Nam Nhân Kiêu Ngạo Là Không Thể Xâm Phạm!


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Trên đường đi, Tiêu Dao Tử thông qua cùng tử y nữ tử nói chuyện thì đạt được
rất nhiều cái tin tức quan trọng.

Theo như những gì nàng ta giảng thuật, trong tông môn có một cái danh sách gọi
là Chân Truyền Bảng, bảng này là dùng để xắp xếp thực lực của chư vị Chân
Truyền đệ tử, từ vị trí mà họ đạt được trong Chân Truyền Bảng, lượng tài
nguyên tu luyện mỗi tháng sẽ theo đó mà tăng cao, tất nhiên còn có cả một ít
quyền lợi riêng biệt.

Hiện nay, Chân Truyền Bảng đang có gần năm mươi danh ngạch, tương đương với
tổng số Chân Truyền đệ tử hiện giờ của Thiên Kiếm Tông.

Tiêu Dao Tử sau khi đánh bại Hoành Không thì đã thành công thay thế vị trí của
hắn, được các vị Trưởng Lão đồng ý xếp vào Chân Truyền Bảng hai mươi lăm vị
trí đầu.

Mặc dù chỉ là đứng thứ hai mươi lăm, bất quá Tiêu Dao Tử đã là rất hài lòng
bởi nữ tử từng nói, hắn đã là trẻ tuổi nhất, tu vi thấp nhất người đạt đến cái
này vị trí, tông môn lịch sử có lẽ cũng chỉ có mình hắn như vậy.

Dù cho Tiêu Dao Tử không quyết định chỉ dậm chân tại cái vị trí này, nhưng
nàng ta cũng nói hai mươi vị trí đầu cũng không phải tầm thường người, chí ít
người là đạt đến Luyện Thể bát trọng đỉnh phong, mạnh hơn Hoành Không rất
nhiều.

Đến lượt mười vị trí đầu, cái này lại càng không nên nghĩ sớm, cơ bản người
đều là Ngưng Hồn cảnh a!

Tiêu Dao Tử nghĩ nghĩ, tại thành Mộc Nhai, đỉnh phong người cũng chỉ có Ngưng
Hồn Cảnh đi?

Suy nghĩ một thoáng, Tiêu Dao Tử vẫn là tạm thời buông tha Chân Truyền Bảng ý
nghĩ, đợi đến ngày hắn lực chiến Ngưng Hồn cảnh rồi mới hoành không xuất thế,
ngạo thị tông môn đệ tử sau.

Tiêu Dao Tử bỗng phát hiện cái gì, hắn quay sang hỏi tử y nữ tử, "Có thể hỏi
ngươi đang xếp thứ mấy sao?"

Ngọc Tử Yên đáp, "Vừa vặn đạt đến hai mươi vị." Lại như nghĩ đến một chuyện,
nàng đề phòng nhìn hắn hỏi, "Hiện chúng ta đang ở ngoài tông môn, hơn nữa nếu
ngươi khiêu chiến ta sẽ không đồng ý. Ngươi nhất định không thể đánh ta chủ ý
a!"

Quả nhiên, nàng lần trước là còn lưu lực!

Không ngoài ý muốn, Tiêu Dao Tử cũng đã sớm biết nữ tử này không tầm thường,
cảnh giới cùng thực lực không phải chỉ có thể hiện giống như lúc đấu với hắn.

Thấy nàng thần sắc đề phòng nhìn mình, Tiêu Dao Tử nhẹ lắc đầu, "Sẽ không. Ta
người này chỉ đánh qua nam nhân, không đánh nữ nhân."

Ngọc Tử Yên trừng mắt nhìn hắn, "Ngươi hôm qua mới đánh qua ta đây!"

"Đó là vì ngươi tập kích ta, phản ứng như vậy là bình thường." Tiêu Dao Tử
phản bác.

"Ta..., hừ, không tiếp tục nói với ngươi." Biết mình đuối lý, Ngọc Tử Yên tức
giận hừ nhẹ một cái, hai chân bắt đầu đi nhanh, để Tiêu Dao Tử lại đằng sau.

Tiêu Dao Tử lắc đầu cười, đuổi theo hỏi, "Mỹ nữ a! Đột nhiên ta nhớ tới, ngươi
và ta đều nói nhiều như vậy, ta còn chưa biết tên của ngươi đâu? Đúng rồi, tự
giới thiệu trước, ta tên Tiêu Dao Tử, Tông Chủ Chân Truyền đệ tử."

Hắn hiện tại mới nhớ, hai người từ khi gặp đến giờ còn chưa từng nói tên, giới
thiệu một chút cái gì.

Đảo mắt một vòng, Ngọc Tử Yên cười nói: "Ha ha, không nói cho ngươi. Đã vậy,
ngươi cứ gọi ta là mỹ nữ chẳng phải hơn tốt sao?"

Tiêu Dao Tử lắc lắc đầu, "Không thể, ngươi đã biết tên ta, nếu ta không biết
tên ngươi chính là ta chịu thiệt. Cái này thiệt thòi, ta nhưng là không chịu!"

"Tốt a!" Ngọc Tử Yên đang nói, bỗng nhiên nàng khuôn mặt biến thành vô tận
băng lãnh, khí chất càng là như một vị cự người ngoài ngàn dặm mỹ nữ.

"Ta tên Tuyệt Thế Mỹ Nữ, một vị Trưởng Lão nào đó Chân Truyền đệ tử. Thế nào,
ngươi hài lòng?"

Tiêu Dao Tử trầm mặc đứng nhìn.

Nữ nhân trở mặt so với lật sách còn nhanh, câu nói này quả thật không sai a!

Lại nói, nàng này nếu không đi làm diễn viên thì quả thật đáng tiếc.

Thở dài một cái, hắn trực tiếp bỏ qua nữ tử này, theo nàng trước đó chỉ dẫn
cho hắn lộ trình mà tiếp tục bước đi.

Cười "Hì hì" mấy tiếng, Ngọc Tử Yên hoàn toàn quên mất mình vừa mới lúc nãy
còn đang tức giận, hiện tâm tình đều là một mảnh vui vẻ, thoải mái đi phía sau
Tiêu Dao Tử.

Hai người cứ như vậy một đường đi tiếp, cả hai tốc độ đều không chậm, phối hớp
với Lịch Luyện Cốc dù là nơi lịch luyện chung của bảy đại tông môn nhưng cũng
không cách Thiên Kiếm Tông quá xa, đợi đến khi Ngọc Tử Yên và Tiêu Dao Tử đi
đến nơi thì trời cũng chuyển tối.

Cùng nhau bàn luận một thoáng, Ngọc Tử Yên quyết định tìm một cái phòng trọ
tại trong trấn nhỏ cách Lịch Luyện Cốc không xa ở lại qua đêm, sáng hôm sau
mới tiến nhập Lịch Luyện Cốc.

Đối với nàng quyết định, Tiêu Dao Tử cũng không nói gì nhiều, cả hai mỗi người
liền thuê một cái phòng ngủ tạm một đêm.

Ngày hôm sau, cả hai sớm trả lại phòng trọ. Tiêu Dao Tử sau khi đợi Ngọc Tử
Yên mua một số không biết tên đan dược thì liền cùng nhau đi thẳng vào Lịch
Luyện Cốc.

"Ngươi để viên đan dược này vào trong người, nó có thể giúp ngươi che đậy mùi
hương trên cơ thể, tránh một số Yêu Thú mò tới." Đi vào Lịch Luyện Cốc, Ngọc
Tử Yên đưa cho Tiêu Dao Tử một viên đang dược rồi giải thích.

Nhận lấy đan dược, Tiêu Dao Tử để vào trong ngực, hướng nàng hỏi, "Ngươi là
muốn bắt Nhị Vĩ Hồ, vậy ngươi biết nó ở chỗ nào sao?"

Ngọc Tử Yên lắc đầu nói: "Không biết a! Nếu biết, ta cũng không mời ngươi cùng
ta đi tìm."

Tiêu Dao Tử nghe vậy liền nhanh đen mặt lại.

Nàng này ý đồ chân chính nhưng là bắt hắn cùng nàng đi tìm a!

Bất quá, Ngọc Tử Yên rất nhanh lại nói: "Tuy nhiên, ta cũng đại khái biết nó
ngụ tại vị trí nào, chỉ cẩn ta và ngươi chịu khó bỏ chút công sức, cố gắn tìm
tìm là được."

Tiêu Dao Tử thầm thở ra một hơi, ít ra cũng không phải đi tìm khắp cái này
Lịch Luyện Cốc.

Biết nàng đã có vị trí, Tiêu Dao Tử lại hỏi, "Vị trí nào?"

"Nhị Vĩ Hồ linh trí không yếu, nó sẽ không tiến vào Lịch Luyện Cốc quá sâu bởi
bên trong đối với nó cũng rất nguy hiểm, nó cũng sẽ không ở bên ngoài vì có
quá nhiều ngươi săn giết. Như vậy, nó đại khái là ở gần trung tâm Lịch Luyện
Cốc, phối hợp với nó bản năng thì có lẽ là nơi có phong cảnh đẹp một chút."
Ngọc Tử Yên giải thích.

Tiêu Dao Tử nói: "Vậy tóm lại cứ tìm những nơi có phong cảnh đẹp ở gần trung
tâm sẽ tìm thấy nó đúng không?"

Ngọc Tử Yên gật đầu, "Đúng."

"Vậy còn không mau tìm a!"

Nói xong, Tiêu Dao Tử cùng Ngọc Tử Yên không có nhiều lời, nhanh chân tiến
thẳng vào trung tâm của Lịch Luyện Cốc.

Đi được hơn một dặm khoảng cách, hai người rất nhanh dừng chân bởi trước mặt
bọn hắn đang có mấy tên thanh niên thần sắc bất thiện, một bên cản đường, một
bên lại nhìn chằm chằm vào Ngọc Tử Yên.

"Ha ha, mỹ nữ, mau đến cùng bản công tử vui đùa một chút, ta đảm bảo không để
ngươi thiệt thòi." Một cái lục y thanh niên nhìn Ngọc Tử Yên cười nói.

Sau lưng hắn bốn tên thanh niên khác cũng đồng dạng theo hắn cười to, ánh mắt
đầy dâm ô hướng trên thân Ngọc Tử Yên nhìn không rời mắt.

Tiêu Dao Tử nhìn đám người này, lại nhìn sang Ngọc Tử Yên, hắn âm thầm thở dài
một cái, "Hồng nhan họa thủy a!"

Ngọc Tử Yên khẽ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn Tiêu Dao Tử nói: "Ngươi còn
đứng đó? Mau giải quyết bọn hắn a!"

Tiêu Dao Tử lắc đầu, "Thứ lỗi cho ta Tuyệt Thế Mỹ Nữ, đây là ngươi việc, không
phải ta..."

Hắn còn chưa nói xong, một tên thanh niên khác đã lớn tiếng nói: "Mỹ nữ, ngươi
cũng không cần đi theo tên tiểu bạch kiểm này. Ở ta xem ra, hắn trên giường
công phu không thể nào bằng được ta."

Tiêu Dao Tử sầm mặt lại, "Vừa nãy nói nhầm. Ngươi chuyện cũng là ta chuyện!"

Dứt lời, cả người lập tức biến mất tại chỗ, phi thẳng tới chỗ đám người thanh
niên kia.

Ông!

Oành oành!

Tiêu Dao Tử cũng không lưu lực, triển khai toàn bộ tốc độ khiến đám người chỉ
mới nghe được một đạo kiếm reo, còn chưa kịp phản ứng thì đã bay vọt ra ngoài,
thân thể mạnh mẽ đập vào bên trên mấy cái thân cây.

Chưa dừng ở đó, Tiêu Dao Tử lần nữa phóng tới một cái người thanh niên mặc
thanh y, đây là tên nói đã nói Tiêu Dao Tử công phu không bằng hắn. Hơi liếc
mắt nhìn tên thanh niên này, Tiêu Dao Tử một kiếm thẳng xuống phần dưới của
hắn trảm xuống.

"A... aaa!" Thanh niên mặc thanh y kêu thảm một tiếng, thân thể run rẩy co
người ôm lấy bộ hạ của mình.

Tiêu Dao Tử vẫy đi vết máu còn sót trên lưỡi kiếm, chậm rãi nói: "Không phải
ngươi nói ta trên giường công phu không bằng ngươi? Hiện ta lại thấy ta công
phu hẳn đã đạt đến vô hạn cảnh giới, một cái cảnh giới mà ngươi cả đời cũng
không thể đạt được."

Quay đâu nhìn mấy thanh niên khác, hắn hỏi, "Ta nói đúng không?"

Một đám người đổ mồ hôi lạnh, không tự chỗ lấy tay che lấy hạ thể của mình,
run giọng đáp, "Đúng đúng, ngươi nói gì cũng đều đúng."

Bọn họ đều là bị Tiêu Dao Tử mạnh mẽ cùng tàn độc làm cho chân chính kinh sợ
rồi!

Hài lòng gật đầu, hắn lại nhìn về phía Ngọc Tử Yên.

Ngọc Tử Yên tức giận trợn mắt, "Ngươi nhìn ta làm gì?"

"Không có ý tứ, ta nhìn nhầm." Tiêu Dao Tử nhìn nàng lắc đầu, lại quay sang
nói với đám người, "Nam nhân kiêu ngạo là không thể xâm phạm! Các ngươi hiểu?"

"Chúng ta hiểu, chúng ta hiểu."

Tiêu Dao Tử nhìn xuống cái kia thanh niên áo xanh thanh y, đang định nghĩ giết
hắn sẽ thú vị hay là để cho hắn sống thú vị hơn thì mấy cái kia thanh niên lại
hô lớn.

"Đại ca, bọn ta đều biết sai rồi, chỉ tại vị đại tẩu kia quá xinh đẹp, chúng
ta không kiếm lòng được mới làm ra chuyện ngu ngốc như vậy, xin ngươi tha cho
đám người bọn ta một lần, bọn ta cái gì cũng đều cho ngươi."

"Câm miệng, ai là các ngươi đại tẩu? Ta cùng hắn chỉ là tạm thời tổ đội." Ngọc
Tử Yên tức giận quát lớn khiến đám người lại một lần nữa run rẩy.

Suy nghĩ một chút, Tiêu Dao Tử nói: "Có cái gì Luyện Thể Công Pháp sao?"

Bốn người nhìn nhau một hồi, sau cùng một cái hoàng y thanh niên lên tiếng,
"Ta có, ta có." Đang nói, từ trong Nhẫn Trữ Vật lôi ra một quyển sách đưa cho
Tiêu Dao Tử, "Đây là Hoàng cấp hạ phẩm Công Pháp tên Phá Thiên Luyện Thể
Quyết, đại ca cầm lấy."

Tiêu Dao Tử mỉm cười thu lấy cái này Phá Thiên Luyện Thể Quyết.

Đảo mắt nhìn thoáng một chút của mình Nhẫn Trữ Vật, hắn hiện có Trọng Điệp
Kiếm, Độc Cô Cửu Kiếm, Cửu Chuyển Bộ Pháp, Tứ Gia So Tài ban thưởng Hoàng cấp
Vũ Kỹ Lăng Thiên Quyền cùng với mới thu được Phá Thiên Luyện Thể Quyết.

Có những thứ này, chỉ cần đợi khi hắn trở về tông môn tu luyện hết mấy cái này
Công Pháp, Vũ Kỹ, hắn toàn diện đều sẽ được đề thăng.


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #47