lý Vân Tiêu phản vấn, "Cái này ta thấy thật ra là một chuyện tốt."
"Làm cường giả ai không phải trải qua vô số sinh tử chi chiến cùng khắp mặt
đất tro cốt máu tươi đi đến? Hắn người này cách làm ta cũng nhìn ra được, hắn
muốn thông qua cùng người chiến đấu để hoàn thành chính mình, không chỉ hoàn
thành mà còn để tăng lên bản thân thực lực.”
"Nếu lỡ một ngày hắn thất bại đây?" Diệp Mông híp mắt hỏi.
Đối với nàng hỏi, Lý Vân Tiêu chỉ đơn giản dang hai tay ra, một bộ không liên
qua đến ta dáng vẻ nói: "Vậy mà là chuyện của hắn mà không phải chuyện của ta
a! Tuy nhiên"
Đang nói, Lý Vân Tiêu nhếch miệng cười, trong mấy đầy thâm thúy, "Tuy nhiên
đứng dậy từ thất bại rồi càng cường đại mà đi tiếp mới đúng là cái kia thiếu
niên Kiếm Tu mà ta biết, nếu không hắn dù thiên tài yêu nghiệt đến đâu nhưng
tâm tính không được thì cũng không vào được ta pháp nhãn!"
Diệp Mộng trầm mặc thật lâu, lát sau cảm thấy thời gian thật có chút muộn,
nàng hừ lạnh một tiếng, vừa xoay người rời đi vừa nói: "Dù thế nào, sau này
cho ta làm tốt một chút Tông Chủ chi vị, nếu cái này chuyện còn có lần sau thì
sư huynh ngươi xác định rồi."
Dứt lời, cả người đã biến mất khỏi tầm mắt của Lý Vân Tiêu.
Thấy nàng rời đi còn không quên đe dọa mình, Lý Vân Tiêu cũng đành cười khổ
không nói. Bất quá, hắn rất nhanh trở lại làm cái kia bị vạn ngươi kinh sợ
Tông Chủ, ánh mắt thâm trầm nhìn về hướng Lịch Luyện Cốc.
...
Lịch Luyện Cốc.
Sáng ra, mới đến canh bốn thời điểm, đám người Ngọc Tử Yên đã bắt đầu lặng lẽ
lên đường.
Lần này tiến vào trung tâm Lịch Luyện Cốc, ai cũng biết đây là việc vô cùng
nguy hiểm, rất nhiều khả năng lại gặp cái nào cường đại Yêu Thú như đầu kia
hắc viêm hoặc thậm chí còn mạnh hơn, không phải thì là bị một bầy Yêu Thú tấn
công.
Lịch Luyện Cốc mặc dù riêng lẽ cường đại Yêu Thú đi một nhiều là chủ yếu,
nhưng cũng không phải không có Yêu Thú sống theo bầy, hơn nữa không phải chỉ
sống theo bầy mà thực lực từng con trong bầy hoặc nhiều hoặc ít cũng không kém
mấy đầu cường đại Yêu Thú đi riêng lẽ là mấy.
Biết rõ những điểm này, Ngọc Tử Yên cùng đám người càng thêm lặng lẽ cẩn
trọng, vừa đi vừa đề phong xung quanh.
Ba canh giờ sau, hiện trời cũng đã hoàn toàn sáng, chẳng qua càng đi đám người
Ngọc Tử Yên lại càng thêm cổ quái.
Đúng vậy, là hết sức cổ quái!
Từ khi bọn hắn đi vào đây đến nay, một đầu Yêu Thú nhưng là không có a!
Theo lí mà nói, Dù cho Yêu Vương xuất thế, Yêu Thú cùng làm chỉ rút vào bên
trong trung tâm mà thôi, nhưng hiện giờ bọn hắn đã tiến gần đến trung tâm rồi,
ít ra cũng phải có con nào Yêu Thú chạy ra mới phải.
Bất quá, Ngọc Tử Yên vẫn còn một cái thắc mắc, Tiêu Dao Tử bảo sẽ để lại ký
hiệu, nàng đi đường cũng đã rất chú ý rồi thế nhưng thật không có cái gì ký
hiệu, vậy ký hiệu đâu?
Không lẽ hắn quên rồi!?
Cuối cùng Ngọc Tử Yên đưa ra một cái kết luận như vậy.
Lắc lắc đầu không nghĩ đến chuyện này nữa, Ngọc Tử Yên tin với thực lực của
Tiêu Dao Tử thì cẩn thận một chút cũng không có gì đáng lo, có lẽ hắn là đang
ở phía trước đợi nàng.
Nghĩ vậy, Ngọc Tử Yên thúc đẩy đám người đẩy nhanh một chút tốc độ, dù không
thấy Yêu Thú nhưng vẫn là phải cẩn thận quan sát bốn phương tám hướng.
Đến gần giữa trưa, theo đám người Ngọc Tử Yên đi sầu vào trong, bọn họ ngày
càng chấn kinh rồi.
Một đoạn đường này bọn họ cuối cùng cũng gặp được Yêu Thú, số lượng không ít,
bảy đến tám con Yêu Thú hơn nữa tu vi đều là Luyện Thể lục trong trở lên, có
con tu vi lại là đồng dạng với con kia cự viêm, Luyện Thể cửu trọng!
Chẳng qua, điều khiến bọn người chấn kinh đó là mấy con này Yêu Thú đều đã bị
giết a!
Hơn nữa, bị giết thì không nói, quan trọng vẫn là ngoài con Luyện Thể cửu
trọng Yêu Thú có vết tích giao chiến thời gian dài, còn lại những đầu Yêu Thú
khác liền là giới hạn trong ba kiếm giết chết.
"Hình như đều là một người làm." Lãnh Phong quan sát lần nữa bắt gặp nằm trên
mặt đất đã chết Yêu Thú, hít ngụm hơi lạnh nói ra.
Phạm Lăng gật đầu, "Đúng vậy, hơn nữa nhìn vào vết thương có thể thấy cái này
người là một vị Kiếm Tu. Không những vậy, hắn kiếm nhưng thật sắc bén, thật
độc ác, mỗi lần xuất kiếm đều là triệt để dứt khoát, đánh thẳng vào Yêu Thú
điểm yếu."
Phạm Lăng cũng là một tên không tệ Kiếm Tu, một chút nhãn lực vẫn là có, vậy
nên càng nhìn hắn càng hơn ai hết khiếp sợ vị này một đường đánh giết Yêu Thú,
mạnh mẽ Kiếm Tu.
Cả năm người nghe Phạm Lăng nhận xét thì dần đối với vị kia Kiếm Tu càng ngày
càng hiếu kỳ cùng súng bài.
Mạnh mẽ mà, ai sẽ không sùng bái đây?
Một bên khác, trái ngược với Lãnh Phong năm người biểu hiểu, Ngọc Tử Yên thần
sắc lại có chút chợt hiệu, nàng nhìn đầu kia nhiễm đầy máu tươi nằm trên mặt
đất Yêu Thú lắc đầu cười khổ.
"Tên này ký hiệu cũng có chút to đi?"
Quả như nàng nói, đây là Tiêu Dao Tử đặc biệt ký hiệu!
Tiêu Dao Tử cũng không thích hướng cây vẽ bậy vẽ bạ, cho nên hắn mấy dùng cách
này làm ký hiệu, lấy xác Yêu Thú là ký hiệu.
Đoán chừng, ở Lịch Luyện Cốc dám lấy Yêu Thú làm ký hiệu cũng chỉ có mình Tiêu
Dao Tử, ở đây không người dám làm vậy bởi Yêu Thú máu tươi sẽ hấp dẫn đại
lượng Yêu Thú khác mò tới.
Thế nhưng, Tiêu Dao Tử dám làm, hắn tin vào mình ẩn nấp năng lược nên mới làm!
Sư thật chứng minh, một đoạn đường hắn vẫn như trước bình thản đi, một đầu Yếu
Thú cũng không có tìm hắn gây sự.
Ngọc Tử Yên híp mắt nhìn trên mặt đất cỏ cây bị người nhưng vẫn còn tươi tốt,
Yêu Thú máu tươi cũng chưa có hoàn toàn khô liền biết Tiêu Dao Tử người này
chỉ mới rời đi không lâu, có thể đang ở phía trước cũng không biết chừng.
Đã biết Tiêu Dao Tử vị trí cách mình không xa, Ngọc Tử Yên hướng đám người
thông bao, "Được rồi, chúng ta nên đi thôi, tên kia có thể đang ở phía trước
đợi chúng ta."
Ngọc Tử Yên chú ý, đám người Lãnh Phong tất nhiên cũng chút ý đến điểm này,
nghe nàng nói, mọi người rất nhanh lại lên đường.
Lại đi một đoạn đường, quả nhiên như Ngọc Tử Yên đoán, bọn hắn rất nhanh liền
nhìn thấy Tiêu Dao Tử đang đả tọa ở trước mặt không xa chỗ.
Lúc này Tiêu Dao Tử ngoại trừ trên ngực y phục có một chút vết rách do Yêu Thú
cào trúng, nhìn chung hoàn toàn như trước không có việc gì.
Nghe được tiếng động, Tiêu Dao Tử nhìn thấy đám người Ngọc Tử Yên đã đến, lười
biến nói: "Cuối cùng cũng đến, các ngươi để ta đợi có chút lâu."
Chưa đợi Ngọc Tử Yên đáp lại, Lãnh Phong đã lên tiếng hỏi, "Ta hỏi ngươi,
ngươi có hay không nhìn thấy một vị Kiếm Tu rất mạnh đi qua đây."
Tiêu Dao Tử nghe vậy nhíu mày, không khỏi sinh lòng hiếu kỳ, "Có người như vậy
sao? Ta giống nhưng không thấy, ngươi có thể nói hắn mạnh như thế nào không?"
Lãnh Phong khinh thường nhìn Tiêu Dao Tử, chẳng qua trong mắt lại hiện lên một
tia giảo hoạt, nói: "Mạnh như thế nào sao? Có lẽ bằng ta đi?"
Ngoài Ngọc Tử Tử, bốn người còn lại nghe vậy cũng không nhịn được che miệng
cười.
Bọn hắn cảm thấy Lãnh Phong khẳng đinh là đang muốn đùa nghịch một chút Tiêu
Dao Tử.
Tiêu Dao Tử thấy đám người biểu tình thì cũng nhận ra Lãnh Phong đang trêu
chọc mình, hắn hai mắt hơi híp lại, giả bộ hỏi, "Ngươi rất mạnh sao?"
"Luyện Thể thất trọng, mạnh hơn ngươi rất nhiều lần!" Lãnh Phong bộ dáng càng
lúc càng kiêu ngạo, tựa như một cái đại nhân vật đang cùng tiểu nhân vật so đo
vậy.
Hắn thấy Tiêu Dao Tử vẻ mặt ngạc nhiên, không khỏi đắc ý, "Thế nào, kinh ngạc
hay vẫn là khiếp sợ ta cảnh giới quá cao?"
Tiêu Dao Tử lắc đầu, "Đều không phải, ta là cảm thấy bất ngờ ngươi tu vi là
Luyện Thể thất trọng, trước ta còn nhìn nhầm làm lục trọng."
Nghĩ đến cái gì, Tiêu Dao Tử như chợt hiểu ra, cau mày nói: "Không đúng! Cũng
có thể bởi ngươi có chút yếu cho nên ta nhìn nhầm!"