Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬
"Ta rất bất ngờ!" Hai người đứng đối diện trên sân, nhìn Tiêu Dao Tử hồi lâu,
Triêu Liệt thốt ra một câu như vậy.
Tiêu Dao Tử hỏi, "Lạ lắm sao?"
Triệu Liệt liền đáp, "Đúng, rất lạ! Ngươi không những tu luyện lại được, tính
cách, tu vi, ánh mắt cũng đều khác xa với trước kia." Nói đến đây, hắn nhìn
thật sâu Tiêu Dao Tử một cái, "Ta rất hiếu kỳ, ngươi là nhận được kỳ ngộ hay
là đã bị người đoạt xá?"
Tiêu Dao Tử ngoài mặt vẫn bình thường, chẳng qua trong lòng đã đối với thiếu
niên này nảy sinh phòng bị.
Thiếu niên trước mặt này, không khỏi có chút hiểu quá rõ hắn đi?
Ngay cả gia gia hắn còn không nghĩ đến việc Tiêu Dao Tử bị người đoạt xá, chỉ
suy nghĩ hắn tu luyện lại được nên tâm tính đã thay đội. Nhưng thiếu niên này
lại có chút nghĩ rằng Tiêu Dao Tử đã bị người khác đoạt xá, hơn nữa có vẻ rất
hiểu hắn vậy.
Thế nhưng còn tốt, thiếu niên này đoán vẫn không chính xác. Tiêu Dao Tử trước
kia là chết rồi, hắn linh hồn là dung nhập với thân xác và kí ức Tiêu Dao Tử
nên sở hữu tất cả mọi cảm xúc, trí nhớ và tâm tình của Tiêu Dao Tử trước kia.
Nói cách khác, hắn không phải Tiêu Dao Tử nhưng cũng là Tiêu Dao Tử, không thể
chân chính gọi là đoạt xá được.
Tiêu Dao Tử đang định nói cái gì, Triệu Liệt đã lần nữa lên tiếng, "Tiêu Đạo
đã chết, ngươi biết chưa?"
Vừa nghe thấy câu này, Tiêu Dao Tử hai mắt rất nhanh híp lại.
Đây quả thực là tin tức có sức chấn động mạnh nhất hắn nghe được trong một
tháng nay!
Chẳng qua, Tiêu Dao Tử rất nhanh liền hiểu ra vấn đề, đồng thời cũng biết tại
sao Tàn Hồn lại tan biến rồi.
Nhìn Triệu Liệt, Tiêu Dao Tử hỏi, "Hắn là bị vị kia Lạc Nhật Môn Môn Chủ giết
chết?"
Triệt Liệt nói: "Đoán rất chuẩn. Ngươi muốn biết lí do sao?"
Tiêu Dao Tử rất nhanh liền lắc đầu, "Không muốn biết cũng không cần biết."
Đang nói, Tường Vi Kiếm chậm rãi rút ra, kiếm chỉ Triệt Liệt, "Với lại hiện
giờ không phải chúng ta đang so tài sao? Nói chuyện nãy giờ cũng nên bắt đầu
rồi."
Liếc Tiêu Dao Tử thêm một cái thật sâu, Triệt Liệt lại nói: "Cũng nên bắt đầu.
Nhưng ta hỏi ngươi một chuyện sau cùng, ngươi còn nhớ năm ngươi sáu tuổi gặp
phải một cái hài tử bị người bặt nạt sao?"
Mày kiếm khẽ nhíu, một đoạn kí ức trong đầu Tiêu Dao Tử rất nhanh liền hiện
ra.
Năm ấy khi còn sáu tuổi thời điểm, Tiêu Dao Tử một lần hỏi gia gia hắn phụ
thân cùng phụ mẫu hắn là ai, tại sao lại để hắn ở lại đây một mình? Gia gia
hắn nhưng là không có trả lời còn bảo hắn sau này đừng bao giờ hỏi chuyện này
nữa. Trong lúc tức giận gia gia không chịu nói cho mình thì Tiêu Dao Tử liền
bỏ nhà ra đi, trên đường gặp một hài tử tuổi xấy xỉ hắn đang bị một đám hài từ
lớn tuổi khác bắt nạt.
Không cần nói cũng biết, Tiêu Dao Tử là lao vào cứu hài tử đó, nhưng không chỉ
không cứu được mà còn bị đám hài tử kia đập cho cả người bầm dập, hài tử kia
cũng là nhân lúc Tiêu Dao Tử bị đập mà chuồn mất. Cuối cùng, gia gia hắn kịp
thời tìm đến, mang Tiêu Dao Tử về chữa trị đồng thời mắng cho một trận.
Nhớ đến đây, Tiêu Dao Tử sắc mặt liền đen lại, nhìn về phía Triệu Liệt thì lại
giống như nhận ra điều gì.
"Không sai, ta chính là hài tử năm đó. Thật ra, lúc đó cũng cần cảm tạ ngươi,
nhưng ta là không thể quay lại a, quay lại sẽ bị đánh!" Thấy ánh mắt của Tiêu
Dao Tử, Triệu Liệt cũng nhanh chóng thừa nhận hài tử năm đó chính là mình.
Tiêu Dao Tử, "..."
Hắn thật sự là đang muốn đánh người a!
Đánh chết tên tiểu hồ ly vong ân bội nghĩa này!
Lúc này, Triệt Liệt lại nói: "Thật ra, ta năm đó là có chút ngưỡng mộ ngươi!
Năm đó ta cực kỳ lười biếng, không hề có ý chí tu luyện. Nhưng sau trận đòn
kia, thấy ngươi có thể một mình lao vào cùng đánh lộn với đám hài tử kia, ta
đã liền coi ngươi là mục tiêu dù lúc đó ngươi là bị đánh rất thảm!"
Tiêu Dao Tử trên trán hắc tuyến lại càng nhiều.
Cái tên này là đang vừa đấm vừa xoa sao?
"Bất quá, ngươi đan điền lại gặp chuyện nên không thể tu luyện, ta ngược lại
thiến phú lại thật cao. Tưởng rằng chúng ta một trận chiến sẽ là điều không
bao giờ xảy ra, nhưng cũng thật may, ngươi đã có thể tu luyện lại, có thể cùng
ta đứng trên cùng một sân đấu.
Tiêu Dao Tử, hôm nay ngày, ta nhất định sẽ không lưu thủ, dùng toàn lực đánh
với ngươi một trận! Thắng được ngươi, ta đạo tâm sẽ càng vững chắc, võ đạo
đường cũng sẽ đi được xa hơn!"
Nói xong, Triệu Liệt trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, hắn mạnh mẽ
rút kiếm một cái rồi nhìn Tiêu Dao Tử nói: "Đến đi! Cho ta xem ngươi mạnh đến
trình độ nào!"
Tiêu Dao Tử này giờ nghe Triệt Liệt nói nhiều nên đã có chút mệt mỏi, hiện giờ
Triệu Liệt đã rút kiếm, muốn cùng hắn một trận chiến, Tiêu Dao Tử tất nhiên sẽ
không tiếp tục cùng hắn nói thêm cái cẩu huyết gì!
Tay phải cầm Tường Vi Kiếm khẽ vung một cái, một đạo kiếm reo lập tức vang
vọng trong sân.
Ông!
Thanh âm vừa ra, trong sát na, một đường kiếm khí đỏ ngầu trảm ra không khí
bay vọt đến trước mặt Triệu Liệt.
Thấy cảnh này, Triệu Liệt khuôn mặt kịch biến, trên tay trường kiếm chính là
vội đưa lên ngực phòng thủ.
Ầm!
Nương theo đạo tiếng nổ kia, thân thể Triệu Liệt cũng là bị đẩy lui ra sau mấy
trượng, trên vai trái của y phục cũng là đã xuất hiện một vết rách nhỏ.
Giờ khắc này, Triệu Liệt trong mắt đã nhiều hơn một tia kinh sợ cùng hoảng
loạn.
Đang ngồi theo dõi trận đấu Lạc Nhật Môn Chủ cũng là bởi Tiêu Dao Tử một kiếm
đẩy lui Triệu Liệt mà cảm thấy khiếp sợ.
Cái người thiếu niên tên Tiêu Dao Tử này cũng có chút quá khinh khủng đi!
Nhìn Tiêu Dao Tử, Lạc Nhật Môn Chủ lần nữa kinh ngạc, "Cái tên này, vậy mà lại
đột phá Luyện Thể Cảnh nhị trọng rồi, xem ra nếu Liệt nhi muốn thắng trận này
cũng không đơn giả a!"
Nghĩ vậy, Lạc Nhật Môn Chủ đột nhiên hướng về phía Triệu Liệt hô lớn, "Liệt
nhi, tất cả con bài đều lật hết đi!"
Lạc Nhật Môn Chủ hiểu, nếu nhưng Triệu Liệt không sớm thi triển những quân bài
của mình, thì có lẽ hắn cũng sẽ không bao giờ dùng được nữa.
Trước mắt thiếu niên này, rất không đơn giản a!
Triệu Liệt cũng hiểu điều này vậy nên hắn không hề tiếp tục che giấu nữa.
Ầm!
Một cỗ cường đại khí tức từ bên trong cơ thể Triệu Liệt liền bạo loạn mà ra,
lúc này, cảnh giới của hắn cũng đã nhanh chóng đề thăng đến Luyện Thể Cảnh tam
trọng.
Nhíu mày một cái, Tiêu Dao Tử thầm nói trong đầu, "Mấy tên này coi bội rất
thích lấy che đậy cảnh giới làm niềm vui a!"
Lắc đầu một cái, Tiêu Dao Tử lần nữa vung nhẹ Tường Vi Kiếm.
Ông!
Ầm!
Kiếm khí vừa ra, một đạo tiếng nố cũng đồng thời xuất hiện, tiếp đó thì một
đạo bạch sắc thân ảnh liền bay ra bên ngoài.
Cái này bạch sắc thân ảnh cũng chính là Tiêu Dao Tử!
Bị đánh bay gần mười trượng, Tiêu Dao Tử mới lần nữa có thể ổn định lại thân
hình. Nhẹ nhàng lau đi tia máu trên khóe miệng, hắn ánh mắt khóa chặt vị trí
của mình lúc nãy. Nơi đó, Triệu Liệt tay cầm trường kiếm, một cỗ uy áp không
ngừng đè ép đến chỗ của Tiêu Dao Tử.
Ánh mắt híp mắt một cái, Tiêu Dao Tử liền nhìn thấy một vài thứ quan trọng.
Trên cơ thể của Triệt Liệt không biết từ bao giờ đột nhiên xuất hiện mấy đạo
chú văn, những cái chú văn này trải dài trên cơ thể hắn. Có thể nói, những đạo
chú văn này chính là lực lượng giúp hắn mạnh hơn!
Mày kiếm chợt nhíu, Tiêu Dao Tử liền nhớ đến một vài loại thể chất hắn từng
tìm hiểu khi không thể tu luyện. Trong tất cả các loại thể chất đó, nếu hắn
nhớ không lầm thì có một loại thể chất gọi là Chú Văn Chi Thể!
Cái này thể chất cũng rất hiếm gặp, trong sách sử thì có viết Chu Văn Chi Thể
cực hạn chính là ngưng tụ ra một vạn chú văn bao quanh thân thể, các loại chú
văn này còn có thể gọi là các lại thần chú giúp thân thể có được vô số lực
lượng huyền bí.
Lại nhìn chú văn trên thân thể Triệu Liệt, cái nà Triệu Liệt hiển nhiên cũng
mới ngưng tụ ra mấy đạo chú văn mà thôi, còn lâu mới đạt được một bước kia.
"Chú Văn Chi Thể, rất lợi hại a!" Tiêu Dao Tử mở miệng khen một cái.
Nghe hắn đoán ra thể chất của mình, Triệu Liệt cũng là nhàn nhã nói: "Như
ngươi đã thấy, cái này trận ta thắng chắc rồi. Không thể không nói, bắt ta
phải bạo phát cả hai quân bài của mình, ngươi đã là rất đáng gờm. Để đáp lại,
nếu ngươi muốn, ta cho ngươi một cơ hội đầu hàng."
Thấy Triệu Liệt lộ ra thể chất, trên khán đài mọi người cũng không khỏi đưa
ánh mắt nhìn lại nơi này. Mặc dù bọn người đều là đang đắm chìm trong trận đấu
trước và thân phận thần bí của Trương Thiếu Huyền, thế nhưng Triệu Liệt bạo
phát thể chất, bọn họ cũng không thể không nhìn a!
Hiện giờ, việc chờ đợi Tiêu Dao Tử lựa chọn chiến tiếp hay chịu thua càng
khiến bọn họ thêm chú ý trận đấu này.
Cái này đã từng là phế vật thiếu niên, hắn rốt cuộc sẽ lựa chọn gì đây?
Chiến! Sẽ càng thêm kích thích.
Chịu thua! Không sao, trận sau Thể Tu gặp cường đại thể chất, chiến đấu cũng
sẽ rất phấn khích.
Nghĩ vậy, trong lòng mọi người đều bắt đầu sốt ruột chờ đợi.
Tiêu Dao Tử không nói gì, hai mắt khẽ nhắm lại.
Một hồi, hắn chậm rãi mở mắt, trường kiếm trong tay chỉ thẳng vào Triệu Liệt.
"Đến, tiếp tục chiến. Trong vòng ba chiêu nếu không bại ngươi, ta cả đời sẽ
không tu kiếm nữa!"
Dứt lời, một cỗ sắc bén khí thế đột nhiên từ cơ thể Tiêu Dao Tử phóng thẳng
lên trời!
Cái này lúc, chư vị Trưởng Lão, ba vị Gia Chủ và thậm chí là cả Lý Vân Tiêu
cùng Lạc Nhật Môn Chủ đều không thể tự chủ mà đồng loạt đứng dậy.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn xuống vị thiếu niên bạch y dưới đài, rất
lâu sau Lý Vân Tiêu mới run giọng nói: "Cái này, không thể nhầm được, đây
chính là Thế!"
P/s: Thứ bảy, chủ nhật mỗi sẽ ngày một chương. Hy vọng mọi người cho mấy cái
Kim Phiếu làm động lực để đăng chương liên tục!!!