So Tài Kết Thúc


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Ông Ông!

Trên sân, kiếm reo ngân vang, liên miên bất tận!

Ở phía trên khán đài, Chu Thủy Linh đang theo dõi trận đấu thì đột nhiên trợ
mắt há mồm, trong hai mắt càng là chứa đầy sự kinh ngạc cùng khiếp sợ.

Chỗ ngồi của Gia Chủ và Trưởng Lão, Lý Vân Tiêu vẫn là bình tĩnh ngồi im quan
sát trận đấu, nhưng ít ai biết được, ở hắn trong lòng cũng đã sớm điên đảo một
mặt.

Nếu không phải nhờ hắn có tu vi cao thâm, định lực cũng là siêu việt thường
nhân thì có lẽ Lý Vân Tiêu đã sớm rời khỏi vị trí, lao thẳng xuống đài để nhìn
thật kỹ một chiêu kiếm kia!

Không chỉ Chu Thủy Linh cùng Lý Vân Tiêu là có biểu tình như vậy, ở trên khán
đài, một số người tinh ý như tam gia Gia Chủ, Trưởng Lão hay là Vũ Phi Phàm
cùng Triệt Liệt cũng đều nhanh chóng nhìn ra được Tiêu Dao Tử một kiếm này
mang ý nghĩa gì.

Cái này một kiếm là cùng Chu Thủy Linh một dạng, Kiếm Tâm!

Hiện giờ, tất cả bọn người nhìn ra được một kiếm kia đều không khỏi lần nữa
liếc nhìn Tiêu Dao Tử, trong lòng lại là thầm ban cho Tiêu Dao Tử một cái tên
gọi.

Cái này tên gọi, Kiếm Đạo Yêu Nghiệt!

...

Trong sân, kiếm reo vừa vang lên, đạo kiếm khí bình thường kia lập tức xuyên
qua không trung, lấy tốc độ nhanh lao thẳng đến hỏa kiếm khí cuồng bạo của
Trương Thiếu Huyền.

Ngay lúc đám người trên khán đài nghĩ rằng hai đạo kiếm khí này sẽ giống như
những đợt công kích kia, cùng nhau va chạm rồi "Ầm ầm" nổ vang thì đột ngột
một màn kỳ lạ va chạm phát sinh.

Theo bọn người chăm chứ nhìn kĩ, chỉ thấy cái kia đạo kiếm khí bình thường của
Tiêu Dao Tử sau khi va chạm với hỏa kiếm khí của Trương Thiếu Huyền liền dung
nhập vào hỏa kiếm khí của Trương Thiếu Huyền.

Thấy cảnh này, không chỉ mọi người cảm thấy kì lạ, Trương Thiếu Huyền cũng dần
cau mày khó hiểu. Bất quá, rất nhanh lại xuất hiện một màn kế tiếp khiến bọn
hắn lại càng kinh ngạc.

Đạo kiếm khí bình thường kia sau khi dung nhập vào hỏa kiếm khí của Trương
Thiếu Huyền thì cũng không hoàn toàn biến mất, nói đúng hơn, cái này bình
thường kiếm khí không phải dung nhập mà là xuyên qua!

Hoàn toàn xuyên qua công kích của Trương Thiếu Huyền!

Nhìn Tiêu Dao Tử kiếm khí xuyên qua công kích của mình lúc, Trương Thiếu Huyền
sắc mặt kịch biến, hắn theo bản năng muốn cầm kiếm lên chống đỡ, chỉ là kiếm
chưa kịp đưa lên thì kiếm khí của Tiêu Dao Tử đã bay đến trước mặt hắn.

Hai mắt mở to, Trương Thiếu Huyền thở dài một cái rồi cũng đành lắc đầu cười
khổ, "Ta vẫn là đỡ không kịp a!"

Kỳ thực, lúc đạo kiếm khí này thành công xuyên qua hỏa kiếm khí của mình,
Trương Thiếu Huyền là đã biết mình không chặn được một kiếm này.

Trương Thiếu Huyền cũng là sẽ không lựa chọn tránh bởi hắn tránh cũng không
kịp!

Tiêu Dao Tử một kiếm này thật sự quá nhanh!

Mắt nhìn kiếm khí của Tiêu Dao Tử chuẩn bị chạm vào cơ thể của mình, Trương
Thiếu Huyền nhỏ giọng nói: "Cái này đã là sau cùng con bài của ta."

Dứt lời, kiếm tới!

Keng!

Một thanh âm thâm thúy sau khi kiếm khí của Tiêu Dao Tử cùng thân thể Trương
Thiếu Huyền va chạm liền vang lên, cái này thanh âm đặc biệt ở chỗ nó không hề
giống như Vũ Kỹ va chạm vào cơ thể người, thanh âm này càng là giống như hai
thanh kiếm sắc bén mạnh mẽ va chạm vao nhau tạo thành.

Tiêu Dao Tử vừa nghe được âm thanh này thì liền híp mắt lại, ánh mắt hắn nhìn
vào vừa bị kiếm khí đánh bay ra xa Trương Thiếu Huyền, đứng từ xa mở miệng nói
chuyện.

"Đây là ngươi thể chất đặc thù?"

Vừa nói, Tiêu Dao Tử ánh mắt lần nữa chuyển tới trước ngực Trương Thiến Huyền.
Ở nơi đó, y phục bị cắt đứt, một đường kiếm dài kéo từ vai phải xuống tới gần
phía eo trái của Trương Thiếu Huyền.

Cái này vết kiếm là do Tiêu Dao Tử một kiếm kia tạo thành!

Thế nhưng nếu nhìn kĩ một chút, vết kiếm này khắc lên da thịt Trương Thiếu
Huyền mặc dù là khiến hắn bị thương, nhưng vết thương này không phải là nặng,
vết kiếm cũng không sâu.

Tiêu Dao Tử trong lòng lại càng thêm hiếu kỳ thể chất của Trương Thiếu Huyền,
hắn vừa rồi một kiếm kia cũng không phải yếu như vậy a!

Nếu như đã không phải kiếm chiêu của hắn yếu, vậy chính là Trương Thiếu Huyền
nhục thân quá mạnh!

Nghe Tiêu Dao Tử hỏi mình, Trương Thiêu Huyền ánh mắt dần lộ vẻ kiêu ngạo,
cười nói: "Ta là cái gì thể chất? Ngươi đoán thử xem, nếu ngươi đoán đúng ta
sẽ chịu thua."

Tiêu Dao Tử hỏi, "Thật?"

Trương Thiếu Huyền lại tiếp tục nói: "Ngươi cũng nghe ta nói rồi, ta ban đầu
đến đây vốn là nắm chắc mười phần đoạt được lần này so tài vị trí đầu, nhưng
gặp được một số người đã khiến cái kia phần thắng giảm xuống còn chín." Nói
đến đây, hắn nhìn thẳng vào Tiêu Dao Tử, "Thế nhưng để ta mất đi một phần nắm
chắc này, không ai ở đây có thể làm được dù cho là cái kia Chu Thủy Linh.
Người khiến ta mất đi một phần nắm chắc chiến thắng chỉ có ngươi!"

Trầm mặc hồi lâu, Tiêu Dao Tử mở miệng, "Ngươi rất xem trọng ta."

Trương Thiếu Huyền lắc đầu cười, "Đây là đối với ngươi nên có. Sự thật cũng đã
chướng minh, ta xem trọng ngươi là không sai, ngươi chẳng những lĩnh ngột Kiếm
Thế, hiện giờ cả Kiếm Tâm cũng bị ngươi ngộ ra."

Tiêu Dao Tử mỉm cười, quả thật cái này trận hắn cũng thu hoạch không nhỏ.

Nếu như không phải Trương Thiếu Huyền thực lực cường đại, ép hắn vào đường
cùng khiến hắn lòng vòng trong suy nghĩ của mình thì có lẽ Tiêu Dao Tử hắn đã
không ngộ ra được chính mình tâm cùng kiếm.

Tiêu Dao Tử trước là thích tu kiếm, bây giờ vẫn là thích tu kiếm, nhưng hắn đã
biết được kiếm mà mình muốn tu là cái gì!

Làm Kiếm Tu người, tu kiếm rất khó nhưng tu được thì sức mạnh lại là rất lớn.
Sở dĩ tu kiếm khó là bởi vì làm Kiếm Tu là phải dùng tâm để ngộ, nhưng nếu một
khi đã tâm ngộ được thì kiếm cũng sẽ ngộ, ngộ được kiếm rồi thì tâm cùng kiếm
sẽ liên thông với nhau, sức mạnh cũng là cấp tốc tăng lên.

Tiêu Dao Tử vừa rồi cũng chính là ngộ ra kiếm của mình cùng tâm của mình, từ
đó mà lĩnh ngộ được Kiếm Tâm.

Nhìn một chút vết thương trên người mình, Trương Thiếu Huyền tiếp tục nói:
"Không nhìn chiêu thức, chỉ nhìn đối thủ, thẳng đến phía trước, vĩnh không
quay đầu. Ha ha, rất không tệ một kiếm, rất không tệ Kiếm Tâm!"

Xuy xuy xuy!

Đang lúc Trương Thiếu Huyền nói chuyện thì đột nhiên ba đạo kiếm khí bỗng từ
chỗ Tiêu Dao Tử điện xa mà tới, nhìn ba đạo kiếm khí lao nhanh đến chỗ mình,
Trương Thiếu Huyền lộ vẻ chợt hiểu, chậm rãi đưa tay trái ra chống đỡ.

Keng keng keng!

Liên tiếp ba tiếng kim loại va chạm vang lên, Trương Thiếu Huyền cũng không bị
thương tổn gì bởi ba đạo kiếm khí kia cũng chỉ là tầm thường kiếm khí, không
phải Kiếm Thế hay Kiếm Tâm cái gì.

Đỡ xong ba đạo kiếm khí, Trương Thiếu Huyền cười hỏi, "Thế nào rồi, đoán được
ta là cái gì thể chất sao?"

Trâm ngâm một cái, Tiêu Dao Tử cười đáp, "Đã ngươi cùng ta chơi trò giải câu
đố, vậy thì chúng ta chơi cho công băng một chút. Ta đoán đúng, ta thắng, ta
đoán sai, ta thua."

"Ha hả" Hai tiếng, Trương Thiếu Huyền cũng là gật đầu, "Tốt! Ngươi đoán."

Tiêu Dao Tử hai mắt khép hờ, cẩn thận nhớ lại từng loại thể chất mà hắn đã xem
qua trong văn tự cùng kiếp trước, một hồi lâu sau, hắn chậm rãi nói: "Nghe đồn
thế gian có một loại thể chất, vạn giới đều nói có được cái này thể chất tựu
là trời sinh Kiếm Tu bởi người có loại thể chất này thì thân thể là kiếm, kiếm
cũng chính là thân thể. Người có được thể chất này, một khi tay động, vạn kiếm
sẽ động, tay hạ, vạn kiếm cùng diệt! Cái này thể chất tên gọi: Thiên Sinh Kiếm
Thể!"

Tiêu Dao Tử nói xong, trên sân hai người trong nháy mắt lâm vào yên tĩnh,
người trên khán đài cũng bởi bọn hắn cá cược mà người cổ vũ, yên lặng theo
dõi. Bọn họ cũng là hiểu, hai người thiếu niên này không tiếp tục chiến mà
dùng cách này để phân ra thắng bại đều là có mục địch.

Tiêu Dao Tử cùng Trương Thiếu Huyền hiện tại thực lực đều là ngang nhau, có
thể nói nếu một trong hai người tuyển trạch phòng thủ thì cái này trận đấu sẽ
mãi không có hồi kết. Nhưng nếu bọn họ lao quyết chiến thì cả hai sẽ không ai
còn toàn vẹn, tệ hơn sẽ là một mất một còn bởi khi bọn họ đã tiếp tục chiến
đấu thì chính là một trận sinh tử chiến đấu!

Biết được điều này nên trên những người quan chiến trân khán đài cũng đều im
lặng chờ đợi kết quả, cái này cũng rất hồi hộp cùng kích thí mà.

Đoán đúng thì Trương Thiếu Huyền bại, sai thì Tiêu Dạo Tử bại.

Rất đơn giản cách phân thắng thua!

Mười hơi sau, Trương Thiếu Huyền nở nụ cười, "Chúc mừng, ngươi đã thắng." Dứt
lời, hắn chậm rãi thu kiếm rồi xoay người rời khỏi sân.

Cái này lúc, đấu trường ầm vang!

Thắng!

Tiêu Dao Tử đoán đúng cho nên hắn thắng!

Ngay lập tức, trên khán đái mọi người lập tức reo hò chúc mừng. Ngày hôm nay
bọn họ rốt cuộc đã thấy được một thiến tài mới khai sinh, một kẻ bị mọi người
coi là phế vật giờ đã trở thành thiếu niên thiên tài đứng đầu của thanh Mộc
Nhai!

Nhìn Trương Thiếu Huyền xoay người rời đi, Tiêu Dao Tử từ xa hướng hắn nói:
"Lần sau! Lần sau sẽ chỉ có ngươi bại hoặc ta bại, dùng kiếm để phân thắng
bại!"

Trương Thiếu Huyền cũng không quay đầu, hắn tiếp tục bước đi, tay phải nhưng
là nắm chặt thanh kiếm của mình giơ lên trên cao.

Thấy cảnh này Tiêu Dao Tử mỉm cười, ánh mắt vẫn tiếp tục nhìn bóng lưng của
tên thiếu niên đang dần chậm rãi biến mất trên khán đài đông đúc, nhìn thiếu
niên này, hắn hiện giờ lại càng biết rõ mình tiếp theo mục đích là cái gì.

Ánh mắt lại nhìn lên phía khán đài, ở đó mọi người hướng mình hô hò la hét.
Khẽ nắm trên tay Tường Vi Kiếm, Tiêu Dao Tử trong lòng thầm nhủ, "Cái này một
thế, ta tuyệt sẽ không làm người tầm thường một đời!"

Tại vị trí của Gia Chủ cùng chư vị Trưởng Lão, Vũ Hạo Nhiên cùng Chu Bá Thiên
đều là đang tươi cười hướng Tiêu Lăng liên tục chúc mừng.

"Ha ha, Tiêu lão người lần này đại phúc a! Tiêu công tử gặp nạn không chết,
hiện giờ lột bỏ thanh danh phế vật, trở thành thiên tài đứng đầu thanh Mộc
Nhai, sau sẽ càng được Lý Tông Chủ thu vào tông môn, tương lai tiền đồ bất khả
hạn lượng nha."

Tiêu Lăng ôm quyền cười đáp, "Cái này nhưng là phải nhờ Chu Gia chủ a! Tử nhi
sau này nhưng là cùng một tông với Chu tiểu thư."

Tiêu Lăng nói chuyện lập tức để Chu Bá Thiên nhớ lại, hắn nữ nhi nhưng sau này
là cùng tông môn với Tiêu Dao Tử a!

Nếu đã cùng tông môn, hai người lại là quen biết từ trước, cái này quan hệ có
thể càng thêm thân mật nha!

Nghĩ vậy, Chu Bá Thiên lập tức cười lớn, "Ha hả, cùng vui cùng vui."

Khán đài nhộn nhịp khoảng nữa canh giờ thì lập tức yên lặng xuống bởi rốt cuộc
đã đến thời khác cuối cùng, hiện giờ sẽ tuyên bố năm người đứng đầu cùng phần
thưởng a!

Tiêu Dao Tử, Vũ Phi Phàm, Chu Thủy Linh và Triệu Liệt hiện đều đã có mặt trên
sân, duy chỉ có Trương Thiếu Huyền là không tại.

Lão giả bước lên trên đài, liếc nhìn bốn người một cái, hắn chậm rãi đọc tên
năm người đứng đầu cùng trao thưởng cho ba người nắm giữ ba vị trí đầu.

"Năm người đứng đầu theo thứ tự là: Tiêu Dao Tử, Trương Thiếu Huyền, Chu Thủy
Linh, Vũ Phi Phàm, Triệu Liệt. Riêng Trương Thiếu Huyền vừa rời đã rời khỏi
nơi đầy nên phần thưởng của ba vị trí đầu sẽ ra Tiêu Dao Tử, Chu Thủy Linh, Vũ
Phi Phàm nhận thưởng."

Nói xong, lão giả ném cho ba người hắn mỗi người một cái Nhẫn Trữ Vật, bên
trong chính là phần thưởng của ba cái vị trí đầu nên có.

Sau khi làm xong công việt của mình, lão giả xoay người đi ra khỏi sân, tiếp
đó thì Lý Vân Tiếu liền xuất hiện, thế chỗ lão giả kia.

"Theo như ước định, bốn người các ngươi có thể trực tiếp tiến vào ta tông môn.
Chu Thủy Linh đã sớm là để tử của ta, Triệu Liệt là đệ tử của Lạc Nhật Môn,
hiện chỉ còn hai người bọn ngươi. Chiếu theo xếp hạng thì Tiêu Dao Tử...,
không cần phải chiếu theo xếp hạng, Tiêu Dao Tử ngươi có thể trực tiếp trở
thành ta Chân Truyền đệ tử. Vũ Phi Phàm có thể vào nội môn hoặc nến có vị
Trưởng Lão nào nhận ngươi làm Chân Truyền thì cũng được."

Nghe được lời của hắn, Tiêu Dao Tử thầm nghĩ, "Quả nhiên làm thiên tài thì bao
giờ cũng sẽ được chào đón." Đang nghĩ, hắn cũng lập tức trả lời, "Vậy ta
nguyện vào Thiên Kiếm Tông."

Dù sao thì Tiêu Dao Tử hắn thiếu nhất chính là Vũ Kỹ, nếu như hắn gia nhập vào
tông môn của Lý Vân Tiêu và trở thành Chân Truyền thì cái này vấn đề sẽ không
cần phải lo.

Suy cho cùng, cái này một cành ô liu nhưng là phải nắm thật chặt a!

Tiêu Dao Tử vừa nhận lời, Lý Vân Tiêu trên mặt lập tức nở nụ cười, hắn quay
sang Vũ Phi Phàm, "Ngươi đây?"

Vũ Phi Phàm cười nói: "Tông Chủ, ta gia tộc đã sớm có một cái tông môn, ta là
phải gia nhập cái đó tông môn a."

Nhớ đến cái gì, Lý Vân Tiêu cũng gật đầu cười, "Thì ra các ngươi là một nhánh
của Vũ gia kia. Cũng được, dù sao các đời đệ tử Vũ gia cũng đều gia nhập tông
môn của hắn."

Kỳ thật, thu được Tiêu Dao Tử vào tông môn là Lý Vân Tiêu đã đủ thỏa mãn rồi,
dù hắn ở cảnh giới này nhưng vẫn là hiểu đã làm người cũng không thể quá tham
nhiều thứ.

"Được rồi, đã vậy ta liền tuyên bố, lần này Tứ Gia So Tài người đứng đầu là
Tiêu Dao Tử, theo ước định hắn sẽ gia nhập vào Thiên Kiếm Tông, trở thành ta
Chân Truyền đệ tử. Hai năm một lần Tứ Gia So Tài hiện giờ kết thúc, nếu hai
năm sau các ngươi cố gắn, ta sẽ lại một lần nữa thu các ngươi vào tông môn."

Lý Vân Tiêu kết thúc so tài cũng không khiến bọn người nuối tiếc điều gì mà
còn để lại một câu cuối cùng khiến bọn hắn lại một lần nữa cháy lên nhiệt
huyết, hai năm sau, có lẽ một trong số bọn hắn sẽ trở thành thiên tài đứng đầu
nơi đây.


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #36