Ta Không Rút Kiếm Với Người Yếu!


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Chu Bá Thiên nhìn thấy cảnh này thì khuôn mặt cũng đỏ lên.

Còn nhớ trước đó không lâu, hắn vừa mới bảo người thiếu niên này rất khó thắng
nổi Chu Lăng, thế nhưng trận đấu vừa mới bắt đầu không được bao lâu, người
thiếu niên này đã đơn giản hạ gục Chu Lăng, hơn nữa chỉ dùng đúng một kiếm.

Thở dài một hơi, Chu Bá Thiên cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ, "Thời buổi hiện
giờ, thiên tài quả thực nhiều lắm. Ngay cả một thiếu niên bình thường cũng có
thể đơn giản đánh bại thiên tài của đại gia tộc, xem ra hiện giờ chúng ta
không thể chỉ nhìn bề ngoài để đánh giá bọn họ được nữa rồi."

Vũ Hạo Nhiên hơi hơi gật đầu, "Ngươi nói đúng, chúng ta cũng chỉ có thể xem
biểu hiện mà không nên xem thân thế cùng bề ngoài của họ. Dù sao, ai có thể
biết lần này còn bao nhiêu thiên tài luôn ẩn mình hiện tại sẽ xuất hiện nữa
đây?"

Bỗng lúc này, Triệu Dương lại hừ lạnh nói: "Thiên tài thì thế nào? Nếu không
có tài nguyên tu luyện thì cũng không thể đi xa được, loại người như bọn hắn
nhiều nhất cũng chỉ đạt được một trình độ nào đó mà thôi, muốn thành cường giả
chính là mơ mộng hão huyền."

Nói xong, mắt hơi liếc nhìn đang dưỡng thương Chu Lăng, mở giọng chế nhạo,
"Chu Gia Chủ, Chu Thành Chủ, ha ha. Ta ngược lại cảm thấy, tên đệ tử của gia
tộc các ngươi cũng quá yếu đi, đến một kích cũng không chịu nổi."

Triệu gia đối với Vũ gia cùng Chu gia sớm không thân thiện gì, bây giờ có cơ
hội thì Triệu Dương nhất định phải chế nhạo Chu Bá Thiên một chút mới hài lòng
được.

Đối với lời này của hắn, Chu Bá Thiên chỉ bình tĩnh đáp, "Nếu đệ tử Triệu gia
có thể đỡ được một kiếm kia, khi đó hãy nói những lời này sau."

Triệu Dương chỉ khinh thường một tiếng, "Hừ, nếu như tên tiểu tử kia gặp được
Triệu Liệt, trong vòng ba chiêu hắn nhất định bại."

Nghe hắn nhắc đến Triệu Liệt, Chu Bá Nhiên cũng hơi nhíu mày lại.

Chu gia thiếu gia Triệu Liệt, người thiếu niên này cũng được coi là một tên
thiên tài của thành Mộc Nhai. Triều Liệt mặc dù không bằng Chu Thủy Linh nhưng
từ nhỏ đã được Lạc Nhật Môn thu làm đệ tử dốc sức bồi dưỡng. Chu Bá Thiên cũng
có chút hiếu kì, Triệu Liệt rốt cũng đã đạt đến cảnh giới gì rồi? Đã được tông
môn bồi dưỡng thì chắc chắn không thể yếu.

Tiêu Lăng thấy bọn họ khẩu chiến thì tức giận nói: "Hừ, nói trước thì được cái
gì? Chúng ta tốt nhất nên im lặng mà xem bọn hắn thể hiện thì hơn."

Chu Bá Thiên mỉm cười không đáp, ánh mắt tiếp tục nhìn xuống phía đài. Triệu
Dương thấy hắn không chú ý đến mình nữa thì cũng hừ lạnh một tiếng rồi thôi.

Nơi này lại một lần nữa yên tĩnh lại.

...

Bên dưới đài hiện giờ đã sớm trải qua mấy trận so tài, phần đông đệ tử chiến
thắng đều là Vũ gia cùng Chu gia, đệ tử Tiêu gia và Triệu gia thì quân số hơi
ít ỏi một chút.

Cả bốn đại gia tộc đều có một điểm chung, phàm là đệ tử có cảnh giới từ Dẫn
Khí cửu trọng đến Luyện Thể Cảnh đều đã thông qua vòng loại, tính sơ cũng có
ba mươi hai cặp đấu, hiện giờ đều đang bắt đầu so tài đợi hai.

Thứ tự vẫn như lúc nãy, Tiêu Dao Tử vẫn là người đầu tiên lên sân.

Lần này đối thủ của hắn là một tên thiếu niên Dẫn Khí Cảnh viên mãn, đối với
người khác có thể không phải là rất mạnh, nhưng cũng không phải rất yếu. Chẳng
qua đối với Tiêu Dao Tử, hắn thấy thiếu niên này nhưng là rất yếu a!

Cũng không phải hắn muốn nghĩ vậy, nhưng phàm là Dẫn Khí Cảnh, Tiêu Dao Tử đều
cảm thấy có chút yếu, hắn có lòng tin không cần dùng đến kiếm cũng có thể dễ
dàng thủ thắng.

Tiêu Dao Tử có chút chán nản nhìn thiếu niên.

Người thiếu niên này cũng không tệ, trên người chiến ý hừng hực, có lẽ cũng
không kém bình thường Luyện Thể Cảnh quá nhiều, nhưng muốn đánh với Tiêu Dao
Tử là còn chưa đủ.

Thiếu niên thấy Tiêu Dao Tử nhìn mình, thần sắc chán nản, cảm thấy mình bị hắn
xem thường nên tức giận quát, "Ngươi là đang xem thường ta?"

Tiêu Dao Tử lập tức ném bỏ bộ dáng vừa rồi, bình tĩnh nói: "Không có. Ngươi
cũng đừng nhiều lời, bắt đầu thôi."

Võ đạo cấm kỵ chính là xem thường đối thủ, Tiêu Dao Tử mặc dù chán nản, nhưng
không phải vì xem thường hắn mà là vì mãi không gặp được đối thủ hắn muốn đấu.

Thiếu niên hừ nhẹ một tiếng, "Vậy thì mau rút kiếm ra, ta cũng không phải tên
Dẫn Khí lục trọng kia!"

Tiêu Dao Tử chỉ hỏi lại một câu, "Đệ tử Vũ gia luôn nói nhiều như vậy sao?"

Thiếu niên, "Ngươi..."

Chưa đợi hắn nói hết câu, Tiêu Dao Tử lại nói: "Ta không rút kiếm với người
yếu! ngươi yếu nên ta cũng không cần rút kiếm."

"Kim Cương Quyền!"

Thiên niên chính thức bạo nộ rồi!

Hắn tay phải ngưng lực, dùng hết tốc độ lao tới trước mặt Tiêu Dao Tử. Nhìn
cái khuôn mặt anh tuấn của Tiêu Dao Tử, thiếu niên muốn một quyền đấm nát
khuôn mặt của tên kiêu ngạo cuồng ngôn này!

Tiêu Dao Tử lắc đầu thở dài, "Tốc độ nhanh, quyền pháp không tệ, nhưng vẫn
chưa đủ."

Vừa nói, thân thể nhẹ nhàng hướng phía trước đi tới.

Thiếu niên hai mắt mở lớn, hắn thầm nghĩ, "Tên này điên rồi sao, hay hắn muốn
bại sớm?"

Đúng lúc này, Tiêu Dao Tử đột nhiên tăng nhanh tốc độ, một quyền hướng thẳng
vào ngực thiếu niên.

Thiếu niên thầm hô không tốt, hắn dù thấy được một quyền này nhưng cơ thể lại
không phản ứng kịp. Nhìn thân thể sắp va chạm với quyền này, bây giờ hắn mới
hiểu Tiêu Dao Tử không biện điên mà muốn thắng nhanh hơn thôi.

Ầm!

Thân thể thiếu niên theo tiếng nổ lớn mà bay thẳng ra ngoài.

Dù là vậy, Tiêu Dao Tử hai mắt đột nhiên híp lại, lát sau hắn nhanh chóng
hướng phía trước vọt tới.

Chỉ thấy thiếu niên mặc dù bị hắn đánh bay, nhưng hoàn toàn không có bay ra
khỏi sân đấu như Tiêu Viễn.

Chẳng qua, "Ầm!" một tiếng. Thiếu niên thân thể vừa dừng lại thì tiếp tục bị
đánh bay ra ngoài lần nữa.

Lần này đã chân chính rời khỏi sân đấu!

Tiêu Dao Tử lặng lẽ đứng ở vị trí mà thiếu niên vừa dừng lại khi nãy, tay phải
hắn hơi hơi nắm chặt rồi lại lần nữa thả ra.

Thở dài một cái, Tiêu Dao Tử nói thầm một tiếng, "Nhục thân của ta còn có chút
yếu a! Cũng không trách được, dù sao môn luyện thể kia cũng chỉ là phàm cấp,
bây giờ không hề có chút tác dụng gì. Sau hôm nay, nhất định ta phải hỏi gia
gia một cái công pháp luyện thể mới được."

Tiêu Dao Tử mặc dù Kiếm Đạo mạnh, nhưng hắn nhục thân lại không có mạnh!

Nhục thân quá yếu chính là khuyết điểm của Kiếm Tu!

Nhưng dù sao, Tiêu Dao Tử có thể dễ dàng đánh bại Dẫn Khí viên mãn đã một lần
nữa khiến mọi người ở đây khiếp sợ, đồng thời đã phần nào đoán được thực lực
của hắn.

Tiêu Dao Tử cũng không để ý bọn họ đoán được hay biết được thực lực của mình,
hắn vẫn không hề che dấu tu vi hay làm điều gì vô nghĩa vậy nên dễ dàng biết
hắn là Luyện Thể Cảnh cũng là bình thường.

Sau Tiêu Dao Tử, Vũ Phi Phàm cùng thiếu niên Trương Thiếu Huyền cũng lần nữa
lên sân, đối thủ của họ cũng không yếu, nhưng bọn họ vẫn như cũ một chiêu bại
địch.

Có thể nói, nơi so tài này đã dần trở thành chỗ để ba người Tiêu Dao Tử,
Trương Thiếu Huyền và Vũ Phi Phàm thể hiện bản lĩnh, ba người cũng chính là ba
con hắc mã lớn.

Còn về Chu Thủy Linh?

Nàng này không nói cũng được.

Nếu nó bọn hắn một chiêu bại địch là nhanh gọn nhất, vậy Chu Thủy Linh vừa mới
được gọi tên thì đối thủ đã nhận thua chính là siêu tốc nhất.

Nàng đối thủ, mới được gọi tên liền đã hướng nàng nhận thua nha!

Không để ý đến nàng, Tiêu Dao Tử ánh mắt chậm rãi liếc nhìn Triệu Liệt.

Từ đầu đến giờ, Triệu Liệt đáng lý cũng là một chiêu bại địch, nhưng hắn lại
không có làm vậy. Điều hắn làm chính là từ từ đánh bại đối thủ, mỗi một chiêu
thức đều làm đối thủ thổ huyết, đến khi đánh không nổi mà phải chịu thua mới
ngừng.

Phong cách chiến đấu này, quả thật là muốn hành hạ đối thủ đến sức cùng lực
kiệt!

Tiêu Dao Tử hơi thở dài, lòng thầm nói: "Thời đại nào cũng vậy, thế giới nào
cũng là như thế. Những tên biến thái thích hành hạ người khác vẫn không bao
giờ ngừng xuất hiện."

Thời gian nhanh chóng trôi đi, vòng so tài thứ hai rốt cuộc kết thúc.

Lão giả lần nữa xuất hiện trên sân, lần lượt đọc ra tên mười người đứng đầu,
đợi một canh giờ nữa sẽ bắt đầu đợt so tài thứ ba.

Tiêu Dao Tử âm thầm gật đầu một cái, "Rất tốt, mười người ai cũng đều là Luyện
Thể Cảnh, chắc sẽ không nhàm chán như hồi nãy nữa. Để xem, tính cả Chu Thủy
Linh thì Chu gia đã có ba người tiến vào top mười, Vũ gia cũng có ba người,
Tiêu gia cùng Triệu gia chỉ có một người, hai người còn lại chính là ta cũng
với cái thiên niên tên Trương Thiếu Huyền."

Tiêu Dao Tử cùng gia gia hắn đã rời bỏ Tiêu gia, Chu Bá Thiên cũng hiểu vậy
nên chỉ báo danh Tiêu Dao Tử mà không báo danh là thuộc đệ tử của gia tộc nào.
Cũng vì vậy, nếu nói Tiêu Dao Tử cùng Trương Thiếu Huyền đều là ngoại tộc tham
dự so tài cũng là không có sai.

Chậm rãi nhắm hai mắt lại, Tiêu Dao Tử trong đầu không ngừng hiện lên các
chiêu thức của Vũ Phi Phàm và Trương Thiếu Huyền, dù sao vẫn còn một canh giờ,
hắn cũng không có việc gì làm nên sẽ tận dụng thời gian để suy nghĩ cách đánh
bại hai người này.

P/s: Mn có thể một tuần cho ta một cái Kim Phiếu làm động lực không /?


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #25